Khi Em Mỉm Cười

Chương 132

Chương 132: Bão táp mới lại sắp đến rồi
Đồng Dao vùi mặt trong lòng đội trưởng, bảo không buồn ngủ nhưng cuối cùng lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi—— Không biết ngủ được bao lâu, bị tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh đánh thức, lúc tiếng nước ngừng lại, cô mở mắt ra phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình mình, còn Lục Tư Thành thì đi ra từ trong phòng tắm.

Tóc anh ướt nhẹp, khóe mắt hơi ửng đỏ do nước nóng, trong mắt vẫn còn hơi nước chưa tản đi—— Nửa người trên của anh để trần, chỉ mặc độc một chiếc quần lửng, nước nhỏ giọt chảy dọc theo phần bụng bằng phẳng xuống dưới, biến mất sau cạp quần...

Đồng Dao: "..."

Không tài nào hiểu nổi một người ngày nào cũng ngồi trước máy tính ăn cũng không phải là ít, rốt cuộc làm sao lại có thể duy trì được thân hình như thế này, nếu như nói có người bẩm sinh đã ăn nhiều không béo, ừ rồi, nhưng đến cả cơ bụng cũng có thì có phải là quá vi diệu rồi không?... Nếu thật sự có chuyện tốt như này, mị có nên hy vọng một ngày nào đó ngủ ngủ ngủ rồi có luôn đường cong của người cá không đây???

Khi cô đang thầm gato, bóng dáng cao lớn kia đã đi đến trước mặt cô, cúi đầu hôn lên môi cô một cái: "Sao lại nhìn anh như kiểu có thâm cừu đại hận vậy?"

"Dáng anh đẹp như vậy có phải tối đến lén ra ngoài đi tập không?"

"Dáng anh đẹp lắm à?"

Anh kéo tay cô đến sờ sờ bụng của mình, vốn dĩ chỉ định đùa cô thôi, cơ mà ai biết được sờ lung tung vài cái đã tự nhóm lửa lên luôn—— Bầu không khí xung quanh đủ mờ ám đến mức Đồng Dao cũng nhận ra được, cô thấy khóe miệng vốn mang vẻ cười biếng nhác của Lục Tư Thành hơi thu lại, kéo tay cô dịch xuống dưới, khi Đồng Dao đụng trúng thứ gì đó đó đó thì mặt lập tức đỏ bừng lên, cô "á á" hai tiếng, vội vàng rụt tay về, hơn nữa còn cực kỳ nhẫn tâm mà đập thứ đồ kia một cái...

Sắc mặt Lục Tư Thành thay đổi, rít lên một tiếng cúi người ôm lấy đũng quần—— Đồng Dao hoảng hốt, tưởng đâu cú đánh đó làm hỏng của anh rồi, sinh ra cảm giác sợ hãi bị ai đó thẹn quá hóa giận ném thẳng ra ngoài cửa sổ, vội vàng cúi người xuống nhìn: "Đánh đau lắm hả? Thật sự đau lắm à? Em có dùng sức đâu..."

"Cho em sờ đồ tốt mà em lại phản ứng như vậy, cái này là để đánh à?" Lục Tư Thành đẩy cái đầu đang sáp vào của cô ra, "Đau, em hôn nó một cái thì sẽ hết đau thôi."

"......" Nhìn Lục Tư Thành đứng thẳng người, trên mặt cũng không có dáng vẻ như mới chịu phải chấn thương gì nghiêm trọng, Đồng Dao thở phào một hơi, cũng lười bắt bẻ cái anh gọi là "đồ tốt" là thứ quỷ gì, chỉ trừng mắt khinh bỉ, "Mới sáng sớm anh có thể văn minh tí được không vậy?"

"Không được," Lục Tư Thành chọc ghẹo liếc nhìn cô một cái, thấy vành tai cô vẫn còn ửng đỏ, khóe mắt dịu dàng xuống, "...Tỉnh ngủ rồi?"

