Chương 15: Thành Cá Bự Bự: Đã cùng ZGDX Chessman ân đoạn nghĩa tuyệt
Đồng Dao đứng dậy, vẻ mặt có chút lúng túng, vén tóc ra sau mang tai, có chút lo lắng nói: "Nhưng mà tôi muốn đi ngủ rồi."
Vừa dứt lời lập tức phía sau dấy lên một trận xôn xao——
Tiểu Bàn: "Cô ấy từ chối Thành ca kìa, từ chối Thành ca đó!"
Lão Miêu: "Chị ấy không muốn chung chiến tuyến với Thành ca, chị ấy không muốn thắng."
Lão K: "Cô ấy từ chối lời mời của một cái bắp đùi bự bự, cũng từ chối luôn cơ hội trở lại rank Thách Đấu."
Lục Tư Thành trầm mặc một chút: "Ăn no rồi ngủ, cô là heo à?"
"Con gái không thể thức khuya, anh không hiểu được đâu." Đồng Dao nghiêm túc nói.
"Chẳng có đứa con gái nào ăn no lăn ra ngủ."
"Anh thì biết gì về con gái chứ."
"Hửm."
Lục Tư Thành quay đầu lại nhìn Đồng Dao một cái, tay vẫn thao tác chuột tiến hành đấu xếp hạng, bắt đầu chờ xếp đội—— Từ năm 2016 Liên Minh Huyền Thoại bắt đầu áp dụng hình thức lựa chọn vị trí chính - phụ, nghĩa là khi tiến hành đấu xếp hạng, người chơi ngoài vị trí sở trường của mình còn có thể lựa chọn thêm một vị trí nữa, điều này giúp cho khi được hệ thống ghép đội với những người chơi không cùng vị trí, người chơi có thể lựa chọn được vị trí mà mình mong muốn.
Vị trí đầu tiên Lục Tư Thành chọn đương nhiên là ADC, vị trí tiếp theo là jungler.
Đồng Dao đứng cạnh Lục Tư Thành nhìn một hồi rồi nói: "Anh chọn vị trí phụ là jungler? Vậy ngày mai cùng nhau đánh đi, nếu anh chơi jungler thì chúng ta có thể rừng - giữa hợp lực giúp đỡ lẫn nhau."
Lúc này, đường giữa tiền nhiệm của ZGDX, Minh thần miệng ngậm bánh quy hai tay đút túi quần, lắc la lắc lư đi vào phòng khách, đúng lúc nghe thấy câu vừa rồi của Đồng Dao, liền cười nói: "Cô muốn cùng Thành ca của chúng tôi rừng - giữa hợp lực?"
"Có vấn đề gì hả?" Sợ lại bị rơi vào hố lửa giống như cái hố của Tiểu Bàn nên Đồng Dao lập tức quay qua, "Lại là giống câu chuyện "đường dưới của ZGDX trước giờ chưa từng cùng nhau đấu đôi" sao?"
"Ngày mai thử một chút thì biết." Minh thần mặt đầy cảm khái vỗ vỗ vai Đồng Dao, "Ngủ ngon."
"..."
Đồng Dao một bụng đầy bất an ôm Bánh Nướng về phòng đi ngủ.
Đêm đó cô gặp ác mộng, mơ thấy cô cùng Lục Tư Thành đấu đôi một ngày liền từ "Cao Thủ" rơi xuống "Kim Cương I" chói sáng, mà Lục Tư Thành thậm chí còn tức tới mức khụy người xuống cầm gối đập cô, rồi còn bóp cổ cô nữa ——
"Phù phù phù phù phù..."
Đồng Dao giãy giụa tỉnh dậy, khạc từ trong miệng ra mấy cọng lông mèo, phát hiện Bánh Nướng với cái tướng ngủ xấu xí kia không biết từ lúc nào đã một đường vượt núi băng đèo lăn từ dưới chân cô lên, lúc này con mèo mập nặng hơn bốn ký đang đè lên cổ họng cô, cái chân bự của nó đạp lên miệng cô, ngủ vô cùng vui vẻ.
Đồng Dao đen mặt đẩy mèo ra, bò dậy, nhìn sắc trời đã sáng bên ngoài cửa sổ, bị cơn ác mộng toàn hình bóng Lục Tư Thành cả đêm qua làm cho run lẩy bẩy...
Bò dậy tắm rửa thay quần áo xong xuôi rồi xuống lầu, bây giờ là chín giờ sáng, dưới tầng trệt không một bóng người, Đồng Dao mở máy xem thành tích đấu xếp hạng của Lục Tư Thành, phát hiện người này từ tối qua đấu đơn đến tận sáu rưỡi sáng hôm nay mới ngừng, trong đó cũng có vài lần treo máy, điểm tăng tăng giảm giảm rồi dừng lại ở con số 20 và giậm chân tại chỗ...
