Khi Em Mỉm Cười

Chương 4

Chương 4: Phắc, Giản Dương, cậu thấy ma à?
Ngày hôm sau chính là trận chung kết Liên Minh Huyền Thoại giải mùa xuân năm 2016.

Đồng Dao dậy thật sớm, lúc đi ngang qua hai bình nước đã sớm cạn, cô cực kỳ ức chế việc ngày hôm qua rốt cuộc là tên khốn nào đã trộm đi bình nước quý giá của cô ——

Rõ ràng là đã giấu ở nơi cao như vậy! Người kia có hỏa nhãn kim tinh của Tôn Ngộ Không hay sao? Thị lực tốt như vậy sao không đi thi đấu chuyên nghiệp đi?!

Đánh răng rửa mặt xong xuôi, mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn WeChat của giám đốc đội, nói là bọn họ chuẩn bị đi đến nơi thi đấu, hỏi xem Đồng Dao có đi cùng không hay là tự đi...

Đồng Dao nhìn mình trong gương, đầu xù tóc rối mặt mũi nhợt nhạt mắt có quầng thâm, bộ dạng xấu như quỷ này e sẽ khiến đồng đội của cô không còn tinh thần thi đấu mất——

Cuối cùng lúng túng cười cười, trả lời giám đốc "Dù sao cũng không xa, đi hai bước là tới, tôi tự đi là được rồi", sau đó Đồng Dao không dám tiếp tục lười nữa, chạy vào phòng tắm tắm rửa gội đầu...

Một tiếng sau, Đồng Dao đến trước cổng sân vận động nơi tổ chức trận chung kết, xếp hàng chuẩn bị vào trong.

Đứng xếp hàng trước cô là hai thanh niên khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc theo kiểu thường thấy của sinh viên đại học; phía trước hai người đó là một nhóm mấy cô gái tay xách theo túi, bên trong túi có vài trăm tấm băng rôn cổ vũ, màu trắng xanh đan xen nhau.

Mà vì màu đại diện của đội CK là màu đỏ đen, vì vậy Đồng Dao mới đoán đây có lẽ là fan đội tương lai của cô, hơn nữa trong số những cô gái đó có người còn cầm bảng cổ vũ có hình chibi của các thành viên trong đội như Lục Tư Thành, Minh thần,... đang hào hứng nói chuyện với nhau về trận đấu sắp diễn ra ——

"Mấy đứa con gái này rốt cuộc là đến xem thi đấu hay là xem concert?" nam sinh viên đứng trước Đồng Dao nhỏ giọng phàn nàn với bạn cậu ta, "Mấy đứa fan girl như này thật làm ông đây phiền muốn chết, vác mấy thứ dùng để cổ vũ minh tinh Hàn Quốc qua giới thể thao điện tử, trong game không biết đã cày nổi đến cấp ba mươi chưa vậy mà cũng tới xem thi đấu, game thủ tung ra đại một kĩ năng nào đó cũng đủ khiến bọn họ la hét chói tai nửa ngày..."

"Đúng vậy, đúng vậy, lúc tao xem live stream cũng thế, còn la hét cái gì mà "Đừng gϊếŧ anh ấy", mẹ nó chứ——"

"Vốn dĩ là trò chơi của con trai, không biết đám con gái này đến đây hóng hớt cái gì nữa... Có khi còn không biết hết các tướng trong game ấy chứ? Rank Vàng trong mắt bọn nó cũng đã ghê gớm lắm rồi, có hôm tao xem một trận đấu còn có một cô ở phía sau tao hỏi đường giữa là cái gì, làm ông đây xém tí ngất luôn!"

Người kia cứ đứng nói nói, sau đó giống như tự nhiên cảm thấy có chút chột dạ, bèn quay lại đằng sau nhìn một cái, kết quả vô tình bắt gặp một đôi mắt đen lanh lợi, cậu ta ngẩn người, định thần lại thì mới phát hiện phía sau mình cũng là một cô gái——

Tóc ngắn, đội mũ lưỡi trai, mặc quần lửng áo thun đi dép kẹp, đang nhìn cậu ta như thể người ngoài hành tinh.

Hai người lập tức lúng túng.

