Khi Em Mỉm Cười

Chương 9

Chương 9: Cao ngang lông mày của tôi, anh thấy đó, tôi vẫn với tới được
Phía bên này.

Bên ngoài sân vận động.

Đồng Dao sau khi cúp máy thì xoay người đi vào bên trong, đúng lúc nghe thấy hai bình luận viên ngồi ở tầng trên đang bàn về tình hình trận đấu hôm nay——

Bình luận viên A: [Hiện tại tỷ số trận đấu đang là 2:1, ZGDX tạm thời dẫn trước—— nếu như ván đấu tiếp theo CK không thể san bằng cách biệt, thì rất có khả năng họ sẽ đánh mất cả chức vô địch giải mùa xuân lẫn cơ hội tham gia giải MSI năm nay!]

Bình luận viên B: [Mà trận đấu này đối với ZGDX mà nói cũng có tầm quan trọng tương tự, không những là cơ hội tham gia MSI, mà đây còn là trận đấu từ giã sự nghiệp tuyển thủ của Minh thần, tôi tin rằng dù có thế nào thì anh ta cũng hy vọng bản thân mình sẽ không có gì phải nuối tiếc...]

"..........."

Đồng Dao cúi đầu nhìn đồng hồ, phát hiện từ lúc ván đầu tiên bắt đầu đến giờ cũng đã ba tiếng rồi, khoan nói đến trạng thái tinh thần của các thành viên khác như thế nào, chỉ riêng việc kéo dài đến lúc này, đối với tình hình của đường giữa Minh thần đội ZGDX mà nói là vô cùng bất lợi——

Bởi vì Đồng Dao nghe giám đốc Thụy ca nói Minh thần vội vàng giải nghệ cũng là vì khi giải mùa xuân diễn ra được phân nửa thời gian, cổ tay của anh ta đột nhiên trở nên cực kì đau đớn——

Chuyện này chẳng hề có chút dấu hiệu báo trước nào, chỉ là vào một buổi sáng sau khi thức dậy, Minh thần đột nhiên không thể tập luyện với cường độ cao như trước, chỉ cần luyện tập quá lâu thì khi nghỉ ngơi ngay cả ly nước cũng cầm không được...

Cũng may theo thể lệ vòng bảng là ba ván thắng hai, cho nên ảnh hưởng của chuyện này cũng không tính là quá lớn, ZGDX vẫn thuận lợi đứng đầu bảng tích đủ điểm vào thẳng đến bán kết, mặc dù vào play-off thì đều là năm ván thắng ba, nhưng nhờ thực lực mạnh mẽ của mình, ZGDX vẫn vượt qua vòng bán kết với tỉ số 3:0, thời gian thi đấu cả trận còn không tới hai tiếng——

Nhưng CK lại là một đối thủ khó nhằn.

Hiện tại đã hơn ba tiếng trôi qua, không biết Minh thần còn có thể gắng gượng nổi không.

Đồng Dao một bụng lo lắng trở về chỗ ngồi, ván đấu thứ tư sắp bắt đầu rồi, các tuyển thủ cũng đã ổn định chỗ ngồi của mình——

Chuyện Đồng Dao quan tâm nhất là Minh thần, ngay khi nhìn thấy anh ta thì quả nhiên sắc mặt có chút mệt mỏi, hơn nữa cổ tay cũng đã phải đeo đồ bảo vệ.

Khi cầm ly nước anh ta cũng phải dùng tay trái.

Trong lòng Đồng Dao đột nhiên có dự cảm xấu...

Nghiêng đầu nhìn về phía đội CK, Giản Dương ngồi vào chỗ của mình thì chỉ cúi đầu, một câu cũng không nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mặt——

Bộ dạng này hai năm trước Đồng Dao đã từng nhìn thấy rồi, đó là khi Giản Dương mới bắt đầu con đường chuyên nghiệp, mặc dù đã ngồi chắc vị trí trong đội hình chính nhưng phong độ không ổn định, có lần thua một trận, trên mạng lập tức có vô số lời chỉ trích ùn ùn kéo đến, cậu ta trở về trụ sở đội ngồi xem lại video trận đấu với cô, cũng chính là bộ dạng này...

