Chương 16: Thành ca và Giáo Hoàng đó, a, có ẩn tình
[Chủ đề] [Ố mài gót, mới vừa rồi trên OB (hệ thống dành cho khán giả theo dõi trận đấu) nhìn thấy Thành ca và cô em người giấy đường giữa mới gia nhập bắt đầu đấu xếp hạng đôi rồi!]
Lầu 1
"Chủ lầu":
Hôm qua lén xem thành tích đấu xếp hạng của Tiểu Bàn ZGDX, phát hiện Tiểu Bàn của chúng ta vẫn bê bết như thường lệ, tò mò xem đồng đội gồm những ai, phát hiện Tiểu Bàn cùng một người có ID là "smiling" đấu đôi rất nhiều ván, hahahahaha không cần nói mọi người cũng biết đây là ai rồi ha!
Sau đó Tiểu Bàn của chúng ta lại tái diễn một cảnh quen thuộc, lôi ra cái kĩ năng hỗ trợ đáng sợ của mình, hỗ trợ đầy chói sáng, móc ra mấy con tướng hỗ trợ kinh dị của mình như Orianna, Lux, Zac, Yasuo, dẫn dắt người mới thăng hạng ngược hướng, lao xuống Kim Cương II!
——Nói chứ mấy người tưởng đây là trường học hay sao mà chơi trò bắt nạt, cậy già lên mặt bắt nạt bạn học mới cái loằn gì...
Vì vậy hôm nay, có lẽ là vì muốn vớt vát lại cái việc làm đáng sợ của hỗ trợ nhà mình, Thành ca của chúng ta lên tiếng!
Đường giữa đường dưới của ZGDX đấu xếp hạng đôi rồi hahahahahahahahahaha! Chính là lúc này!
(Thời gian đăng: 2/5/2016 17:30)
(Các kiểu quần chúng ăn dưa hóng chuyện lần lượt tham gia bình luận)...
Lầu 503
"Chủ lầu":
Chủ tus trở lại rồi, dưới đây tôi sẽ nói một chút về câu chuyện đặc sắc liên quan đến lần đầu đấu đôi của đường giữa và đường dưới ZGDX——
Ván thứ nhất, jungler Thành ca cướp bùa xanh của smiling.
Ván thứ hai, smiling cướp bùa đỏ của Thành ca.
Ván thứ ba, smiling với Yasuo 0/7/3.
Không có ván thứ tư.
Bởi vì giải tán cmnr.
Tôi có thể tưởng tượng ra được một khắc giải tán kia, hy vọng hai người họ không lao vào đánh nhau.
PS: Làm fan của cái đội này thật khó quá mà, ngoài trừ Lão Miêu và Lão K tương thân tương ái cùng nhau đấu đôi ra, vĩnh viễn chẳng dám mơ nhìn thấy những người khác hài hòa đấu xếp hạng đôi... Vì vậy Lão Miêu và Lão K hai người nhất định phải yêu thương nhau thật nhiều vào đó (T_T)
(Thời gian đăng: 2/5/2016 20:12)
...
"..."
Đồng Dao híp mắt, ngón tay nhanh chóng điều khiển chuột, kéo xuống toàn thấy "Đau lòng cô em mới tới quớ" "Đau lòng Thành ca ngày mai khảo hạch khó giữ nổi tiền lương" "Đau lòng tiểu Bàn dính phốt" "Đau lòng chính mình tại sao lại là fan của cái đội ngốc nghếch này chứ" —— xem hết bình luận, cô gần như không nhận biết nổi hai chữ "đau lòng" nữa luôn rồi.
"Thành ca, bạn cùng phòng của fan của anh muốn nhìn thấy đường dưới của ZGDX đấu đôi trước khi chết." Cô vừa kéo chuột vừa đọc bình luận.
Tiểu Bàn: "Trước khi cạn tiền lương tôi cũng muốn xem một màn này."
Người đàn ông ngồi bên cạnh Đồng Dao nghe thấy vậy lập tức liếc mắt khinh bỉ cái tên hỗ trợ đang uốn éo của nhà mình, nhíu nhíu mày nhìn Đồng Dao một cái: "Tôi còn phải chịu trách nhiệm với bạn cùng phòng của fan nữa à?"
"Thần tượng tốt là người biết yêu thương chúng sinh khắp thiên hạ."
"Tôi chỉ là một người đàn ông yêu game."
"..."
"Lùn."
"Cái giề."
"Cô lại đăng Weibo."
"Anh chơi game còn quan tâm chuyện tôi đăng Weibo hay không à."
"Cô nói mấy fan kia của cô đừng @ tôi thì tôi sẽ không quan tâm nữa."
