Khi Em Mỉm Cười

Chương 90

Chương 90: Cũng không biết là do ai chiều nữa
Rắc rối bắt đầu lúc mười hai rưỡi đêm.

Trong vòng mười lăm phút, mấy người hóng chuyện kia đã lật tung cả Weibo của Kim Dương lên rồi, trên đó cứ cách hai tháng cô ấy lại du lịch khắp thế giới một lần, ảnh chụp du lịch từng loại túi xách từng hãng giày từng dòng sản phẩm thậm chí đến cả valy cũng đều bị chụp cả lại rồi đăng hết lên một lượt——

"Douma LV dáng hộp đó, ba chục tệ!"

"Đm mẫu mới nhất của RV, bảy nghìn năm trăm tệ! Mỗi màu lại còn có một đôi, làm gì có ai mua lắm thế, hàng fake loại 1 đúng không?!"

"Cái khăn quàng cổ này tôi biết nè, Acne, hai nghìn tệ."

"Mũ cũng là Acne, một nghìn tệ."

"Kính râm của hãng nào cũng đeo cả rồi, tôi không đếm nữa."

"Cái túi Dior này đắt cắt cổ luôn đó, ít nhất phải hai mươi lăm nghìn tệ."

"Chanel 255 nè, tôi mơ ước cái túi này hai mươi năm rồi, tăng giá từng năm, tăng còn nhanh hơn tốc độ tăng lương của tôi nữa, đến giờ vẫn chưa thể mua nổi!"

"Hermes Birkin kìa!!!!!!!!! Nhìn thấy chưa!!!! Da cá sấu!"

"Vòng tay của Hermes kìa thấy chưa?" "Dây chuyền kim cương Tiffany hình chìa khóa kìaaaa!" "Zoom hình đồng hồ lên đi, hình nhỏ quá nhìn không rõ, tôi nghĩ là của Ballon Bleu De Cartier..."

"Mẹ nó chọn đại một món phụ kiện chụp ở một nước thôi thì chắc Ngải Giai đã phải đi bán thận rồi? Càng đừng nói đến toàn bộ nữa... Tôi bắt đầu tin rằng bản thân cô gái này đã rất có tiền rồi."

Còn có người đi ngâm cứu xem ảnh chụp chân cô ấy dài như vậy có phải là đã qua photoshop rồi hay không.

Xem đến đây Đồng Dao cạn lời luôn rồi: Mấy người này đúng là rảnh quá mà, ông trời làm chứng một phần ba số ảnh đó là do đồng chí đường giữa Đồng Dao của ZGDX chụp đó có được không vậy?

Đồng Dao chuẩn bị ra trận đại chiến ba trăm hiệp với đám người này, lúc này, thanh thông báo của điện thoại hiển thị [YQCB, Ngải Giai live stream rồi].

Cái tên này nửa đêm rồi mà vẫn còn live stream.

Đồng Dao chần chừ rồi ấn vào phòng live stream của Ngải Giai, vừa vào đã nghe thấy đường giữa hàng xóm đau khổ kêu gào——

[Có cái qq, tôi nói này các anh em, ăn bậy có thể mất một mạng, nói bậy có thể hại một thằng con trai vô tội thành chó độc thân đó, đây là mẹ nó đang tạo nghiệp đó các bạn biết không?!]

Đồng Dao: "..."

[Được rồi đừng nói mấy lời khó nghe vậy nữa, đừng nói bạn gái tôi thế này thế nọ, bàn phím chơi game của tôi là do bạn gái tặng đó.]

Bởi vì đội quy định khi live stream không được tám nhảm câu giờ, Ngải Giai hết cách, chỉ có thể vào game đấu xếp hạng—— nhưng chỉ cần nhìn biểu cảm của cậu ta là biết ngay tâm trí của cậu ta lúc này không đặt vào game rồi, vẻ mặt đúng kiểu quẫn bách vô tội bị vạ lây.

