Lưỡng Thế Hoan

Chương 93

Nàng lặng lẽ hỏi Tiểu Lộc: "Tạ công tử......ngày thường cũng rất tốt sao?"
Tiểu Lộc ngừng lại nghĩ nghĩ, hình như đã thông hiểu ý của nàng, lập tức vui vẻ ra mặt, "Tất nhiên, ngày thường đều rất tốt! Lúc trước tiểu thư thích ngài ấy nhất!"
A Nguyên ôm lấy vai, nhất thời nghĩ không ra bộ dáng nàng cùng Tạ công tử kia *điên loan đảo phượng rốt cuộc thế nào, liền làm cái mặt quỷ, vừa nhìn về phía bên trong nội đường.
(*điên loan đảo phượng : ý chỉ chuyện phòng the quá kịch liệt.)
Nàng lại chưa từng để ý tới, ở góc tường bên kia, Cảnh Tri Vãn mặc *thanh sam hào sảng, mặt mày hắn nhàn nhạt mà nhìn nàng, sớm đem mỗi câu mỗi chữ nàng nói vào tai, cũng đem ánh mắt của nàng thu hết vào mắt.
(*thanh sam : trường sam màu thiên thanh )
Trong hành lang, Chu phu nhân đang giận dữ nói: "Ta giết hắn thì như thế nào? Nếu không phải là hắn, tại sao Tham nhi và ta phải cốt nhục chia lìa, tại sao phải chịu giày vò bệnh tật quấn thân? Đáng hận là hắn xem linh đan như thuốc tiên, ta muốn lấy vài giọt máu linh hạc của hắn, hắn còn giận dữ mắng mỏ ta, trách ta không biết liêm sỉ, ta tính toán gả vào Chu gia, hưởng ăn ngon mặc đẹp của Chu gia mà còn dám nhớ con gái Khương gia! Dù ta ít đọc sách, cũng hoàn toàn không biết hai chữ liêm sỉ viết thế nào, liền đi thỉnh giáo Kế Phi đọc sách hơn người, tất cả do phụ thân hắn gây nên, có phải nên viết hai chữ liêm sỉ vào cờ treo lên cửa chính của Chu gia hay không!"
Chu Hội Phi đã gầy đi nhiều, hất lên lộ ra cẩm y rộng lớn ngồi trên ghế lắng nghe, lúc này mới lẩm bẩm nói: "Nhị đệ nhất thời mềm lòng, nhất định giúp bà......"
Chu phu nhân nói: "Cuối cùng Kế Phi cũng không giống phụ thân cầm thú của hắn, lại sợ tổn hại ta và danh dự của Tham Nhi, cũng không dám cùng người bên ngoài nhắc tới, liền mua chuộc Linh U, lấy được máu linh hạc từ chỗ của Hội Phi rồi cho Tham nhi luyện dược. Lại biết ta không tiện thường đi Từ Tâm am, liền thường xuyên đi qua chiếu cố. Tính ra một người để tang cha từ nhỏ, một người thuở nhỏ mất mẹ, đều là hài tử số khổ, cũng là tình đầu ý hợp. Đáng tiếc ta tuy có tâm thành toàn, cũng không làm chủ được."
Nói đến đây, Chu Hội Phi đã hiểu, không khỏi đứng dậy, thất thanh nói: "Bà.....bà liền vì thành toàn cho bọn họ, cho nên giết phụ thân, rồi cũng giá họa cho ta?"
Chu phu nhân ánh mắt từ trên mặt hắn nhìn lên, rất nhanh cúi xuống, thanh âm thấp xuống chút: "Ta cũng không nghĩ tới việc giá họa cho con......Ai biết quan phủ sẽ phán định là mưu sát......"
Chu Hội Phi dậm chân nói: "Cái lọ thuốc giả kia, chẳng lẽ không phải bà ném vào phòng ta? Cái này còn không phải giá họa sao? À, đúng rồi, là bà trông mong ta bị phán thành hung thủ đền tội, con gái của bà được nhận làm con nuôi, có thể thừa hưởng ruộng đất, gia nghiệp của Chu gia!"
Chu phu nhân không đáp.
Bà gả vào Chu gia đã là sự thật, mặc dù ngày đêm lo lắng cho con gái, nhưng do Chu thực hung ác, cũng không dám đem con gái nhận bên người.
Nhưng nếu như Chu Kế Phi cưới Khương Tham, Khương Tham liền có thể dùng danh nghĩa là con dâu để ở lại Chu gia, đã có thể hoàn thành tâm nguyện mẹ con bà đoàn tụ bên nhau , cũng không cần lo lắng Khương Tham lưu lạc bên ngoài, không cách nào tìm được dược liệu hiếm quý để chữa bệnh.
Chu Kế Phi không để ý hiềm nghi, trước tiên đi qua đó đón Khương Tham rời đi, tìm mọi cách bảo vệ, đủ để chứng minh hắn đối đãi với Khương Tham chính xác là xuất phát từ chân tâm.
Vì vậy Chu phu nhân sở dĩ muốn làm, chính là đá văng ra hết thảy chướng ngại ngăn con gái bà vào cửa.
Điều đầu tiên đương nhiên là Chu Thực. Hắn không cho phép Khương Tham tồn tại, vô luận như thế nào sẽ không cho phép Khương Tham vào cửa, huống chi còn là một khả năng ngăn chặn dược liệu mà Chu phu nhân lấy ra cho con gái.
Chu Hội Phi đường đường là công tử quần áo lụa là, nhưng bản tính không xấu, hai huynh đệ cảm tình cũng không tệ, không có Chu Thực phản đối, mẹ kế làm chủ, cũng không cản trở được hôn nhân của Chu Hội Phi.
Có thể lúc Chu Kế Phi phải chịu ngờ vực vô căn cứ, Chu phu nhân vẫn đưa hắn đẩy đi.
( Edit + Beta : Hàn - Mai )

back top