Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh Xếp hạng: 0/5 - 0 Lượt đánh giá.
08-08-2023 6,660
Thể loại: Ngôn Tình
Tác giả: Tào Đình
Đăng bởi: Truyện Sưu Tầm
Năm phát hành:
Trạng thái: Đã đủ bộ

0 người
đã thích truyện này.

0 người
đã lưu truyện này.

Giới Thiệu Truyện

Mạt Mạt ngồi trên bậc thềm trước cửa nhà tôi, gió lạnh ào ào thổi qua khiến người cô ấy run lên lập cập. Đôi mắt cô đơn của cô ấy khiến ai nhìn cũng phải cảm thấy đầy thương cảm. Thấy tôi đến rồi, cô ấy đứng lên, nhìn tôi chăm chú. Tôi cũng đứng yên nhìn cô ấy, bốn mắt cứ nhìn nhau như vậy, không ai nói câu gì. Cô ấy mặc một chiếc áo khoác ngoài màu đỏ rực, mái tóc được buộc gọn gàng ra phía sau, để lộ toàn bộ khuôn mặt, một khuôn mặt gãy gọn thanh tú, một cặp mắt gãy gọn thanh tú. Đôi môi cô ấy trắng bệch vì lạnh. Lúc bấy giờ, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, không kịp suy nghĩ điều gì, ôm ghì lấy tấm thân bé nhỏ ấy vào lòng, dùng môi mình đè nát đôi môi mềm mại mà tôi hằng mơ tưởng bấy lâu nay.

 

Cô ấy sững người lại giây lát trong vòng tay của tôi, không hề có chút phản kháng, để mặc tôi ôm, để mặc tôi hôn. Không hỏi lý do, cũng không hỏi tương lai. Cứ ngoan ngoãn yên lặng trong vòng tay tôi như vậy, trở về đúng với khí chất đơn giản, thuần khiết mà cô ấy vốn có khiến tôi cảm động đến nỗi hai mắt cay sè. Đêm nay là đêm ba mươi tết, tất cả người dân trên đất nước này đều về xum họp với gia đình, tận hưởng cảm giác đoàn viên hạnh phúc. Nhưng cô gái không bố không mẹ này lại ngồi trước cửa nhà một người đàn ông có thể coi là xa lạ, mặc cho gió bấc vờn quanh, hơi lạnh gặm nhấm. “Mạt Mạt…” Tôi gọi tên cô ấy, một âm thanh dịu dàng, êm ái tới nỗi ngay cả bản thân tôi cũng cảm thấy giật mình. Cô ấy vẫn yên lặng, chỉ nhìn tôi. Tất cả đều được cô ấy gói ghém trong đôi mắt đen sâu thăm thẳm, luôn tỏ ra kiên cường ấy.

 

Dường như không phải cô ấy bị thế giới này bỏ rơi mà chính cô ấy mới là người bỏ rơi thế giới này. Nắng mưa gió bão thì có liên quan gì tới cô ấy? Năm mới lễ tết có liên quan gì tới cô ấy? Cô ấy nhìn tôi bằng một ánh mắt đầy nghi hoặc, nghi ngại về lòng thương hại mà tôi dành cho cô ấy. Nhưng sự cô đơn và đau khổ của cô ấy, dù có khéo đến mấy cũng không thể che giấu hết được. Cái cô bé ngốc nghếch này! Tôi ôm cô ấy chặt hơn. Cô gái phiêu bạt cả cuộc đời này, đã không còn chỗ nào để đi nữa rồi. Giây phút được ôm cô ấy vào lòng, đó là một cảm giác vui mừng thê lương đầy do dự, đó là cây cỏ dài dặc uyển chuyển liên tiếp trong lòng, mềm mại như những sợ tơ mỏng manh, vương vấn. “Vào đi, bên ngoài lạnh lắm, kẻo bị nhiễm lạnh.” Tôi kéo cô ấy vào trong nhà. Bật đèn lên, ánh sáng chói chang của đèn điện làm mắt cô ấy khẽ nheo lại một lát, sau đó, cô ấy lôi từ trong chiếc túi đeo sau lưng ra một xấp tiền, đưa nó cho tôi. Tôi nghi hoặc nhìn cô ấy, hỏi: “Em lấy tiền ở đâu ra vậy?” Đôi môi cô ấy khẽ nhếch lên, “Không phải đi ăn trộm.”

Các chương mới nhất
46
08-08-2023 144
45
08-08-2023 134
44
08-08-2023 184
43
08-08-2023 153
42
08-08-2023 193
Danh sách chương
1
08-08-2023 190
2
08-08-2023 161
3
08-08-2023 136
4
08-08-2023 147
5
08-08-2023 186
6
08-08-2023 150
7
08-08-2023 132
8
08-08-2023 146
9
08-08-2023 147
10
08-08-2023 151
11
08-08-2023 109
12
08-08-2023 104
13
08-08-2023 141
14
08-08-2023 105
15
08-08-2023 109
16
08-08-2023 160
17
08-08-2023 179
18
08-08-2023 152
19
08-08-2023 165
20
08-08-2023 116
21
08-08-2023 172
22
08-08-2023 118
23
08-08-2023 142
24
08-08-2023 125
25
08-08-2023 183
26
08-08-2023 125
27
08-08-2023 113
28
08-08-2023 117
29
08-08-2023 111
30
08-08-2023 122
31
08-08-2023 121
32
08-08-2023 105
33
08-08-2023 143
34
08-08-2023 175
35
08-08-2023 175
36
08-08-2023 108
37
08-08-2023 158
38
08-08-2023 188
39
08-08-2023 190
40
08-08-2023 144

Truyện cùng tác giả

Thông tin tác giả

Tào Đình

66 bài viết - 0 lượt thích - 9,748 lượt xem

Top danh hiệu của tác giả

back top