Chương 10: ZGDX, smiling đang trên đường tới... Xin hãy đợi!
Đồng Dao khệ nệ ôm một đống túi lớn túi nhỏ đi đến trước cửa phòng, đang định mở cửa thì Kim Dương gọi đến, câu đầu tiên đối phương nói là: "Đội tương lai của cậu thua rồi kìa."
"Ừm." Đồng Dao không vui ừ một tiếng, trong đầu vẫn cứ lặp đi lặp lại bóng lưng người lúc nãy gặp trong thang máy: không hiểu sao cô vẫn luôn cảm thấy bóng lưng đó tràn đầy một loại giễu cợt trong im lặng.
"Nghe nói ván thứ tư vừa kết thúc thì Minh thần không thể thi đấu nữa, người vào thay là một gương mặt mới, thế trận cũng không tốt lắm——"
"Một đứa rank Bạc như cậu thì biết gì về thế trận chứ?"
"Vốn dĩ câu tiếp theo định nói là "hoàn toàn không bằng cậu", nhưng bây giờ tớ quyết định rút lại câu đó, Bạc thì sao! Ít nhất thì ngày nào tớ cũng gội đầu!"
"..."
Đồng Dao nói chuyện với bạn tốt, nghiêng đầu qua một tay giữ điện thoại một tay lấy thẻ mở cửa phòng——
Quẹt thẻ phát ra âm thanh "tít tít", cửa phòng mở ra, Đồng Dao dùng chân đá cửa, nghe thấy bạn tốt phía bên kia nói: "Tiếng gì vậy? Cậu về khách sạn rồi à? Một mình hả? Không phải sau khi trận đấu kết thúc thì bọn họ đều về thẳng trụ sở sao, cậu không đi cùng họ?"
"Thời gian này bận chuẩn bị cho trận chung kết, không ai có thời gian sắp xếp phòng cho tớ, vì vậy tớ tạm thời ở lại khách sạn hai ngày, hơn nữa giờ đang là khoảng thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, gấp gì chứ—— cậu rốt cuộc là muốn hỏi chuyện gì?"
Bên kia đầu dây ngừng một chút, sau đó giống như không nhịn được nữa, hỏi: "Gặp Thành ca chưa?"
Đồng Dao: "..."
Tự nhiên lại bị khơi lại nỗi đau trong tim.
Đồng Dao không tình nguyện, nói: "Cậu nói xem một đứa con gái đã có chủ như cậu nhớ nhung cái người tên Lục Tư Thành kia làm gì? Gặp rồi, lúc nãy còn đi cùng một thang máy với anh ta nữa, anh ta ở tầng dưới, tớ lại phải xách theo quá nhiều đồ, anh ta hỏi tớ ở tầng mấy sau đó giúp tớ ấn nút chọn tầng."
Bên kia nghe xong hưng phấn hét một tiếng: "Anh ta có biết cậu là ai không?"
Đồng Dao: "Không biết."
Kim Dương nghe xong thì nhảy dung cả lên: "Má ơi! Lãng mạn quá đi thôi, giống hệt màn gặp nhau của nam nữ chính trong mấy bộ truyện tranh dành cho thiếu nữ, a a a a a Dao Dao, cậu chia tay với Giản Dương chính là vì để có ngày hôm nay đó biết không?!"
Đồng Dao: "...Tớ thích cái bộ dạng ảo tưởng sức mạnh này của cậu."
Trong mấy bộ truyện tranh đó nam nữ chính gặp nhau đều như vậy? Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được mới vừa rồi Lục Tư Thành là vì xuất phát từ lòng nhân ái vĩ đại muốn "giúp đỡ người khuyết tật" nên mới giúp cô...
Nghĩ tới đây, Đồng Dao gãi gãi đầu, nhìn túi đồ vừa mua ở cạnh chân, trong đầu thầm thở phào vì Lục Tư Thành không thấy rõ mặt cô, nếu không lần sau gặp mặt có bao nhiêu lúng túng thì ngay cả nghĩ tới thôi cô cũng không dám nghĩ...
Lúc này, Đồng Dao nghe thấy tiếng động cơ máy bay phía bên kia, cô ngẩn người nói: "Cậu đang ở sân bay à?"
"Ừa, bố mẹ của A Mao ly hôn rồi, bây giờ mẹ phải đem con trai A Mao giao cho bố của nó cũng chính là chồng cũ của tớ." Kim Dương nói.
