Chương 1: Hắn yêu bàn phím hơn yêu tớ, hận nhất là đó là đồ tớ tặng hắn
[Dao Dao, tớ và Ngải Giai chia tay rồi.]
Đồng Dao mở WeChat thì nhận được tin nhắn như vậy từ Kim Dương, cô ngạc nhiên ba giây, sau đó vươn tay qua lấy bánh quy để trên bàn bỏ vào miệng, kiềm chế sự kinh ngạc. Cô suy nghĩ một chút rồi trả lời: Tại sao lại chia tay.
[Cao, với không tới.]
Bốn chữ lạnh như băng kia đập vào mặt cô, Đồng Dao nhìn chằm chằm hồi lâu, sau đó "ohh" lên một tiếng mới có thể tiếp nhận được. Cô "ohhh" bao nhiêu lần thì phía bên kia cũng không thể biết được——
Bạn trai của Kim Dương, Ngải Giai, là tuyển thủ Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp, cũng chính là "tuyển thủ thể thao điện tử" mà mọi người hay nhắc đến, sau khi được Nhà Nước chính thức thừa nhận là một môn thể thao, những tuyển thủ này... cho dù là về phương diện đãi ngộ hay độ nổi tiếng đều được nâng cao lên một bậc.
Dù rằng về bản chất mà nói, đại đa số những người chơi chuyên nghiệp đều là những anh chàng nghiện game với suy nghĩ đơn giản rằng chỉ cần có máy tính là đã có thể sống vui vẻ rồi——
Nhưng nếu yêu đương với họ, có lẽ thật sự không có nhiều khác biệt lắm so với việc yêu đương với minh tinh.
"...Đã nói rồi mà lúc đầu không nên nhận lời quen cậu chàng mê game đó."
Đồng Dao lại nhét thêm một miếng bánh quy vào miệng, tạm thời chưa biết nên trả lời cô bạn có lẽ còn đang bốc hỏa kia làm sao, vì thế cô quả quyết click chuột vào biểu tượng Liên Minh Huyền Thoại trên màn hình máy tính.
Giao diện toàn là tiếng Hàn, gần đây cô đều chơi tại server Hàn Quốc, vì ngành thể thao điện tử tại Hàn Quốc rất phát triển, nên cao thủ ở server Hàn Quốc cũng sẽ nhiều hơn, do đó rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp trên toàn thế giới đều quy tụ về đây.
Bản thân cô cũng đã từng gặp được vài người.
Đăng nhập vào game, còn chưa bắt đầu xếp hàng chờ tìm đối thủ thì từ góc trái bên dưới màn hình nhảy ra một khung cửa sổ trò chuyện, là một ID bằng tiếng Anh, Đồng Dao nhíu mày lại muốn xem xem người này sẽ nói gì, kết quả phát hiện đối phương trực tiếp đi thẳng vào vấn đề——
[Hi, friend, would you like to come to china play game]
——Chao xìn, người anh em, chú có muốn qua Trung Quốc chơi chuyên nghiệp không?
...Trình tiếng Anh đáng giá ba đồng.
Đồng Dao ngậm bánh quy cười ra tiếng.
Thuận tay trả lời——
[wo shi zhongguoren (tôi là người Trung Quốc).]
Đối phương im lặng ba giây.
Sau đó gửi tới một tràng "hahahahahahaha"——
[ni. da de bu cuo (chú chơi không tồi), duo da le (bao nhiêu tuổi rồi), yaobuyao lai da zhiye (có muốn đến chơi chuyên nghiệp không)? wo shi ZGDX zhan dui de (tôi thuộc đội ZGDX).]
Đồng Dao nhìn chằm chằm bốn chữ in hoa kia hồi lâu, nửa ngày sau mới "Ahhh" một tiếng, mẹ Đồng Dao đang làm cá dưới bếp giật mình, cầm dao thái rau xông vào: "Chuyện gì chuyện gì? Có gián hả?!"
"Mẹ, có người rủ con qua chơi chuyên nghiệp!" Đồng Dao chỉ vào màn hình máy tính nói, "Là một đội rất nổi tiếng, được Viễn Thông Trung Quốc tài trợ, trụ sở chính ở Thượng Hải đó."