"Chuyện đó tôi không quản được."
Đồng Dao đóng trang web đó lại, đứng lên thư giãn gân cốt, đói rồi.
Lúc định gọi đặt thức ăn thì giám đốc Tiểu Thụy chậm rãi đi từ trên lầu xuống, đến bên cạnh Tiểu Bàn, nhấc chân đạp cậu ta một cái, lúc nói chuyện thì lại nhìn Lục Tư Thành: "Các bảo bối, các ngài xem xem có phải là nên đặt lịch một trận đấu giao hữu rồi không?"
——Đấu giao hữu, là chỉ việc hai đội hẹn nhau cùng so tài mô phỏng theo hình thức thi đấu chính thức, tất cả đều dựa theo các trận thi đấu thông thường khác... Đấu giao hữu chiếm một phần rất quan trọng trong cuộc đời sự nghiệp của tuyển thủ, mọi người sẽ thông qua những trận đấu này mà thử nghiệm những vị tướng mới, chiến thuật mới, hoặc là để quen với đồng đội mới...
Đồng Dao nghe thấy ba chữ "đấu giao hữu" liền phản xạ có điều kiện ngồi thẳng dậy nhìn về phía Tiểu Thụy, Lục Tư Thành lại chỉ "Ừm" rồi tiếp tục việc tập luyện của mình, ngay cả nhìn thẳng Tiểu Thụy một cái cũng không có.
Tiểu Bàn hất cái đầu ngón chân của Tiểu Thụy đang đặt trên đùi mình xuống: "Thụy ca, giải mùa xuân vừa mới kết thúc, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi mà đấu giao hữu cái giề? Hai ngày trước mới xong trận chung kết, chơi giờ dây thun đến tận bây giờ vẫn còn ở trụ sở, những đội khác đấu xong cũng được hơn nửa tháng rồi, người ta còn không về nhà sao?"
"Đại đa số các đội sau giải vừa rồi đều không hài lòng với thành tích của mình, cho nên cũng đâu có ăn chơi phè phỡn." Tiểu Thụy nhún vui, "Nhìn đội người ta rồi ngó lại nhà mình, thua chung kết mà người nào người nấy mặt đầy lạc quan, suốt ngày vui vẻ hớn hở còn hơn cả đội vô địch là CK..."
Tiểu Bàn: "Méo phải nha, tôi thấy đám người Dương thần đó miệng cười đến ngoác mang tai rồi."
Tiểu Thụy: "Người ta có thể tham gia MSI, đương nhiên là vui rồi, năm nay MSI lại còn được tổ chức ở Thượng Hải, sân nhà đó nha."
Giải giữa mùa MSI là một giải đấu quốc tế lớn diễn ra sau giải mùa xuân, với sự tham dự của nhà vô địch giải mùa xuân của các khu vực Hàn Quốc (LCK), Trung Quốc Đại Lục (LPL), Đài Loan Trung Quốc (LMS), Châu Âu (LCS, EU), Bắc Mỹ (LCS, NA) và Wildcard (ngoài năm khu vực lớn kể trên thì còn một đội đại diện cho một khu vực tổng hợp nữa)——
Năm nay là lần thứ hai giải MSI diễn ra, nơi tổ chức là Thượng Hải.
Đội vô địch MSI 2015 là đội đến từ LPL, khi đoạt được cúp MSI, bầu không khí trong nước cực kì sôi trào, mọi người rốt rít cảm thán "Ôi má ơi LPL của chúng ta mạnh vkl" "Chung kết thế giới vài tháng sau đoạt lấy chức vô địch coi bộ cũng được à"... Nhưng, vài tháng sau, ba đội đại diện cho LPL tham gia chung kết thế giới thì hai đội bị loại ngay từ vòng bảng, đội còn lại dừng bước ở vòng tứ kết, đây là thành tích bết bát nhất trong lịch sử tham dự chung kết thế giới của LPL...
Sau khi bị tát thẳng vào mặt, chiều hướng của dư luận trong nước lập tức thay đổi, cách nhìn của mọi người đối với giải MSI cũng trở nên trái chiều, có người cho rằng đó là giải có tầm quan trọng chỉ sau chung kết thế giới, lại có người giữ vững lập trường rằng...
——Đây con mẹ nó là một giải đấu giao hữu cho vui thôi!
——Ai cũng đánh chơi chơi thôi, nếu không với cái trình gà mờ của chúng ta làm sao có thể vô địch được?!
——LPL quá gà! MSI quá gà!
