Khi Em Mỉm Cười

Chương 18

Chương 18: Sỉ nhục IQ một cách cực kì vô nhân đạo
"Thành ca bảo smiling live stream đi, dùng camera loại đó, sớm muộn gì cũng bị nhìn thấy che cái gì mà che" —— Ầu, đồng chí sì-mai-ling, cô mau qua đây coi nè, cô có cảm thấy cái bình luận của người anh em này nghe có vẻ rất có lý không?"

Tiểu Thụy chống một tay lên mặt bàn, nhìn màn hình của cái máy tính đang tạm thời không có ai sử dụng bên cạnh Lục Tư Thành, lúc này đang mở phòng live stream của Lục Tư Thành——

"Cô sẽ tham gia giải mùa hè, sớm muộn gì cũng bị người ta nhìn thấy rõ mặt mà, cô trốn làm cái gì!"

"Tôi tôi tôi đeo khẩu trang!"

"Ặc cô đeo khẩu trang, được. Thế còn việc chụp ảnh cho giải mùa hè thì sao? Năm nay giải mùa hè đổi đồng phục mới, phải chụp một lô ảnh mới đó—— Cô nghĩ phía ban tổ chức sẽ đồng ý để cô đeo khẩu trang chụp hình sao? Muốn thi đấu hay muốn thành truyền thuyết đô thị kinh dị Khẩu Liệt Nữ?"

Khẩu Liệt Nữ (Người phụ nữ bị rạch miệng), tên tiếng Nhật là Kuchisake Onna, một trong những câu chuyện kinh dị nổi tiếng nhất Nhật Bản, kể về một người phụ nữ, đeo khẩu trang y tế với cái miệng bị rạch toác đến tận mang tai, lang thang trên các khu phố ở Nhật với một chiếc kéo vào buổi tối để săn lùng học sinh và trẻ con rồi rạch miệng họ ra.

Đồng Dao giật giật khóe miệng, đang định trả lời thì nghe thấy Lục Tư Thành sâu xa nói: "So với khẩu liệt nữ thì hình như càng giống nữ biếи ŧɦái hơn chứ?"

"Ặc," Thụy ca nheo mắt sáp lại gần màn hình máy tính, lại bắt đầu đọc bình luận, " "Nữ biếи ŧɦái =)))", "Thành ca anh ác quá à", "Thành ca bắt nạt gì vợ ông đó" —— Hế, cái này hay nè, cô mà cũng có fan boy à đồng chí sì-mai-ling."

Nguyên văn là "Nữ biếи ŧɦái 2333", trong đó 23333 là một dạng ngôn ngữ mạng, có nguồn gốc từ biểu tượng cảm xúc thứ 233 của trang mop.com là hình một con hammer cười lớn, vì thế nhiều người thích dùng 2333333 để thay cho biểu tượng cảm xúc. Xét ra khá giống với dấu =))) của người Việt nên mạn phép đổi một chút.

Lục Tư Thành: "Nhìn thấy mặt xong là không còn nữa rồi."

Đồng Dao: "????!"

Tiểu Thụy chỉ vào gáy Lục Tư Thành, hỏi Đồng Dao: "Cái này mà cô cũng có thể nhịn?"

Đồng Dao: "Không thì làm gì giờ? Rút dây điện?"

Tiểu Thụy: "Còn không mau live stream chứng minh mị lực của mình, trước đây chắc là cô dùng nền tảng live stream Hoàng Ngư, kí hợp đồng live stream chưa?"

Đồng Dao: "Chưa."

Tiểu Thụy: "Người của đội chúng ta đều dùng Panda, cô cũng dùng nền tảng này đi, dù sao thành viên chính thức chắc chắn đều phải live stream, ngày mai tôi đi lấy hợp đồng cho cô..."

Đồng Dao: "??? Đợi chút đã chuyện này bàn bạc xong lúc nào vậy?"

Tiểu Thụy: "Vừa xong đó."

Đồng Dao: "..."

Tiểu Thụy nghiêm túc nói: "Đây là công việc mà."