Mẹ Đồng "ohh" một tiếng không có chút biểu hiện gì gọi là bất ngờ: "Tuần trước mẹ cũng nhận được cuộc gọi nói là hóa đơn mua cá ở siêu thị của mẹ đã trúng một chiếc Rolls Royce."
Đồng Dao: "..."
Mẹ Đồng: "Sao mà mày dễ dụ quá vậy? Còn chơi chuyên nghiệp, không đi học nữa à? Suốt ngày chỉ biết chơi máy tính, bài tập hè làm xong hết chưa?"
"Đại học năm nhất làm gì còn cái gọi là bài tập hè..." Đồng Dao vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn màn hình, sửng sốt: "Bọn họ nói tiền lương một năm sáu trăm ngàn, tiền thưởng trận đấu tính riêng, nếu không vừa lòng có thể thương lượng."
"................" Mẹ Đồng nói, "Mày mau cho người ta cách thức liên lạc."
"Không phải mẹ nói đây là lừa đảo sao?"
"Nếu là lừa đảo thì sẽ nói sáu triệu."
"Có thể đây là một tên lừa đảo không thích khoa trương."
"Mày cho mấy đứa lừa đảo số điện thoại cũng đâu mất miếng thịt nào."
"... Không phải mẹ nói phải còn phải học hành sao?"
"Đang nghỉ học mà, kiếm xong sáu trăm ngàn rồi học tiếp." Mẹ Đồng vung con dao thái rau, "cho đối phương số điện thoại."
Cảm giác như thể nếu Đồng Dao dám nói "Không" thì con dao thái rau sẽ cắm ngay lên đầu cô vậy, cô lắc đầu một cái, quay lại suy nghĩ một chút, cuối cùng gõ một hàng chữ ——
[sorry, wo shi nvde (tôi là nữ), dabuliao LPL (không đấu LPL được).]
LPL là tên viết tắt của giải đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp tại Trung Quốc, có tổng cộng 12 đội, ZGDX thuộc top trên, có rất nhiều tuyển thủ ngôi sao, người hâm mộ trong và ngoài nước rất nhiều—— so với đội YQCB mà Ngải Giai bạn trai...à không, bạn trai cũ của Kim Dương đầu quân còn có phần lợi hại hơn.
Đồng Dao cũng rất thích đội này, chỉ cần là trận đấu có họ tham gia cô đều quan tâm.
Mới đầu được người của đội này đích thân liên lạc cô thật sự rất thích thú, những thứ khác đều không có vấn đề, vấn đề duy nhất ở chỗ ——
Cô là nữ.
Trừ giải đấu ở Bắc Mỹ năm ngoái kết nạp một nữ tuyển thủ chuyên nghiệp ra, nhìn khắp các khu vực lớn trên toàn thế giới, gần như đều không có bóng dáng của nữ giới—— Khi chuyện này xuất hiện tại khu vực Bắc Mỹ, trong giới cũng đã có một trận địa chấn quy mô nhỏ.
Đồng Dao xoa mặt, nhìn khung đối thoại trên màn hình vẫn chưa thấy đối phương trả lời, cô cũng đoán chừng là sẽ không có hồi âm, trong lòng không rõ là thất vọng hay là thứ gì khác, nhất thời chẳng còn hứng chơi game. Cô vừa định đóng cửa sổ trò chuyện thì tin nhắn của đối phương gửi tới——
[Girl is OK, xiaojiejie (cô gái), lai gao ge daxinwen ba (hãy làm một tin chấn động đi)!]
"..."
Tự nhiên cảm thấy trình tiếng Anh giá ba đồng cũng trở nên cực kỳ đáng yêu rồi.
Với tâm lí lạc quan rằng "Sợ gì lừa đảo, chỉ cần bà đây vui vẻ thì bà đây cũng chấp nhận", Đồng Dao gửi số điện thoại của mình cho đối phương, sau đó thoát game.