Lúc đó cô cứ huyên thuyên với cậu ta đủ điều rồi ngủ thiếp đi.

Hôm sau tỉnh dậy phát hiện cậu ta vẫn giữ bộ dáng cũ, chỉ là lúc vào game, Đồng Dao xem thành tích của cậu ta, trong một buổi tối thành tích game của cậu ta toàn một màu xanh lá không nói, lại còn ván nào cũng là cậu ta carry đồng đội, acc tại server Hàn Quốc từ rank Kim Cương I tích mười mấy ĐNG lên rank Cao Thủ, lại còn hơn một trăm điểm thưởng.

Đồng Dao: "... . . ."

Cho nên cái vẻ mặt này là sắp bùng nổ rồi?

Đồng Dao nghĩ nghĩ, ngay sau đó vẻ mặt "đm hỏng bét rồi", co tay thành nắm đấm đưa lên miệng cạp một cái——

Chả có lẽ vì vừa rồi gọi điện thoại cô chê hắn gà, nói hắn vũ nhục Minh thần, vô tình kích hoạt chế độ chiến đấu của hắn?

............Không tốt đâu?

A a a a a a tại sao lúc nãy lại lắm miệng như vậy! Đàng hoàng nói một câu "Cảm ơn cậu đã tặng chức vô địch giải mùa xuân vậy nhờ cả vào cậu đấy" có phải tốt hơn không?!
Trong lúc Đồng Dao còn đang vô cùng hối hận, ván đấu thứ tư bắt đầu.

Giống y như cô dự đoán, ván thứ tư nhờ Giản Dương lấy lại phong độ mà thế trận giữa hai đội giằng co quyết liệt, ba mươi lăm phút trôi qua cứ anh chạy tôi đuổi như vậy, kinh tế căn bản chẳng có chênh lệch gì...

Mãi đến phút thứ ba mươi tám, nhờ sự trợ giúp của đường trên Vận May Đến và ADC Hồ Điệp câu kéo ở khu vực đường giữa, Giản Dương dẫn theo hỗ trợ cùng đường giữa của đội mình nhanh chóng hạ gục rồng Ngàn Tuổi, sau khi có được buff thì điên cuồng tiến công, tình thế của ZGDX bắt đầu chuyển xấu.

Mà lúc này, vẻ mặt của đường giữa Minh thần cũng trở nên khổ sở, ngay cả thao tác trong game cũng thiếu đi sự nhạy bén thường thấy——

Đồng Dao ngồi gần khu vực thi đấu, nên cô có thể nhìn thấy mấy lần sau khi thực hiện thao tác Minh thần lại nhìn xuống cổ tay mình, đó là một loại phản xạ theo bản năng, nhưng cũng đã thể hiện rõ tuyển thủ Minh này thật sự sắp không thể gắng gượng được nữa rồi...
Đồng Dao ngồi dưới đầy lo lắng, còn cô gái tên A Lộ ngồi bên cạnh đã ôm bảng cổ vũ khóc như mưa, cô ấy không nói gì, chỉ nức nở khóc...

Đồng Dao không thể làm gì khác hơn là lấy trong túi ra bịch khăn giấy thứ hai đưa cho cô ấy, sau đó lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho giám đốc đội: [Tay của Minh thần sắp không chịu nổi nữa rồi, các anh đã có phương án dự phòng chưa?]

Qua một lúc sau, điện thoại rung lên——

[Có rồi, đã lường trước chuyện này, ván sau đổi người (T_T) thà không lấy chức vô địch chứ không thể hy sinh tay của Minh thần được.]

