Hậu Cung Thăng Cấp Ký

Chương 29: Trừng phạt của Thường phi

Editor: MUALARUNG91

Trong phòng chỉ còn lại một mình Kỷ Mính Huyên, nàng nằm ở trên giường, ánh mắt lộ ra một chút sầu lo.

Tuy nói vừa mới tiến cung ban đầu có loá mắt một chút, nhưng là nàng ở tại Tĩnh An cung xa xôi, lúc sau sủng ái cũng không nhiều. Chính như vậy trong cung nàng vẫn có nhiều thám tử, có thể nghĩ hiện trạng những địa phương khác trong hậu cung như thế nào.

Thủy trong cung này thật đủ thâm.

Chi Thảo đi vào, nhìn thấy Kỷ Mính Huyên nằm trên giường. Nàng vội vàng kéo chăn lên cho Kỷ Mính Huyên, nói: “Chủ tử, đã vào thu, cẩn thận cảm lạnh.”

Kỷ Mính Huyên tùy ý nàng cho chính mình đắp chăn, hỏi: “Các nàng thế nào rồi?”

Chi Thảo nói: “Hẳn là đã nguyện ý trung thành.”

Kỷ Mính Huyên mỉm cười nói: “Về sau còn phải chú ý, nếu là lại có ăn cây táo, rào cây sung, trực tiếp tìm cái tr·ọng t·ội tống cổ đi Thận Hình Tư.”

Trong lòng Chi Thảo phát lạnh, Kỷ Mính Huyên ánh mắt thâm trầm: “Trong cung của ta không chứa chấp kẻ có hai lòng.”

Chi Thảo quỳ xuống: “Nô tỳ tuân mệnh.”

Giọng điệu Kỷ Mính Huyên mềm mại một ít: “Chi Thảo, em với ta có tình cảm lớn lên từ nhỏ, ở trong cung này, kỳ thật so với nhị tỷ ta càng tin tưởng em hơn.”

Chi Thảo trong lòng ấm áp, nàng ngẩng đầu lên nói: “Cô nương yên tâm, nô tỳ thề sống ch·ết đi theo người.”

Kỷ Mính Huyên từ trên giường đứng lên, tự mình nâng dậy nàng.

“Trong lén lút, liền không cần đa lễ.”

Chi Thảo gật gật đầu, nhưng vẫn hành lễ như cũ, nàng không nghĩ làm người khác bắt được nhược điểm của nàng cùng chủ tử dù chỉ một chút.

***

Thời gian lặng yên mà đi, trong nháy mắt, đã qua đi nửa tháng.

Chuyện Kỷ Mính Huyên chỉnh đốn Tĩnh An ngày hôm đó không có bị truyền ra ngoài, có thể thấy được người trong Tĩnh An cung đã bị nàng trấn trụ thu phục.

Vì thế, ở mấy ngày kế tiếp, bọn họ đều bị Kỷ Mính Huyên chỉ điểm đưa tin tức đến trong cung cho ‘chủ cũ’.

Hôm nay là ngày hai vị phi được bỏ lệnh cấm, sau khi phi tần các cung đến Chiêu Phượng Cung thỉnh an xong, được sủng ái tự nhiên tưởng sớm trở về, không được sủng tốp năm tốp ba tụ tập ở một khối chuẩn bị chờ xem kịch hay.

Kỷ Mính Phù cũng là như thế, bất quá nàng không phải vì trốn tránh, mà là chủ động đi gặp Thường phi. Có thể cứu vãn tự nhiên là tốt nhất, nếu không thể, nàng cũng có thể tạo ra hình tượng hiểu lễ nghĩa, chẳng qua chuyện trên đời sao có thể theo như ý người muốn.

Kỷ Mính Huyên nhìn đến Kỷ Mính Phù đi xa, nàng mang theo Tử Châu cùng Tiểu Thuật Tử đi đến ngự hoa viên.

Đi chưa được bao lâu, xa xa nàng thấy ninh tiệp dư cùng du mỹ nhân vừa nói vừa cười đi ở phía trước.

Ở trong cung Ninh tiệp dư lấy hình tượng đoan trang khoan dung với người khác, nhân duyên khá tốt

Mà du mỹ nhân, tuy so với lúc mới vừa tiến cung khi lá gan lớn chút, nhưng là ở rất nhiều người trong mắt vẫn là không lên được mặt bàn. Bình thường, du mỹ nhân đều là trực tiếp hồi cung, hôm nay như thế nào lại đi cùng một chỗ với ninh tiệp dư?

Kỷ Mính Huyên nhìn thấy các nàng, các nàng tự nhiên cũng thấy Kỷ Mính Huyên.