"Đều là fan, xem một trận đấu thì đâu có ai cao quý hơn ai?" giọng nói trong trẻo của Đồng Dao vang lên, giơ hai tay lên đính chính, "Nói rõ trước, tôi biết đường giữa là gì, chính là người đi ở con đường chính giữa."

Bạn nam A: "..."

Bạn nam B: "Ai ya, bọn tôi không phải nói toàn bộ con gái đều như vậy, chỉ nói là một số người cá biệt mà thôi... ơ mà, cô chơi ở server nào thế?"
Đồng Dao: "Trong nước, server 1 Ionia."

Bạn nam B: "Là server 1 à! Tôi ở server 5... Trong nước gì chứ, cô còn chơi ở server Hàn Quốc nữa sao?"

Đồng Dao: "Đúng vậy."

Bởi vì server trong nước đã lên top rồi.

Top 1 á.

Bạn nam A tròn mắt: "Server Hàn Quốc cô là rank gì rồi?"

Đồng Dao cười cười: "Thách Đấu, mới lên gần đây thôi."

Sau đó cô nhìn thấy hai nam sinh kia sửng sốt, đầu tiên họ yên lặng, sau đó trao đổi ánh mắt với nhau, cuối cùng không hẹn mà cùng cười, cùng lúc đó sự khinh miệt trong mắt bạn A kia cũng càng lúc càng rõ... Họ cũng không tiếp tục nói chuyện cùng Đồng Dao nữa, mà xoay người đi, dùng âm thanh vừa đủ cho Đồng Dao nghe thấy mà "xì xào bàn tán"——

"Ha ha ha ha ha cô ta nói cô ta là rank Thách Đấu ở server Hàn Quốc!"

"Chém gió đến mức ông đây cũng không nghe nổi nữa rồi, có khi còn không tải game về nữa là, lại còn rank Thách Đấu server Hàn, trước khi mở miệng chém gió cũng không lên Baidu tra xem rank Thách Đấu server Hàn rốt cuộc là cái gì..."
"Haizz tôi coi như phục mấy chị hai này rồi."

Đồng Dao sờ sờ mặt mình, trong lòng tự hỏi lẽ nào nhìn cô không giống "cao thủ" hay sao? Tại sao lúc nào cũng bị chất vấn vậy chứ?

Đúng lúc này đoàn người bắt đầu di chuyển, khán giả bắt đầu vào sân, vì vậy Đồng Dao không phải tiếp tục chịu đựng sự chất vấn của hai anh giai trước mặt nữa, vào trong liền đi về phía chỗ ngồi ghi trên vé——

Bởi vì là vé đội đưa cho, nên vé của cô là vé VIP cách sân khấu rất gần, khi đi đến chỗ của mình, cô mới phát hiện mấy cô gái cầm bảng và băng rôn cổ vũ lúc nãy ngồi cách chỗ cô không xa...

Khi cô ngồi xuống thì trong số mấy người đó có một cô gái đang xách túi chắc là chuẩn bị đi phát băng rôn cổ vũ, cô gái đó đi ngang qua Đồng Dao thì nhìn cô cười, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn cô vừa rồi đã ra mặt lên tiếng thay chúng tôi."
Err, hóa ra họ đều nghe thấy hết sao?

"Đâu có đâu có," Đồng Dao khoát khoát tay, "Tôi chỉ là cảm thấy cái câu gì mà game của con trai của hai thằng đó khó nghe quá, cái chân thứ ba ở chính giữa hai chân đó có thể ấn phím hay click chuột à... hơn nữa các cậu chuẩn bị nhiều thứ như vậy để đi cổ vũ, rõ ràng càng có lòng hơn so với mấy người chỉ biết soi mói đó, các thành viên của đội mà biết được có lẽ cũng sẽ rất vui."

"Ừ, hy vọng vậy." Cô gái đó vén tóc, cười một tiếng bất đắc dĩ, "Tôi xem trên Tieba thấy có người nói Minh thần sắp giải nghệ rồi, theo chân anh ấy khắp trời nam đất bắc xem anh ấy thi đấu, bản thân tôi cũng từ lúc chưa nổi cấp ba mươi mà giờ đã đến rank Kim Cương, nói không chừng hôm nay là trận cuối rồi, Minh thần mà giải nghệ thì tôi cũng bỏ thể thao điện tử."
"..."