"Ồ," Đồng Dao với tư tưởng "kính nghiệp lạc nghiệp" nghe thấy lời này, lập tức khuất phục, thu lại vẻ mặt kháng cự mà ngoan ngoãn gật đầu, "Được rồi."

Kính nghiệp lạc nghiệp (敬业乐业): thành ngữ, yêu nghề và biết tìm thấy niềm vui trong công việc.

Tiểu Thụy vẻ mặt hài lòng, khom người ôm lấy Bánh Nướng đã ăn hết sữa chua đang ôm lấy mắt cá chân Lục Tư Thành lăn lộn, xoay người rời đi...

Con chuột trong tay Lục Tư Thành phát ra âm thanh click click, ở vị trí ngay cạnh anh ta là Đồng Dao đang ngồi xếp bằng mặt ngu ngơ chưa kịp phản ứng tại sao mình lại nhượng bộ.

Anh ta thoáng nghiêng người liếc nhìn Đồng Dao: "Vừa rồi cơ hội tốt như vậy mà không kì kèo mặc cả? Dùng cái lý lẽ "con gái phải ngủ sớm dậy sớm" hoang đường của cô đi thuyết phục nhóc Thụy, nói không chừng cậu ta sẽ bớt cho cô mười tiếng live stream một tháng."
——Theo quy định của công ty Riot, nhà phát hành Liên Minh Huyền Thoại, số giờ live stream trong một tháng của game thủ không được vượt quá bốn mươi lăm tiếng, hợp đồng do phía đội và công ty nền tảng live stream kí kết trực tiếp và cùng nhau quản lý, các game thủ mỗi tháng chỉ cần đáp ứng đủ số giờ quy định kia là được.

Đồng Dao xòe ngón tay tính toán một chút: "Bốn mươi lăm tiếng với ba mươi lăm tiếng đâu có khác biệt gì đâu chứ."

"Không khác biệt? Đợi sau này cuối tháng cô phải live stream bù giờ thì cô sẽ biết thôi."

"???"

"Cảm giác cũng không khác với khi cô dồn bài tập hè của trường mẫu giáo lại, đến tận khi chỉ còn một ngày nữa là vào năm học mới cuống quýt đi làm."

"Trường mẫu giáo cái gì chứ, anh nói chuyện đàng hoàng coi."

"Đây là lời nhắc nhở của tiền bối, kiểu việc thiện như thế này đời này tôi chỉ mới làm một lần."
"..."

Cả đời chỉ có đúng một lần làm việc tốt?

Cơ mà lời này lại do Lục Tư Thành nói ra, thật sự quá có sức thuyết phục rồi.

Vì vậy Đồng Dao lại bị thu phục rồi.

Nhanh chóng quyết định bò dậy khỏi ghế, Lục Tư Thành nghe thấy động tĩnh bên này, lại nghiêng đầu qua nhàn nhạt nhìn cái người bên cạnh như có lửa dí sau mông một cái: "Làm sao?"

"Đi tìm Thụy ca, " Đồng Dao với vẻ mặt "Đa tạ tiền bối, anh nói đúng lắm", xỏ dép, "Đi cò kè mặc cả."

Đồng Dao bỏ lại câu này liền chạy đi, Lục Tư Thành cười nhạt hừ một tiếng rồi tiếp tục ván đấu của mình, một hồi như nhớ đến cái gì đó, anh ta đột nhiên tạm ngưng trò chơi rồi mở sang phần bình luận live stream, không ngoài dự đoán, tất cả đều là——

[Mẹ ơi Thành ca của chúng ta sao lại tốt bụng như vậy chứ ăn thuốc diệt chuột rồi!!! ∑(Д ノ) ノ]
[666666 Người vừa rồi là ai thế có phải quỷ lương thiện nhập vào Thành ca của chúng ta rồi không!]

[Lại chỉ cho người mới cách bắt nạt Tiểu Thụy a a a a a Thế giới này sợ là sắp thay đổi rồi.]