Các nàng đã đi tới, Kỷ Mính Huyên hành lễ: “Thỉnh an Ninh tiệp dư.” Du mỹ nhân vội vàng cũng cấp Kỷ Mính Huyên hành lễ.

Ninh tiệp dư vội vàng gọi nàng đứng lên, sau đó cười hỏi: “Kỷ muội muội cũng không trở về?”

Kỷ Mính Huyên vừa lắc đầu vừa tự mình đỡ du mỹ nhân đứng dậy, nói: “Cảnh trí nơi này không tệ, hôm nay rảnh rỗi, liền lại đây nhìn xem.”

Ninh tiệp dư biết này chỉ là lời nói khách khí, cũng không chọc phá, nàng gật gật đầu.

Du mỹ nhân đứng lên, Kỷ Mính Huyên đang muốn thu hồi tay, ngón tay không cẩn thận lướt qua du mỹ nhân cổ tay, trong lòng nhảy dựng.

Sau đó không dấu vết phất quá cổ tay du mỹ nhân, mỉm cười nói: “Khí sắc Du mỹ nhân hôm nay rất tốt.”

Du mỹ nhân mặt đỏ lên, nàng hôm qua thị tẩm, tự nhiên khí sắc tốt.

Ninh tiệp dư liếc mắt xem Kỷ Mính Huyên một cái, nếu không phải Kỷ Mính Huyên b·iểu t·ình cùng lời nói đều thực rõ ràng, nghe xong lời này, khó tránh khỏi sẽ không làm người cho rằng Kỷ Mính Huyên ở ghen ghét du mỹ nhân.

Kỷ Mính Huyên cũng liếc xem ninh tiệp dư, so với khi mới vừa vào cung tự mang khí chất đoan trang thanh lệ, lúc này càng thêm một phần khí chất ung dung.

Sủng ái cùng tôn vinh, cũng khó trách ninh tiệp dư……

Du mỹ nhân cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn Kỷ Mính Huyên liếc mắt một cái, thấy Kỷ Mính Huyên thoạt nhìn rất có tinh thần, chính là nhìn kĩ, lại có thể nhìn đến hơi chút vành đen ở chung quanh hai mắt của nàng.

Trong cung đều biết cảm tình của tỷ muội Kỷ gia rất tốt, du mỹ nhân liên tưởng đến hôm nay dung quý nhân vội vàng rời đi, nàng nhất thời giật mình. Ninh tiệp dư nói rất đúng, đối với Kỷ Mính Huyên này, lời nàng nói hẳn là nghĩ đơn giản nghe cũng đơn giản.

Du mỹ nhân không có nói tiếp, Kỷ Mính Huyên thấy thế, nàng nói: “Tần th·iếp còn có việc, không quấy rầy ninh tiệp dư cùng du mỹ nhân……”

Ninh tiệp dư cười nói: “Kỷ muội muội đi thong thả.”

Du mỹ nhân ngẩn ra, gật gật đầu.

Kỷ Mính Huyên lấy lại tinh thần, sau đó chậm rãi rời đi.

Mà ninh tiệp dư cùng du mỹ nhân thật lâu sau vẫn chưa rời đi.

“Tỷ tỷ, dung quý nhân sự tình, muốn hay không……”

Ninh tiệp dư lắc đầu: “Không vội, trước nhìn xem.”

Du mỹ nhân lập tức không nói nữa.

Kỷ Mính Huyên trở lại trong cung, nhớ tới mạch tượng vừa mới lướt qua, du mỹ nhân này cũng có thai, thậm chí thời gian còn so nàng lớn một ít. Nghĩ đến hôm qua nàng còn thị tẩm, nàng lắc lắc đầu, phỏng chừng hiện tại chính nàng ấy cũng không biết, Kỷ Mính Huyên cũng sẽ không vô cớ nhắc nhở.

Từ trước đến nay Du mỹ nhân rất được sủng ái, nàng có thể mang thai kỳ thật cũng không hiếm lạ. Đối với Kỷ Mính Huyên tới nói, này đã là chuyện tốt, lại cũng là chuyện xấu.

Chuyện tốt, có người có thể chia sẻ ánh mắt ở trên người nàng.

Chuyện xấu, chính là sẽ giảm bớt một nửa sự coi trọng đối với thai nhi của nàng.

Hiện tại phản ứng khi mang thai cũng bắt đầu rồi, hơn nữa nếu không có gì ngoài ý muốn, quá một ít thời gian, hoàng đế liền sẽ chiêu nàng thị tẩm, nàng lừa không được bao lâu.

Mới hơn một tháng, có nguy hiểm cũng gia tăng hơn nhiều.

