Vị công tước vạm vỡ vừa nói dứt lời thì những âm thanh phụ họa lại lập tức dậy lên đến tận trời xanh.
Nghe vị công tước kia nói vậy, Đế nữ Thiên Khung chỉ mỉm cười và đứng yên một bên, từ người nàng ta toát ra vẻ tự tin và vạn phần cao ngạo. Từ đầu tới cuối, nàng ta không hề liếc nhìn về phía Mộc Hoàng đang ngồi trên đài cao một cái, hành động này lại càng làm tôn thêm sự cao ngạo của nàng. Thế nhưng hành động lạt mềm buộc chặt này lại khiến những người hữu tâm càng thêm đen mặt lại.
“Không cần nói nhảm nhiều lời nữa, bây giờ, xin mời mười sáu vị nam nhân con nhà danh môn vọng tộc chân chính đã được tuyển chọn cùng bước ra đây!” Giữa những tiếng hô phụ họa váng trời, công tước chủ trì hô to một tiếng.
Tiếng chuông vàng đồng thời ầm ầm vang lên, những đối tượng được Nam Viên chọn lựa cùng xuất đầu lộ diện.
“Vị thứ nhất, Đệ nhất thế gia của Nam Viên chúng ta, vương phủ Mộ Dung, Tiểu vương gia Mộ Dung Tỉnh!” Cùng với tiếng hô của công tước chủ trì, một người từ tầng thứ tư trên đài cao lập tức đứng lên rồi chắp tay hướng ra tứ phương chào hỏi. Chào hỏi xong, người này lại lập tức đạp trên không một cái rồi khoan thai bước từng bước trong hư không và hạ xuống đài thi đấu ở chính giữa đấu trường. Trông hắn rất khôi ngô và phóng khoáng, vẻ anh tuấn đẹp đẽ đều được bộc lộ hết ra bên ngoài. Khi người này vừa xuất hiện, tiếng trầm trồ khen ngợi nhất thời vang lên không dứt.
Vương phủ Mộ Dung chính là đệ nhất thế gia ở Nam Viên. Gia tộc này vẫn đứng sừng sững tại Nam Viên được ba ngàn năm nay mà không hề sụp đổ, trong phủ phải có trên một trăm người có cấp bậc linh tông, những người đạt cấp bậc linh đế cũng có không ít, đây chính là một gia tộc giàu có của Nam Viên, mà Mộ Dung Tỉnh này lại là một nhân tài kiệt xuất trong đám người trẻ tuổi.
“Vị thứ hai, Đệ nhị thế gia của Nam Viên ta, Phong môn, Tiểu gia chủ Phong Ma Thiên!” Từ tầng thứ tư trên đài cao chợt có một bóng người lóe lên rồi xuất hiện ngay bên cạnh Mộ Dung Tỉnh. Người này ăn mặc gọn gàng chỉnh tề, vẻ anh khí bức người càng làm tôn thêm nét anh tuấn của hắn.
“Vị thứ ba, …” Sau mỗi âm thanh cao vút của vị công tước phụ trách lễ nghi, các nam nhân Nam Viên trẻ tuổi đều lần lượt đạp trên không mà đi xuống đài thi đấu, bọn họ đứng xung quanh Đế nữ của Thiên Khung tạo thành một hình bán nguyệt và đối diện với Phượng Vũ Phi.
Nghe vị công tước kia nói vậy, Đế nữ Thiên Khung chỉ mỉm cười và đứng yên một bên, từ người nàng ta toát ra vẻ tự tin và vạn phần cao ngạo. Từ đầu tới cuối, nàng ta không hề liếc nhìn về phía Mộc Hoàng đang ngồi trên đài cao một cái, hành động này lại càng làm tôn thêm sự cao ngạo của nàng. Thế nhưng hành động lạt mềm buộc chặt này lại khiến những người hữu tâm càng thêm đen mặt lại.
“Không cần nói nhảm nhiều lời nữa, bây giờ, xin mời mười sáu vị nam nhân con nhà danh môn vọng tộc chân chính đã được tuyển chọn cùng bước ra đây!” Giữa những tiếng hô phụ họa váng trời, công tước chủ trì hô to một tiếng.
Tiếng chuông vàng đồng thời ầm ầm vang lên, những đối tượng được Nam Viên chọn lựa cùng xuất đầu lộ diện.
“Vị thứ nhất, Đệ nhất thế gia của Nam Viên chúng ta, vương phủ Mộ Dung, Tiểu vương gia Mộ Dung Tỉnh!” Cùng với tiếng hô của công tước chủ trì, một người từ tầng thứ tư trên đài cao lập tức đứng lên rồi chắp tay hướng ra tứ phương chào hỏi. Chào hỏi xong, người này lại lập tức đạp trên không một cái rồi khoan thai bước từng bước trong hư không và hạ xuống đài thi đấu ở chính giữa đấu trường. Trông hắn rất khôi ngô và phóng khoáng, vẻ anh tuấn đẹp đẽ đều được bộc lộ hết ra bên ngoài. Khi người này vừa xuất hiện, tiếng trầm trồ khen ngợi nhất thời vang lên không dứt.
Vương phủ Mộ Dung chính là đệ nhất thế gia ở Nam Viên. Gia tộc này vẫn đứng sừng sững tại Nam Viên được ba ngàn năm nay mà không hề sụp đổ, trong phủ phải có trên một trăm người có cấp bậc linh tông, những người đạt cấp bậc linh đế cũng có không ít, đây chính là một gia tộc giàu có của Nam Viên, mà Mộ Dung Tỉnh này lại là một nhân tài kiệt xuất trong đám người trẻ tuổi.
“Vị thứ hai, Đệ nhị thế gia của Nam Viên ta, Phong môn, Tiểu gia chủ Phong Ma Thiên!” Từ tầng thứ tư trên đài cao chợt có một bóng người lóe lên rồi xuất hiện ngay bên cạnh Mộ Dung Tỉnh. Người này ăn mặc gọn gàng chỉnh tề, vẻ anh khí bức người càng làm tôn thêm nét anh tuấn của hắn.
“Vị thứ ba, …” Sau mỗi âm thanh cao vút của vị công tước phụ trách lễ nghi, các nam nhân Nam Viên trẻ tuổi đều lần lượt đạp trên không mà đi xuống đài thi đấu, bọn họ đứng xung quanh Đế nữ của Thiên Khung tạo thành một hình bán nguyệt và đối diện với Phượng Vũ Phi.