"..." Đồng Dao ngẩng đầu nhìn phòng của các thành viên trên lầu, phòng nào phòng nấy cửa chốt then cài, hiển nhiên là đấu xếp hạng cả đêm bây giờ mới bắt đầu tiến vào mộng đẹp.
——Cuộc sống thường ngày của các bạn trẻ nghiện game.
Đồng Dao ngáp một cái, đổ một ít thức ăn trong hộp ra cho Bánh Nướng đang theo sát chân cô, khi bạn mèo cúi đầu ăn đồ ăn của mình thì cô xoay người đi về phía nhà bếp, mở tủ lạnh, định nhìn xem coi có gì để ăn không thì... Lúc này dì được đội thuê về chăm lo sinh hoạt thường ngày mở cửa đi vào, bốn mắt nhìn nhau với Đồng Dao vốn đang đứng trước tủ lạnh ngẩn người nhìn vào cái tủ trống không——
Kế đó là một trận lúng túng.
"Chào cháu, chưa gặp cháu bao giờ, cháu là bạn gái của thằng nhóc nào trong đây sao?"
"Không ạ, cháu là thành viên mới đến hôm qua ạ."
"Ái chà, cháu cũng chơi game à?"
Dì đó vẻ mặt đầy thần kì đi đến, đặt thức ăn mới mua xuống, sau đó lấy cơm nguội trong nồi làm cơm chiên trứng cho Đồng Dao, lúc này đã là mười giờ rưỡi sáng, Đồng Dao nhìn đồng hồ: "Dì chuẩn bị làm cơm trưa ạ?"
Dì giúp việc: "Làm cơm trưa gì chứ, đây là nguyên liệu cho bữa trưa, mấy thằng quỷ kia vừa mới ngủ, làm gì còn sức bò dậy ăn cơm trưa... thể thao điện tử, không có ban ngày. Một lát nữa cháu ăn xong cũng đi nghỉ ngơi đi, mấy đứa kia phải đến chiều mới dậy, mới có thể luyện tập với cháu được."
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao cúi đầu yên lặng ăn cơm, ăn cơm xong thì làm ổ trên ghế sofa gọi điện về nhà báo bình an, sau đó lại xem một bộ phim Mỹ trên điện thoại một lúc, cuối cùng chịu đựng đến mười hai rưỡi trưa.
Cô ngẩng đầu nhìn trần nhà: "Chán quá đi."
Vất vưởng trên ghế sofa, ôm mèo một thân một mình đối diện phòng luyện game trống trơn, Đồng Dao tĩnh mịch cảm nhận cái gọi là thời gian nghỉ của tuyển thủ chuyên nghiệp, cuộc sống này tự do thảnh thơi đến nhường nào...
Hai giờ chiều, mỹ nam đầu tiên thức dậy.
Tiểu Bàn mặc một cái quần đùi mơ mơ màng màng đi ra khỏi phòng, nhoài người về phía lan can nhìn xuống dưới bất ngờ đối mặt với một người một mèo hai đôi mắt nhìn chằm chằm, cậu ta sửng sốt một chút, sau đó hét lên một tiếng lăn một vòng trở về phòng.
Đồng Dao: "???"
Hai mươi phút sau, Tiểu Bàn ăn mặc chỉnh tề đi xuống lầu: "Đồng Dao! Sao cô lại dậy sớm vậy hả!"
Đồng Dao nhìn đồng hồ treo tường đã sắp ba giờ, sờ sờ mèo, sâu xa nói: "Tôi dậy sắp được sáu tiếng rồi."
Tiểu Bàn đứng trước tủ lạnh quay đầu dùng ánh mắt như thấy người ngoài hành tinh nhìn cô.
Đồng Dao: "... Quần đùi Ultraman không tồi."
Tiểu Bàn: "... Cô trêu tôi, tôi phải báo với Thụy ca! Trừ lương cô!"
...
Ba rưỡi Lão Miêu thức dậy.
Ba giờ bốn mươi lăm người cùng phòng với Lão Miêu, Lão K rời giường.
Bốn giờ rưỡi, Lục Tư Thành tinh thần sảng khoái xuất hiện ở tầng trệt, tóc vẫn còn đọng nước, một chân giẫm lên tay vịn sofa, nói với cô gái đang nằm xem phim Mỹ: "Này."