Đồng Dao kéo cái chăn đang che trên mái đầu bù xù của mình ra: "Tỉnh ngủ rồi."

"Lần gần nhất em nói câu tỉnh ngủ là ba tiếng trước, kết quả là chưa đến năm phút đã ngủ say như heo chết trong lòng anh, còn ngáy nữa kìa."

Đồng Dao: "...Anh ăn nói cẩn thận nha, ai ngủ như heo chết?"

Lục Tư Thành đưa tay xách cô gái mặt đầy bất mãn trên giường dậy: "Xuống lầu, luyện tập."

Đồng Dao bị anh xách lên, lúc hạ xuống hai chân giẫm lên mu bàn chân của anh—— Anh mang theo cô đi tìm dép, rồi cô lại nhảy từ trên mu bàn chân anh qua xỏ dép vào, không ngẩng đầu lên thuận miệng nói: "Đấu đôi hả? Em hỗ trợ nha."

"Tình cảm của chúng ta còn chưa đủ tốt đến mức khiến anh có thể nhẫn nhịn chịu đựng cho em hỗ trợ, nhưng em yên tâm rồi ngày đó sẽ đến thôi, theo ước tính thì ít nhất phải đợi đến khi con chúng ta vào mẫu giáo."

"..."

Lục Tư Thành chủ động yêu cầu Đồng Dao luyện tập, là vì một giờ chiều nay có trận đấu tập với đội RIOTPOWER (*viết tắt là RP) của Hàn Quốc, bản thân RP không phải là đội quá nổi trội, nhưng lại là đội được thành lập bởi những ngoại binh người Hàn có tiếng ở Trung Quốc, sau khi chung kết thế giới mùa 5 kết thúc thì quay trở về Hàn Quốc, vì thế đội này cực kỳ nổi tiếng ở Trung Quốc, rất nhiều fan từ thời S5 khi họ còn ở Trung Quốc cũng theo chân họ đến với LCK và nền tảng live stream nước ngoài...
Đồng Dao thường xuyên thấy trên Weibo có người đưa tin về bên đó và cả những đoạn cắt hài hước khi các thành viên live stream.

Mà Lục Tư Thành cho rằng khu vực Hàn Quốc năm nay ngoài đội Viễn Thông Hàn Quốc và đội TAT, đội thứ ba có mặt ở S6 có lẽ chính là đội tuyển này, vì thế phía ZGDX mới liên hệ đặt lịch đấu tập với bọn họ.

Khi hai người xuống lầu, các thành viên khác đã ngồi vào chỗ của mình đấu xếp hạng luyện tập làm nóng người rồi, Tiểu Bàn có vẻ ủ rũ mệt mỏi, Đồng Dao ngồi xuống thì đúng lúc nghe thấy Lão Miêu hỏi cậu ta: "Tiểu Bàn anh sao đấy? Ngủ không ngon à?"

Tiểu Bàn "ồ" một tiếng, hơi nheo mắt lại: "......Giả sử sáng sớm một hôm nào đấy, cậu đang mơ thấy một cô gái cao mét bảy chân dài tới nách ngực cỡ E nặng bốn mươi bảy ký tỏ tình với cậu, còn chưa kịp đồng ý thì đã bị tiếng ồn đánh thức, mở mắt ra thì thấy AD nhà cậu ở giường kế bên nói muốn làm đường giữa nhà cậu đến phát khóc thì thôi, tâm trạng cậu có tốt nổi không?"
Đồng Dao: "......"

Lão Miêu nghe vậy lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Đồng Dao.

Bốn mắt nhìn nhau, cả một bầu trời lúng túng, cảm giác không tài nào không chế nổi nữa luôn.

Đồng Dao mặt liệt bất chấp nói: "Cậu ta đã nói là giả sử rồi mà."