Mà vì đả kích từ thành tích tệ hại tại chung kết thế giới năm ngoái, cho đến tận năm nay, cái nhìn của mọi người đối với giải này cũng không có nhiều hảo cảm, đối với kết quả tại MSI cũng chẳng thể lạc quan nổi...
Ví dụ như Tiểu Bàn giờ này phút này.
Tiểu Bàn: "Không đúng, bị người ta đứng trước cửa nhà ném đất vào thì có gì mà vui?"
Tiểu Thụy chỉ vào mũi của Tiểu Bàn: "Cậu đừng có nói nữa."
Nói xong liền quay qua hỏi Lục Tư Thành: "Thành ca, đấu giao hữu, anh không có ý kiến gì chứ?"
Lục Tư Thành lúc này đang điều khiển nhân vật phá nhà chính, ánh sáng màu đỏ chiếu vào mắt anh ta, vẻ mặt lại vô cùng trầm tĩnh, chỉ nhàn nhàn "ừm" một tiếng, lúc thông báo chiến thắng hiện ra, tay click chuột——
Sau đó bắt đầu xem thống kê dữ liệu trận đấu.
Toàn bộ quá trình đó đều không ngẩng đầu lấy một cái.
Đồng Dao cảm thấy có cái gì đó là lạ: cho dù là vì đang trong kì nghỉ bị bắt đi thi đấu, cũng không thể là cái kiểu phản ứng như vậy chứ.
Cô sờ sờ mũi, tò mò nhìn mọi người xung quanh, ai cũng không dám nhiều lời mà chỉ len lén nhìn sắc mặt Lục Tư Thành—— Lúc này Lão Miêu từ đầu đến cuối đều chẳng nói tiếng nào xoay ghế lại: "Sao tự nhiên lại nghĩ đến chuyện đấu giao hữu? Còn lâu mới đến giải mùa hè, bình thường đều là qua giải giữa mùa mới bắt đầu đấu giao hữu cơ mà."
"Ông đây mất tám trăm ngàn mua một người mới về," Tiểu Thụy vỗ vai Đồng Dao, "còn không cho phép ông tìm cơ hội thử một chút à?"
Đồng Dao: "..."
Tiểu Thụy: "Xem xem là lừa hay là ngựa chứ!"
Tiểu Thụy còn chưa nói xong, Lục Tư Thành đột nhiên đứng dậy.
Mọi người giống như bị động tác này của anh ta dọa cho sợ hết hồn, ngay cả Tiểu Thụy cũng ngậm miệng lại——
Lục Tư Thành vẻ mặt tự nhiên, sờ sờ túi quần, sau đó moi ra một điếu thuốc từ dưới mông hộp đựng tiền tiết kiệm hình mèo cầu tài đang đặt trên bàn, giống như có phép thuật vậy, anh ta nhìn Tiểu Thụy một cái: "Anh đi hút thuốc."
Mặt Tiểu Thụy chợt co quắp lại với một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
"Anh đã hẹn đội YQCB năm ngày sau đấu giao hữu." Lục Tư Thành khoát khoát tay, "Quên không nói với chú."
"Ớ, cái này không ổn lắm? Á mà không đúng," Tiểu Thụy sửng sốt một chút, "Hẹn cái đội phải vất vả trụ hạng đó làm gì?"
"Giáo Hoàng gia nhập đội đó." Lục Tư Thành cắn điếu thuốc còn chưa châm lửa, hơi nheo mắt lại, "Sẽ gặp cậu ta."
"Gì?"
"Không lặp lại lần nữa."
"Anh nói gì?" biểu cảm của Tiểu Thụy giống như bị voi đạp một cú lại còn tè thêm một bãi lên mặt, "Giáo Hoàng? Là Giáo Hoàng đó đó hả? Đội vô địch chung kết thế giới năm ngoái, MVP của năm Giáo Hoàng... Hả?"
Lục Tư Thành "Ừ" một tiếng: "Có lẽ ngày mai bên YQCB sẽ thông báo."
Nói xong, anh ta lười biếng xoay người đi ra ngoài hút thuốc.
Đồng Dao ngẩng đầu nhìn Tiểu Thụy đang kinh ngạc ngẩn người thậm chí quên mất cả chuyện trừ tiền lương, lúc này chợt nhớ lại chuyện đi mua dép với Lục Tư Thành, anh ta cũng có nói đến chuyện liên quan đến AD đội YQCB muốn giải nghệ——
Sau đó thì bị câu chuyện thang máy cắt ngang.
Vậy xem ra chuyện anh ta muốn nói lúc đó chính là chuyện này rồi, vị trí của Tiểu Noãn được thay thế bởi Giáo Hoàng... Mà chuyện "Giáo Hoàng" Lee Goon Hyeok đến Trung Quốc đấu chuyên nghiệp xem ra Lục Tư Thành đã sớm biết rồi.