Đồng Dao đặt điện thoại xuống đứng dậy, ném Bánh Nướng qua một bên, phủi phủi lông mèo trên người, mèo mập chạy đến chỗ Tiểu Bàn, đi quanh đùi cậu ta một vòng, có vẻ cực kì hài lòng với độ mềm mại này, nằm xuống.
Đồng Dao bắt đầu cùng Lục Tư Thành đấu đôi.
...
Ván thứ nhất.
Lục Tư Thành chơi ở vị trí jungler, hai người vào game, mới đầu ai làm việc nấy cũng xem như hòa thuận, đến phút thứ bảy, lúc Đồng Dao dây dưa với đường giữa của đối thủ, bên tai vang lên một giọng nam trầm thấp đầy từ tính: "Xanh có cần không?"
—— Cái gọi là xanh, chính là "bùa Xanh", là một loại quái rừng trong bản đồ. Sau khi bị hạ sẽ tăng tốc độ hồi năng lượng cho người gϊếŧ được nó, là loại buff giúp giảm thời gian hồi chiêu. Thông thường, bùa xanh tuy là một loại quái rừng, nhưng jungler sẽ nhường cho đường giữa bùa xanh đầu tiên xuất hiện trên bản đồ, để đường giữa sau khi lấy được sẽ gia tăng lợi thế đi đường của mình.
—— Trên bản đồ còn có một loại nữa gọi là "bùa đỏ", xuất hiện cùng lúc với bùa xanh, loại bùa này giúp người hạ nó nâng cao sát thương... đường giữa lấy được bùa xanh thì bùa đỏ sẽ về tay ADC.
Hai loại bùa này ngoại trừ cách hạ quái rừng để lấy được, còn có thể thông qua việc gϊếŧ người giữ bùa bên phe địch mà cướp được.
Đồng Dao: "Cần."
Đồng Dai vừa nói vừa thao tác di chuyển nhân vật của mình đến chỗ có bùa xanh, nhưng mà chính vào lúc này, cô nghe thấy Lục Tư Thành nói: "Không cần nữa."
Đồng Dao: "Cái quỷ gì "không cần nữa", xanh được xem là ranh giới tôn nghiêm cuối cùng của một đường giữa——"
Còn chưa nói xong, chỉ thấy người của quái rừng bùa xanh sáng lên, trước khi Đồng Dao kịp đến nơi, Lục Tư Thành đã sử dụng Trừng Phạt (*một loại phép bổ trợ, gây sát thương lớn lên quái rừng, thông thường là jungler mang theo) gϊếŧ chết bùa xanh.
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành: "Đường giữa của đối phương có."
Đồng Dao: "... ..."
Lục Tư Thành: "Tự đi lấy."
Cuối cùng Đồng Dao trút toàn bộ sự ức chế với jungler đội mình lên đường giữa của đối phương, cướp được bùa xanh xem như bắt đầu hình thành cục diện, cô điên cuồng lăn cầu tuyết... Ngay cái khoảnh khắc phá nhà chính, jungler nhà mình còn nói mát một câu: "Không ép cô cô vẫn còn ở kia chậm rãi gϊếŧ lính, rõ ràng có thể gϊếŧ tướng, có phải là không muốn thắng không?"
Đồng Dao: "Im miệng."
Cầu tuyết (snowball) là thuật ngữ dùng trong LMHT dùng để chỉ khả năng đè đường của một vị tướng khi đạt đến ngưỡng sức mạnh đột biến hoặc lên cấp độ hay sở hữu trang bị trước đối phương. Từ đó khiến đối phương không thể gượng dậy được vì "quả cầu tuyết" càng ngày càng to và nặng.
...
Ván thứ hai.
Lục Tư Thành chọn vị trí ADC.
Phút thứ bảy, giống hệt thời điểm ở ván trước, Đồng Dao thao tác nhân vật của mình chậm rãi rời khỏi khu đường giữa đi xuống đường dưới, cùng với Lục Tư Thành và hỗ trợ tạo thành thế ba đánh hai. Hạ gục bộ đôi đường dưới của đối phương...
Sau pha giao tranh quy mô nhỏ, thu hoạch được hai cái mạng, Lục Tư Thành như cục vàng di động vui vẻ biến về.
Nhưng khi nhân vật trở về đến bệ đá cổ phe mình, trong nháy mắt nhìn thấy đường giữa nhà mình lăn đến bên cạnh bùa đỏ, Lục Tư Thành: "?"
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
Một chuỗi dấu chấm than màu vàng sáng lên cạnh quái rừng bùa đỏ, nhưng điều này hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến Đồng Dao, cô tai điếc mắt ngơ nhanh chóng dùng kỹ năng hạ bùa đỏ.
