Khi Em Mỉm Cười

Chương 89

Chương 89: Quá lố
[fhdjwhdb2333: Lùn. ----]

[Thỏ ôm chặt cà rốt: Cái giề?]

[fhdjwhdb2333: Acc của con lại về Cao Thủ rồi, qua đấu đôi với papa đi.]

[Thỏ ôm chặt cà rốt: ......Mai em đổi mật khẩu, Lục Nhạc dùng acc của em ngày nào cũng gây chuyện, bà đây muốn đứng đầu server Hàn mà! Cậu ta phá cái gì mà phá!]

[fhdjwhdb2333: Lên Thách Đấu trước rồi nói, qua đây.]

Lục Tư Thành bỏ điện thoại xuống, nhìn sang phía Đồng Dao, tầm mắt của Đồng Dao cũng chuyển từ điện thoại sang đối mắt với đôi con ngươi màu nâu kia, sau đó thảy Bánh Nướng lên người của tiểu Thụy, ngồi về lại vị trí máy tính của mình.

Sau đó đột nhiên nổi hứng, nói: "Thành ca, em hỗ trợ cho anh nha?"

Lục Tư Thành: "...Không phải muốn đứng đầu server Hàn à? Hỗ trợ cái gì, thăng hạng ngược hướng?"

Đồng Dao: "Tới đi tới đi tới đi, em hỗ trợ hơi bị đỉnh!"

Lục Tư Thành nhếch môi: "Tùy em."

Đồng Dao đăng nhập vào acc chính của mình, hào hứng chấp nhận lời mời vào đội của Lục Tư Thành, chọn vị trí đầu tiên là hỗ trợ, kế đó là đường giữa, không lâu sau hai người vào ván đấu, Đồng Dao mẫu mực mà chọn luôn Thresh, khi tải vào game, Lục Tư Thành đặc biệt dùng phần mềm hỗ trợ xem số liệu của Đồng Dao—— Số lần sử dụng tướng đang đấu: 0.

...Tạm xem như cô ấy đã từng chơi tướng này hồi còn ở server trong nước.

Quay đầu sang nhìn, người ngồi cạnh đã thu nhỏ màn hình game, dùng QQ lén lút hỏi tiểu Bàn Thresh của phiên bản này nên lên đồ thế nào... Lúc này có lẽ là cảm giác đường ánh mắt của Lục Tư Thành, cô "í da" một tiếng, vội vàng mở lại giao diện game, có tật giật mình, hỏi: "Anh nhìn em làm gì, nhìn máy tính của mình đi!"

Lục Tư Thành: "..."

Lục Tư Thành dùng giọng điệu quan tâm săn sóc dành cho người thiểu năng mà chậm rãi nói: "Q của Thresh có thể kéo người, em biết chứ?"

Đồng Dao: "Em là thần Thresh, anh đừng nói gì hết."

Vào game, thần Thresh tìm các trang bị tân thủ cũng mất một hồi, dựa vào thao tác vụng về đó, Lục Tư Thành phán đoán hỗ trợ này nhiều lắm cũng chỉ ở rank Bạch Kim không thể hơn được, sau đó chuẩn bị sẵn tâm lý một đấu ba ở đường dưới——

Lát sau đúng là một đấu ba thật.

Một người ung dung dọn lính như anh trước giờ làm gì gặp phải tình cảnh như hôm nay, không những phải nhìn chằm chằm AD đối phương đề phòng bị phá rối, lại còn phải để mắt đến hỗ trợ nhà mình, một người cứ hễ rời mắt là lại——

Lục Tư Thành rít lên phát tín hiệu trên nền đất, "Nhả con xe pháo của anh ra."

"Thói quen hoy mà," Đồng Dao rụt cổ, "Thấy lính xe pháo sắp cạn máu nên không cầm lòng được."

"Em đang cố gắng tăng độ khó ván đấu lên cho anh đấy."

"Một con lính xe pháo cũng không nhường cho em."

Lục Tư Thành thuận tay lấy chìa khóa xe đang treo trên tai Mèo Cầu Tài đặt xuống trước mặt người bên cạnh: "Cái trong bãi đậu xe kia cho em, xe pháo thì không thể cho em được."

"Được nha, vậy bây giờ cái xe Maserati ngầu lòi kia mang họ Đồng rồi."

"Lấy đi, còn động vào xe pháo nữa anh chặt đứt chân chó của em."

"..."