Lúc này Lục Tư Thành lấy được đồ ăn đi trở ra, lời than thở của Tiểu Bàn anh ở trong phòng bếp cũng đã nghe thấy rồi—— Đối mặt với cái nhìn hoài nghi chất vấn của đồng đội và giám đốc đội, vẻ mặt của anh vẫn vô cùng bình thản, quét mắt nhìn tất cả một lượt, hỏi ngược lại: "Anh giống loại người đó lắm à?"

Vừa dứt lời, nào là "giống" rồi thì "anh chính là kiểu người như vậy không sai vào đâu được" "giống mà" "chả lẽ không giống" vang lên từ bốn phương tám hơn từng ngóc ngách trong trụ sở——

Trong đó còn có cả tiếng của mấy thằng nhóc quỷ đội hai ở trên lầu.
Lục Tư Thành: "......"

[Đây là sự kiện đánh dấu sự chấm dứt của thời đại đội trưởng kiêm đội bá nói sao nghe vậy, bước sang một thời đại tươi đẹp mới, thời đại quần chúng có tiếng nói, nhân tài hào kiệt trăm hoa đua nở. —— Giám đốc ZGDX, Tiểu Thụy]

...

Một rưỡi chiều, phòng tập luyện.

Bắt đầu từ phần BAN & PICK, Đồng Dao đã cảm thấy bữa nay đấu tập có gì đó không bình thường, cô nhận ra được điểm khác biệt ở đâu rồi—— Ví dụ bình thường đấu tập, nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ là Lục Tư Thành và Minh thần nói chuyện với nhau, Lục Tư Thành nói hôm nay chúng ta thử chiến thuật XXXX, Minh thần sẽ nói vậy thì chúng ta lấy tướng XX, XX, XXX.

Hai người kẻ tung người hứng, do trước khi vào trận đấu đã bàn xong đâu vào đấy, vì thế BAN & PICK diễn ra rất nhanh, ngoại trừ việc không có vị trí cố định nên mọi người sẽ thảo luận vài câu ra——
Nhưng hôm nay lại không như thế.

Mọi người vì chuyện vị trí đường giữa lấy tướng gì mà tranh luận đến mặt đỏ tai hồng.

Minh thần: "Lấy Ekko xem sao? Ekko của Đồng Dao vẫn còn cần luyện thêm, có lúc chiêu cuối dùng bừa bãi quá, nhìn cay mắt lắm."

Tiểu Bàn: "LeBlanc được thả ra kìa sao không lấy?"

Lão Miêu: "Điểm quan trọng của đấu tập là tập đó, chứ không phải thắng, LeBlanc của Đồng Dao đâu cần tập nữa đâu mà ha?"

Lão K: "Đồng ý, một phiếu cho Brand."

Lục Tư Thành: "Lấy Orianna đi."

Tiểu Bàn: "Lấy Orianna cái quỷ gì, đối phương lấy Akali, anh đừng có chỉnh bậy."

Lục Tư Thành: "......"

Cuối cùng còn chưa thống nhất được thì thời gian đếm ngược đã sắp hết rồi, Đồng Dao vội vàng chọn Ekko, khóa lại.

Sau đó tình huống tương tự lại diễn ra thêm một lần nữa khi chọn AD, tranh luận một hồi đến mấy cậu nhóc đội hai cũng bám vào lan can thò đầu ra hóng chuyện, giữa tràng thảo luận "Urgot" "Draven" "Jinx được đó", Lục Tư Thành mặt không cảm xúc khóa vào Kalistar.
Mọi người câm nín năm giây.

Lão Miêu: "Câu xin lỗi chỉ là giả dối, đội bá."

Tiểu Bàn: "Đội bá."

Lão K: "Đội bá."

Đồng Dao đồng cảm nhìn Lục Tư Thành, anh mặt không cảm xúc: "Ông đây muốn chơi tướng này, lúc nãy ai nói Draven bước ra đây."

Tiểu Bàn: "......"