Lúc này, cô phát hiện WeChat của mình đã ngập tin nhắn của cô bạn tốt——
[Hắn chỉ biết chơi game, mẹ nó chơi game cái lồng, chơi game còn quan trọng hơn bạn gái, tớ nói hôm nay tâm trạng em không tốt, cậu đoán xem hắn ta trả lời thế nào: hắn nói đấu tập thua rồi, tâm trạng anh cũng không tốt, *mặt khóc*]
[Tớ nói em muốn nhìn thấy anh, hắn nói ok vợ, tối nay live stream bật camera, em vào xem anh, tiện thể tặng cho anh chút cá viên (quà tặng trong nền tảng live stream), ohmomo]
[Tớ nói em học mệt quá, hắn nói hắn chơi game cũng rất mệt.]
[Tớ con mẹ nó sắp tức chết rồi, cậu đâu rồi hả! Mau trả lời, hôm qua tớ thấy hắn ta mặc một cái áo tớ chưa thấy bao giờ, lại còn rất đẹp, liếc mắt một cái cũng biết đó không phải là gu thẩm mĩ của trai thẳng, tớ hỏi hắn cái áo ở đâu ra, hắn nói là fan tặng! A a a fangirl đó cậu tin nổi không? Kiểu người này mà cũng có fangirl—— Tớ có thể khen đẹp sao tớ phải chê thậm tệ, kết quả hắn ta nói gì chứ, đồ của fan tặng là tâm ý, mặc một chút thể hiện lòng biết ơn với họ cũng là điều nên làm! Cái đờ cờ mờ, tâm ý của fan là tâm ý, còn tâm ý của tớ là cứt chó à?]
[Tớ chịu đựng tên ngu ngốc này đủ rồi, tim mệt rồi.]
[Khó khăn lắm mới có ngày nghỉ không đấu tập, rủ hắn đi ăn hắn còn không chịu... Nhất quyết ở trụ sở tự tập luyện, đm tớ đây còn phải cảm động, một anh chàng cố gắng như vậy tại sao vẫn không thể vô địch được, ông trời mắt ông mọc dưới mông à!]
[Hắn ta yêu cái bàn phím còn hơn tớ, tức nhất là cái bàn phím đó là tớ tặng hắn!]
[Ngay cả khi hẹn hò cũng chỉ nói chuyện chơi game, chơi game thì thôi đi lại còn chê đồ tớ nấu, ăn gì bà cúng, con gái chỉ cần moaz moaz là được rồi, nếu trên đời này tồn tại sinh vật vừa có thể moaz vừa có thể chơi game được thì còn cần mấy tay gà mờ nghiện game này làm cái gì nữa?!]
[Tớ tức chết đi được.]
......
Đồng Dao vừa đọc vừa cười như điên.
Cười đến lúc tự bản thân cũng thấy ngại, mới nhập vào khung chat "Phải lạc quan, chị đây dẫn cậu đi ăn ngon." Trên màn hình bất ngờ xuất hiện một dòng chữ——
[Dao Dao, nếu là cậu, cậu sẽ làm thế nào để yêu đương với tuyển thủ chuyên nghiệp?]
Đồng Dao dừng gõ, nghĩ nghĩ, rồi xóa câu vừa mới gõ được một nửa kia đi, sau đó cô trầm mặc, giống như là nghĩ đến một cái gì đó, nụ cười trên môi cũng thu liễm lại, cô bắt đầu nghiêm túc gõ một hàng chữ——
[Nếu là tớ, tớ sẽ không yêu tuyển thủ chuyên nghiệp. Đã có kiên trì như vậy, tại sao tớ lại không thi vào đại học Thanh Hoa hoặc Bắc Kinh chứ.]
===Dải phân cách===
Tác giả có đôi lời muốn nói
Chào mọi người, đây là lần đầu viết ngôn tình hiện đại.
QAQ
Đây là câu chuyện về một nữ tuyển thủ Liên Minh chuyên nghiệp cực kỳ lợi hại, trước nay chưa từng có.
A a a a a, thật ra trong các giải đấu Liên Minh ở Trung Quốc trước giờ đều chưa từng xuất hiện nữ tuyển thủ, nhưng năm ngoái ở Bắc Mỹ đã xuất hiện một em gái chơi ở vị trí hỗ trợ, lúc đó khi tin này được truyền ra, phải nói là kinh thiên động địa hahahaha
[Dao Dao, tớ và Ngải Giai chia tay rồi.]