... Vấn đề ở chỗ tại sao Lục Tư Thành lại biết rõ chuyện có liên quan đến Giáo Hoàng như vậy?
"Thành ca và cái người Giáo Hoàng đó, a, " Đồng Dao do dự một chút, "có ẩn tình?"
Lão Miêu mặt đầy vi diệu: "Má! Chị vậy mà lại không biết sao?"
Lão K: "Má! Cô mà lại không biết."
Tiểu Thụy ôm ngực: "Má! Tôi thích việc cô tự giác không hỏi bậy chuyện mình không biết, vừa nãy bị Thành ca nhìn như vậy khiến tim tôi thiếu chút nữa ngừng đập."
Phản ứng của đám người này khoa trương như thế khiến Đồng Dao không tài nào hiểu được: "Là sao? Rốt cuộc là sao?"
Lúc này Tiểu Bàn thở dài một hơi, giải thích: "Thành ca của chúng ta lúc mới bắt đầu đấu chuyên nghiệp ở Hàn Quốc chỉ là một người dự bị, chính là dự bị cho Giáo Hoàng, hai người này cho dù là cách đánh, phong cách hay là chọn tướng đều như cùng một lò đúc ra... Lúc đó trong nước đều nói anh ấy là cái bóng của Giáo Hoàng, còn có người nói anh ấy bắt chước Giáo Hoàng... Chậc, Thành ca là người thế nào thì cô cũng biết rồi, lòng tự trọng rất cao, có lẽ đã khó chịu với mấy lời này từ lâu lắm rồi——"
"..."
Đồng Dao "ồ" một tiếng gật gật đầu, nhìn về hướng Lục Tư Thành rời đi, cuối cùng cũng hiểu cái người này không bình thường ở chỗ nào——
Thì ra là một câu chuyện muốn đánh bại đối thủ để chứng mình giá trị tồn tại của mình đầy chua xót!
... Chậc chậc.
"Hay, hay lắm" Đồng Dao đứng dậy, giơ cao hai tay, "Vì lòng tự tôn của Thành ca chúng ta, trận đấu giao hữu ngày sau sau sau nữa cố gắng lên!"
Lão Miêu mặt đầy sợ hãi nhìn ra phía cửa, cứ như giây kế tiếp sẽ có một con hổ nhào tới ăn thịt cậu ta: "... Chị nhỏ tiếng chút đi."
Lão K khoát khoát tay: "Nghé mới sinh không sợ hổ, người lần trước dám nhắc đến Giáo Hoàng tại trụ sở, lại còn định cổ vũ Thành ca đã phải đến thành phố liên minh (*giải đấu so với LPL còn thấp hơn một bậc) rồi."
Tiểu Bàn rùng mình, lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Tiểu Thụy: "Dáng vẻ chuyên tâm thường ngày của cô đâu, ngồi xuống ngồi xuống! Tôi đi hỏi cái tên giám đốc của YQCB xem rốt cuộc là chuyện gì, aiya, lại mua Lee Goon Hyeok (*tên thật của Giáo Hoàng), lần này xem ra YQCB không muốn trắng tay ở giải mùa hè rồi, aiya aiya, đau đầu."
Mọi người sau một phen cảm thán đều tản ra đi làm chuyện của mình.
Đồng Dao không tiếp tục đấu nữa, mà cúi người ôm Bánh Nướng từ trong ngực Tiểu Bàn lên, chậm rãi đi tới ghế sofa trong phòng khách, quỳ trên ghế nhìn ra bên ngoài cửa sổ, từ một góc nhỏ nhìn thấy người đàn ông đang đứng ngoài cửa, lúc này anh ta hơi cau mày, nghiêng người dựa vào cạnh cửa hút thuốc, một tay cầm điện thoại gõ chữ——
Đồng Dao mở cửa sổ ra.
"Nè."
Anh ta ngẩng đầu.
"Trận đấu giao hữu ngày sau sau sau nữa sẽ thắng thôi." Đồng Dao cầm chân Bánh Nướng hướng về phía anh ta vẫy vẫy, "Xem tôi carry anh, anh ở đường dưới chỉ cần nằm đợi thắng là được."
Lục Tư Thành hơi sững người, nhìn cô nhóc lùn đang ôm con mèo cong mông bám vào cửa sổ, hồi lâu, nhếch môi, cười nhẹ một tiếng: "Cô là con nít à?"
" Ahihihi."