[Bạn gái tôi là người rất lâu về trước tôi đã theo đuổi được, đúng đúng đúng tôi theo đuổi cô ấy, tôi theo đuổi cô ấy, tôi nói lại lần nữa, điều quan trọng phải nói ba lần, là tôi theo đuổi cô ấy—— Ôi cái đệt chứ lên giường với fan không phân biệt ai theo đuổi ai, khi nào ánh mắt cô ấy nhìn tôi toát lên sự hâm mộ sùng bái thì nói với tôi tôi về thắp nhang cảm tạ ông trời!] Ngải Giai đập bàn, đồng đội bên cạnh quay lại nhìn cậu ta, [Tôi có bạn gái thì đã sao?! Cậu chưa từng yêu sớm à?! Có cô ấy hay không thì ông đây giải mùa xuân vẫn phải trụ hạng, kéo phốt cái lồng!!]

Đồng Dao giật giật khóe miệng.

Còn chưa kịp gửi tin nhắn nôn ọe với Kim Dương, lúc này, cô nhìn thấy Kim Dương xuất hiện trước camera—— Ôm con mèo Ragdoll A Mao, thoải mái dựa lên ghế của Ngải Giai: [Giải mùa xuân trụ hạng tự hào lắm à? To mồm cái lông, đội hàng xóm nghe thấy cả rồi anh có xấu hổ không vậy?]
Ngải Giai: "..."

Đồng Dao: "..."

Bình luận lập tức bị "6666666" "Chị gái nhỏ nổi máu rồi" "Không hề né tránh tôi thích" "Chân đúng là dài thật" phủ kín.

Đồng Dao căng thẳng nhìn màn hình, trừng mắt nhìn bạn thân cúi đầu, xích lại gần camera: [Tôi biết các bạn cực kỳ tò mò về tôi và cũng cực kỳ có ý kiến, mấy lời nhắn nhủ chân thành thân thương trên Weibo tôi cũng đã đọc hết rồi, trước tiên trả lời câu hỏi của Chiến Đội Cầu Vồng giày RV không phải hàng fake loại 1, là chị đây cực khổ cần cù khiêng từng đôi từ cửa hàng chính hãng về—— À mà các bạn đừng bận tâm đến mấy thứ nhỏ nhặt đó làm gì, nhìn cái này này.]

Vừa nói vừa moi chìa khóa xe Maserati ra quơ quơ trước camera.

Sau đó ngón tay thon dài nâng cằm Ngải Giai lên, hôn lên gò má cậu ta một cái thật kêu: [Dịp 11/11 năm ngoái Ngải Giai của chúng ta tặng quà kỉ niệm cho tôi đó, vui chưa?]
Ngải Giai mặt xanh như đít nhái.

Sắc mặt Đồng Dao cũng cùng một màu với cậu ta.

Người ta thấy rắc rối tránh còn không kịp, bạn cô không những thò ra đối mặt, mà còn gánh lấy trách nhiệm nặng nề, tự mình tiên phong gây thêm rắc rối cho mình——

Dũng cảm vkl.

Đồng Dao một tay chống trán, nhìn bạn thân đóng vai ác, đến khi đóng đã rồi thì cất chìa khóa đi, ném lại một câu "Mọi người bận rộn tiếp đi nhá", nhét A Mao vào chuồng, giày cao gót nện xuống sàn nhà đi ra ngoài không ngoảnh đầu lại——

Để loại Ngải Giai đơ mặt giải thích trong vô vọng: [Các bạn đừng nghe cô ấy nói nhảm, các bạn biết cái xe đó bao nhiêu tiền không, bán tôi đi cũng không đủ tiền đâu có qq mà tặng cô ấy! Cô ấy chỉ lừa mọi người chơi thôi...]

Nhưng mà không ích gì.

Sau khi Kim Dương đi, Đồng Dao mở Tieba, phát hiện đúng là có kẻ ngốc tưởng đó là thật mà đăng bài: [Đậu xanh rau má! Chính miệng bạn gái Ngải Giai thừa nhận Ngải Giai đã mua Maserati tặng cô ấy!]
Bên dưới bình luận hết sức náo nhiệt, chỉ có vài cái tỏ ý nghi ngờ "Lương tháng của tuyển thủ ở LPL thường chỉ tầm từ hai đến tám mươi nghìn tệ, cái chìa khóa đó có lẽ là thuộc dòng ghibli mẫu mới nhất, cùng mẫu với chiếc của Lục Tư Thành, sao Ngải Giai có thể mua nổi chứ" những lời lý trí như này đều nhanh chóng bị nhấn chìm giữa đại dương hóng chuyện...

