Khi Em Mỉm Cười

Chương 17

Chương 17: Dù có thế nào cũng vẫn sẽ là fan của chessman
Ngày hôm sau Đồng Dao vừa mở mắt dậy đã cầm điện thoại, mở Weibo, WeChat, Tieba phát hiện tất cả đều bị tin tức [Hierophant (Giáo Hoàng) đến Trung Quốc thi đấu chuyên nghiệp, gia nhập đội trụ hạng YQCB] càn quét, với tư cách là người được Riot công nhận là ADC số một thế giới vào năm ngoái, người đoạt chức vô địch chung kết thế giới, là tấm biển quảng cáo di động của hàng nghìn hàng vạn fan, phía Hàn Quốc có lẽ cũng đưa ra những con số khổng lồ để giữ anh ta lại...

Không hiểu sao anh ta lại chạy đến LPL theo đuổi đam mê.

"——Nếu nói là tại sao, thì có lẽ là vì năm ngoái do hai đội của LPL bị loại ở vòng bảng, một đội vào đến tứ kết, kết quả dẫn đến việc trên bảng xếp hạng hàng năm của Riot, ID "Chessman" vẫn xếp dưới ID "Hierophant"?"

Tiểu Thụy húp một miếng cháo, kết luận——

"Ừm, anh ta là vì Thành ca nên mới đến."

"..."

Đồng Dao thổi thổi ly sữa đậu nành trong tay.

Bây giờ là chín rưỡi sáng, tầng trệt của trụ sở yên ắng, chỉ có đường giữa và giám đốc đội yên lặng ăn sáng, nhắc đến mấy chuyện bát quái làm Đồng Dao không thể ngồi yên được, rút khăn giấy lau miệng: "Tôi không hiểu."

"Ừm, "chessman" và "hierophant", "quân cờ" và "giáo hoàng", giống như "bóng tối" và "ánh sáng" vậy..." Tiểu Thụy sờ cằm, "Chắc là cô không biết, thật ra năm đó khi Thành ca đấu chuyên nghiệp ở Hàn Quốc, nói là dự bị cho Giáo Hoàng, nhưng cũng có một khoảng thời gian được thi đấu chính thức, thậm chí còn khiến Giáo Hoàng phải ngồi dự bị suốt hai mùa giải nữa kìa——"

"Gì?!"

Đồng Dao ôm ly sữa đậu nành rất phối hợp mà tròn mắt nhìn.

"Đúng vậy đó đúng vậy đó, lợi hại đúng không? Cô không thấy trình tiếng Hàn của anh ấy rất tốt sao? Năm đó anh ấy ở bên đấy cũng là chỉ huy đó... Sau đó Thành ca rời đi, cũng vì anh ấy muốn về nước theo đuổi sự nghiệp."

"Sao lại muốn trở về?"

"Lòng yêu nước đó, không đùa đâu, lúc đó Liên Minh Huyền Thoại Trung Quốc có dấu hiệu đi xuống nên anh ấy trở về."

"..."

Trời má cái người này có khuyết điểm không vậy!... Nếu không tính mặt liệt biểu cảm với không thích động vật nhỏ và cả không có lòng nhân ái.

"Cho nên nguyên nhân không phải là vì Giáo Hoàng vùng dậy khiến anh ấy chỉ có thể ngồi dự bị rồi ức chế quá mà về nước——Nói cách khác, anh ấy không phải là bị ép trở về, mà là bản thân anh ấy muốn về."

"Sau đó thì sao, sau đó thì sao?"

"Sau đó Giáo Hoàng đương nhiên là rất khó chịu rồi, tài năng của "bóng tối" sao có thể lấn át cả "ánh sáng" được chứ?" Tiểu Thụy liếc mắt, " "Tôi mẹ nó còn chưa chính thức đánh bại cậu cậu lại dám bỏ đi, chẳng lẽ tất cả những thứ tôi có hiện tại đều là đồ bố thí của cậu hết sao" —— có lẽ chính là kiểu suy nghĩ này... Sau đó năm ngoái, đội chúng ta vì chuyện này chuyện kia nên không tham gia giải chung kết thế giới, hai người họ cũng không có cơ hội chạm trán trực diện, nên mùa giải này Giáo Hoàng liền dứt khoát tới luôn nè."