Người ôm mèo bên cửa sổ, cười tươi như một đóa hướng dương.
[Chủ đề] [Ố mài gót, mới vừa rồi trên OB (hệ thống dành cho khán giả theo dõi trận đấu) nhìn thấy Thành ca và cô em người giấy đường giữa mới gia nhập bắt đầu đấu xếp hạng đôi rồi!]
Lầu 1
"Chủ lầu":
Hôm qua lén xem thành tích đấu xếp hạng của Tiểu Bàn ZGDX, phát hiện Tiểu Bàn của chúng ta vẫn bê bết như thường lệ, tò mò xem đồng đội gồm những ai, phát hiện Tiểu Bàn cùng một người có ID là "smiling" đấu đôi rất nhiều ván, hahahahaha không cần nói mọi người cũng biết đây là ai rồi ha!
Sau đó Tiểu Bàn của chúng ta lại tái diễn một cảnh quen thuộc, lôi ra cái kĩ năng hỗ trợ đáng sợ của mình, hỗ trợ đầy chói sáng, móc ra mấy con tướng hỗ trợ kinh dị của mình như Orianna, Lux, Zac, Yasuo, dẫn dắt người mới thăng hạng ngược hướng, lao xuống Kim Cương II!
——Nói chứ mấy người tưởng đây là trường học hay sao mà chơi trò bắt nạt, cậy già lên mặt bắt nạt bạn học mới cái loằn gì...
Vì vậy hôm nay, có lẽ là vì muốn vớt vát lại cái việc làm đáng sợ của hỗ trợ nhà mình, Thành ca của chúng ta lên tiếng!
Đường giữa đường dưới của ZGDX đấu xếp hạng đôi rồi hahahahahahahahahaha! Chính là lúc này!
(Thời gian đăng: 2/5/2016 17:30)
(Các kiểu quần chúng ăn dưa hóng chuyện lần lượt tham gia bình luận)...
Lầu 503
"Chủ lầu":
Chủ tus trở lại rồi, dưới đây tôi sẽ nói một chút về câu chuyện đặc sắc liên quan đến lần đầu đấu đôi của đường giữa và đường dưới ZGDX——
Ván thứ nhất, jungler Thành ca cướp bùa xanh của smiling.
Ván thứ hai, smiling cướp bùa đỏ của Thành ca.
Ván thứ ba, smiling với Yasuo 0/7/3.
Không có ván thứ tư.
Bởi vì giải tán cmnr.
Tôi có thể tưởng tượng ra được một khắc giải tán kia, hy vọng hai người họ không lao vào đánh nhau.
PS: Làm fan của cái đội này thật khó quá mà, ngoài trừ Lão Miêu và Lão K tương thân tương ái cùng nhau đấu đôi ra, vĩnh viễn chẳng dám mơ nhìn thấy những người khác hài hòa đấu xếp hạng đôi... Vì vậy Lão Miêu và Lão K hai người nhất định phải yêu thương nhau thật nhiều vào đó (T_T)
(Thời gian đăng: 2/5/2016 20:12)
...
"..."
Đồng Dao híp mắt, ngón tay nhanh chóng điều khiển chuột, kéo xuống toàn thấy "Đau lòng cô em mới tới quớ" "Đau lòng Thành ca ngày mai khảo hạch khó giữ nổi tiền lương" "Đau lòng tiểu Bàn dính phốt" "Đau lòng chính mình tại sao lại là fan của cái đội ngốc nghếch này chứ" —— xem hết bình luận, cô gần như không nhận biết nổi hai chữ "đau lòng" nữa luôn rồi.
"Thành ca, bạn cùng phòng của fan của anh muốn nhìn thấy đường dưới của ZGDX đấu đôi trước khi chết." Cô vừa kéo chuột vừa đọc bình luận.
Tiểu Bàn: "Trước khi cạn tiền lương tôi cũng muốn xem một màn này."
Người đàn ông ngồi bên cạnh Đồng Dao nghe thấy vậy lập tức liếc mắt khinh bỉ cái tên hỗ trợ đang uốn éo của nhà mình, nhíu nhíu mày nhìn Đồng Dao một cái: "Tôi còn phải chịu trách nhiệm với bạn cùng phòng của fan nữa à?"
"Thần tượng tốt là người biết yêu thương chúng sinh khắp thiên hạ."
"Tôi chỉ là một người đàn ông yêu game."
"..."
"Lùn."
"Cái giề."
"Cô lại đăng Weibo."
"Anh chơi game còn quan tâm chuyện tôi đăng Weibo hay không à."
"Cô nói mấy fan kia của cô đừng @ tôi thì tôi sẽ không quan tâm nữa."