Lục Tư Thành: "Cô muốn chết?"
Đồng Dao: "ADC của đối phương có."
Lục Tư Thành: "..."
Đồng Dao: "Tự đi lấy."
Lục Tư Thành: "..."
Cuối cùng khi Lão Miêu đang cảm thán "vậy mà Thành ca vẫn còn chưa treo máy", trận đấu kết thúc ở phút thứ hai mươi ba, lý do là vì đường dưới của đối phương bị hành không còn lại gì——
Khi ván đấu kết thúc, số liệu thống kê của ADC phe Đồng Dao là: gϊếŧ 22, chết 0, hỗ trợ 3, đã vậy còn là penta kill——
penta kill: một mình gϊếŧ sạch toàn bộ năm người phe kia.
Lần này là anh ta trút toàn bộ sự tức giận với đường giữa nhà mình lên đối phương.
Cùng lúc đó, trên Tieba xuất hiện một dòng tít: [Má ơi má ơi, vừa rồi trên OB (hệ thống dành cho khán giả theo dõi trận đấu) nhìn thấy Thành ca và cô em đường giữa mong manh mới đến bắt đầu đấu xếp hạng đôi rồi!]
Tin này vừa đăng lên lập tức có mấy trăm lượt trả lời, toàn là của đám người ăn dưa tò mò muốn hóng chuyện.
...
Đồng Dao và Lục Tư Thành bắt đầu ván thứ ba.
Lần này, Đồng Dao lôi ra vị tướng quý giá cô cất giữ bao nhiêu năm, Yasuo, đây là vị tướng bị gán mác chỉ dành cho trẻ trâu, bị người chơi gọi là "thấy đồng đội chọn thì chỉ muốn thoát game", là một trong năm vị tướng không nên sử dụng, dưới sự điểu khiển của Đồng Dao, hoàn toàn không phụ sự kì vọng của mọi người, chiến tích huy hoàng: gϊếŧ 0, chết 5, hỗ trợ 0.
Lục Tư Thành: "Tôi nghĩ cô nên ra kia rút dây điện ra khỏi ổ cắm."
Đồng Dao: "Đừng mà, đợi tôi thăng cấp xong, sẽ gánh nốt nửa sau trận đấu."
Vừa nói xong thì màn hình tối sầm, lại chết thêm lần nữa.
——Trong game, nếu người chơi liên tục chết mà không có điểm hạ gục nào, số tiền thưởng dành cho người hạ gục người chơi đó sẽ dựa theo số lần chết mà bị hạ từ 300 tiền dần dần đến hết, chết từ đầu đến cuối có nghĩa bạn là cái máy feed chẳng đáng tí tiền nào, ừm, giống như Đồng Dao lúc này vậy.
Lục Tư Thành: "... Đừng có feed nữa."
feed: thuật ngữ chỉ hành động chết liên tục, giúp đối thủ tăng tiền và kinh nghiệm, ngoài những trường hợp chết vì lý do chính đáng thì những người feed (hay còn gọi là feeder) đều là thành phần trẻ trâu thích phá game.
Phút thứ mười lăm, sau khi Đồng Dao lại đen màn hình lần nữa, cuối cùng Lục Tư Thành không thể nhìn được nữa, bỏ việc phòng thủ trụ một đường dưới của mình đi đến khu đường giữa, sau một hỗn loạn, "0/7/0" của đường giữa rốt cuộc cũng thay đổi thành "1/7/0"——
Đồng Dao: "Tốt tốt tốt, tôi hạ được một người rồi! Vui vl!"
Lục Tư Thành: "Không phải vui, chẳng qua cô lại có chút giá trị thôi."
Đồng Dao: "..."
...
Ván thứ ba kết thúc.
Lục Tư Thành: "Lăn ra ngoài."
Đồng Dao: "Đang có ý đó."
Hai người lập tức mỗi người một ngả, từng người đấu đơn.
Đồng Dao cầm điện thoại, yên lặng gõ chữ.
Một phút sau, trang đầu Weibo nhảy ra một tin mới từ "Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự"——
[Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự: đã cùng ZGDX, chessman ân đoạn nghĩa tuyệt (=_=)]
======Dải phân cách=====
Tác giả có lời muốn nói:
Hahahahahahaha nơi dễ bóp chết tình yêu hơn cả jjc của Võ Lâm Truyền Kỳ 3 gọi là Summoner"s Rift.
Câu cuối cùng thật ra là một câu nói rất nổi tiếng trong thể thao điện tử "rừng giữa ân đoạn nghĩa tuyệt", ừm đọc không hiểu nên tôi sửa đi một chút.