Tức nhất là còn có người cười nhạo Kim Dương là đồng đội ngu như heo, chỉ biết bôi đen chính mình.

Đồng Dao thở dài, chỉ có thể chuẩn bị sửa tên WeChat của Kim Dương thành "Nửa đêm câu cá – Ngư dân điên cuồng", để bày tỏ lòng thành kính.

...

Đồng Dao nằm trên giường lăn lộn đến hơn một giờ vẫn không tài nào ngủ được, đầu óc cứ suy nghĩ vẩn vơ, nghĩ đến chuyện của Kim Dương và Ngải Giai rồi lại nghĩ đến chuyện của mình và Lục Tư Thành, lúc cực đoan nhất còn thấy mình đúng là đã phạm phải tội không thể tha thứ, tính nhìn vào gương tặng cho chính mình lời nguyền Avada Kedavra* chết chóc—— Đến khi gần một rưỡi, màn hình điện thoại của cô sáng lên, người đang luyện game dưới lầu gửi tin nhắn WeChat hỏi xem cô đã ngủ chưa.
Đồng Dao do dự một chút, rồi gửi cho anh cái meme chó rung đùi, kèm thêm chữ: vẫn chưa.

Mấy phút sau, có người gõ cửa phòng cô, cô nhảy xuống giường xỏ dép chạy ra mở cửa, cửa mở ra một khe hở, người đàn ông đưa chai nước suối vào phòng.

Đồng Dao: "???"

"Anh nói mới bọn nó em bảo anh mang nước lên cho em." Lục Tư Thành vừa nói vừa len qua khe hở vào phòng Đồng Dao, không đóng cửa, chỉ là ép thấp giọng hỏi người lúc này đang ngước đầu nhìn mình, "Sao còn chưa ngủ?"

Thấy cô trợn đôi mắt tron vo lên nhìn mình, Lục Tư Thành nhấc tay lên, thật ra là muốn ấn cô vào trong ngực mình—— do dự một chút rồi không làm vậy, dường như là lo sẽ dọa cô sợ rồi thời gian thử việc của mình cũng tèo luôn, bàn tay to cuối cùng chạm vào đầu cô xoa loạn mái tóc...

"Nhật ký trò chuyện của anh và AD đội hàng xóm tối nay đã bị người ta chụp lại hết rồi đưa lên mạng," Đồng Dao dùng hai tay cầm lấy tay của anh, không cho anh làm rối tóc mình, nhưng mà sau khi kéo bàn tay to đó ra khỏi đầu cô vẫn không thả tay ra, "Bây giờ hình như mọi người đều biết câu lạc bộ ở LPL đang chỉnh đốn quản lý quy mô lớn, nghe nói đội Đại Thanh còn thay hết mấy người trong bộ phận quản lý..."
"Ồ," Lục Tư Thành thoải mái tựa lưng vào tường, nắm ngược lại tay Đồng Dao, bóp bóp lòng bàn tay cô cứ như bị nghiện vậy, rồi lại bóp bóp mu bàn tay, lơ đãng nói, "Không phải rất tốt sao?"

"Tốt cái gì mà tốt!"

Đồng Dao rút cái tay bị bóp đến đỏ của mình trở về.

"Chỗ nào không tốt?"

Lục Tư Thành lười biếng kéo lại tay cô.

"Lửa này đốt quá to rồi," Đồng Dao hừ hai tiếng, "Hậu quả là ngay cả chuyện yêu đương bình thường của tuyển thủ cũng muốn quản lý, bọn họ nói Kim Dương là dựa vào Ngải Giai bao nuôi, ngày nào cũng ưỡn ẹo trong trụ sở ảnh hưởng đến chuyện tập luyện của Ngải Giai, là một hồ ly tinh sống sờ sờ!"

"Bạn em không phải lái cùng một mẫu xe với anh à?" Động tác bóp tay Đồng Dao của Lục Tư Thành dừng lại, nâng mí mắt liếc nhìn cô một cái, "Tiền lương một năm của Ngải Giai cũng chỉ đủ tiền bảo dưỡng với đổ xăng thôi."
"Bọn họ lại không biết điều đó!"