Tướng AD nào Lục Tư Thành cũng đều có thể chơi được, mà còn chơi từ khá đến tốt, chỉ có duy nhất vị tướng Draven này, bị đồng đội đánh giá cao lắm cũng chỉ ở trình Vàng III không thể hơn được—— Tiểu Bàn nói ra đơn giản là để kiếm chuyện thôi, động cơ y hệt với Lão Miêu khi nói Urgot—— Cả năm khu vực lớn, trong các trận đấu vòng bảng giải mùa xuân năm nay, tỉ lệ xuất hiện và BAN của Urgot là: 0.

Đóng góp ý kiến thì Lục Tư Thành nghe, nhưng không có nghĩa là não anh hỏng rồi.

Chọn xong tướng, trận đấu tập chính thức bắt đầu, giai đoạn đi đường vẫn có thể xem là như bình thường, bởi vì thực lực cá nhân của các vị trí trong đội đều bày ra cả—— Nhưng toàn bộ quá trình, Đồng Dao cứ có cảm giác dị dị sao đó, giống như hồi trước khiêu chiến phó bản anh hùng hai mươi lăm người của mấy game MMORPG* vậy, đến giữa trận thì bắt đầu loạn cào cào lên, ai cũng có cách nghĩ của mình, có cách nghĩ đúng, cũng có cách nghĩ sai...
Sau bài học đấu với YQCB lần trước, độ chấp hành mệnh lệnh chỉ huy của mọi người đều rất mạnh, khi tất cả cùng thống nhất ý kiến, thì về cơ bản nói một là một hai là hai——

Ví dụ như một giây trước, Lão Miêu ở đường trên ăn lính, một giây sau Lục Tư Thành nói TP xuống, mặc dù đường dưới còn chưa bắt đầu đánh, nhưng Lão Miêu vẫn lập tức bỏ lính TP xuống đường dưới, hơn nữa quả nhiên ngay giây cậu ta đáp xuống đất, Lục Tư Thành chủ động đánh đẩy Tiểu Bàn lên trước nhắm vào AD đối phương, đồng thời thành công lấy được hai mạng đường dưới, Lục Tư Thành nhường cho Lão Miêu một mạng, bù lại thậm chí vượt hơn lượng kinh tế tổn thất khi cậu ta bỏ đường chạy xuống.

Đây là mặt tốt.

Còn điều khiến trận đấu tập loạn cào cào lại nằm ở việc đối với một số mệnh lệnh đề ra, các thành viên khác bắt đầu đưa ra ý kiến của mình, thông thường những ý kiến trái ngược sẽ khiến Lục Tư Thành ngẫm nghĩ lại theo thói quen... Mà anh vẫn còn chưa quen lắm với điều này, vì thế khi tổng kết sau trận đấu tập thì phát hiện ra, cho dù có lúc suy nghĩ của đồng đội khác ngay lúc đó là đúng, là sự lựa chọn có lợi nhất cho tình hình của đội lúc đó, nhưng trong mấy giây Lục Tư Thành cân nhắc suy nghĩ đó, sẽ khiến cả đội rơi vào tình trạng không có người lèo lái chỉ huy——
Game Liên Minh Huyền Thoại này, chỉ vài giây thôi, cũng đủ để thay đổi tất cả.

Bởi vì sự xuất hiện của tình huống tương đối mới này, vì thế trận đấu tập với đội RP kéo dài đến phút thứ năm mươi thì kết thúc với kết quả thua trận không nằm ngoài dự đoán.

Đấu xong ai nấy cũng đều cảm thấy rất mệt——

Không phải chỉ vì đấu tập thua.

Mà điều thực sự gây ra cảm giác mệt mỏi là, năm mươi phút tinh thần tập trung cao độ và trí óc phải vận dụng nhiều, bên tai lúc nào cũng vang lên tiếng thảo luận nói chuyện của đồng đội...... Trước đây bọn họ không hề có cảm giác này.