Đồng Dao thở phào nhẹ nhõm—— theo luật thi đấu trong nước thì trước khi giải đấu bắt đầu các đội sẽ phải nộp danh sách thành viên chính và dự bị cho ban tổ chức, trong tình huống đã có thành viên dự bị đường giữa chính thức rồi, hiện tại cho dù Đồng Dao đã kí hợp đồng với ZGDX rồi đi nữa cũng không thể đột nhiên tham gia thi đấu được... Vậy nên chỉ có thể để thành viên dự bị chính thức theo danh sách kia lên thay mà thôi——
Dù cho lúc này cô chỉ hận không thể trực tiếp lên kéo Minh thần xuống rồi thay anh ta đánh nốt phần còn lại.

Phút thứ năm mươi của ván thứ tư, chiến thắng nghiêng về phía CK.

Ván đấu này dù là đối với tuyển thủ hay cổ động viên mà nói đều là một loại dày vò, Đồng Dao nhìn thấy rõ ràng lúc Minh thần tháo tai nghe xuống thì đầu tóc đã ướt đẫm mồ hôi, cả quần áo trên người cũng bị mồ hôi làm dính sát vào cơ thể——

Lúc anh ta đứng lên thì tay trái nắm lấy cổ tay phải, đội y tế phía sau trực tiếp vào khu vực thi đấu chạy đến chỗ anh ta.

Cổ động viên phía dưới cũng ngu người không biết đã xảy ra chuyện gì——

Khi Minh thần xoay người chuẩn bị rời đi, hàng ngàn vạn cổ động viên đều tự động đứng lên, hô vang hai chữ Minh thần, tạm biệt tuyển thủ này trong bầu không khí nhiệt liệt...
Đồng Dao nhìn thấy Minh thần đi được vài bước, lúc sắp bước ra khỏi khu vực thi đấu thì đột nhiên quay người lại, tay trái vẫy chào cổ động viên, sau đó cúi người thật thấp, thay cho lời tạm biệt.

...

Ván thứ năm ZGDX thay dự bị vào, thành viên dự bị của ZGDX là người của đội trẻ, bình thường căn bản là chưa từng được tham gia những trận đấu thế này, vừa vào đã phải chơi ngay ván phân thắng bại chung kết giải mùa xuân, cho nên ít nhiều cũng có mờ mịt——

Mà điều này đã tạo cơ hội cho jungler của đối phương.

Ván thứ năm bắt đầu được mười phút, Giản Dương tên khốn kiếp này giống như muốn định cư luôn ở khu đường giữa, mười phút đi qua gank đường giữa bốn lần, trong đó ba lần thành công, số liệu của người mới vào thay người bên ZGDX rất nhanh liền trở thành: gϊếŧ 0, chết 3, hỗ trợ 0——
Hai đường trên và dưới của ZGDX vẫn có được đôi chút lợi thế, còn đường giữa thì phải gọi là không cách chống đỡ, bị người ta đè đầu cưỡi cổ.

Phút thứ mười ba, khi con rồng đầu tiên xuất hiện, vì đường giữa và jungler của đối phương đều xanh nên nếu bây giờ mở giao tranh thì đối với ZGDX mà nói không phải là lựa chọn tốt, khổ nỗi đường giữa dự bị lại Tốc Biến đâm đầu vào mở giao tranh——

Thành viên đội bất đắc dĩ cũng phải lao lên theo.

Cuối cùng dù cho Kog"Maw của Lục Tư Thành dựa vào thực lực biếи ŧɦái của mình mà hạ gục được ba người của đối phương, nhưng ZGDX vẫn phải chịu cảnh bị đối phương diệt sạch...

CK thành công hạ được con rồng Lửa đầu tiên, thuộc tính mà con rồng này buff là tăng công kích, đối với bên đang có lợi thế thì đây như là thần trợ, vì vậy lúc này đừng nói là Lục Tư Thành, đến ngay cả thần tiên cũng không cứu nổi ZGDX...
Cuối cùng.