Đồng Dao mở WeChat thì nhận được tin nhắn như vậy từ Kim Dương, cô ngạc nhiên ba giây, sau đó vươn tay qua lấy bánh quy để trên bàn bỏ vào miệng, kiềm chế sự kinh ngạc. Cô suy nghĩ một chút rồi trả lời: Tại sao lại chia tay.
[Cao, với không tới.]
Bốn chữ lạnh như băng kia đập vào mặt cô, Đồng Dao nhìn chằm chằm hồi lâu, sau đó "ohh" lên một tiếng mới có thể tiếp nhận được. Cô "ohhh" bao nhiêu lần thì phía bên kia cũng không thể biết được——
Bạn trai của Kim Dương, Ngải Giai, là tuyển thủ Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp, cũng chính là "tuyển thủ thể thao điện tử" mà mọi người hay nhắc đến, sau khi được Nhà Nước chính thức thừa nhận là một môn thể thao, những tuyển thủ này... cho dù là về phương diện đãi ngộ hay độ nổi tiếng đều được nâng cao lên một bậc.
Dù rằng về bản chất mà nói, đại đa số những người chơi chuyên nghiệp đều là những anh chàng nghiện game với suy nghĩ đơn giản rằng chỉ cần có máy tính là đã có thể sống vui vẻ rồi——
Nhưng nếu yêu đương với họ, có lẽ thật sự không có nhiều khác biệt lắm so với việc yêu đương với minh tinh.
"...Đã nói rồi mà lúc đầu không nên nhận lời quen cậu chàng mê game đó."
Đồng Dao lại nhét thêm một miếng bánh quy vào miệng, tạm thời chưa biết nên trả lời cô bạn có lẽ còn đang bốc hỏa kia làm sao, vì thế cô quả quyết click chuột vào biểu tượng Liên Minh Huyền Thoại trên màn hình máy tính.
Giao diện toàn là tiếng Hàn, gần đây cô đều chơi tại server Hàn Quốc, vì ngành thể thao điện tử tại Hàn Quốc rất phát triển, nên cao thủ ở server Hàn Quốc cũng sẽ nhiều hơn, do đó rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp trên toàn thế giới đều quy tụ về đây.
Bản thân cô cũng đã từng gặp được vài người.
Đăng nhập vào game, còn chưa bắt đầu xếp hàng chờ tìm đối thủ thì từ góc trái bên dưới màn hình nhảy ra một khung cửa sổ trò chuyện, là một ID bằng tiếng Anh, Đồng Dao nhíu mày lại muốn xem xem người này sẽ nói gì, kết quả phát hiện đối phương trực tiếp đi thẳng vào vấn đề——
[Hi, friend, would you like to come to china play game]
——Chao xìn, người anh em, chú có muốn qua Trung Quốc chơi chuyên nghiệp không?
...Trình tiếng Anh đáng giá ba đồng.
Đồng Dao ngậm bánh quy cười ra tiếng.
Thuận tay trả lời——
[wo shi zhongguoren (tôi là người Trung Quốc).]
Đối phương im lặng ba giây.
Sau đó gửi tới một tràng "hahahahahahaha"——
[ni. da de bu cuo (chú chơi không tồi), duo da le (bao nhiêu tuổi rồi), yaobuyao lai da zhiye (có muốn đến chơi chuyên nghiệp không)? wo shi ZGDX zhan dui de (tôi thuộc đội ZGDX).]
Đồng Dao nhìn chằm chằm bốn chữ in hoa kia hồi lâu, nửa ngày sau mới "Ahhh" một tiếng, mẹ Đồng Dao đang làm cá dưới bếp giật mình, cầm dao thái rau xông vào: "Chuyện gì chuyện gì? Có gián hả?!"
"Mẹ, có người rủ con qua chơi chuyên nghiệp!" Đồng Dao chỉ vào màn hình máy tính nói, "Là một đội rất nổi tiếng, được Viễn Thông Trung Quốc tài trợ, trụ sở chính ở Thượng Hải đó."