".......Bọn họ không biết nhưng anh biết mà," Lục Tư Thành bất đắc dĩ nói, "Em nổi nóng với anh làm gì?"

Đồng Dao nghĩ nghĩ, xoay người cầm điện thoại trên giường, lướt lướt lướt đến cái bình luận [Phụ nữ thật đáng sợ, may mà Thành ca của tôi là chó độc thân, không muốn để mấy cô gái khác ảnh hưởng đến trạng thái sự nghiệp của anh ấy, hy vọng các anh các chị thương tình, tránh xa anh ấy ra một chút.], kiễng chân giơ điện thoại lên cho Lục Tư Thành xem——

Lục Tư Thành đọc lướt qua một lượt.

Cuối cùng cũng biết cô nhóc này lo lắng chuyện gì rồi.

Im lặng một chút, khi người đang kiễng chân kia còn chưa kịp phản ứng, anh giơ hai tay ra, kéo người lúc này đang đứng rất gần mình vào trong ngực—— Đồng Dao vẫn còn đang giơ điện thoại lên, bất ngờ bị ôm lấy, cô "á" một tiếng trợn tròn mắt, lảo đảo đạp trúng chân Lục Tư Thành, chóp mũi đụng vào vòm ngực rắn chắc của anh, cảm giác được cánh tay vững chắc của đối phương đang khóa ở bên eo mình.
Đồng Dao: "..."

Tim trong khoảnh khắc ngừng đập.

Ba giây sau, nhịp tim bắt đầu tăng tốc, dường như trong nháy mắt máu từ ngón chân cũng xộc thẳng lên đỉnh đầu—— Mặt cô biến thành màu hồng, tai nóng bừng, hơi nghiêng đầu sang, lập tức có thể nhìn thấy khuyên tai sáng bóng trên tai của người đang cúi xuống ôm lấy cô.

"Em biết lời của fan và chính mình không thể thay thế cho nhau được mà đúng không?" Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của anh vang lên bên tai cô, "Như thế là không công bằng với anh."

Anh như một ngọn núi nhỏ đè lên người cô.

Hai tay cô vốn còn đang cứng đờ, vài giây sau khi đấu tranh tư tưởng, cô ngập ngừng giơ tay lên, nắm lấy hai bên vạt áo sơ mi của anh...—— Ở nơi cô không nhìn thấy, Lục Tư Thành cảm giác được điều này, đầu anh hơi cử động, khóe miệng lộ ra ý cười.
"Ừm?"

"Em biết," Đồng Dao nhỏ giọng nói, "Chỉ là, người này nói không phải không có lý... Có thể trong lòng mọi người, anh vẫn nên là một người độc thân chỉ biết chơi game thì sẽ phù hợp hình tượng hơn."

"Anh không."

"...........Anh "không" cái rắm á chứ "không"."

"Cùng lắm thì không công khai, cứ như bây giờ là tốt rồi." Lục Tư Thành nhấc cằm ra khỏi vai của người trong ngực mình, đưa tay lên, dùng ngón tay thon dài vén tóc rối trước trán cô, "Anh không miễn cưỡng em."

"...Thật sao?"

"Thật." Lục Tư Thành nhàn nhạt nói, "Vốn dĩ là anh phạm quy trước—— Có thể với vị trí của em mà nói, em so với anh càng không nên có rắc rối ở phương diện này."

Đồng Dao nhìn chằm chằm đôi con ngươi màu nâu kia.

Ánh mắt lóe lên.

Trái tim mới lúc nãy còn thấp tha thấp thỏm thì giờ lại như chìm sâu dưới đáy biển, cô im lặng một chút, vẫn còn chưa kịp hỏi lời này của Lục Tư Thành là có ý gì, lúc này, lại nghe thấy anh nói: "Nhưng điều này không có nghĩa là anh hối hận."
"?"

"Nếu em muốn trách thì trách anh là được rồi," Lục Tư Thành lại kéo cô vào trong ngực mình, ôm chặt, giống như con mèo Ragdoll đang ôm chắc lấy con mèo Mỹ lông ngắn trong ổ mèo kia vậy, tay anh giữ lấy gáy cô, ấn cô vào ngực mình, "Anh trêu chọc em trước, thì đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ chịu trách nhiệm đến cùng."

