A Nguyên, Cảnh Tri Vãn không ở đó, sứ thần của triều đình thì cứ nhìn chăm chằm hắn, Lý Phỉ liền không thể một mình cân nhắc tình tiết vụ án nảy sinh.
Hắn hỏi: "Nói như thế, thuốc giả kia hẳn là do bà trộm cách luyện chế, giao cho Khương Tham luyện chế? Vậy dưới gối Chu Kế Phi có hai viên dược hoàn, lại là từ đâu mà đến? Đem bình linh hạc tủy giả ném vào phòng của Chu Hội Phi, là Chu Kế Phi làm?"
Chu phu nhân phản ứng rất nhanh, cao giọng nói: "Không liên quan đến Tham Nhi! Lúc trước ta từng thấy Chu Thực luyện bị hỏng một lò, nói là giữ lửa không tốt nên hỏng, thuốc đại bổ đã thành thuốc độc, ta liền nói cho Tham nhi, bảo con bé dựa vào đó luyện ra một lò, uống để bồi dưỡng thân thể, sau đó thừa dịp con bé đang luyện chế, ta đã động tay động chân, làm lò thuốc đó thành thuốc độc. Là ta lặng lẽ thay thế thuốc của Chu Thực. Kế Phi cũng không biết sự tình, nhưng nó biết Tham nhi từng làm hỏng thuốc, liền có hơi nghi ngờ, cho nên sau khi Chu Thực chết, nó lấy hai viên thuốc ra, muốn hỏi Tham nhi cho ra lẽ, không ngờ ngày đó liền có người báo quan, hắn còn chưa kịp đem trả thuốc, ta vội vàng ném thuốc dưới gối......"
Chu Kế Phi chỉ là có chút lòng nghi ngờ, căn bản chưa từng chứa thuốc giả, vì vậy thoạt nhìn càng giống là bị giá họa......
Lý Phỉ thở dài, "Được rồi, Chu Thực là bà làm hại, Khương Tham cùng Chu Kế Phi không biết rõ sự tình.....Còn Linh U và Đinh Tào thì sao? Một phu nhân trong khuê phòng như bà, chẳng lẽ còn có thể hại chết hai người họ?"
Chu phu nhân nói: "Đêm đó Kế Phi cùng Hội Phi ở huyện nha, Linh U xen lẫn vào khách thăm viếng tìm ta, ta sợ hắn dây dưa không rõ, cho nên cho hắn chút ít tiền tài, lại để cho hắn tranh thủ thời gian rời Thẩm Hà. Hắn lại yêu cầu muốn lấy đan dược của Chu Thực, ta quả thực đã cho hắn mấy thứ, về phần hắn có dùng hay không, ta không biết được......"
Lý Phỉ hỏi: "Độc dược?"
"Nói độc dược cũng không sai......" Chu phu nhân đáy mắt hiện lên trào phúng, "Là thuốc có ba phần độc. Chu Thực dùng 'tiên đan' lâu như vậy cũng chưa thấy thân thể ông ta tốt lên, cuối cùng còn tiễn ông ta thăng thiên, không phải là những thứ thuốc kia sao? Linh U tuy được xưng là dược sư, nhưng đầu óc hắn có chút mông lung, căn bản không hiểu được cách pha thuốc luyện chê, huống chi lại kết bạn với *hổ lang của Chu Thực, nếu là nhất thời hưng phấn mà dùng quá liều lượng, đột tử cũng không có gì kỳ lạ."
(*hổ lang : thầy thuốc như sài lang, sói )
"Cái này......"
Lý Phỉ nhìn về phía Tạ Nham.
Tiền triều từ khi *Lão Tử rời đi, mấy trăm năm vẫn kéo dài, người luyện đan cầu trường sinh bất lão vô số kể, hàng năm vì thế mà người chết cũng nhiều, chẳng qua người thường, thường cho rằng uống tiên đan mà chết mà đắc đạo thăng thiên, không dùng mới lạ. Quan phủ thấy cũng nhiều, nên bình thường không lập án xử lý, cứ thanh minh là do người chết dùng tiên đan mà chết, hiển nhiên đều là do người chết tự mình uống thuốc, cũng không miệt mài theo đuổi bản án nữa.
(*Lão Tử : Lão Tử là một nhân vật chính yếu trong Triết học Trung Quốc, sự tồn tại của ông trong lịch sử hiện vẫn đang còn được tranh cãi. Theo truyền thuyết Trung Quốc, ông sống ở thế kỷ VI TCN. Nhiều học giả hiện đại cho rằng ông sống ở thế kỉ IV TCN, thời Bách gia chư tử và thời Chiến Quốc.)
Cho nên bất luận là Chu Thực hay là Linh U, nếu là do tự mình uống thuốc đột tử, lại không có gia nhân cáo trạng, quan phủ cũng không can thiệp.