Bởi vì mạnh, bởi vì có Lục Tư Thành chỉ huy, trong phần lớn trường hợp họ chỉ cần làm theo sự chỉ huy đó, nhiều lắm thì cũng chỉ suy nghĩ một chút xem đường này của mình nên xử lý thế nào mới tốt mà thôi; nhưng bây giờ họ bắt đầu phải tự mình động não, suy tính đường đi nước bước, khi suy nghĩ đến bên của mình thì cùng lúc đó, cũng phải suy nghĩ xem tiếp theo đó nên làm thế nào, để nếu sự lựa chọn của Lục Tư Thành không quá tốt thì còn kịp thời chỉ ra......
Bốn người thợ giày, tra tấn một Gia Cát Lượng.**

Đấu tập xong, mọi người mở cuộc họp dài chưa từng có về trận đấu tập ngày hôm nay.

Họp xong đi ra, mặt ai nấy cũng đều uể oải mệt mỏi, đói đến mức bụng dính sát vào lưng luôn.

Tiểu Bàn: "Mặc dù cơ thể lao lực, nhưng về mặt tinh thần thì em no rồi, em cảm nhận được sự thay đổi của đội chúng ta, sau khi chính thức đuổi đội trưởng xuống khỏi đài cao nắm trong tay tất cả, chúng ta sẽ có thể tay đấm LMS***, chân đá LCK!!!!!!"

Lục Tư Thành: "Đuổi ai? Đến cuối cùng quyền chỉ huy vẫn còn nằm trong tay anh, muốn tạo phản, trước tiên phải bước qua xác của anh đã."

Tiểu Bàn: "......"

Đồng Dao lắc lắc đầu khinh bỉ tổ đội đường dưới trẻ con này, ngồi về lại vị trí của mình, lật quyển sổ tay ghi chép nội dung họp ra xem, tiện thể đợi đồng đội đặt thức ăn, cuối cùng đọc đến một đống thứ cần phải thay đổi, cô đau đầu bỏ sổ xuống, ngồi trước máy tính lướt Weibo.
Vốn chỉ định thư giãn đầu óc mà thôi.

Ai biết được lướt Weibo một hồi thì gặp được một bài khiến cô ngứa ngáy cả người——

[Min Hyun ahihi: Vừa nãy Min Hyun (RP – Joker) của chúng ta live stream nói: chiều hôm nay đấu tập với đội Viễn Thông Trung Quốc, thắng rồi, hơn nữa không hiểu phía đối phương bị làm sao, đấu loạn xì ngầu cả lên, có khi tiếp viện rất nhanh như những gì một đội top đầu cần có, có lúc lại phản ứng chậm một nhịp đưa ra quyết định đáng lý sẽ càng thêm hiệu quả nếu làm sớm hơn một chút, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi, tóm lại cảm giác trạng thái không tốt lắm.

..................Ây da dạo gần đây phốt ZGDX nhiều thật nha, hôm qua mới nói Thành ca xin lỗi đồng đội gì đó cơ mà, sao hôm nay lại thua đấu tập hơn nữa còn bị chê là đấu chẳng ra đâu vào đâu vậy, không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ sau màn xin lỗi đó chỉ huy của ZGDX đã đổi thành người khác không còn là Thành ca nữa à? Không phải thực sự nội bộ lục đục đâu đấy chứ? Lo lắng.]
Ba nghìn lượt chia sẻ, năm nghìn bình luận.

Toàn bộ lượt chia sẻ đều tỏ ra lo lắng, một nửa bình luận đau lòng cho Lục Tư Thành, nửa còn lại chửi các thành viên khác của ZGDX—— Mấy chuyện như bình thường Tiểu Bàn hay trừng mắt với đội trưởng cũng bị lôi ra nói, quả nhiên nội bộ xích mích.

Đồng Dao: "...................."

Bão táp mới lại sắp đến rồi.

Tuốt đao, đối mặt thôi.

Chú thích:

*MMORPG: viết tắt của từ Massively Multiplayer Online Role Playing Game, hiểu nôm na là dạng game nhập vai như Võ Lâm Truyền Kỳ, MU Online,...