"..."

"Em nhiều nhất cũng chỉ là đồng phạm thôi."

"...Sao em lại thành đồng phạm rồi?"

"Chơi game giỏi, thái độ với công việc quá chăm chỉ đáng yêu, hành vi như vậy cực kỳ hấp dẫn anh——"

Đồng Dao ngu mặt chớp chớp mắt, hỏi: "Ý gì?"

Anh cúi đầu, cọ cọ dái tai nong nóng của cô y như sói... Im lặng một chút, nghiêm túc nói: "Muốn phạm tội."

"..."

"Em đủ mười tám chưa đấy? Như vậy thì ngồi tù có thể giảm nhẹ án một chút——"

Cuối cùng là Đồng Dao kiễng chân giữ lấy mặt Lục Tư Thành, đẩy cái tên già cả nghiện game ăn nói lung tung, miệng toàn mấy lời đen tối phóng đãng này ra khỏi phòng mình.
...

Lục Tư Thành đen mặt đi xuống lầu.

Tiểu Bàn ngẩng đầu lên nhìn anh một cái: "Đưa nước thôi mà lâu vậy?"

"Cô ấy gửi tin nhắn xong thì ngủ luôn, gõ cửa mãi mới mở." Lục Tư Thành ngồi về lại chỗ của mình, duỗi duỗi ngón tay vận động gân cốt rồi đeo tai nghe lên, chuẩn bị tiếp tục đấu rank.

Tiểu Bàn: "To gan lớn mật, dám bảo đội trưởng mang nước lên cho cô ấy."

"...Đúng đó," Lục Tư Thành dựa vào lưng ghế, lười biếng rũ mắt cười một tiếng đáp lại, "Cũng không biết là do ai chiều nữa, đúng là to gan lớn mật."

Chú thích:

LV: Louis Vuitton, nhãn hiệu thời trang xa xỉ của Pháp.

RV: Roger Vivier, hãng giày nổi tiếng do nhà thiết kế người Pháp "cha đẻ của giày gót nhọn" Roger Vivier thành lập năm 1937.

Acne: Acne Studios, thương hiệu thời trang cao cấp của Thụy Điển.
Dior: Christian Dior S.A., công ty hàng xa xỉ nổi tiếng của Pháp.

Chanel: nhãn hiệu thời trang cao cấp nổi tiếng nhất của Pháp.

Chanel 2.55 được đặt tên theo đúng ngày ra mắt của chiếc túi này - tháng 2/1955. Đây là chiếc túi kinh điển được yêu thích nhất trong giới đam mê thời trang, biểu tượng của giới thượng lưu và hàng xa xỉ, khách hàng phải trả ít nhất 3000 USD (tương đương gần 70 triệu VND) một chiếc túi. Phiên bản đặc biệt Chanel Diamond với 13 mẫu duy nhất có giá 260.000 USD (tương đương khoảng 6 tỷ đồng)

Hermes: công ty của Pháp, thành lập vào năm 1837, chuyên sản xuất hàng da, phụ kiện phong cách sống, nước hoa, hàng xa xỉ, và quần áo may sẵn.

Dòng túi Birkin của Hermes được đánh giá là đáng đầu tư hơn cổ phiếu chứng khoán với giá trị tăng lên theo từng năm. Theo trang Elle, hiện chỉ có khoảng 200.000 túi được lưu hành trên thị trường.
Tiffany: Tiffany & Co., thương hiệu sản xuất các dòng sản phẩm về nữ trang và nước hoa của Mỹ, thành lập năm 1837.

Ballon Bleu De Cartier: thương hiệu đồng hồ nổi tiếng của Pháp.

(*) Avada Kedavra: lời nguyền gây ra cái chết tức thì, không đau đớn, và là lời nguyền không thể ngăn chặn được. Chỉ có 2 người sống sót sau lời nguyền này là Harry Potter và Tom Riddle (tên thật của chúa tể Voldemort)

---Dịch giả có lời muốn nói:

Tìm thông tin về mấy hãng thời trang mệt nghỉ luôn :))

Khuya rồi cơ mà còn "những" một tiếng nữa mới hết ngày, Quốc Khánh vui vẻ nha các chụy em ^^~~ Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mị nhea

back top