"Chuyện đó tôi không quản được."
Đồng Dao đóng trang web đó lại, đứng lên thư giãn gân cốt, đói rồi.
Lúc định gọi đặt thức ăn thì giám đốc Tiểu Thụy chậm rãi đi từ trên lầu xuống, đến bên cạnh Tiểu Bàn, nhấc chân đạp cậu ta một cái, lúc nói chuyện thì lại nhìn Lục Tư Thành: "Các bảo bối, các ngài xem xem có phải là nên đặt lịch một trận đấu giao hữu rồi không?"
——Đấu giao hữu, là chỉ việc hai đội hẹn nhau cùng so tài mô phỏng theo hình thức thi đấu chính thức, tất cả đều dựa theo các trận thi đấu thông thường khác... Đấu giao hữu chiếm một phần rất quan trọng trong cuộc đời sự nghiệp của tuyển thủ, mọi người sẽ thông qua những trận đấu này mà thử nghiệm những vị tướng mới, chiến thuật mới, hoặc là để quen với đồng đội mới...
Đồng Dao nghe thấy ba chữ "đấu giao hữu" liền phản xạ có điều kiện ngồi thẳng dậy nhìn về phía Tiểu Thụy, Lục Tư Thành lại chỉ "Ừm" rồi tiếp tục việc tập luyện của mình, ngay cả nhìn thẳng Tiểu Thụy một cái cũng không có.
Tiểu Bàn hất cái đầu ngón chân của Tiểu Thụy đang đặt trên đùi mình xuống: "Thụy ca, giải mùa xuân vừa mới kết thúc, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi mà đấu giao hữu cái giề? Hai ngày trước mới xong trận chung kết, chơi giờ dây thun đến tận bây giờ vẫn còn ở trụ sở, những đội khác đấu xong cũng được hơn nửa tháng rồi, người ta còn không về nhà sao?"
"Đại đa số các đội sau giải vừa rồi đều không hài lòng với thành tích của mình, cho nên cũng đâu có ăn chơi phè phỡn." Tiểu Thụy nhún vui, "Nhìn đội người ta rồi ngó lại nhà mình, thua chung kết mà người nào người nấy mặt đầy lạc quan, suốt ngày vui vẻ hớn hở còn hơn cả đội vô địch là CK..."
Tiểu Bàn: "Méo phải nha, tôi thấy đám người Dương thần đó miệng cười đến ngoác mang tai rồi."
Tiểu Thụy: "Người ta có thể tham gia MSI, đương nhiên là vui rồi, năm nay MSI lại còn được tổ chức ở Thượng Hải, sân nhà đó nha."
Giải giữa mùa MSI là một giải đấu quốc tế lớn diễn ra sau giải mùa xuân, với sự tham dự của nhà vô địch giải mùa xuân của các khu vực Hàn Quốc (LCK), Trung Quốc Đại Lục (LPL), Đài Loan Trung Quốc (LMS), Châu Âu (LCS, EU), Bắc Mỹ (LCS, NA) và Wildcard (ngoài năm khu vực lớn kể trên thì còn một đội đại diện cho một khu vực tổng hợp nữa)——
Năm nay là lần thứ hai giải MSI diễn ra, nơi tổ chức là Thượng Hải.
Đội vô địch MSI 2015 là đội đến từ LPL, khi đoạt được cúp MSI, bầu không khí trong nước cực kì sôi trào, mọi người rốt rít cảm thán "Ôi má ơi LPL của chúng ta mạnh vkl" "Chung kết thế giới vài tháng sau đoạt lấy chức vô địch coi bộ cũng được à"... Nhưng, vài tháng sau, ba đội đại diện cho LPL tham gia chung kết thế giới thì hai đội bị loại ngay từ vòng bảng, đội còn lại dừng bước ở vòng tứ kết, đây là thành tích bết bát nhất trong lịch sử tham dự chung kết thế giới của LPL...
Sau khi bị tát thẳng vào mặt, chiều hướng của dư luận trong nước lập tức thay đổi, cách nhìn của mọi người đối với giải MSI cũng trở nên trái chiều, có người cho rằng đó là giải có tầm quan trọng chỉ sau chung kết thế giới, lại có người giữ vững lập trường rằng...
——Đây con mẹ nó là một giải đấu giao hữu cho vui thôi!
——Ai cũng đánh chơi chơi thôi, nếu không với cái trình gà mờ của chúng ta làm sao có thể vô địch được?!
——LPL quá gà! MSI quá gà!