A Mao là con mèo thuộc giống Ragdoll do Kim Dương và Ngải Giai cùng nhau nuôi dưỡng.
"Hai người vẫn chưa làm lành sao? Chỗ trụ sở cũng cho nuôi mèo à?"
"Nếu trong đội không có ai bị dị ứng với lông mèo thì có lẽ là được nuôi, phía bên Ngải Giai mọi người đều đồng ý rồi, nếu cậu muốn đem Bánh Nướng đến nuôi thì đi hỏi giám đốc của bọn cậu thử xem." Kim Dương đang nói thì tiếng động cơ máy bay lại vang lên một lần nữa, cô đứng lên, "Đến giờ lên máy bay rồi, không nói với cậu nữa, gọi cho cậu là muốn báo cậu biết chúng ta sẽ gặp nhau ở Thượng Hải."
Đồng Dao "oh" một tiếng rồi ngoan ngoãn cúp máy, ngồi ở đầu giường ngơ ngẩn một hồi, cuối cùng vẫn là không ngăn được cái ý nghĩ muốn đem mèo đến Thượng Hải, cô mở WeChat, do do dự dự ấn vào một cái nhóm chat——
Nhóm chat này vào Thụy ca vừa mới thêm cô vào khoảng một tiếng trước, lúc được thêm vào thì cô nhìn sơ sơ thấy trong nhóm ngoài năm tuyển thủ của đội hình chính còn có tổ huấn luyện viên, người phân tích số liệu gì gì đó...
Mà lúc đó vì đang thi đấu nên trong nhóm vắng như chùa bà đanh.
Còn hiện tại, cũng chẳng khá khẩm gì hơn.
Đồng Dao cắn cắn môi, sau đó bắt đầu gõ chữ——
[smiling: HI]
Rất nhanh liền có người trả lời——
[Mahoushoujo miêu miêu miêu: Đường giữa mới! Chào chị chào chị!]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Hello.]
[ZGDX, K: Hoan nghênh cô gia nhập đội ]
[Bàn tròn vo: ai ya mau đến đây xem coi ai đây nè! Đường giữa mới! smiling nè tụi tui chuẩn bị về trụ sở, khi nào thì cô sang đây vậy? Có đi cùng tụi tui hem? Vẫn chưa được gặp trực tiếp cô nữa nè!]
[ZGDX, Minh: ông đây mới chỉ vừa giải nghệ hài cốt còn chưa lạnh đâu, vậy mà đám chân chó các cậu lại hớn hở ở đây chào đón người mới, haiz ya thật đáng giận!]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Minh thần đừng có than, anh rõ ràng chỉ chuyển qua làm người phân tích số liệu chứ có phải thực sự rời khỏi đội đâu mà... Với cả Tiểu Bàn, phòng của cô ấy trong trụ sở còn chưa chuẩn bị xong, bây giờ nếu đi cùng chúng ta, chẳng lẽ để cô ấy ngủ trong bồn tắm chắc?]
[smiling: hắc hắc hắc, ờm, chào mọi người! Thật ra tôi đang muốn hỏi, nghe nói ở mấy đội khác nếu không có ai bị dị ứng với mèo thì có thể đem theo mèo đến trụ sở nuôi, còn đội chúng ta thì sao?]
Đồng Dao gửi tin nhắn xong, cầm điện thoại nhìn hồi lâu, càng nhìn càng hối hận biết vậy cô không đột ngột hỏi chuyện này... Trong lòng đang nghĩ xem có nên thu hồi tin nhắn hay không thì thấy được một chuỗi tin nhắn hưởng ứng "Không thành vấn đề" "Mèo gì vậy bao nhiêu tuổi rồi đực hay cái thế" "Tôi thích mèo nhất đó", Đồng Dao trong lòng vui mừng, đang chuẩn bị gõ chữ cảm ơn thì nhìn thấy cái tin nhắn cuối cùng trên màn hình——
[fhdjwhdb2333: Không được.]
Đồng Dao: ". . . ?"
Người có cái tên loằng ngoằng này là vị nào?
[fhdjwhdb2333: Trong trụ sở có thứ dị ứng với mèo.]
Đồng Dao: "..."
À.
Đồng Dao có chút thất vọng rũ mắt xuống——
[smiling: Ra là thế, thôi vậy...]
[Bàn Tròn Vo: Không phải, đợi chút đã, Thành ca anh như vậy là không được, sao em lại không biết trụ sở chúng ta có thứ dị ứng với mèo?]