“Chủ tử……”

Kỷ Mính Huyên đưa mắt ra hiệu cho Tử Châu đang ở một bên hầu hạ, Tử Châu nhẹ nhàng đi qua, nàng mở cửa.

Hồng Châu đi đến, hành lễ nói: “Khởi bẩm chủ tử, dung quý nhân bị phạt.”

Kỷ Mính Huyên hỏi: “Cẩn thận nói kỹ xem.”

Hồng Châu nói: “Vừa mới truyền đến tin tức, dung quý nhân v·a ch·ạm Thường phi nương nương, bị phạt quỳ hai cái canh giờ.”

Kỷ Mính Huyên nhíu mày, tuy rằng nàng không biết bí ẩn phía sau vụ Thường phi đẻ non, nhưng là nàng cũng có thể đoán được là Thường phi bị mắc mưu, thậm chí chính nàng ở rơi vào sau có miệng khó nói gì.

Nàng bị cấm túc ba tháng này, là trong cung hoàng kim kỳ. Hình tượng uy tín cùng hiền huệ của Hoàng Hậu lưu lại thập phần rõ ràng trong lòng các phi tần mới tiến cung. Hiện tại phi tần trong cung chỉ biết Hoàng Hậu, không biết hai vị phi ‘đức - thường’.

Càng quan trọng hơn, hai người các nàng bị cấm túc, mọi việc trong hậu cung hoàn toàn từ Hoàng Hậu quản lý, thế lực của các nàng đã co lại hơn phân nửa. Ảnh hưởng cùng quyền lợi toàn bộ bị Hoàng Hậu áp chế, điều này làm cho hai vị phi đức – thường vốn là hàng năm chiếm vị trí quan trọng ở trong cung vô cùng không thoải mái.

Các nàng nếu muốn một lần nữa khôi phục vinh quang, việc đầu tiên phải làm đó là xác lập địa vị của mình trong mắt các phi tần mới tiến cung.

Các nàng là phi tử, có Hoàng Hậu hiền huệ ở phía trước, các nàng lại làm ra vẻ hiền huệ rộng lượng ngược lại không chiếm được hiệu quả tốt.

Mà lúc này, Kỷ Mính Phù đụng vào trên vết đao, thù mới hận cũ, bị phạt cũng là ở trong dự đoán.

Việc này vừa xảy ra, cứ cho là Thường phi ương ngạnh, nhưng nàng là chủ vị một cung, phạt cũng là tiểu quý nhân ở tại trong cung nàng, chẳng những sẽ không có người nói ra nói vào, ngược lại chỉ sẽ làm người khác nói Kỷ Mính Phù không biết lễ nghĩa.

Tuy rằng trong cung có ba người có thể ngăn cản, nhưng là Kỷ Mính Phù hiện còn không có loại này lực ảnh hưởng.

Hoàng Thượng trăm công ngàn việc, hành động này của Thường phi cũng không có phạm đến điểm mấu chốt của hắn.

Hơn nữa những năm gần đây, hắn rất ít hỏi đến việc hậu cung, kỳ thật Kỷ Mính Huyên cảm thấy hắn cho dù có hỏi đến, giữa dung quý nhân và Thường phi ai nhẹ ai nặng, hắn thực nhanh có thể phân rõ ràng.

Hoàng Hậu tuy rằng có thể quản, nhưng là Thường phi một câu v·a ch·ạm làm Hoàng Hậu cũng trảo không được nhược điểm, cho nên nàng cũng không tham dự.

Cuối cùng là Thái Hậu, việc này nàng thấy nhiều, đối với nàng tới nói chẳng qua là một việc nhỏ như hạt mè. Hơn nữa nàng đã uỷ quyền từ lâu, việc rất nhỏ này nàng đương nhiên cũng sẽ không đi quản.

Đủ loại nguyên nhân cộng lại, Kỷ Mính Phù tất nhiên sẽ phải chịu chút tội.

Kỷ Mính Huyên có thể suy nghĩ cẩn thận, như vậy Kỷ Mính Phù sẽ sao không rõ. Này nếu là Kỷ Mính Phù chính mình lựa chọn, Kỷ Mính Huyên chỉ có thể phối hợp nàng đồng thời nguyện nàng ta bị chịu tội lần này có thể đạt được nên có hồi báo!

“Ở Thích Phương Cung?” Kỷ Mính Huyên hỏi.

Hồng Châu gật đầu: “Lại còn là ở cửa cung.”

Lòng Kỷ Mính Huyên trầm xuống, cửa cung người đến người đi, quỳ ở nơi đó là sự sỉ nhục rất lớn. Tử Châu cùng Hồng Châu không dám ngẩng đầu, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trong nhà cực kỳ lạnh.

back top