ZGDX thiếu đi một nguồn sát thương chủ lực nên binh bại như núi đổ, vào phút thứ ba mươi ba chính thức thua cuộc, đồng thời để vuột mất cúp vô địch giải mùa xuân năm 2016!

Sau khi âm thanh kết thúc trận đấu vang lên, Đồng Dao xụi lơ ngả người về phía sau, cảm thấy ngồi xem so với thi đấu còn mệt hơn...

Nhìn CK phía bên này đang nhảy cẫng lên ôm nhau ăn mừng, cô xoa xoa mắt, nhìn qua phía ZGDX, ánh mắt không tự chủ được rơi trên người ngồi ở phía ngoài cùng——

Vẻ mặt của Lục Tư Thành vô cùng bình tĩnh.

Nhìn anh ta không hề giống như một người đã thua trận, chỉ ngồi tại chỗ click click chuột xem số liệu thống kê sau trận đấu, sau đó đứng dậy, bắt tay với từng thành viên bên CK, gật đầu chào hỏi.

Tiếp theo đó đội thua cuộc thu dọn chuột và bàn phím rồi rời đi;
Đội thắng đi ra chính giữa sân khấu cúi chào khán giả rồi nâng cao cúp vô địch...

Giản Dương nhờ vào năng lực gank đối phương cùng với khả năng cầm nhịp trận đấu, giành lấy MVP của ván thứ tư và thứ năm, khi đồng đội vây quanh xoa đầu cậu ta, ôm cậu ta, khen cậu ta, thì cậu cười hì hì vui vẻ tiếp nhận sự tán dương, sau đó giống như đột nhiên nhớ tới điều gì liền đưa mắt tìm kiếm dưới khu vực khán đài——

MVP (Most Valuable Player): người chơi xuất sắc nhất trận đấu. Theo đó chỉ có đội thắng mới có người là MVP của trận đấu và để đưa ra quyết định thì sẽ dựa vào những yếu tố như:

- Chỉ số hạ gục đối phương.

- Chỉ số phối hợp cùng đồng đội.

- Những pha combat lol quyết định.

- Những pha gank lên đối phương.
- Kiểm soát bản đồ tốt.

Đáng tiếc, lúc này ở hàng đầu chỗ khu vực cổ động viên ZGDX đã không còn thấy bóng dáng quen thuộc kia nữa...

...

Trên đường từ sân vận động trở về khách sạn, trong lòng Đồng Dao cứ áy náy tự trách—— đối với việc bản thân không hiểu sao lại đi kích động chế độ tàn sát của jungler phe địch làm gì, cô cảm thấy mình căn bản không còn mặt mũi đi gặp mọi người trong đội, cảm thấy mình giống như một tên phản bội vậy.

Lúc đi đến khách sạn thì nhận được tin nhắn của Thụy ca, anh ta nói trước tiên cô ở lại khách sạn hai ngày, tuần sau đến trụ sở báo danh, bởi vì hiện tại đã đấu xong trận chung kết, nhân viên của đội mới có thời gian giúp cô sắp xếp một phòng có nhà vệ sinh riêng——

Đồng Dao đối với sự sắp xếp lần này hoàn toàn không có ý kiến gì, tiện tay gửi một tin "OK" xong thì xoay người đi siêu thị mua những vật dụng cần thiết cho hai ngày tới.
Một tiếng sau Đồng Dao tay xách nách mang trở về khách sạn.

Ôm một đống đồ lớn che gần hết mặt đi về phía thang máy, cố vươn tay ấn nút đóng cửa——

Lúc này, có một bóng người cao lớn vội vã đi vào thang máy, người này mặc áo khoác màu đen, khóa áo khoác chỉ kéo một nửa nên nhìn thấy được áo màu đỏ đen bên trong, từ khe hở của đống đồ cô nhìn thấy biểu tượng của ZGDX...

Hử?

Ai đây?

