Câu hỏi này của Tiểu Thiên khiến cho động tác trên tay của Hoàng Phủ Tấn dừng lại, trong lúc nhất thời hắn không biết trả lời câu hỏi của nàng như thế nào.
Nói hắn ghét nàng sao? đúng, lúc trước hắn rất ghét nàng, nhưng còn bây giờ thì sao? Hắn không biết nên giải thích tình huống lúc này như thế nào.
Làm một hoàng đế, hắn hoàn toàn không cần thiết phải tự mình đến nơi này bồi nàng, chỉ đơn giản biết nàng không dám ngủ một mình trong bóng tối, nửa đêm canh ba, hắn-đương kim hoàng đế tự tay chăm sóc nữ nhân đã ình đội nón xanh, đừng nói là nữ nhân lúc nào cũng có thể làm hắn tức chết này, những nữ nhân khác trong hậu cung nói gì nghe nấy cũng chưa từng được đãi ngộ như vậy, nàng bất quá chỉ là một dâm phụ, thê nhưng hắn lại có thể đối với nàng đau lòng.
Rốt cuộc mấy ngày hôm nay hắn đã trở thành cái gì?
Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, không trả lời câu hỏi của Tiểu Thiên.
“Ai nha, ngươi đừng cau mày, ta biết ngươi rất ghét ta, ai bảo ta đã cho ngươi đeo nón xanh, nếu như ta là nam nhân, ta cũng nhất định rất tức giận”. Nhìn Hoàng Phủ Tấn cau mày, Tiểu Thiên phỏng đoán hắn nhất định là đang rất tức giận, nàng cũng không phải là người không biết thời thế a.
Giúp nàng băng bó chân xong, Hoàng Phủ Tấn ngồi vào bên người nàng , sắc mặt bình thản hỏi: “Nói cho trẫm, gian phu là ai?”
“Ta cũng không biết!” Tiểu Thiên nhún nhún vai, nàng nếu biết, đã sớm đến tìm gian phu đó, còn có thể ngây ngốc đợi ở chỗ, tình nguyện để cho hôn quân nhà ngươi doạ nạt sao.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi còn dám trước mặt trẫm giả bộ ngu?” Giọng nói của Hoàng Phủ Tấn rất bình thản, tự hồ chỉ là đơn giản cùng nàng thảo luận một câu chuyện, hoàn toàn không giống như trước đây, vừa nhắc tới chuyện gian phu, hắn liền nổi trận lôi đình .
“Ta không hề giả bộ ngu, ta thật sự không biết.” Lần này, Hoàng Phủ Tấn nghe thấy sự bất đắc dĩ trong giọng nói của Tiểu Thiên .
Chỉ nghe nàng tiếp tục nói: “Ta đêm đó, sau khi lãnh xong 30 đại bản, ta căn bản không thể nhớ bất kì truyện gì trước kia nữa, ngay cả mọi chuyện ở nhà đều là Đóa Nhi nói cho ta nghe , càng đừng nói gian phu hay không gian phu, ta cũng rất muốn biết ai là gian phu, còn sớm một chút đi tìm hắn .”
Dĩ nhiên trong đoạn nói chuyện trên nàng đã khéo léo che dấu truyện nàng xuyên qua đến đây văn này ở bên trong, dù sao, trong các tiểu thuyết xuyên không, lí do thường xuyên được sử dụng nhất chẳng phải là mất trí nhớ sao.
Nói hắn ghét nàng sao? đúng, lúc trước hắn rất ghét nàng, nhưng còn bây giờ thì sao? Hắn không biết nên giải thích tình huống lúc này như thế nào.
Làm một hoàng đế, hắn hoàn toàn không cần thiết phải tự mình đến nơi này bồi nàng, chỉ đơn giản biết nàng không dám ngủ một mình trong bóng tối, nửa đêm canh ba, hắn-đương kim hoàng đế tự tay chăm sóc nữ nhân đã ình đội nón xanh, đừng nói là nữ nhân lúc nào cũng có thể làm hắn tức chết này, những nữ nhân khác trong hậu cung nói gì nghe nấy cũng chưa từng được đãi ngộ như vậy, nàng bất quá chỉ là một dâm phụ, thê nhưng hắn lại có thể đối với nàng đau lòng.
Rốt cuộc mấy ngày hôm nay hắn đã trở thành cái gì?
Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, không trả lời câu hỏi của Tiểu Thiên.
“Ai nha, ngươi đừng cau mày, ta biết ngươi rất ghét ta, ai bảo ta đã cho ngươi đeo nón xanh, nếu như ta là nam nhân, ta cũng nhất định rất tức giận”. Nhìn Hoàng Phủ Tấn cau mày, Tiểu Thiên phỏng đoán hắn nhất định là đang rất tức giận, nàng cũng không phải là người không biết thời thế a.
Giúp nàng băng bó chân xong, Hoàng Phủ Tấn ngồi vào bên người nàng , sắc mặt bình thản hỏi: “Nói cho trẫm, gian phu là ai?”
“Ta cũng không biết!” Tiểu Thiên nhún nhún vai, nàng nếu biết, đã sớm đến tìm gian phu đó, còn có thể ngây ngốc đợi ở chỗ, tình nguyện để cho hôn quân nhà ngươi doạ nạt sao.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi còn dám trước mặt trẫm giả bộ ngu?” Giọng nói của Hoàng Phủ Tấn rất bình thản, tự hồ chỉ là đơn giản cùng nàng thảo luận một câu chuyện, hoàn toàn không giống như trước đây, vừa nhắc tới chuyện gian phu, hắn liền nổi trận lôi đình .
“Ta không hề giả bộ ngu, ta thật sự không biết.” Lần này, Hoàng Phủ Tấn nghe thấy sự bất đắc dĩ trong giọng nói của Tiểu Thiên .
Chỉ nghe nàng tiếp tục nói: “Ta đêm đó, sau khi lãnh xong 30 đại bản, ta căn bản không thể nhớ bất kì truyện gì trước kia nữa, ngay cả mọi chuyện ở nhà đều là Đóa Nhi nói cho ta nghe , càng đừng nói gian phu hay không gian phu, ta cũng rất muốn biết ai là gian phu, còn sớm một chút đi tìm hắn .”
Dĩ nhiên trong đoạn nói chuyện trên nàng đã khéo léo che dấu truyện nàng xuyên qua đến đây văn này ở bên trong, dù sao, trong các tiểu thuyết xuyên không, lí do thường xuyên được sử dụng nhất chẳng phải là mất trí nhớ sao.