**Bốn người thợ giày, chèn ép một Gia Cát Lượng (四个臭皮匠,碾压一个诸葛亮), câu này tác giả chế từ câu nói "三个臭皮匠,胜过一噶诸葛亮" (có chỗ viết: 三个臭皮匠顶个诸葛亮): ba ông thợ làm đồ da, thắng được/hơn được Gia Cát Lượng; ý nói hai cái đầu sẽ hơn một cái đầu.
Nguồn gốc của câu nói trên:

Có một hôm, Gia Cát Lượng đến Đông Ngô làm khách, thiết kế một pho chùa tháp báo ân cho Tôn Quyền. Thật ra, Gia Cát Lương muốn ước lượng tiềm lực của Đông Ngô, xem xem Đông Ngô có người tài nào làm được tháp hay không. Bảo tháp đó đương nhiên có yêu cầu vô cùng cao, trên đỉnh có hồ lô bằng đồng, cao năm trượng, nặng hơn nghìn cân. Tôn Quyền gặp khó, bức bối đến mức mặt đỏ tai hồng. Sau đó tìm được thợ luyện kim, nhưng lại thiếu người tạo hình hồ lô đồng, bèn dán cáo thị tìm người tài ở trước cổng thành. Một tháng sau, vẫn không tìm được ai. Gia Cát Lượng ngày nào cũng đi dạo tản bộ ở chỗ bảng cáo thị, vui vẻ phe phẩy quạt lông ngỗng.

Ở cửa thành có ba người thợ giày bày sạp, bọn họ mặt mũi xấu xí, lại còn không biết chữ, mọi người đều gọi họ là "thợ giày xấu xí". Nghe nói Gia Cát Lượng đang bỡn cợt người Đông Ngô, trong lòng không phục, bèn tụ lại thương nghị với nhau. Bọn họ mất tròn ba ngày ba đêm, cuối cùng dùng phương pháp như khi cắt kiểu dáng giày, cắt ra được hình hồ lô. Sau đó, lại dùng da bò làm chất liệu, dùi từng mũi từng mũi khâu thành mô hình hô lô lớn. Khi đúc đồng, trước tiên chôn hồ lô da vào trong cát, như vậy, quả nhiên vừa làm đã thành công. Gia Cát Lượng biết tin hồ lô đồng đã đúc xong rồi, lập tức cáo biệt Tôn Quyền, từ đó không dám coi khinh Đông Ngô nữa.
Câu chuyện ba thợ giày xấu xí, thắng được Gia Cát Lượng, cứ thế mà thành một câu ngạn ngữ có hàm ý sâu sắc. Ý nghĩa của câu nói này là, trí tuệ của ba người bình thường hợp lại sẽ hơn một mình Gia Cát Lượng. Thật ra, thợ giày xấu xí và Gia Cát Lượng chẳng hề có một chút liên quan gì đến nhau, "phó tướng" thời xưa được gọi là "tì tướng", ý gốc của câu nói này là chỉ trí tuệ của ba tì tướng hợp lại sẽ hơn Gia Cát Lượng. Sau này, trong quá trình lưu truyền, mọi người lại nói "tì tướng" (裨将) /píjiàng/ thành "thợ giày" (皮匠) /pí·jiang/ [Nguồn: baidu]

*** LMS: viết tắt của League of Legends Master Series, là khu vực gồm Đài Loan, Hồng Kông và Macao. Khu vực từng giành chức vô địch CKTG 2012. Từng là một trong năm khu vực lớn bên cạnh LCK, LPL, LEC (châu Âu) và LCS (Bắc Mỹ). Do thành tích ngày càng sa sút, nên sang năm 2020, khu vực này sẽ chính thức biến mất khỏi bản đồ LMHT. Kể từ năm sau, LMS sẽ sát nhập với LST (League of Legends SEA Tour, khu vực này hiện gồm 5 nước Đông Nam Á là: Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore và Thái Lan. Riêng Việt Nam có tên khu vực riêng là VCS (Vietnam Championship Series)).

back top