[Hỏi: Nước sông Hoàng Phố vì sao lại biến thành màu xanh? Đáp: Bởi vì Lee Goon Hyeok (*Giáo Hoàng) ở trên thượng nguồn gội đầu, hê hê]

Ý là Lục Tư Thành cắm sừng Lee Goon Hyeok.

[Chồng à, sao anh lại dịu dàng với em gái khác như vậy QAQ Em không vui em muốn hủy đăng kí, em muốn chuyển qua làm fan của người đi đường.]

[Đau lòng Tiểu Bàn ở cạnh Thành ca hai năm cũng chưa từng được đối xử tốt như vậy, tất cả dịu dàng của Thành ca đều dành cho cô em gái kia rồi]

[Đau lòng Tiểu Bàn 1]

[Đau lòng Tiểu Bàn 2]

[Đau lòng Tiểu Bàn 10086]

[Sao không có ai đau lòng cho Lee Goon Hyuk hết vậy?]

[Chị gái à, tôi cmn đau lòng cho chính mình còn không kịp đây này!]
Lục Tư Thành: "..."

Lục Tư Thành: "Còn nói nhảm nữa sẽ ngưng live stream."

Lời vừa nói xong, những bình luận điên cuồng trên mạng giống như bị điểm huyệt lập tức dừng lại.

Lục Tư Thành nhìn phần bình luận trong nháy mắt trở nên an tĩnh giống như nãy giờ chẳng có ai xem, rũ mắt xuống mở lại giao diện game, tiếp tục nghiêm túc luyện, sắc mặt bình tĩnh giống như chưa hề xảy ra chuyện gì cả.

...

Vì vậy.

Ngày hôm sau.

Lúc Lục Tư Thành tỉnh ngủ đi xuống lầu, liếc mắt đã thấy người nào đó đang ngồi xếp bằng trên sofa, nhíu mày chặt đến nỗi có thể kẹp chết một con ruồi, cây bút đang ngậm trong miệng vểnh vểnh lên, vẻ mặt thâm cừu đại hận nhìn xấp giấy trên bàn trà——

Vừa nhìn đã biết là hợp đồng live stream sáng nay Tiểu Thụy mới đem tới.

Lục Tư Thành đi ngang qua bàn trà, mở tủ lạnh lấy ra một hộp sữa chua, mở hộp hai hớp uống hết, vứt vỏ hộp sữa vào thùng rác, lạnh lùng nói: "Kí đi, còn nhìn gì nữa."
Người ngồi trên sofa như bây giờ mới phát hiện ra có người từ trên lầu đi xuống, ngẩng đầu mặt đầy oán niệm nhìn anh ta: "Kì kèo thất bại rồi."

Lục Tư Thành: "Ờ."

Đồng Dao: "Chiêu con gái phải ngủ sớm dậy sớm không có tác dụng."

Lục Tư Thành ngẩng đầu quét mắt nhìn cô một cái, hỏi: "Nhóc Thụy nói sao?"

Đồng Dao: "Thụy ca nói, mỗi ngày trước mười giờ tối còn hai mươi hai tiếng nữa, live stream một ngày trung bình khoảng nửa tiếng, chút thời gian này chỉ cần bớt đánh một cái rắm là có thể để ra rồi."

"Cách ví von quá tục." Lục Tư Thành nhận xét, dừng một chút lại hỏi: "Cho nên?"

"Tôi lại cảm thấy anh ta nói có lý, " Đồng Dao mặt đầy tuyệt vọng, "Thành ca, tôi có phải là quá dễ dụ rồi không?"