Hỗ trợ của Đồng Dao và AD của Lục Tư Thành hoàn toàn không thể nói đến hai từ ăn ý, mười lăm phút đi đường khiến người ta đau khổ còn chưa kết thúc—— Hơn nữa có thể chống đỡ được mười lăm phút đó cũng đều là nhờ có Lục Tư Thành cực khổ gồng gánh, nếu không thì với một hỗ trợ suốt ngày đi theo AD nhà mình cướp kinh nghiệm tăng cấp cướp mạng địch như Đồng Dao thì e rằng đường dưới đã sớm bị người ta san bằng rồi...
Trong mười lăm phút, Lục Tư Thành ba lần đề nghị Đồng Dao đi qua gank đường khác, hai lần đề nghị Đồng Dao treo máy, một lần đề nghị Đồng Dao qua bảo tiểu Bàn đến giúp cô đánh xong ván này——

Vào phút thứ hai mươi, Lục Tư Thành khom người nhìn dây cắm điện của máy Đồng Dao.

Muốn rút ra.

Ván đấu này kéo dài bốn mươi phút, trận đấu trôi về cuối, vừa hết giai đoạn đi đường, AD đã không còn đi cùng với hỗ trợ của mình nữa, hỗ trợ đi đâu thì anh sẽ đi đến chỗ ngược lại, tránh cô như tránh tà; ván đấu kết thúc, hiển nhiên là thua rồi, Lục Tư Thành cố lắm mới không chửi không treo máy, chỉ là vào khoảnh khắc khi nhà chính bị phá, anh nói một câu ngắn gọn súc tích: "Đừng để anh nhìn thấy em hỗ trợ một lần nào nữa."

"...Đường giữa chơi chán rồi nên thỉnh thoảng muốn đổi khẩu vị tí mà."
"Được, mời lăn lên đường trên."

"..."

Nghe nói nơi dễ dàng gϊếŧ chết uyên ương hơn cả đài đấu của Võ Lâm Truyền Kỳ 3 gọi là Summoner"s Rift, vì không để bản thân nhanh như vậy đã mất đi bạn trai, khi vào hàng chờ ván tiếp theo, Đồng Dao ngoan ngoãn sửa vị trí đầu tiên về lại đường giữa.

Lúc chờ xếp đội, Đồng Dao dựa vào lưng ghế nghịch điện thoại, tích tắc sau đó màn hình điện thoại trước mặt Lục Tư Thành sáng lên.

[Thỏ ôm chặt cà rốt: Một con xe pháo cũng không chịu nhường cho em, không hề cảm nhận được tí ti gì cái gọi là sự ấm áp dịu dàng của bạn trai.]

[fhdjwhdb2333: Nếu đổi lại là một người khác hỗ trợ anh như vậy, thì vào phút thứ năm anh đã bay về treo máy rồi.]

[fhdjwhdb2333: Bây giờ em đi đập cái xe trong bãi giữ xe kia anh còn lo lắng xem tay em có đau hay không—— Nhưng còn lính xe pháo, đây là vấn đề nguyên tắc.]
[Thỏ ôm chặt cà rốt: Vậy ván sau em dùng Ezreal, cho em bùa đỏ.]

[fhdjwhdb2333: Cảnh cáo lần một.]

[fhdjwhdb2333: Đè đầu cưỡi cổ quá đáng, em sẽ mất đi bạn trai của em đấy.]

[Thỏ ôm chặt cà rốt: ......Được được được lỗi của em.]

[fhdjwhdb2333: Không, em chỉ là tự nhận thức ra vấn đề thôi, thần Thresh, đây là lỗi của anh.]

[Thỏ ôm chặt cà rốt: Ý gì?]

[fhdjwhdb2333: Tình yêu khiến con người ta mù quáng.]

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao không hiểu người này lôi đâu ra lắm mấy câu sến súa như vậy, nhìn vẻ mặt thoải mái hiện tại, nhớ lại khuôn mặt nghiêm túc lúc trước, Đồng Dao bắt đầu có chút lo lắng không biết quãng thời gian dài trước kia đội trưởng của cô có bị ngộp chết không——

Mà sau lưng.

Lục Nhạc thấy hai người đấu xong một ván lại chẳng nói tiếng nào, tò mò quay đầu lại thì nhìn thấy bọn họ đang ngồi ở chỗ của mình cúi đầu nghịch điện thoại, nhướng mày, hỏi: "Sao, hai người ân đoạn nghĩa tuyệt rồi à?"
Đồng Dao ngu mặt ngẩng đầu lên: "Gì?"