Đồng Dao đứng dậy, vẻ mặt có chút lúng túng, vén tóc ra sau mang tai, có chút lo lắng nói: "Nhưng mà tôi muốn đi ngủ rồi."
Vừa dứt lời lập tức phía sau dấy lên một trận xôn xao——
Tiểu Bàn: "Cô ấy từ chối Thành ca kìa, từ chối Thành ca đó!"
Lão Miêu: "Chị ấy không muốn chung chiến tuyến với Thành ca, chị ấy không muốn thắng."
Lão K: "Cô ấy từ chối lời mời của một cái bắp đùi bự bự, cũng từ chối luôn cơ hội trở lại rank Thách Đấu."
Lục Tư Thành trầm mặc một chút: "Ăn no rồi ngủ, cô là heo à?"
"Con gái không thể thức khuya, anh không hiểu được đâu." Đồng Dao nghiêm túc nói.
"Chẳng có đứa con gái nào ăn no lăn ra ngủ."
"Anh thì biết gì về con gái chứ."
"Hửm."
Lục Tư Thành quay đầu lại nhìn Đồng Dao một cái, tay vẫn thao tác chuột tiến hành đấu xếp hạng, bắt đầu chờ xếp đội—— Từ năm 2016 Liên Minh Huyền Thoại bắt đầu áp dụng hình thức lựa chọn vị trí chính - phụ, nghĩa là khi tiến hành đấu xếp hạng, người chơi ngoài vị trí sở trường của mình còn có thể lựa chọn thêm một vị trí nữa, điều này giúp cho khi được hệ thống ghép đội với những người chơi không cùng vị trí, người chơi có thể lựa chọn được vị trí mà mình mong muốn.
Vị trí đầu tiên Lục Tư Thành chọn đương nhiên là ADC, vị trí tiếp theo là jungler.
Đồng Dao đứng cạnh Lục Tư Thành nhìn một hồi rồi nói: "Anh chọn vị trí phụ là jungler? Vậy ngày mai cùng nhau đánh đi, nếu anh chơi jungler thì chúng ta có thể rừng - giữa hợp lực giúp đỡ lẫn nhau."
Lúc này, đường giữa tiền nhiệm của ZGDX, Minh thần miệng ngậm bánh quy hai tay đút túi quần, lắc la lắc lư đi vào phòng khách, đúng lúc nghe thấy câu vừa rồi của Đồng Dao, liền cười nói: "Cô muốn cùng Thành ca của chúng tôi rừng - giữa hợp lực?"
"Có vấn đề gì hả?" Sợ lại bị rơi vào hố lửa giống như cái hố của Tiểu Bàn nên Đồng Dao lập tức quay qua, "Lại là giống câu chuyện "đường dưới của ZGDX trước giờ chưa từng cùng nhau đấu đôi" sao?"
"Ngày mai thử một chút thì biết." Minh thần mặt đầy cảm khái vỗ vỗ vai Đồng Dao, "Ngủ ngon."
"..."
Đồng Dao một bụng đầy bất an ôm Bánh Nướng về phòng đi ngủ.
Đêm đó cô gặp ác mộng, mơ thấy cô cùng Lục Tư Thành đấu đôi một ngày liền từ "Cao Thủ" rơi xuống "Kim Cương I" chói sáng, mà Lục Tư Thành thậm chí còn tức tới mức khụy người xuống cầm gối đập cô, rồi còn bóp cổ cô nữa ——
"Phù phù phù phù phù..."
Đồng Dao giãy giụa tỉnh dậy, khạc từ trong miệng ra mấy cọng lông mèo, phát hiện Bánh Nướng với cái tướng ngủ xấu xí kia không biết từ lúc nào đã một đường vượt núi băng đèo lăn từ dưới chân cô lên, lúc này con mèo mập nặng hơn bốn ký đang đè lên cổ họng cô, cái chân bự của nó đạp lên miệng cô, ngủ vô cùng vui vẻ.
Đồng Dao đen mặt đẩy mèo ra, bò dậy, nhìn sắc trời đã sáng bên ngoài cửa sổ, bị cơn ác mộng toàn hình bóng Lục Tư Thành cả đêm qua làm cho run lẩy bẩy...
Bò dậy tắm rửa thay quần áo xong xuôi rồi xuống lầu, bây giờ là chín giờ sáng, dưới tầng trệt không một bóng người, Đồng Dao mở máy xem thành tích đấu xếp hạng của Lục Tư Thành, phát hiện người này từ tối qua đấu đơn đến tận sáu rưỡi sáng hôm nay mới ngừng, trong đó cũng có vài lần treo máy, điểm tăng tăng giảm giảm rồi dừng lại ở con số 20 và giậm chân tại chỗ...