Lục Tư Thành chậm rãi đi đến cạnh Đồng Dao, sau đó giơ cái tay mới vừa cầm sữa chua ướp lạnh, lúc này còn hơi lạnh nhéo tai cô một cái——Đồng Dao "Á" một tiếng rồi theo bản năng lùi về sau tránh né, cùng lúc đó Lục Tư Thành cũng thu tay lại, nhàn nhạt kết luận: "Là tai mềm." (ý chỉ những người dễ mềm lòng, dễ dụ.)
Đồng Dao mặt đỏ bừng, đưa tay lên sờ sờ chỗ tai mới bị nhéo giờ vẫn còn cái cảm giác hơi lành lạnh từ tay đối phương, tay còn lại nhanh chóng ký vào hợp đồng trên bàn, sau đó quăng bút, ngả người dựa vào ghế sofa nghiêm túc nói: "Thành ca, mặc dù tôi rất sùng bái anh, cũng cảm thấy anh là một người tốt, nhưng anh phải hiểu nam nữ thụ thụ bất thân, giữa nam và nữ phải có một khoảng cách an toàn, không thể tùy tiện chẳng nói chẳng rằng đã động tay động chân..."

Lục Tư Thành xách con mèo lại vừa chiếm chỗ của anh lên, ném về phía xẻng xúc phân mèo trên cái ghế bên cạnh, nâng mí mắt nhìn lướt qua người cách cái xẻng xúc phân không xa——

Cô ngồi thẳng người, khẽ nâng cằm.

Lục Tư Thành thoáng cười: "Ồ."

Đồng Dao cảm thấy có cái gì đó sai sai——

Quả nhiên, một giây sau liền nghe anh ta không nhanh không chậm nói: "Cô mà là phụ nữ cái gì, là học sinh mẫu giáo thì đúng hơn."
"Cái gì mà học sinh mẫu giáo!"

Đồng Dao từ trên ghế sofa đứng lên —— chân trần đứng trên sofa—— như này thì cô cao ngang với Lục Tư Thành rồi, lúc này cô cảm thấy mình cực kỳ có khí thế, vẻ mặt như đã chuẩn bị sẵn sàng để đánh một trận.

"Tôi đang live stream."

Lục Tư Thành chỉ chỉ camera nhàn nhạt nói, vừa nói vừa làm động tác như muốn quay camera về phía này.

"......"

Người đang đứng trên sofa "Á" một cái lập tứcngồi xuống.

Sau đó cả người nằm trên sofa.

—— Tất cả động tác liền một mạch, tốc độ tiêu chuẩn nhanh chóng như người mới xuất ngũ.

Hồi lâu, từ phía sau tay ghế sofa xuất hiện một đôi mắt u oán, người trốn sau sofa thấp giọng nói nhỏ: "Xem như anh giỏi."

Lục Tư Thành cười nhẹ một tiếng, lười biếng mở ra giao diện game chuẩn bị đấu xếp hạng như thường ngày.
Mà giờ này phút này, người đang núp kia không biết là, anh ta quả thật đang live stream, nhưng chẳng qua hôm nay bình luận lúc live stream đều là——

[Live stream rồi kia a a a! Nhưng không mở camera!]

[Hôm nay không được nhìn thấy Thành ca rồi (#"n)]

[Mau mở camera đi mà, camera camera~]

[Tại sao không mở camera chứ lăn lộn dưới đất ăn vạ!]

[Không có camera, không có camera, tôi liền thành cái gì cũng không có rồi]

[Camera không mở thì thôi đi, đến micro cũng không chịu mở, bạn cùng phòng của tôi trước khi chết muốn được nhìn thấy Thành ca, nghe giọng Thành ca!]

...

Anh ta không có mở camera.

Ngay cả micro cũng không mở.

Còn đối với Đồng Dao chẳng hay biết gì kia thì an tĩnh làm mỹ nữ câm đến hơn một tiếng, mãi đến khi tiểu Bàn chạy qua hỏi cô bảng ngọc bổ trợ của một vị tướng nào đó, cô mở giao diện game lên rồi khoa tay múa chân, vì thế tiểu Bàn đờ mặt: "Cô nói thẳng đi, tôi nghe hiểu mà."
Đồng Dao nhìn nhìn gò má của Lục Tư Thành đang nghiêm túc đấu xếp hạng, hạ thấp giọng nói: "Anh ta đang live stream đó."

Tiểu Bàn: "Không có mở camera mà, micro hình như cũng không mở."

Đồng Dao: "Gì?"

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao: "Lục Tư Thành!!!!!!!!!!!"

back top