Lục Tư Thành vẫn cúi đầu: "Đừng ồn, đang bận."

Lục Nhạc: "Bận gì?"

Lục Tư Thành: "Dạy vợ."

Đồng Dao run tay làm rớt điện thoại lên đùi, sắc mặt Lục Nhạc thay đổi: "Anh đang chơi game người lớn đó hả?"

Đồng Dao: "Biếи ŧɦái vậy?"

Lục Nhạc: "Biếи ŧɦái vậy!"

...

Buổi tối đấu đôi với Lục Tư Thành bốn ván, ngọt ngào thua cả bốn.

Năng lượng của tình yêu còn vĩ đại hơn nhiều so với tưởng tượng, cuối cùng Đồng Dao cũng biết tại sao lúc lên cấp ba ban chủ nhiệm nhất quyết không cho yêu sớm rồi, yêu sớm không những ảnh hưởng học tập, mà còn có thể khiến một người vạn năm Thách Đấu rơi xuống Kim Cương I...

Mười hai giờ, Đồng Dao thấy điểm thắng acc Kim Cương I của mình đang có dấu hiệu sắp tụt xuống nên không chịu nổi nữa mà đòi ngừng đấu đôi, tắt máy tính lên lầu chuẩn bị tắm rửa, vén ổ mèo lên nhìn, hai con mèo một lớn một nhỏ đã ngừng cuộc chiến cả một ngày, nằm trong ổ "chơi nhạc", lúc này, Bánh Nướng đang ngủ ngáy khò khò, tiểu Thông rúc trong bộ ngực mềm mại của nó, cũng đang ngáy ngon lành.
Muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu.

Đồng Dao moi điện thoại ra chụp một tấm gửi cho Lục Tư Thành, sau đó xoay người đi vào phòng tắm... Hai mươi phút sau đi ra, ngồi trên giường thoa sữa dưỡng thể, sau đó liếc mắt thấy màn hình điện thoại của mình có tin nhắn trả lời của Lục Tư Thành——

[fhdjwhdb2333: Mèo còn sướng hơn anh.]

Đồng Dao ngừng động tác lau tóc, nhếch môi cười, đôi mắt cong lại như ánh trăng lưỡi liềm, cầm điện thoại lên hỏi vị đang ở dưới lầu kia lại làm sao nữa, qua một lúc thì anh trả lời——

[fhdjwhdb2333: Mèo còn có thể ôm vợ của nó ngủ.]

[ZGDX, smiling: Bánh Nướng là thái giám.]

[fhdjwhdb2333: Mèo thái giám còn có thể ôm vợ của nó ngủ.]

[ZGDX, smiling: Tiểu Thông cũng là em trai.]

[fhdjwhdb2333: Mèo thái giám còn có thể ôm mèo thái giám nhỏ của nó ngủ.]
[ZGDX, smiling: Còn anh, chỉ có Liên Minh Huyền Thoại.]

[fhdjwhdb2333: ...]

Đồng Dao bỏ điện thoại xuống, lười tám nhảm tiếp với anh, sấy khô tóc bò lên giường, chui vào chăn xem các nhật ký trò chuyện khác trên WeChat, phát hiện bữa nay Kim Dương thế mà lại không bà tám với cô, điều này hình như không được bình thường lắm, tiện tay gửi một meme* chó rung đùi qua, sau đó chạy sang Tieba xem dạo xem hôm nay có tin gì hot——

Kết quả đúng là có tin hot thật.

Ngọn nguồn của tin này hình như còn có chút liên quan đến đội của bọn họ.

[Nhờ ơn của Heo Tae Ryun, câu lạc bộ ở LPL đã điều chỉnh quản lý toàn diện, YQCB đi trước dẫn đầu đưa ra quy định: Thành viên sau mười giờ cấm không được ra ngoài một mình]

Chủ bài viết:

Tôi biết sơ sơ tiếng Hàn, hôm nay nhìn thấy lúc Lục Tư Thành live stream rủ rê Lee Goon Hyeok ra ngoài uống rượu, kết quả Lee Goon Hyeok khóc lóc nói đều tại Lục Tư Thành phỏng vấn ăn nói bậy bạ, bây giờ câu lạc bộ YQCB chỉnh đốn quy mô lớn, quy định nếu không phải ngày nghỉ thì sau mười giờ tối cấm không được ra ngoài một mình!
Đm, vkl!