Thành ca?
Lục Tư Thành?
Cái tên loằng ngoằng này Lục Tư Thành à.
Đồng Dao chớp chớp mắt, nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng đó, chút ý nghĩ muốn tranh luận liền mất tăm mất tích không thấy bóng dáng, tay cầm điện thoại rất nhanh gõ một tin nhắn "Vậy thôi nếu Thành ca bị dị ứng với mèo thì tôi không mang mèo đến nữa", nhưng cô còn chưa kịp gõ xong tin nhắn thì có một tin nhắn mới gửi đến——
[fhdjwhdb2333: Có.]
[fhdjwhdb2333: Anh nuôi cá vàng.]
Đồng Dao: ". . . "
Đùa gì vậy?
Cá vàng?
Đồng Dao ngu người.
[ZGDX, Tiểu Thụy: Thành ca anh đừng có gây chuyện mà.]
[fhdjwhdb2333: ? Anh với mấy con cá vàng đó tình cảm rất sâu đậm, giống như con trai anh vậy.]
Đồng Dao: ". . ."
Má cái tên này...
Được được được, tôi phục rồi.
Đồng Dao xoa xoa mặt, hình tượng "Lục Tư Thành" vĩ đại trong lòng ầm ầm sụp đổ... Đen mặt nhìn cái điện thoại trong tay hận không thể nhanh chóng chụp màn hình lại đăng weibo cho bàn dân thiên hạ thấy rõ Thành ca thần thánh trong lòng bọn họ lại nhận cái loại sinh vật có trí nhớ bảy giây kia làm con trai——
[ZGDX, Tiểu Thụy: Có thể mang mèo đến, cô đừng để ý đến anh ấy.]
[fhdjwhdb2333: ?]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Có ý kiến?]
[fhdjwhdb2333: Con mèo đó ăn con trai anh thì tính sao?]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Thì mua con mới, chẳng lẽ không mua nổi? Bớt hút mấy điếu thuốc thì số tiền phạt tiết kiệm được đó đủ để mua cả cháu chắt luôn chứ không chỉ con trai đâu. Nhắc mới nhớ có phải vừa rồi anh lại lén chạy đi hút thuốc đúng không? Ai cũng về phòng hết rồi mà anh cứ chậm chạp đi phía sau, lúc về tay còn đầy mùi nước rửa tay nữa...]
[fhdjwhdb2333: Anh ghét mèo.]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Rồi sao?]
[fhdjwhdb2333: Cũng ghét chú.]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Em thích anh, cảm ơn anh đã quyên góp cho đội ba ngàn tệ, lát nữa em sẽ báo với bên kế toán.]
Đồng Dao: ". . ."
Tiếp theo đó là chuyên mục xàm xí, chủ đề là "Rốt cuộc vừa nãy Lục Tư Thành có hút thuốc không", chẳng qua là trình độ thảo luận chỉ ngang với học sinh lớp ba...
Đồng Dao không nhìn nổi nữa, thoát WeChat, bóc gói khoai tây chiên ăn hai miếng ổn định cảm xúc, sau đó gọi điện thoại về nhà, báo với người nhà gửi mèo đến Thượng Hải sống với cô.
...
Ba ngày sau.
Đồng Dao một tay kéo va li, một tay ôm Bánh Nướng, oanh oanh liệt liệt bắt đầu đi đến trụ sở ZGDX.
Ngồi trong taxi, cô hứng phấn không tả được, mấy ngày trước vất vả lắm mới bình tĩnh được giờ thành công cốc...
Vì cảm giác "Tôi sắp được chơi chuyên nghiệp rồi tôi con mẹ nó sắp được chơi chuyên nghiệp rồi ôi má ơi sao mà tôi lại lợi hại thế này tôi sắp được chơi chuyên nghiệp rồi" Đồng Dao hoàn toàn không thể kiềm chế được, đăng một tin Weibo——
[Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự: Chuẩn bị đến trụ sở ZGDX báo danh! ZGDX, smiling đang trên đường tới... xin hãy đợi (≖‿≖)✧]
===Dải phân cách===
Tác giả có lời muốn nói:
Cuối cùng cũng đi đến trụ sở rồi hahahahaha sắp bắt đầu cuộc sống ở chung không ngại ngùng không thẹn thùng (...) rồi !!!
Nam nữ chính sắp được chính thức gặp mặt nhau lần đầu tiên rồi!!!