Mẹ Đồng "ohh" một tiếng không có chút biểu hiện gì gọi là bất ngờ: "Tuần trước mẹ cũng nhận được cuộc gọi nói là hóa đơn mua cá ở siêu thị của mẹ đã trúng một chiếc Rolls Royce."
Đồng Dao: "..."
Mẹ Đồng: "Sao mà mày dễ dụ quá vậy? Còn chơi chuyên nghiệp, không đi học nữa à? Suốt ngày chỉ biết chơi máy tính, bài tập hè làm xong hết chưa?"
"Đại học năm nhất làm gì còn cái gọi là bài tập hè..." Đồng Dao vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn màn hình, sửng sốt: "Bọn họ nói tiền lương một năm sáu trăm ngàn, tiền thưởng trận đấu tính riêng, nếu không vừa lòng có thể thương lượng."
"................" Mẹ Đồng nói, "Mày mau cho người ta cách thức liên lạc."
"Không phải mẹ nói đây là lừa đảo sao?"
"Nếu là lừa đảo thì sẽ nói sáu triệu."
"Có thể đây là một tên lừa đảo không thích khoa trương."
"Mày cho mấy đứa lừa đảo số điện thoại cũng đâu mất miếng thịt nào."
"... Không phải mẹ nói phải còn phải học hành sao?"
"Đang nghỉ học mà, kiếm xong sáu trăm ngàn rồi học tiếp." Mẹ Đồng vung con dao thái rau, "cho đối phương số điện thoại."
Cảm giác như thể nếu Đồng Dao dám nói "Không" thì con dao thái rau sẽ cắm ngay lên đầu cô vậy, cô lắc đầu một cái, quay lại suy nghĩ một chút, cuối cùng gõ một hàng chữ ——
[sorry, wo shi nvde (tôi là nữ), dabuliao LPL (không đấu LPL được).]
LPL là tên viết tắt của giải đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp tại Trung Quốc, có tổng cộng 12 đội, ZGDX thuộc top trên, có rất nhiều tuyển thủ ngôi sao, người hâm mộ trong và ngoài nước rất nhiều—— so với đội YQCB mà Ngải Giai bạn trai...à không, bạn trai cũ của Kim Dương đầu quân còn có phần lợi hại hơn.
Đồng Dao cũng rất thích đội này, chỉ cần là trận đấu có họ tham gia cô đều quan tâm.
Mới đầu được người của đội này đích thân liên lạc cô thật sự rất thích thú, những thứ khác đều không có vấn đề, vấn đề duy nhất ở chỗ ——
Cô là nữ.
Trừ giải đấu ở Bắc Mỹ năm ngoái kết nạp một nữ tuyển thủ chuyên nghiệp ra, nhìn khắp các khu vực lớn trên toàn thế giới, gần như đều không có bóng dáng của nữ giới—— Khi chuyện này xuất hiện tại khu vực Bắc Mỹ, trong giới cũng đã có một trận địa chấn quy mô nhỏ.
Đồng Dao xoa mặt, nhìn khung đối thoại trên màn hình vẫn chưa thấy đối phương trả lời, cô cũng đoán chừng là sẽ không có hồi âm, trong lòng không rõ là thất vọng hay là thứ gì khác, nhất thời chẳng còn hứng chơi game. Cô vừa định đóng cửa sổ trò chuyện thì tin nhắn của đối phương gửi tới——
[Girl is OK, xiaojiejie (cô gái), lai gao ge daxinwen ba (hãy làm một tin chấn động đi)!]
"..."
Tự nhiên cảm thấy trình tiếng Anh giá ba đồng cũng trở nên cực kỳ đáng yêu rồi.
Với tâm lí lạc quan rằng "Sợ gì lừa đảo, chỉ cần bà đây vui vẻ thì bà đây cũng chấp nhận", Đồng Dao gửi số điện thoại của mình cho đối phương, sau đó thoát game.