"..." Đồng Dao ngẩng đầu nhìn phòng của các thành viên trên lầu, phòng nào phòng nấy cửa chốt then cài, hiển nhiên là đấu xếp hạng cả đêm bây giờ mới bắt đầu tiến vào mộng đẹp.
——Cuộc sống thường ngày của các bạn trẻ nghiện game.
Đồng Dao ngáp một cái, đổ một ít thức ăn trong hộp ra cho Bánh Nướng đang theo sát chân cô, khi bạn mèo cúi đầu ăn đồ ăn của mình thì cô xoay người đi về phía nhà bếp, mở tủ lạnh, định nhìn xem coi có gì để ăn không thì... Lúc này dì được đội thuê về chăm lo sinh hoạt thường ngày mở cửa đi vào, bốn mắt nhìn nhau với Đồng Dao vốn đang đứng trước tủ lạnh ngẩn người nhìn vào cái tủ trống không——
Kế đó là một trận lúng túng.
"Chào cháu, chưa gặp cháu bao giờ, cháu là bạn gái của thằng nhóc nào trong đây sao?"
"Không ạ, cháu là thành viên mới đến hôm qua ạ."
"Ái chà, cháu cũng chơi game à?"
Dì đó vẻ mặt đầy thần kì đi đến, đặt thức ăn mới mua xuống, sau đó lấy cơm nguội trong nồi làm cơm chiên trứng cho Đồng Dao, lúc này đã là mười giờ rưỡi sáng, Đồng Dao nhìn đồng hồ: "Dì chuẩn bị làm cơm trưa ạ?"
Dì giúp việc: "Làm cơm trưa gì chứ, đây là nguyên liệu cho bữa trưa, mấy thằng quỷ kia vừa mới ngủ, làm gì còn sức bò dậy ăn cơm trưa... thể thao điện tử, không có ban ngày. Một lát nữa cháu ăn xong cũng đi nghỉ ngơi đi, mấy đứa kia phải đến chiều mới dậy, mới có thể luyện tập với cháu được."
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao cúi đầu yên lặng ăn cơm, ăn cơm xong thì làm ổ trên ghế sofa gọi điện về nhà báo bình an, sau đó lại xem một bộ phim Mỹ trên điện thoại một lúc, cuối cùng chịu đựng đến mười hai rưỡi trưa.
Cô ngẩng đầu nhìn trần nhà: "Chán quá đi."
Vất vưởng trên ghế sofa, ôm mèo một thân một mình đối diện phòng luyện game trống trơn, Đồng Dao tĩnh mịch cảm nhận cái gọi là thời gian nghỉ của tuyển thủ chuyên nghiệp, cuộc sống này tự do thảnh thơi đến nhường nào...
Hai giờ chiều, mỹ nam đầu tiên thức dậy.
Tiểu Bàn mặc một cái quần đùi mơ mơ màng màng đi ra khỏi phòng, nhoài người về phía lan can nhìn xuống dưới bất ngờ đối mặt với một người một mèo hai đôi mắt nhìn chằm chằm, cậu ta sửng sốt một chút, sau đó hét lên một tiếng lăn một vòng trở về phòng.
Đồng Dao: "???"
Hai mươi phút sau, Tiểu Bàn ăn mặc chỉnh tề đi xuống lầu: "Đồng Dao! Sao cô lại dậy sớm vậy hả!"
Đồng Dao nhìn đồng hồ treo tường đã sắp ba giờ, sờ sờ mèo, sâu xa nói: "Tôi dậy sắp được sáu tiếng rồi."
Tiểu Bàn đứng trước tủ lạnh quay đầu dùng ánh mắt như thấy người ngoài hành tinh nhìn cô.
Đồng Dao: "... Quần đùi Ultraman không tồi."
Tiểu Bàn: "... Cô trêu tôi, tôi phải báo với Thụy ca! Trừ lương cô!"
...
Ba rưỡi Lão Miêu thức dậy.
Ba giờ bốn mươi lăm người cùng phòng với Lão Miêu, Lão K rời giường.
Bốn giờ rưỡi, Lục Tư Thành tinh thần sảng khoái xuất hiện ở tầng trệt, tóc vẫn còn đọng nước, một chân giẫm lên tay vịn sofa, nói với cô gái đang nằm xem phim Mỹ: "Này."
Đồng Dao đặt điện thoại xuống đứng dậy, ném Bánh Nướng qua một bên, phủi phủi lông mèo trên người, mèo mập chạy đến chỗ Tiểu Bàn, đi quanh đùi cậu ta một vòng, có vẻ cực kì hài lòng với độ mềm mại này, nằm xuống.