"Thụy ca, anh đoán mò mà còn vừa sống động vừa có lý có cả chứng cứ luôn."

"Chứ còn gì nữa, chuyện khó hiểu nhất là hai người họ ngoài đời có mối quan hệ rất tốt —— Cô nghĩ xem Lục Tư Thành từ đâu nghe được tin Lee Goon Hyeok chạy đến Trung Quốc đấu chuyên nghiệp, ầy, còn không phải là Lee Goon Hyeok nói sao? Hôm qua tôi đi hỏi đội bên đó có phải mua Giáo Hoàng là ý đồ muốn cướp đi tin hot của đội chúng ta không, kết quả đội trưởng bên đó ngớ người nói cậu ta cũng chỉ mới biết hôm qua thôi."

"..."

"Tôi còn đọc được trên LOFTER một cuốn đồng nhân của hai người này nữa cơ." Tiểu Thụy nghịch ngợm cười, "Còn đang nghĩ đến chuyện in ra cho Thành ca đọc nữa, không biết cái người có khuôn mặt người chết kia khi xem những thứ như vậy sẽ có phản ứng gì... Chắc là sẽ nổi điên luôn hahahahahahahahaha——"
"Anh còn ngại đời mình quá dài sao..." Đồng Dao vừa nói vừa yên lặng vào APP tìm LOFTER, thuận miệng nói: "Vậy anh cảm thấy Thành ca và Giáo Hoàng ai mạnh hơn?"

"Hoa nhà mình đương nhiên sẽ thơm hơn hoa dại rồi, " Tiểu Thụy lại bưng bát cháo lên húp một miếng, sau đó chậm rãi nói, "Theo như tôi thấy, Thành ca mạnh hơn Lee Goon Hyeok, anh ấy tính tình tốt, có tầm nhìn xa trông rộng, hơn nữa khi gặp chuyện cũng rất bình tĩnh—— Cũng không trách được Lee Goon Hyeok không ngồi yên nổi nữa, nếu như cứ tiếp tục như vậy, ngai vàng ADC số một thế giới sớm muộn gì cũng sẽ đổi chủ."

"Ồ!"

Đồng Dao đặt bữa sáng xuống, mặt đầy cảm khái ngước đầu nhìn lên căn phòng đang đóng kín cửa ở tầng một, than thở.

...

Ra là vậy.

Nhờ công Tiểu Thụy khoác lác tẩy não một hồi, nên buổi chiều, lúc Lục Tư Thành tỉnh ngủ đi xuống lầu, nhận được một cái nhìn chằm chằm không thể hiểu nổi đến từ đường giữa mới—— tỏa sáng lấp lánh khiến người xem lạnh cả sống lưng—— dưới cái nhìn như vậy đi xuống lầu, Lục Tư Thành rốt cuộc không thể nhịn được nữa, giơ tay lên che đi cái đôi mắt đang chăm chăm nhìn mình, lạnh lùng nói: "Nhìn cái gì?"
Lúc này Đồng Dao hai tay ôm đầu gối ngồi trên ghế, cô rụt cổ về phía sau tránh đi, cười hì hì chỉ chỉ màn hình máy tính: "Thông báo của YQCB, Giáo Hoàng quả nhiên đến Trung Quốc rồi."

"Ờ." Người đàn ông chẳng tỏ ra chút nhiệt tình nào hừ một tiếng, xoay người khom lưng mở máy tính, sau đó nghiêng đầu qua lạnh lùng hỏi: "... Nhìn đủ chưa?"

Đồng Dao vẫn cứ cười, một tay chống cằm cười híp mắt: "Thành ca, nghe nói anh từng khiến Giáo Hoàng sống sờ sờ kia phải ngồi ở ghế dự bị suốt hai mùa giải."