Mà vì đả kích từ thành tích tệ hại tại chung kết thế giới năm ngoái, cho đến tận năm nay, cái nhìn của mọi người đối với giải này cũng không có nhiều hảo cảm, đối với kết quả tại MSI cũng chẳng thể lạc quan nổi...
Ví dụ như Tiểu Bàn giờ này phút này.
Tiểu Bàn: "Không đúng, bị người ta đứng trước cửa nhà ném đất vào thì có gì mà vui?"
Tiểu Thụy chỉ vào mũi của Tiểu Bàn: "Cậu đừng có nói nữa."
Nói xong liền quay qua hỏi Lục Tư Thành: "Thành ca, đấu giao hữu, anh không có ý kiến gì chứ?"
Lục Tư Thành lúc này đang điều khiển nhân vật phá nhà chính, ánh sáng màu đỏ chiếu vào mắt anh ta, vẻ mặt lại vô cùng trầm tĩnh, chỉ nhàn nhàn "ừm" một tiếng, lúc thông báo chiến thắng hiện ra, tay click chuột——
Sau đó bắt đầu xem thống kê dữ liệu trận đấu.
Toàn bộ quá trình đó đều không ngẩng đầu lấy một cái.
Đồng Dao cảm thấy có cái gì đó là lạ: cho dù là vì đang trong kì nghỉ bị bắt đi thi đấu, cũng không thể là cái kiểu phản ứng như vậy chứ.
Cô sờ sờ mũi, tò mò nhìn mọi người xung quanh, ai cũng không dám nhiều lời mà chỉ len lén nhìn sắc mặt Lục Tư Thành—— Lúc này Lão Miêu từ đầu đến cuối đều chẳng nói tiếng nào xoay ghế lại: "Sao tự nhiên lại nghĩ đến chuyện đấu giao hữu? Còn lâu mới đến giải mùa hè, bình thường đều là qua giải giữa mùa mới bắt đầu đấu giao hữu cơ mà."
"Ông đây mất tám trăm ngàn mua một người mới về," Tiểu Thụy vỗ vai Đồng Dao, "còn không cho phép ông tìm cơ hội thử một chút à?"
Đồng Dao: "..."
Tiểu Thụy: "Xem xem là lừa hay là ngựa chứ!"
Tiểu Thụy còn chưa nói xong, Lục Tư Thành đột nhiên đứng dậy.
Mọi người giống như bị động tác này của anh ta dọa cho sợ hết hồn, ngay cả Tiểu Thụy cũng ngậm miệng lại——
Lục Tư Thành vẻ mặt tự nhiên, sờ sờ túi quần, sau đó moi ra một điếu thuốc từ dưới mông hộp đựng tiền tiết kiệm hình mèo cầu tài đang đặt trên bàn, giống như có phép thuật vậy, anh ta nhìn Tiểu Thụy một cái: "Anh đi hút thuốc."
Mặt Tiểu Thụy chợt co quắp lại với một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
"Anh đã hẹn đội YQCB năm ngày sau đấu giao hữu." Lục Tư Thành khoát khoát tay, "Quên không nói với chú."
"Ớ, cái này không ổn lắm? Á mà không đúng," Tiểu Thụy sửng sốt một chút, "Hẹn cái đội phải vất vả trụ hạng đó làm gì?"
"Giáo Hoàng gia nhập đội đó." Lục Tư Thành cắn điếu thuốc còn chưa châm lửa, hơi nheo mắt lại, "Sẽ gặp cậu ta."
"Gì?"
"Không lặp lại lần nữa."
"Anh nói gì?" biểu cảm của Tiểu Thụy giống như bị voi đạp một cú lại còn tè thêm một bãi lên mặt, "Giáo Hoàng? Là Giáo Hoàng đó đó hả? Đội vô địch chung kết thế giới năm ngoái, MVP của năm Giáo Hoàng... Hả?"
Lục Tư Thành "Ừ" một tiếng: "Có lẽ ngày mai bên YQCB sẽ thông báo."
Nói xong, anh ta lười biếng xoay người đi ra ngoài hút thuốc.
Đồng Dao ngẩng đầu nhìn Tiểu Thụy đang kinh ngạc ngẩn người thậm chí quên mất cả chuyện trừ tiền lương, lúc này chợt nhớ lại chuyện đi mua dép với Lục Tư Thành, anh ta cũng có nói đến chuyện liên quan đến AD đội YQCB muốn giải nghệ——
Sau đó thì bị câu chuyện thang máy cắt ngang.
Vậy xem ra chuyện anh ta muốn nói lúc đó chính là chuyện này rồi, vị trí của Tiểu Noãn được thay thế bởi Giáo Hoàng... Mà chuyện "Giáo Hoàng" Lee Goon Hyeok đến Trung Quốc đấu chuyên nghiệp xem ra Lục Tư Thành đã sớm biết rồi.