Đồng Dao bắt đầu cùng Lục Tư Thành đấu đôi.
...
Ván thứ nhất.
Lục Tư Thành chơi ở vị trí jungler, hai người vào game, mới đầu ai làm việc nấy cũng xem như hòa thuận, đến phút thứ bảy, lúc Đồng Dao dây dưa với đường giữa của đối thủ, bên tai vang lên một giọng nam trầm thấp đầy từ tính: "Xanh có cần không?"
—— Cái gọi là xanh, chính là "bùa Xanh", là một loại quái rừng trong bản đồ. Sau khi bị hạ sẽ tăng tốc độ hồi năng lượng cho người gϊếŧ được nó, là loại buff giúp giảm thời gian hồi chiêu. Thông thường, bùa xanh tuy là một loại quái rừng, nhưng jungler sẽ nhường cho đường giữa bùa xanh đầu tiên xuất hiện trên bản đồ, để đường giữa sau khi lấy được sẽ gia tăng lợi thế đi đường của mình.
—— Trên bản đồ còn có một loại nữa gọi là "bùa đỏ", xuất hiện cùng lúc với bùa xanh, loại bùa này giúp người hạ nó nâng cao sát thương... đường giữa lấy được bùa xanh thì bùa đỏ sẽ về tay ADC.
Hai loại bùa này ngoại trừ cách hạ quái rừng để lấy được, còn có thể thông qua việc gϊếŧ người giữ bùa bên phe địch mà cướp được.
Đồng Dao: "Cần."
Đồng Dai vừa nói vừa thao tác di chuyển nhân vật của mình đến chỗ có bùa xanh, nhưng mà chính vào lúc này, cô nghe thấy Lục Tư Thành nói: "Không cần nữa."
Đồng Dao: "Cái quỷ gì "không cần nữa", xanh được xem là ranh giới tôn nghiêm cuối cùng của một đường giữa——"
Còn chưa nói xong, chỉ thấy người của quái rừng bùa xanh sáng lên, trước khi Đồng Dao kịp đến nơi, Lục Tư Thành đã sử dụng Trừng Phạt (*một loại phép bổ trợ, gây sát thương lớn lên quái rừng, thông thường là jungler mang theo) gϊếŧ chết bùa xanh.
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành: "Đường giữa của đối phương có."
Đồng Dao: "... ..."
Lục Tư Thành: "Tự đi lấy."
Cuối cùng Đồng Dao trút toàn bộ sự ức chế với jungler đội mình lên đường giữa của đối phương, cướp được bùa xanh xem như bắt đầu hình thành cục diện, cô điên cuồng lăn cầu tuyết... Ngay cái khoảnh khắc phá nhà chính, jungler nhà mình còn nói mát một câu: "Không ép cô cô vẫn còn ở kia chậm rãi gϊếŧ lính, rõ ràng có thể gϊếŧ tướng, có phải là không muốn thắng không?"
Đồng Dao: "Im miệng."
Cầu tuyết (snowball) là thuật ngữ dùng trong LMHT dùng để chỉ khả năng đè đường của một vị tướng khi đạt đến ngưỡng sức mạnh đột biến hoặc lên cấp độ hay sở hữu trang bị trước đối phương. Từ đó khiến đối phương không thể gượng dậy được vì "quả cầu tuyết" càng ngày càng to và nặng.
...
Ván thứ hai.
Lục Tư Thành chọn vị trí ADC.
Phút thứ bảy, giống hệt thời điểm ở ván trước, Đồng Dao thao tác nhân vật của mình chậm rãi rời khỏi khu đường giữa đi xuống đường dưới, cùng với Lục Tư Thành và hỗ trợ tạo thành thế ba đánh hai. Hạ gục bộ đôi đường dưới của đối phương...
Sau pha giao tranh quy mô nhỏ, thu hoạch được hai cái mạng, Lục Tư Thành như cục vàng di động vui vẻ biến về.
Nhưng khi nhân vật trở về đến bệ đá cổ phe mình, trong nháy mắt nhìn thấy đường giữa nhà mình lăn đến bên cạnh bùa đỏ, Lục Tư Thành: "?"
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
[ZGDX, chessman nhắc nhở bạn lui về sau]
Một chuỗi dấu chấm than màu vàng sáng lên cạnh quái rừng bùa đỏ, nhưng điều này hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến Đồng Dao, cô tai điếc mắt ngơ nhanh chóng dùng kỹ năng hạ bùa đỏ.