"Tôi đi phát băng rôn đây." Cô gái đó vừa nói lấy một sợi từ trong túi ra đưa cho Đồng Dao, "Ngồi ở khu bên này, chắc cô cũng là fan của ZGDX đúng không? Cho cô."

"Oh oh," Đồng Dao nhìn cái băng rôn được làm rất đẹp trong tay, "Bao nhiêu tiền vậy?"

Vừa nói vừa lấy ví tiền.

Ai biết được mấy cô gái kia liền haha hihi cười lên, một người trong đó quay sang cướp lời của cô gái đang phát băng rôn cho Đồng Dao, nói: "Mấy cái này đều là phát cho fan, sao có thể lấy tiền! Lát nữa cổ vũ to một chút là được rồi!"

Đồng Dao nhất thời cảm thấy chính mình quá tầm thường, mặt đầy lúng túng cất ví tiền, vừa quay đầu quả nhiên nhìn thấy cô gái đó đã chạy đến phía sau phát băng rôn cho những người khác——

Tóc dài, dáng người mảnh khảnh xách cái túi lớn nhìn có vẻ nặng, bước lên từng nấc cầu thang một, Đồng Dao nhìn đến ngây người, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ: mấy cô gái này thật là đáng yêu! Game thủ chuyên nghiệp được họ thích quả thật quá hạnh phúc rồi! Mấy tên con trai chê bai những cô gái này rốt cuộc đầu óc bị hỏng chỗ nào vậy không biết!
...

Mãi nửa tiếng sau các tuyển thủ mới lần lượt vào sân, sự chú ý của Đồng Dao cũng quay trở về chủ đề chính.

Đèn xung quanh tối đi, tất cả ánh sáng đều tập trung ở chính giữa sân khấu, người dẫn chương trình bắt đầu bằng việc tổng kết thành tích của hai đội, sau đó thành viên của hai đội chia thành hai hàng cùng nhau tiến vào——

Chính giữa sân khấu là chiếc cúp vô địch giải mùa xuân, đội CK, đội ZGDX mỗi đội năm người đứng trước cúp, cúi người, vẫy tay chào người hâm mộ...

Không khí bên trong nơi diễn ra trận chung kết lập tức nóng lên!

"A a a a a Thành ca Thành ca!"

"Thành ca lấy em đi!"

"Minh thần hãy đoạt thêm một cái cúp vô địch nữa đi!"

"Dương thần vô địch! Anh đi rừng em nuôi cá!"

Những người hâm mộ ngồi xung quanh Đồng Dao liều mạng hét tên các tuyển thủ, dù là nam hay nữ, mọi người đều kích động đến giơ tay múa chân, gào thét đến đỏ mặt khản cổ——
Đồng Dao nheo mắt lại, trước tiên cô nhìn Giản Dương đang đứng ở nơi khá xa chỗ của cô, tóc xoăn, cao hơn rồi, người gầy đi, bộ đồng phục màu đỏ đen của đội CK rất hợp với cậu ta, nhìn rất đẹp trai, và cả một phong thái tự tin không biết từ đâu ra, cười như ánh dương rạng rỡ....

Đồng Dao bị cái "ánh dương rạng rỡ" kia làm cho khó chịu, cuối cùng hướng tầm mắt về phía những đồng đội tương lai của cô ——

Tuyển thủ đường trên, Miêu, tóc đỏ, trẻ tuổi, cười ngây ngốc như một con hươu, lại còn hôn gió với fan;

Tuyển thủ jungler Lão K, không hề già tí nào, người cao, da trắng, dáng người trung bình, có vẻ đẹp rất nữ tính, trẻ đến nỗi cao lắm cũng chỉ là học sinh cấp ba, lúc này đang mặt đầy hưng phấn nói chuyện với người bên cạnh;

Nói chuyện cùng Lão K chính là tuyển thủ đường giữa đương nhiệm của ZGDX, Minh, cũng là thành viên lớn tuổi nhất trong ZGDX, lúc này anh ta đang khẽ cau mày, trông có vẻ tâm trí anh ta không đặt vào câu chuyện;
Bên cạnh Minh thần là tuyển thủ ADC Lục Tư Thành, Chessman, đội trưởng của ZGDX, chính là "Thành ca" có không ít người muốn gả cũng có không ít người muốn lấy, khi ánh đèn chiếu về phía anh ta, vẻ mặt anh ta chẳng hề có chút biểu cảm gì —— Nhưng cho dù như vậy, vẫn khiến khán đài vỡ òa, thậm chí cả những người ngồi ở khu dành cho cổ động viên đội CK cũng gào thét gọi tên anh ta.