... Vấn đề ở chỗ tại sao Lục Tư Thành lại biết rõ chuyện có liên quan đến Giáo Hoàng như vậy?
"Thành ca và cái người Giáo Hoàng đó, a, " Đồng Dao do dự một chút, "có ẩn tình?"
Lão Miêu mặt đầy vi diệu: "Má! Chị vậy mà lại không biết sao?"
Lão K: "Má! Cô mà lại không biết."
Tiểu Thụy ôm ngực: "Má! Tôi thích việc cô tự giác không hỏi bậy chuyện mình không biết, vừa nãy bị Thành ca nhìn như vậy khiến tim tôi thiếu chút nữa ngừng đập."
Phản ứng của đám người này khoa trương như thế khiến Đồng Dao không tài nào hiểu được: "Là sao? Rốt cuộc là sao?"
Lúc này Tiểu Bàn thở dài một hơi, giải thích: "Thành ca của chúng ta lúc mới bắt đầu đấu chuyên nghiệp ở Hàn Quốc chỉ là một người dự bị, chính là dự bị cho Giáo Hoàng, hai người này cho dù là cách đánh, phong cách hay là chọn tướng đều như cùng một lò đúc ra... Lúc đó trong nước đều nói anh ấy là cái bóng của Giáo Hoàng, còn có người nói anh ấy bắt chước Giáo Hoàng... Chậc, Thành ca là người thế nào thì cô cũng biết rồi, lòng tự trọng rất cao, có lẽ đã khó chịu với mấy lời này từ lâu lắm rồi——"
"..."
Đồng Dao "ồ" một tiếng gật gật đầu, nhìn về hướng Lục Tư Thành rời đi, cuối cùng cũng hiểu cái người này không bình thường ở chỗ nào——
Thì ra là một câu chuyện muốn đánh bại đối thủ để chứng mình giá trị tồn tại của mình đầy chua xót!
... Chậc chậc.
"Hay, hay lắm" Đồng Dao đứng dậy, giơ cao hai tay, "Vì lòng tự tôn của Thành ca chúng ta, trận đấu giao hữu ngày sau sau sau nữa cố gắng lên!"
Lão Miêu mặt đầy sợ hãi nhìn ra phía cửa, cứ như giây kế tiếp sẽ có một con hổ nhào tới ăn thịt cậu ta: "... Chị nhỏ tiếng chút đi."
Lão K khoát khoát tay: "Nghé mới sinh không sợ hổ, người lần trước dám nhắc đến Giáo Hoàng tại trụ sở, lại còn định cổ vũ Thành ca đã phải đến thành phố liên minh (*giải đấu so với LPL còn thấp hơn một bậc) rồi."
Tiểu Bàn rùng mình, lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Tiểu Thụy: "Dáng vẻ chuyên tâm thường ngày của cô đâu, ngồi xuống ngồi xuống! Tôi đi hỏi cái tên giám đốc của YQCB xem rốt cuộc là chuyện gì, aiya, lại mua Lee Goon Hyeok (*tên thật của Giáo Hoàng), lần này xem ra YQCB không muốn trắng tay ở giải mùa hè rồi, aiya aiya, đau đầu."
Mọi người sau một phen cảm thán đều tản ra đi làm chuyện của mình.
Đồng Dao không tiếp tục đấu nữa, mà cúi người ôm Bánh Nướng từ trong ngực Tiểu Bàn lên, chậm rãi đi tới ghế sofa trong phòng khách, quỳ trên ghế nhìn ra bên ngoài cửa sổ, từ một góc nhỏ nhìn thấy người đàn ông đang đứng ngoài cửa, lúc này anh ta hơi cau mày, nghiêng người dựa vào cạnh cửa hút thuốc, một tay cầm điện thoại gõ chữ——
Đồng Dao mở cửa sổ ra.
"Nè."
Anh ta ngẩng đầu.
"Trận đấu giao hữu ngày sau sau sau nữa sẽ thắng thôi." Đồng Dao cầm chân Bánh Nướng hướng về phía anh ta vẫy vẫy, "Xem tôi carry anh, anh ở đường dưới chỉ cần nằm đợi thắng là được."
Lục Tư Thành hơi sững người, nhìn cô nhóc lùn đang ôm con mèo cong mông bám vào cửa sổ, hồi lâu, nhếch môi, cười nhẹ một tiếng: "Cô là con nít à?"
" Ahihihi."
Người ôm mèo bên cửa sổ, cười tươi như một đóa hướng dương.