Lúc này, cô phát hiện WeChat của mình đã ngập tin nhắn của cô bạn tốt——
[Hắn chỉ biết chơi game, mẹ nó chơi game cái lồng, chơi game còn quan trọng hơn bạn gái, tớ nói hôm nay tâm trạng em không tốt, cậu đoán xem hắn ta trả lời thế nào: hắn nói đấu tập thua rồi, tâm trạng anh cũng không tốt, *mặt khóc*]
[Tớ nói em muốn nhìn thấy anh, hắn nói ok vợ, tối nay live stream bật camera, em vào xem anh, tiện thể tặng cho anh chút cá viên (quà tặng trong nền tảng live stream), ohmomo]
[Tớ nói em học mệt quá, hắn nói hắn chơi game cũng rất mệt.]
[Tớ con mẹ nó sắp tức chết rồi, cậu đâu rồi hả! Mau trả lời, hôm qua tớ thấy hắn ta mặc một cái áo tớ chưa thấy bao giờ, lại còn rất đẹp, liếc mắt một cái cũng biết đó không phải là gu thẩm mĩ của trai thẳng, tớ hỏi hắn cái áo ở đâu ra, hắn nói là fan tặng! A a a fangirl đó cậu tin nổi không? Kiểu người này mà cũng có fangirl—— Tớ có thể khen đẹp sao tớ phải chê thậm tệ, kết quả hắn ta nói gì chứ, đồ của fan tặng là tâm ý, mặc một chút thể hiện lòng biết ơn với họ cũng là điều nên làm! Cái đờ cờ mờ, tâm ý của fan là tâm ý, còn tâm ý của tớ là cứt chó à?]
[Tớ chịu đựng tên ngu ngốc này đủ rồi, tim mệt rồi.]
[Khó khăn lắm mới có ngày nghỉ không đấu tập, rủ hắn đi ăn hắn còn không chịu... Nhất quyết ở trụ sở tự tập luyện, đm tớ đây còn phải cảm động, một anh chàng cố gắng như vậy tại sao vẫn không thể vô địch được, ông trời mắt ông mọc dưới mông à!]
[Hắn ta yêu cái bàn phím còn hơn tớ, tức nhất là cái bàn phím đó là tớ tặng hắn!]
[Ngay cả khi hẹn hò cũng chỉ nói chuyện chơi game, chơi game thì thôi đi lại còn chê đồ tớ nấu, ăn gì bà cúng, con gái chỉ cần moaz moaz là được rồi, nếu trên đời này tồn tại sinh vật vừa có thể moaz vừa có thể chơi game được thì còn cần mấy tay gà mờ nghiện game này làm cái gì nữa?!]
[Tớ tức chết đi được.]
......
Đồng Dao vừa đọc vừa cười như điên.
Cười đến lúc tự bản thân cũng thấy ngại, mới nhập vào khung chat "Phải lạc quan, chị đây dẫn cậu đi ăn ngon." Trên màn hình bất ngờ xuất hiện một dòng chữ——
[Dao Dao, nếu là cậu, cậu sẽ làm thế nào để yêu đương với tuyển thủ chuyên nghiệp?]
Đồng Dao dừng gõ, nghĩ nghĩ, rồi xóa câu vừa mới gõ được một nửa kia đi, sau đó cô trầm mặc, giống như là nghĩ đến một cái gì đó, nụ cười trên môi cũng thu liễm lại, cô bắt đầu nghiêm túc gõ một hàng chữ——
[Nếu là tớ, tớ sẽ không yêu tuyển thủ chuyên nghiệp. Đã có kiên trì như vậy, tại sao tớ lại không thi vào đại học Thanh Hoa hoặc Bắc Kinh chứ.]
===Dải phân cách===
Tác giả có đôi lời muốn nói
Chào mọi người, đây là lần đầu viết ngôn tình hiện đại.
QAQ
Đây là câu chuyện về một nữ tuyển thủ Liên Minh chuyên nghiệp cực kỳ lợi hại, trước nay chưa từng có.
A a a a a, thật ra trong các giải đấu Liên Minh ở Trung Quốc trước giờ đều chưa từng xuất hiện nữ tuyển thủ, nhưng năm ngoái ở Bắc Mỹ đã xuất hiện một em gái chơi ở vị trí hỗ trợ, lúc đó khi tin này được truyền ra, phải nói là kinh thiên động địa hahahaha