Bên cạnh Thành ca là hỗ trợ Tiểu Bàn, một anh chàng to béo với khuôn mặt lạc quan —— Tiểu Bàn từng nói trong một buổi phỏng vấn, lúc thi đấu có khi đường dưới chỉ có một mình giọng của cậu ta, khiến đôi lúc chính bản thân cậu ta cũng không biết rốt cuộc Thành ca có phải là đã chặn mic của cậu ta rồi hay không...

Lúc này.

Tiếng nhạc sân khấu như sục sôi, Đồng Dao cũng thoáng kích động theo, các tuyển thủ xoay người đi về phía mười cái máy tính...
Phông nền phía sau máy tính sáng lên.

Bên trái là biểu tượng "CK" màu đỏ đen, khán đài phía bên trái giậm chân, thét chói tai, hoan hô.

Bên phải là biểu tượng "ZGDX" màu trắng xanh, đèn của biểu tượng kia sáng lên dù cho đã nhìn thấy bao nhiêu lần cũng đều cảm thấy chút ít cảm giác vui vẻ... Cổ động viên xung quanh Đồng Dao cũng theo đó mà high lên, giống như muốn đọ với bên kia, bắt đầu gào thét——

Các tuyển thủ ngồi trước máy tính, phía sau khán đài, hai bình luận viên của trận đấu hôm nay bắt đầu chia sẻ suy nghĩ của mình, lúc này các tuyển thủ còn chưa đeo tai nghe cách âm, chẳng qua là nhìn có vẻ thả lỏng hơn nhiều so với lúc đứng trước mặt mọi người, bắt đầu uống nước trò chuyện...

Đúng lúc này, ống kính máy quay hướng về phía khán đài, thế là trên cái màn hình cực lớn lát nữa sẽ chiếu trực tiếp trận đấu được đặt ở chính giữa sân vận động, trước tiên là xuất hiện những cổ động viên ngồi ở hàng sau đang high như những chú khỉ, sau đó ống kính từ từ di chuyển về hàng trước——
[Hai năm gần đây giải đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp của chúng ta ngày càng nhận được nhiều sự chú ý, aiz lấy cái ví dụ, tôi đã bình luận cho chung kết LPL được ba năm, từ lần đầu tiên chẳng có mấy ai xem cho đến hiện tại khán đài kín chỗ, thật sự vô cùng vô cùng vui mừng.]

[Đúng vậy, nhất là khi nhìn thấy có nhiều cô gái đến cổ vũ như vậy, phải biết rằng mấy năm trước đây chỉ toàn là nam thôi... Biết đâu, tôi nói là biết đâu, có thể một hai năm sau, chúng ta còn có thể được nhìn thấy nữ tuyển thủ chuyên nghiệp trên sàn đấu LPL nữa đấy.]

[Ha ha ha ha nghe anh nói như vậy tôi cũng rất mong đợi...]

Khi hai bình luận viên đang tán gẫu với nhau, ống kính hướng lại gần chỗ Đồng Dao, một số bạn nữ nhìn thấy mình xuất hiện trên màn hình lớn liền xấu hổ vội lấy tay che mặt lại——
Ống kính chuyển hướng về phía một đôi tình nhân, hai người này hơi ngẩn người, sau đó nhớ tới khán đài thể thao điện tử từ trước tới giờ có một luật bất thành văn khó hiểu gọi là "Cặp đôi yêu nhau bị máy quay quay trúng thì phải hôn nhau", vì thế cô gái kia cười híp mắt kéo bạn trai qua thể hiện một màn kiss nhiệt tình, xung quanh cười ầm lên vỗ tay hoan hô, bình luận viên cũng hùa vào cười đùa——

Cuối cùng ống kính hướng về phía Đồng Dao.

Nhìn khuôn mặt phóng đại của mình trên màn hình, trong lòng Đồng Dao thầm nói "đm", sau đó phản ứng đầu tiên là: may mà sáng nay trước khi ra khỏi cửa đã gội đầu rồi.