Lục Tư Thành nhướng mày quét mắt nhìn Tiểu Thụy cách đó không xa, Tiểu Thụy huýt sáo đinh tai nhức óc, Lục Tư Thành thu hồi ánh mắt nói: "...Thì sao?"

"Cái gì mà thì sao aaaaaaa Giáo Hoàng đó!" Đồng Dao giơ cao hai cánh tay lên quơ quơ, "Là Giáo Hoàng đó! Thành ca anh đã từng đánh bại Giáo Hoàng đó!"
"Có phải là đến giờ cô uống thuốc rồi không?"

"Thành ca của chúng ta!"

"Cô ồn chết đi được."

Lục Tư Thành mặt đầy ghét bỏ mở game, chuẩn bị đấu xếp hạng như thường ngày, trên khuôn mặt đẹp trai viết rõ ràng "lạnh lùng" cùng với "cô im miệng"...

Đồng Dao thấy anh ta chẳng thèm để ý đến mình, bỏ hai tay đang giơ cao xuống, liếc nhìn bên mình cũng đang xếp hàng chờ đánh xếp hạng, dứt khoát mở Tieba bắt đầu lướt lướt lướt lướt, lướt lướt lướt xong lại mở Baidu nhập một đống từ khóa rồi tiếp tục lướt lướt lướt——

Nửa ngày chẳng có động tĩnh gì.

Lục Tư Thành cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, vì vậy quay đầu qua hỏi người đột nhiên an tĩnh bên cạnh: "Cô lại làm gì đó?"

"Tìm ảnh của Giáo Hoàng."

"..."

"Má ơi, hai người các anh lại có kiểu tóc gần giống nhau," Đồng Dao nhìn màn hình máy tính rồi lại quay qua nhìn kĩ Lục Tư Thành, "Nhưng vẫn là Thành ca đẹp trai hơn một chút."
Lục Tư Thành đứng dậy.

Đồng Dao mặt đầy cảnh giác: "Làm giề?"

Cô còn biết sợ? Lục Tư Thành liếc cô một cái: "Đói."

Vừa nói vừa đi đến tủ lạnh lấy một hộp sữa chua cắm ống hút vào, lúc quay lại phát hiện người ngồi trên ghế kia vẫn còn đang lảm nhảm: "Đám người này nói Giáo Hoàng dùng Kalista cực tốt, chậc chậc Thành ca của chúng tôi dùng Kalista cũng rất tốt đó đồ nhân loại ngu xuẩn... Cái gì lại còn có người nói Giáo Hoàng dáng người rất cao ráo á, có phải là chưa gặp trực tiếp Thành ca của chúng tôi không vại một cây cột điện như trụ chống trời... What ở đây còn có người nói Giáo Hoàng đẹp trai, anh hai à cậu chưa nhìn thấy khuôn mặt của Thành ca sao, chính là kiểu người phải viết hoa hai chữ đẹp trai đó có được không? Clgt còn có người nói Giáo Hoàng giàu, người anh em à cậu nên đến bãi giữ xe của ZGDX chúng tôi xem một chút đi——"
Lục Tư Thành: "..."

Đám người Tiểu Bàn ngồi bên cạnh cười muốn ná thở, Lục Tư Thành đi đến bên cạnh Đồng Dao, tay nắm cằm cô ép cô quay mặt lại rồi nhét hộp sữa chua đã cắm ống hút vào miệng cô——

"Im miệng."

Người vốn đang lảm nhảm không nói gì nữa, đồ ăn đến miệng mà không ăn là không đúng, vì thế Đồng Dao liền thuận theo uống hộp sữa trong tay Lục Tư Thành, lúc anh ta thả tay ra thì cô đưa tay tiếp lấy, rột rột hút hai ngụm, nhìn người đàn ông đang khom người bế con mèo không biết từ lúc nào đã chiếm mất chỗ anh ta, sâu xa nói: "Chiều nay tôi mới đọc một cuốn đồng nhân của anh và Giáo Hoàng, có chút cay mắt."