Ủa rồi có khác gì ngồi tù không, tối đến đóng cổng mỗi người một phòng 《Năm Năm Cao Khảo Ba Năm Mô Phỏng》, ý là vô địch thế giới xong vài năm xong thi vào đại học Thanh Hoa hay Bắc Kinh chỉ là chuyện sớm hay muộn đó hả hahahahahaha!

Bình luận trả lời bên dưới cũng đều là đang tỏ ý đây là chuyện tốt, Đồng Dao bình thản lướt xuống dưới xem, sau đó thấy bầu không khí ở các bình luận dưới hình như không đúng lắm, có người nhắc đến——

[Tôi cảm thấy Lục Tư Thành nói rất đúng, thật ra không phải chỉ là vấn đề của riêng ngoại binh, ngoài một số người Hàn cá biệt thích làm xằng làm bậy, thì tuyển thủ trong nước lên giường với fan cũng chẳng phải chuyện hiếm lạ gì, ngôn ngữ còn càng thuận tiện hơn đó hờhờ...]

[Đúng vậy đúng vậy.]

[Lầu trên cũng đừng có khen cái đội trụ hạng YQCB kia quá đà như vậy, đường giữa Ngải Giai của bọn họ không phải chính là ví dụ điển hình sao, bạn gái thường xuyên xuất hiện ở trụ sở, hình như cũng chẳng phải là nhân viên gì, vẻ ngoài rất xinh đẹp, cũng không phải dáng vẻ của nhân viên, có lẽ đang được Ngải Giai bao nuôi?]
[Vẻ ngoài của Ngải Giai cũng đâu có kém.]

[Lầu trên đừng nói vậy, tôi thấy Ngải Giai và cô gái kia hình như cũng chỉ là quan hệ bạn bè nam nữ bình thường.]

[Vãi cả bạn bè bình thường, một cô gái mười chín hai mươi bình thường mà trên người từ đầu tới chân toàn là hàng hiệu? Bản thân mình đ nhận ra được nhãn hiệu thì thôi im mẹ đi, một cái túi xách của bạn gái Ngải Giai có thể đủ cho mày ăn uống cả năm đấy.]

[Vỡi lầu trên nói thật hay giả vậy? hihihi vậy Ngải Giai bao nuôi cô bạn gái này phải tốn bao nhiêu tiền chứ, đợi đến lúc giải nghệ bị đá một phát thì chẳng phải là tiền đầu tư một đi không trở lại à?]

Đồng Dao đọc đến đây rốt cuộc cũng biết tại sao tối nay Kim Dương lại im lặng như vậy rồi.

Cái đám quá lố nhìn ai cũng nghĩ người đó lên giường với fan này đã dẫn lửa lên người bạn ấy rồi.
Dùng acc Tieba phụ vào trả lời cái còm men thần kinh nói Ngải Giai ăn đất uống nước lã chỉ để nuôi cô bạn gái vô công rỗi nghề "liên quan mẹ gì đến mày, tiền tiêu vặt một tháng của người ta bằng mày kiếm mười năm", lúc này điện thoại nhận được tin nhắn WeChat trả lời của Kim Dương——

[Mẹ của A Mao: Chị đây bị vướng vào rắc rối rồi, cậu nhìn thấy có khi sẽ tức ói máu đó tớ đề nghị cậu không cần lên Tieba đấu võ mồm với đám người đó làm gì.]

Đồng Dao nghĩ nghĩ không biết nên trả lời thế nào.

Xoay người đi vào chiến trường "đấu võ mồm với đám người đó".

Ngón tay trượt một cái bất ngờ nhìn thấy một bình luận trả lời thế này——

[Phụ nữ thật đáng sợ, may mà Thành ca của tôi là chó độc thân, không muốn để mấy cô gái khác ảnh hưởng đến trạng thái sự nghiệp của anh ấy, hy vọng các anh các chị thương tình, tránh xa anh ấy ra một chút.]
Đồng Dao: "..."

Đồng Dao bỏ điện thoại xuống, vén tóc ra sau tai.

Nghĩ nghĩ rồi cả người chui vào trong chăn: lần đầu tiên cảm thấy tuyên bố với người khác tình yêu của mình là một tình yêu bình thường và vô cùng trong sáng so với nɠɵạı ŧìиɦ còn khó hơn.

Chú thích:

Meme: hình ảnh hài hước và thường có chèn thêm chữ, thường được dùng để đi comment dạo, gửi tin nhắn v.v

《Năm năm cao khảo ba năm mô phỏng》: cuốn sách "huyền thoại" dành cho các sĩ tử ôn thi đại học tại Trung Quốc.

back top