Đồng Dao khệ nệ ôm một đống túi lớn túi nhỏ đi đến trước cửa phòng, đang định mở cửa thì Kim Dương gọi đến, câu đầu tiên đối phương nói là: "Đội tương lai của cậu thua rồi kìa."
"Ừm." Đồng Dao không vui ừ một tiếng, trong đầu vẫn cứ lặp đi lặp lại bóng lưng người lúc nãy gặp trong thang máy: không hiểu sao cô vẫn luôn cảm thấy bóng lưng đó tràn đầy một loại giễu cợt trong im lặng.
"Nghe nói ván thứ tư vừa kết thúc thì Minh thần không thể thi đấu nữa, người vào thay là một gương mặt mới, thế trận cũng không tốt lắm——"
"Một đứa rank Bạc như cậu thì biết gì về thế trận chứ?"
"Vốn dĩ câu tiếp theo định nói là "hoàn toàn không bằng cậu", nhưng bây giờ tớ quyết định rút lại câu đó, Bạc thì sao! Ít nhất thì ngày nào tớ cũng gội đầu!"
"..."
Đồng Dao nói chuyện với bạn tốt, nghiêng đầu qua một tay giữ điện thoại một tay lấy thẻ mở cửa phòng——
Quẹt thẻ phát ra âm thanh "tít tít", cửa phòng mở ra, Đồng Dao dùng chân đá cửa, nghe thấy bạn tốt phía bên kia nói: "Tiếng gì vậy? Cậu về khách sạn rồi à? Một mình hả? Không phải sau khi trận đấu kết thúc thì bọn họ đều về thẳng trụ sở sao, cậu không đi cùng họ?"
"Thời gian này bận chuẩn bị cho trận chung kết, không ai có thời gian sắp xếp phòng cho tớ, vì vậy tớ tạm thời ở lại khách sạn hai ngày, hơn nữa giờ đang là khoảng thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, gấp gì chứ—— cậu rốt cuộc là muốn hỏi chuyện gì?"
Bên kia đầu dây ngừng một chút, sau đó giống như không nhịn được nữa, hỏi: "Gặp Thành ca chưa?"
Đồng Dao: "..."
Tự nhiên lại bị khơi lại nỗi đau trong tim.
Đồng Dao không tình nguyện, nói: "Cậu nói xem một đứa con gái đã có chủ như cậu nhớ nhung cái người tên Lục Tư Thành kia làm gì? Gặp rồi, lúc nãy còn đi cùng một thang máy với anh ta nữa, anh ta ở tầng dưới, tớ lại phải xách theo quá nhiều đồ, anh ta hỏi tớ ở tầng mấy sau đó giúp tớ ấn nút chọn tầng."
Bên kia nghe xong hưng phấn hét một tiếng: "Anh ta có biết cậu là ai không?"
Đồng Dao: "Không biết."
Kim Dương nghe xong thì nhảy dung cả lên: "Má ơi! Lãng mạn quá đi thôi, giống hệt màn gặp nhau của nam nữ chính trong mấy bộ truyện tranh dành cho thiếu nữ, a a a a a Dao Dao, cậu chia tay với Giản Dương chính là vì để có ngày hôm nay đó biết không?!"
Đồng Dao: "...Tớ thích cái bộ dạng ảo tưởng sức mạnh này của cậu."
Trong mấy bộ truyện tranh đó nam nữ chính gặp nhau đều như vậy? Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được mới vừa rồi Lục Tư Thành là vì xuất phát từ lòng nhân ái vĩ đại muốn "giúp đỡ người khuyết tật" nên mới giúp cô...
Nghĩ tới đây, Đồng Dao gãi gãi đầu, nhìn túi đồ vừa mua ở cạnh chân, trong đầu thầm thở phào vì Lục Tư Thành không thấy rõ mặt cô, nếu không lần sau gặp mặt có bao nhiêu lúng túng thì ngay cả nghĩ tới thôi cô cũng không dám nghĩ...
Lúc này, Đồng Dao nghe thấy tiếng động cơ máy bay phía bên kia, cô ngẩn người nói: "Cậu đang ở sân bay à?"
"Ừa, bố mẹ của A Mao ly hôn rồi, bây giờ mẹ phải đem con trai A Mao giao cho bố của nó cũng chính là chồng cũ của tớ." Kim Dương nói.
A Mao là con mèo thuộc giống Ragdoll do Kim Dương và Ngải Giai cùng nhau nuôi dưỡng.