Lục Tư Thành: "... ... ... . . ."

Lục Tư Thành một tay xách mèo, tay còn lại cướp hộp sữa chua của Đồng Dao.

Đặt mèo xuống xong, ném ống hút của hộp sữa đi, xé nắp hộp rồi để xuống đất, nói với Bánh Nướng vừa mất chỗ ngồi: "Mèo mập, tới ăn đi."
Đồng Dao ngu người trừng mắt nhìn, Bánh Nướng "mao" một tiếng vui sướng nhảy tới, cúi đầu vui vẻ liếm nửa số sữa còn lại trong hộp...

Đồng Dao: "???"

Lục Tư Thành: "Đứa nói nhiều không xứng được uống sữa chua."

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành trở về chỗ của mình, trên mặt viết rõ "người rảnh rỗi chớ tới quấy rầy" đeo tai nghe lên, Đồng Dao nhìn anh ta click chuột mở ra cái phần mềm gì đó, lại còn tiện tay chỉnh cái camera đặt cạnh cái loa để bàn, trên màn hình lập tức có một nùi gì đó hiện lên...

Nghĩ là Lục Tư Thành lúc đấu xếp hạng xem bình luận video, cô cũng không để trong lòng, đúng lúc ván đấu của cô cũng bắt đầu rồi, nghiêm túc bắt đầu giai đoạn cấm - chọn——

Trận này Đồng Dao được phân vào vị trí ADC.

Có lẽ vừa rồi lướt Tieba bị Kalista của "Giáo Hoàng biết chơi Kalista Thành ca cũng biết chơi Kalista" tẩy não, lần này cô nghĩ cũng không thèm nghĩ đã khóa ngay Kalista...
Sau khi khóa xong, cô vừa nghiên cứu bảng ngọc bổ trợ vừa đưa tay ra, kéo tai nghe của Lục Tư Thành ra một chút, hỏi nhỏ: "Thành ca, bảng ngọc bổ trợ của Kalista phiên bản này nên làm sao mới tốt?"

Hồi lâu không có trả lời.

Cô buộc phải quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành, anh ta đã tháo tai nghe xuống, mặt không thay đổi quay màn hình máy tính qua.

Vì vậy Đồng Dao cuối cùng cũng nhìn rõ thứ đồ chơi trên màn hình máy tính của Lục Tư Thành là gì——

[Ai mới hỏi bảng ngọc bổ trợ của Kalista đó?]

[Má ơi là giọng con gái! Má ơi có phải là smiling không! Trời ơi giọng của cô ấy hay quá đi!]

[Aaaaaaaa Cái tay kia là của ai! Chồng à cái tay kéo tai nghe của anh là tay ai! Em muốn chặt tay cô ta!]

[Tay đẹp quá đi hhhhhh]

[Thành ca bảo smiling live stream đi, dùng camera loại đó, sớm muộn gì cũng thấy che cái gì mà che?]
[smiling ngồi bên cạnh anh!! Aaaaaaaaa em ghen tị quá!!!!]

[Anh mau nói cho người ta nghe bảng ngọc bổ trợ đi 23333333333333]

[Hahahahahaha bảng ngọc bổ trợ của Kalista!]

——Là live stream.

Đồng Dao chớp mắt mấy cái.

Lục Tư Thành: "Tôi đang live stream."

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành: "Dùng camera loại đó."

Đồng Dao: "... ... ..."

...

Vì vậy sau đó, người nào đó bên cạnh Lục Tư Thành trở nên cực kì an tĩnh, ngay cả đứng dậy đi vệ sinh cũng rón rén——

Điều này khiến Lục Tư Thành lần đầu tiên cảm nhận được live stream là một chuyện không tồi, anh quyết định sau này phải live stream nhiều hơn nữa.

======Dải phân cách======

Tác giả có lời muốn nói:

Hahahahahahaha người thích bắt nạt người khác cũng không có tư cách uống sữa chua đâu nha!

(≖‿≖)✧

back top