Lục Tư Thành: "Cô muốn chết?"
Đồng Dao: "ADC của đối phương có."
Lục Tư Thành: "..."
Đồng Dao: "Tự đi lấy."
Lục Tư Thành: "..."
Cuối cùng khi Lão Miêu đang cảm thán "vậy mà Thành ca vẫn còn chưa treo máy", trận đấu kết thúc ở phút thứ hai mươi ba, lý do là vì đường dưới của đối phương bị hành không còn lại gì——
Khi ván đấu kết thúc, số liệu thống kê của ADC phe Đồng Dao là: gϊếŧ 22, chết 0, hỗ trợ 3, đã vậy còn là penta kill——
penta kill: một mình gϊếŧ sạch toàn bộ năm người phe kia.
Lần này là anh ta trút toàn bộ sự tức giận với đường giữa nhà mình lên đối phương.
Cùng lúc đó, trên Tieba xuất hiện một dòng tít: [Má ơi má ơi, vừa rồi trên OB (hệ thống dành cho khán giả theo dõi trận đấu) nhìn thấy Thành ca và cô em đường giữa mong manh mới đến bắt đầu đấu xếp hạng đôi rồi!]
Tin này vừa đăng lên lập tức có mấy trăm lượt trả lời, toàn là của đám người ăn dưa tò mò muốn hóng chuyện.
...
Đồng Dao và Lục Tư Thành bắt đầu ván thứ ba.
Lần này, Đồng Dao lôi ra vị tướng quý giá cô cất giữ bao nhiêu năm, Yasuo, đây là vị tướng bị gán mác chỉ dành cho trẻ trâu, bị người chơi gọi là "thấy đồng đội chọn thì chỉ muốn thoát game", là một trong năm vị tướng không nên sử dụng, dưới sự điểu khiển của Đồng Dao, hoàn toàn không phụ sự kì vọng của mọi người, chiến tích huy hoàng: gϊếŧ 0, chết 5, hỗ trợ 0.
Lục Tư Thành: "Tôi nghĩ cô nên ra kia rút dây điện ra khỏi ổ cắm."
Đồng Dao: "Đừng mà, đợi tôi thăng cấp xong, sẽ gánh nốt nửa sau trận đấu."
Vừa nói xong thì màn hình tối sầm, lại chết thêm lần nữa.
——Trong game, nếu người chơi liên tục chết mà không có điểm hạ gục nào, số tiền thưởng dành cho người hạ gục người chơi đó sẽ dựa theo số lần chết mà bị hạ từ 300 tiền dần dần đến hết, chết từ đầu đến cuối có nghĩa bạn là cái máy feed chẳng đáng tí tiền nào, ừm, giống như Đồng Dao lúc này vậy.
Lục Tư Thành: "... Đừng có feed nữa."
feed: thuật ngữ chỉ hành động chết liên tục, giúp đối thủ tăng tiền và kinh nghiệm, ngoài những trường hợp chết vì lý do chính đáng thì những người feed (hay còn gọi là feeder) đều là thành phần trẻ trâu thích phá game.
Phút thứ mười lăm, sau khi Đồng Dao lại đen màn hình lần nữa, cuối cùng Lục Tư Thành không thể nhìn được nữa, bỏ việc phòng thủ trụ một đường dưới của mình đi đến khu đường giữa, sau một hỗn loạn, "0/7/0" của đường giữa rốt cuộc cũng thay đổi thành "1/7/0"——
Đồng Dao: "Tốt tốt tốt, tôi hạ được một người rồi! Vui vl!"
Lục Tư Thành: "Không phải vui, chẳng qua cô lại có chút giá trị thôi."
Đồng Dao: "..."
...
Ván thứ ba kết thúc.
Lục Tư Thành: "Lăn ra ngoài."
Đồng Dao: "Đang có ý đó."
Hai người lập tức mỗi người một ngả, từng người đấu đơn.
Đồng Dao cầm điện thoại, yên lặng gõ chữ.
Một phút sau, trang đầu Weibo nhảy ra một tin mới từ "Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự"——
[Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự: đã cùng ZGDX, chessman ân đoạn nghĩa tuyệt (=_=)]
======Dải phân cách=====
Tác giả có lời muốn nói:
Hahahahahahaha nơi dễ bóp chết tình yêu hơn cả jjc của Võ Lâm Truyền Kỳ 3 gọi là Summoner"s Rift.
Câu cuối cùng thật ra là một câu nói rất nổi tiếng trong thể thao điện tử "rừng giữa ân đoạn nghĩa tuyệt", ừm đọc không hiểu nên tôi sửa đi một chút.