"Hai người vẫn chưa làm lành sao? Chỗ trụ sở cũng cho nuôi mèo à?"
"Nếu trong đội không có ai bị dị ứng với lông mèo thì có lẽ là được nuôi, phía bên Ngải Giai mọi người đều đồng ý rồi, nếu cậu muốn đem Bánh Nướng đến nuôi thì đi hỏi giám đốc của bọn cậu thử xem." Kim Dương đang nói thì tiếng động cơ máy bay lại vang lên một lần nữa, cô đứng lên, "Đến giờ lên máy bay rồi, không nói với cậu nữa, gọi cho cậu là muốn báo cậu biết chúng ta sẽ gặp nhau ở Thượng Hải."
Đồng Dao "oh" một tiếng rồi ngoan ngoãn cúp máy, ngồi ở đầu giường ngơ ngẩn một hồi, cuối cùng vẫn là không ngăn được cái ý nghĩ muốn đem mèo đến Thượng Hải, cô mở WeChat, do do dự dự ấn vào một cái nhóm chat——
Nhóm chat này vào Thụy ca vừa mới thêm cô vào khoảng một tiếng trước, lúc được thêm vào thì cô nhìn sơ sơ thấy trong nhóm ngoài năm tuyển thủ của đội hình chính còn có tổ huấn luyện viên, người phân tích số liệu gì gì đó...
Mà lúc đó vì đang thi đấu nên trong nhóm vắng như chùa bà đanh.
Còn hiện tại, cũng chẳng khá khẩm gì hơn.
Đồng Dao cắn cắn môi, sau đó bắt đầu gõ chữ——
[smiling: HI]
Rất nhanh liền có người trả lời——
[Mahoushoujo miêu miêu miêu: Đường giữa mới! Chào chị chào chị!]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Hello.]
[ZGDX, K: Hoan nghênh cô gia nhập đội ]
[Bàn tròn vo: ai ya mau đến đây xem coi ai đây nè! Đường giữa mới! smiling nè tụi tui chuẩn bị về trụ sở, khi nào thì cô sang đây vậy? Có đi cùng tụi tui hem? Vẫn chưa được gặp trực tiếp cô nữa nè!]
[ZGDX, Minh: ông đây mới chỉ vừa giải nghệ hài cốt còn chưa lạnh đâu, vậy mà đám chân chó các cậu lại hớn hở ở đây chào đón người mới, haiz ya thật đáng giận!]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Minh thần đừng có than, anh rõ ràng chỉ chuyển qua làm người phân tích số liệu chứ có phải thực sự rời khỏi đội đâu mà... Với cả Tiểu Bàn, phòng của cô ấy trong trụ sở còn chưa chuẩn bị xong, bây giờ nếu đi cùng chúng ta, chẳng lẽ để cô ấy ngủ trong bồn tắm chắc?]
[smiling: hắc hắc hắc, ờm, chào mọi người! Thật ra tôi đang muốn hỏi, nghe nói ở mấy đội khác nếu không có ai bị dị ứng với mèo thì có thể đem theo mèo đến trụ sở nuôi, còn đội chúng ta thì sao?]
Đồng Dao gửi tin nhắn xong, cầm điện thoại nhìn hồi lâu, càng nhìn càng hối hận biết vậy cô không đột ngột hỏi chuyện này... Trong lòng đang nghĩ xem có nên thu hồi tin nhắn hay không thì thấy được một chuỗi tin nhắn hưởng ứng "Không thành vấn đề" "Mèo gì vậy bao nhiêu tuổi rồi đực hay cái thế" "Tôi thích mèo nhất đó", Đồng Dao trong lòng vui mừng, đang chuẩn bị gõ chữ cảm ơn thì nhìn thấy cái tin nhắn cuối cùng trên màn hình——
[fhdjwhdb2333: Không được.]
Đồng Dao: ". . . ?"
Người có cái tên loằng ngoằng này là vị nào?
[fhdjwhdb2333: Trong trụ sở có thứ dị ứng với mèo.]
Đồng Dao: "..."
À.
Đồng Dao có chút thất vọng rũ mắt xuống——
[smiling: Ra là thế, thôi vậy...]
[Bàn Tròn Vo: Không phải, đợi chút đã, Thành ca anh như vậy là không được, sao em lại không biết trụ sở chúng ta có thứ dị ứng với mèo?]
Thành ca?
