Sau khi nghe Hỏa Phượng giải thích, Phong Vân đang gật gù tỏ vẻ đã hiểu thì sư tử Hoàng Kim đang nằm im phơi nắng ngay phía trên đầu nàng bỗng tỏ ra run rẩy.
“Chuyện gì?” Phong Vân ngẩng đầu nhìn sư tử Hoàng Kim, nàng thấy nó đang đứng vươn người trên ngọn cây và ngẩng đầu nhìn về hướng cung Phỉ Thúy trong Đế đô, vẻ mặt nó lúc này mang một vẻ kích động và hưng phấn trước nay chưa từng có.
“Làm sao thế?” Phong Vân kinh ngạc hỏi.
“Mau! Mau theo ta! Đi tham gia vòng thi đấu thứ ba nào, mau!” Phong Vân còn đang hỏi thì sư tử Hoàng Kim đột nhiên nhảy xuống, nó túm lấy Phong Vân rồi kéo về hướng cung Phỉ Thúy.
“Ngươi đùa gì thế?” Phong Vân kinh hãi, nàng giữ chặt sư tử Hoàng Kim lại không cho nó đi tiếp. Hôm nay nàng sẽ không tham gia thi đấu vòng ba, hậu quả thế nào nàng hoàn toàn không cần suy nghĩ…
“Ta phải đi! Nơi đó… Nơi đó…” Sư tử Hoàng Kim kích động đến mức suýt dựng ngược cả lông.
Từ trước tới nay sư tử Hoàng Kim luôn có thái độ lạnh lùng khô khốc, nếu không thế thì cũng là châm biếm và kiêu căng, cho tới bây giờ Phong Vân chưa bao giờ thấy nó hưng phấn và vội vàng chấn động như thế. Nàng không thể không túm lấy nó mà hỏi, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ra xem nào?”
Sư tử Hoàng Kim hưng phấn và chăm chú nhìn về phía cung Phỉ Thúy, móng vuốt cào sâu xuống đất, nó cứ nhìn về hướng ấy rồi lại quay đầu nhìn Phong Vân. Được hồi lâu, như thể đã hạ được quyết tâm, nó đè thấp giọng nói rồi nói với Phong Vân qua tâm linh, “Ta cảm nhận được nơi ấy có sức mạnh của ta, sức mạnh đã bị cướp đoạt của ta, của ta!”
Năm đó nó đã bị kẻ địch liên thủ phong ấn, nhưng nó không giống với đám ma thú khác, sức mạnh của nó không bị tiêu biến đi mà nhiều nhất cũng chỉ có thể bị phong ấn. Hiện giờ nó lại cảm nhận được ở nơi nào đó, ở ngay hướng cung Phỉ Thúy kia, có sức mạnh bị phong ấn đang kêu gọi nó. Nó phải tới đó để lấy lại sức mạnh, nó phải tới đó để đòi lại sức mạnh của mình.
Nghe nó nói thế, hai mắt Phong Vân khẽ động đậy, nàng khiếp sợ hỏi, “Thật sao?”
Phong Vân biết sư tử Hoàng Kim đã giải trừ phong ấn sẽ trở thành thế nào, cũng biết được phong thái lẫm liệt của nó, càng biết sức mạnh bên trong cơ thể nó không được đầy đủ.
“Phong Vân, để ta đi cướp về, ngươi phải giúp ta cướp nó về!” Sư tử Hoàng Kim đột ngột quay lại rồi tóm lấy áo Phong Vân, trông dánh vẻ của nó…
“Ngươi cứ bình tĩnh trước đã, chúng ta còn chưa rõ tình hình bên kia thế nào, ngươi chờ ta…”
“Chuyện gì?” Phong Vân ngẩng đầu nhìn sư tử Hoàng Kim, nàng thấy nó đang đứng vươn người trên ngọn cây và ngẩng đầu nhìn về hướng cung Phỉ Thúy trong Đế đô, vẻ mặt nó lúc này mang một vẻ kích động và hưng phấn trước nay chưa từng có.
“Làm sao thế?” Phong Vân kinh ngạc hỏi.
“Mau! Mau theo ta! Đi tham gia vòng thi đấu thứ ba nào, mau!” Phong Vân còn đang hỏi thì sư tử Hoàng Kim đột nhiên nhảy xuống, nó túm lấy Phong Vân rồi kéo về hướng cung Phỉ Thúy.
“Ngươi đùa gì thế?” Phong Vân kinh hãi, nàng giữ chặt sư tử Hoàng Kim lại không cho nó đi tiếp. Hôm nay nàng sẽ không tham gia thi đấu vòng ba, hậu quả thế nào nàng hoàn toàn không cần suy nghĩ…
“Ta phải đi! Nơi đó… Nơi đó…” Sư tử Hoàng Kim kích động đến mức suýt dựng ngược cả lông.
Từ trước tới nay sư tử Hoàng Kim luôn có thái độ lạnh lùng khô khốc, nếu không thế thì cũng là châm biếm và kiêu căng, cho tới bây giờ Phong Vân chưa bao giờ thấy nó hưng phấn và vội vàng chấn động như thế. Nàng không thể không túm lấy nó mà hỏi, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ra xem nào?”
Sư tử Hoàng Kim hưng phấn và chăm chú nhìn về phía cung Phỉ Thúy, móng vuốt cào sâu xuống đất, nó cứ nhìn về hướng ấy rồi lại quay đầu nhìn Phong Vân. Được hồi lâu, như thể đã hạ được quyết tâm, nó đè thấp giọng nói rồi nói với Phong Vân qua tâm linh, “Ta cảm nhận được nơi ấy có sức mạnh của ta, sức mạnh đã bị cướp đoạt của ta, của ta!”
Năm đó nó đã bị kẻ địch liên thủ phong ấn, nhưng nó không giống với đám ma thú khác, sức mạnh của nó không bị tiêu biến đi mà nhiều nhất cũng chỉ có thể bị phong ấn. Hiện giờ nó lại cảm nhận được ở nơi nào đó, ở ngay hướng cung Phỉ Thúy kia, có sức mạnh bị phong ấn đang kêu gọi nó. Nó phải tới đó để lấy lại sức mạnh, nó phải tới đó để đòi lại sức mạnh của mình.
Nghe nó nói thế, hai mắt Phong Vân khẽ động đậy, nàng khiếp sợ hỏi, “Thật sao?”
Phong Vân biết sư tử Hoàng Kim đã giải trừ phong ấn sẽ trở thành thế nào, cũng biết được phong thái lẫm liệt của nó, càng biết sức mạnh bên trong cơ thể nó không được đầy đủ.
“Phong Vân, để ta đi cướp về, ngươi phải giúp ta cướp nó về!” Sư tử Hoàng Kim đột ngột quay lại rồi tóm lấy áo Phong Vân, trông dánh vẻ của nó…
“Ngươi cứ bình tĩnh trước đã, chúng ta còn chưa rõ tình hình bên kia thế nào, ngươi chờ ta…”