Cô khó khăn nghiêng người qua, ngẩng đầu liền nhìn thấy cái cằm hoàn mĩ của đối phương, và cả từ chỗ cô nhìn lên còn thấy được hàng lông mi dày... Vào thang máy là một người có sống mũi cao, mắt một mí, đang đeo tai nghe, vô cùng đẹp trai nhưng vì đôi môi mỏng mà nhìn có vẻ rất lạnh lùng——

Là Lục Tư Thành.

... Lục Tư Thành?!

Đồng Dao ôm đống đồ mà căng thẳng trong lòng, trong đầu suy nghĩ loạn thành một đoàn: Lục Tư Thành á má ơi là Lục Tư Thành a a a a a Lục Tư Thành bằng xương bằng thịt a a a a a Lục Tư Thành đi cùng một thang máy với mị thở cùng một bầu không khí với mị!
Mà vào lúc này, bên trong thang máy hoàn toàn yên tĩnh, anh ta mặt lạnh đứng ở phía sau Đồng Dao, hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt thay đổi phong phú của người đang núp sau đống đồ, đưa tay nhấn nút đóng thang máy, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, lại tiện tay nhấn chọn tầng "21"——

Cái nút tầng 21 này lại ở ngay tầm cổ của cô.

Anh ta chọn xong tầng thì lui về phía sau, tựa vào góc thang máy cúi đầu xem điện thoại.

Đồng Dao: "..."

Cô ở tầng 46.

Người phía sau chọn xong tầng, cô biết lúc này không phải là lúc hóa điên, cô cũng nên chọn tang cho mình——

Nhưng lại có một vấn đề mới xuất hiện: cái nút tầng "46" này còn cao ngang lông mày của cô, khi cô cố gắng vươn ngón trỏ lên nhấn thì đống đồ ôm trong tay trở thành trở ngại lớn.

Cô thử đủ cách cuối cùng ngón trỏ cũng chỉ tới được quanh quẩn nút "36"——
Đồng Dao: "..."

Nhìn thấy chỉ có mỗi tầng 21 được chọn, cô cảm thấy trong thang máy có một trận lúng túng.

Người phía sau vẫn dán mắt vào điện thoại, khi Đồng Dao đang định bỏ hết đống đồ trên tay xuống để chọn tầng, thì người ở phía sau không ngẩng đầu lên hỏi: "Tầng mấy?"

Giọng nói so với giáo quan quân sự thời cấp ba còn uy nghiêm hơn, vì thế cô theo phản xạ mà nghiêm túc rướn cổ lên trả lời: "... Bốn mươi sáu."

Anh ta nghe thấy vậy liền rời mắt khỏi điện thoại, đưa cánh tay dài ra, ngón tay thon dài ấn "46"... Khi anh ta rút tay về, cô còn ngửi được mùi nước rửa tay xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt.

Đồng Dao: "... Cảm ơn."

Anh ta không nói gì.

Thang máy một lần nữa lại ngập trong bầu không khí lúng túng.

Thang máy chậm rãi đi lên.

Lúc này, Đồng Dao cứ luôn cảm thấy hình như người phía sau cô đang hiểu lầm cái gì rồi, càng nghĩ càng thấy không đúng, cuối cùng khi thang máy đến tầng mười chín, cô nói một câu: "Tôi vẫn với tới được."
Tay Lục Tư Thành đang bấm điện thoại đột nhiên dừng lại.

Đồng Dao: "Cái nút này chỉ đến lông mày của tôi, anh thấy đấy, tôi vẫn với tới được."

Cô cố gắng vươn ngón trỏ cũng chỉ có thể với đến quanh nút "36"——

Lục Tư Thành: "..."

Lục Tư Thành: "Oh."

Đồng Dao: "..."

Thang máy "ting" một tiếng, cửa mở ra, anh ta bước ra ngoài.

Cửa thang máy đóng lại.

Để lại một Đồng Dao vẻ mặt đầy khổ sở đang giơ ngón trỏ với với.

===Dải phân cách===

Tác giả có lời muốn nói:

Đồng Dao: Tôi không có lùn.

Lục Tư Thành: Tôi tin.

back top