Lục Tư Thành?
Cái tên loằng ngoằng này Lục Tư Thành à.
Đồng Dao chớp chớp mắt, nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng đó, chút ý nghĩ muốn tranh luận liền mất tăm mất tích không thấy bóng dáng, tay cầm điện thoại rất nhanh gõ một tin nhắn "Vậy thôi nếu Thành ca bị dị ứng với mèo thì tôi không mang mèo đến nữa", nhưng cô còn chưa kịp gõ xong tin nhắn thì có một tin nhắn mới gửi đến——
[fhdjwhdb2333: Có.]
[fhdjwhdb2333: Anh nuôi cá vàng.]
Đồng Dao: ". . . "
Đùa gì vậy?
Cá vàng?
Đồng Dao ngu người.
[ZGDX, Tiểu Thụy: Thành ca anh đừng có gây chuyện mà.]
[fhdjwhdb2333: ? Anh với mấy con cá vàng đó tình cảm rất sâu đậm, giống như con trai anh vậy.]
Đồng Dao: ". . ."
Má cái tên này...
Được được được, tôi phục rồi.
Đồng Dao xoa xoa mặt, hình tượng "Lục Tư Thành" vĩ đại trong lòng ầm ầm sụp đổ... Đen mặt nhìn cái điện thoại trong tay hận không thể nhanh chóng chụp màn hình lại đăng weibo cho bàn dân thiên hạ thấy rõ Thành ca thần thánh trong lòng bọn họ lại nhận cái loại sinh vật có trí nhớ bảy giây kia làm con trai——
[ZGDX, Tiểu Thụy: Có thể mang mèo đến, cô đừng để ý đến anh ấy.]
[fhdjwhdb2333: ?]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Có ý kiến?]
[fhdjwhdb2333: Con mèo đó ăn con trai anh thì tính sao?]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Thì mua con mới, chẳng lẽ không mua nổi? Bớt hút mấy điếu thuốc thì số tiền phạt tiết kiệm được đó đủ để mua cả cháu chắt luôn chứ không chỉ con trai đâu. Nhắc mới nhớ có phải vừa rồi anh lại lén chạy đi hút thuốc đúng không? Ai cũng về phòng hết rồi mà anh cứ chậm chạp đi phía sau, lúc về tay còn đầy mùi nước rửa tay nữa...]
[fhdjwhdb2333: Anh ghét mèo.]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Rồi sao?]
[fhdjwhdb2333: Cũng ghét chú.]
[ZGDX, Tiểu Thụy: Em thích anh, cảm ơn anh đã quyên góp cho đội ba ngàn tệ, lát nữa em sẽ báo với bên kế toán.]
Đồng Dao: ". . ."
Tiếp theo đó là chuyên mục xàm xí, chủ đề là "Rốt cuộc vừa nãy Lục Tư Thành có hút thuốc không", chẳng qua là trình độ thảo luận chỉ ngang với học sinh lớp ba...
Đồng Dao không nhìn nổi nữa, thoát WeChat, bóc gói khoai tây chiên ăn hai miếng ổn định cảm xúc, sau đó gọi điện thoại về nhà, báo với người nhà gửi mèo đến Thượng Hải sống với cô.
...
Ba ngày sau.
Đồng Dao một tay kéo va li, một tay ôm Bánh Nướng, oanh oanh liệt liệt bắt đầu đi đến trụ sở ZGDX.
Ngồi trong taxi, cô hứng phấn không tả được, mấy ngày trước vất vả lắm mới bình tĩnh được giờ thành công cốc...
Vì cảm giác "Tôi sắp được chơi chuyên nghiệp rồi tôi con mẹ nó sắp được chơi chuyên nghiệp rồi ôi má ơi sao mà tôi lại lợi hại thế này tôi sắp được chơi chuyên nghiệp rồi" Đồng Dao hoàn toàn không thể kiềm chế được, đăng một tin Weibo——
[Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự: Chuẩn bị đến trụ sở ZGDX báo danh! ZGDX, smiling đang trên đường tới... xin hãy đợi (≖‿≖)✧]
===Dải phân cách===
Tác giả có lời muốn nói:
Cuối cùng cũng đi đến trụ sở rồi hahahahaha sắp bắt đầu cuộc sống ở chung không ngại ngùng không thẹn thùng (...) rồi !!!
Nam nữ chính sắp được chính thức gặp mặt nhau lần đầu tiên rồi!!!