Sau đó khác với những cô gái trước luôn xấu hổ che mặt, Đồng Dao không những không che mặt mà còn nhướng mày vui vẻ vẫy vẫy tay với máy quay ——

Vì thế nụ cười toe toét của cô xuất hiện trên màn hình tới khoảng chừng mười lăm giây.
Bình luận viên cũng cười nói: [Cô gái này đúng là không câu nệ gì cả, aiz, thật ra tôi vẫn luôn không hiểu, các cô gái trên khán đài đều rất đẹp, tại sao cứ hễ máy quay quay trúng là lại che mặt đi...]

Bình luận viên còn lại cũng gật đầu đang định tiếp lời, bỗng nhiên vào lúc này, anh ta đột nhiên dừng lại, sau đó mới nói: [Tôi vừa nhận được tin báo là máy của Dương thần đội CK hình như xảy ra chút vấn đề...]

[Vấn đề gì vậy?]

[Không biết nữa, hình như là bị nước vào.... có lẽ là đánh đổ nước?]

Mọi người nghe vậy, đầu tiên là im lặng ba giây, sau đó là cười ầm lên.

Cổ động viên của đội CK rối rít đứng lên xem rốt cuộc là chuyện gì, Đồng Dao nghe có fan nữ ái mộ nói "Dương thần tát nước kìa moaz moaz", cô liếc mắt khinh bỉ, nhìn về phía bạn trai cũ, chỉ thấy cậu ta đang cúi đầu, lấy khăn giấy lau máy tính...
Tuyển thủ của đội CK cũng xôn xao, dùng âm lượng chỉ những người trên sàn đấu mới nghe thấy, nói ——

"Phắc, Dương thần cậu thấy ma à? Cà phê phun cả lên màn hình của ông đây rồi."

Người chơi ở vị trí đường trên của CK, Vận May Đến mặt đầy hoảng hốt—— mới vừa rồi anh ta rõ ràng thấy Giản Dương vẫn đang uống cà phê bình thường, vậy mà khi quay đầu nhìn màn hình lớn sau lưng thì lập tức phun cả cà phê trong miệng ra.

"Tôi con mẹ nó thật sự thấy ma rồi." Giản Dương sầm mặt, ném khăn giấy vào hộp đựng giấy bẩn mà nhân viên đưa tới, "Bên nước ngoài không phải đã tựu trường rồi sao? Cô ấy sao lại chạy tới Thượng Hải rồi?"

"Ai cơ?"

"Tổ tông của tôi."

======Dải phân cách=====

Tác giả có đôi lời muốn nói:

Nam chính là Thành ca nhaa.

... . . . Đối với việc bị máy quay lia trúng tôi con mẹ nó quá kinh nghiệm rồi, nói tới giải đấu LPL mùa xuân năm nay, tôi chạy đi Thượng Hải xem, lúc nghỉ giữa giờ, bà đây kêu gào đói bụng nên bạn thân liền đưa bánh mì cho, tôi không suy nghĩ gì cầm lấy bánh mì ăn ngấu nghiến——
Ngay lúc tôi đang gặm bánh mì thì bạn tôi lấy cùi chỏ điên cuồng huých vào tôi, tôi nghĩ trong đầu: Tao nhổ vào làm cái giống gì vậy a muốn ăn chung à?

Sau đó ngẩng đầu một cái, thì thấy mặt mình chình ình trên cái màn hình so với IMAX còn lớn hơn... ... ... ... ... ... ... ...

Lúc ấy toàn thân tôi đều là "(|||ʘΣʘ|||) "

Thật sự bị dọa rồi, đồng chí quay phim à mau dừng tay a!!!!!

Hơn nữa còn để tôi lên hình rất lâu (tiểu S mặt lạnh lùng), từ lúc tôi nghiêm túc gặm bánh mì đến khi hoảng hồn thất thố, toàn bộ đều được chiếu lên hết, mọi người xung quanh khoái trá (càn rỡ) cười lớn, ngay cả bình luận viên cũng tham gia "Khán đài mọi người cũng là có đồ ăn đồ uống"...

Hay lắm hay lắm tôi biết rồi, đứa béo này không chịu đói nổi được chưa?

Quay đầu nhìn chú quay phim đang cười vui vẻ... ... ... Mấy người không thể khi dễ một đứa béo đang đói bụng như vậy được QAQ

back top