Theo tình huống bọn họ chứng kiến, Linh U đích thực chỉ là thầy thuốc giang hồ, nói hắn là tên lừa đảo cũng không quá đáng.
Những chỗ thuốc kia của Chu Thực đều là do dược liệu hiếm quý luyện thành, chỉ cần Linh U xác định cũng không phải độc, không chừng thực sự sẽ uống vào, nhất thời tạng phủ không chịu nổi nên đột tử, cũng không phải là không thể.
Tạ Nham trầm ngâm, "Bà nói bà lén đuổi Linh U đi, còn có nhân chứng rõ ràng không? "
( Edit + Beta : Hàn - Mai )
Hắn hỏi: "Nói như thế, thuốc giả kia hẳn là do bà trộm cách luyện chế, giao cho Khương Tham luyện chế? Vậy dưới gối Chu Kế Phi có hai viên dược hoàn, lại là từ đâu mà đến? Đem bình linh hạc tủy giả ném vào phòng của Chu Hội Phi, là Chu Kế Phi làm?"
Chu phu nhân phản ứng rất nhanh, cao giọng nói: "Không liên quan đến Tham Nhi! Lúc trước ta từng thấy Chu Thực luyện bị hỏng một lò, nói là giữ lửa không tốt nên hỏng, thuốc đại bổ đã thành thuốc độc, ta liền nói cho Tham nhi, bảo con bé dựa vào đó luyện ra một lò, uống để bồi dưỡng thân thể, sau đó thừa dịp con bé đang luyện chế, ta đã động tay động chân, làm lò thuốc đó thành thuốc độc. Là ta lặng lẽ thay thế thuốc của Chu Thực. Kế Phi cũng không biết sự tình, nhưng nó biết Tham nhi từng làm hỏng thuốc, liền có hơi nghi ngờ, cho nên sau khi Chu Thực chết, nó lấy hai viên thuốc ra, muốn hỏi Tham nhi cho ra lẽ, không ngờ ngày đó liền có người báo quan, hắn còn chưa kịp đem trả thuốc, ta vội vàng ném thuốc dưới gối......"
Chu Kế Phi chỉ là có chút lòng nghi ngờ, căn bản chưa từng chứa thuốc giả, vì vậy thoạt nhìn càng giống là bị giá họa......
Lý Phỉ thở dài, "Được rồi, Chu Thực là bà làm hại, Khương Tham cùng Chu Kế Phi không biết rõ sự tình.....Còn Linh U và Đinh Tào thì sao? Một phu nhân trong khuê phòng như bà, chẳng lẽ còn có thể hại chết hai người họ?"
Chu phu nhân nói: "Đêm đó Kế Phi cùng Hội Phi ở huyện nha, Linh U xen lẫn vào khách thăm viếng tìm ta, ta sợ hắn dây dưa không rõ, cho nên cho hắn chút ít tiền tài, lại để cho hắn tranh thủ thời gian rời Thẩm Hà. Hắn lại yêu cầu muốn lấy đan dược của Chu Thực, ta quả thực đã cho hắn mấy thứ, về phần hắn có dùng hay không, ta không biết được......"
Lý Phỉ hỏi: "Độc dược?"
"Nói độc dược cũng không sai......" Chu phu nhân đáy mắt hiện lên trào phúng, "Là thuốc có ba phần độc. Chu Thực dùng 'tiên đan' lâu như vậy cũng chưa thấy thân thể ông ta tốt lên, cuối cùng còn tiễn ông ta thăng thiên, không phải là những thứ thuốc kia sao? Linh U tuy được xưng là dược sư, nhưng đầu óc hắn có chút mông lung, căn bản không hiểu được cách pha thuốc luyện chê, huống chi lại kết bạn với *hổ lang của Chu Thực, nếu là nhất thời hưng phấn mà dùng quá liều lượng, đột tử cũng không có gì kỳ lạ."
(*hổ lang : thầy thuốc như sài lang, sói )
"Cái này......"
Lý Phỉ nhìn về phía Tạ Nham.
Tiền triều từ khi *Lão Tử rời đi, mấy trăm năm vẫn kéo dài, người luyện đan cầu trường sinh bất lão vô số kể, hàng năm vì thế mà người chết cũng nhiều, chẳng qua người thường, thường cho rằng uống tiên đan mà chết mà đắc đạo thăng thiên, không dùng mới lạ. Quan phủ thấy cũng nhiều, nên bình thường không lập án xử lý, cứ thanh minh là do người chết dùng tiên đan mà chết, hiển nhiên đều là do người chết tự mình uống thuốc, cũng không miệt mài theo đuổi bản án nữa.
(*Lão Tử : Lão Tử là một nhân vật chính yếu trong Triết học Trung Quốc, sự tồn tại của ông trong lịch sử hiện vẫn đang còn được tranh cãi. Theo truyền thuyết Trung Quốc, ông sống ở thế kỷ VI TCN. Nhiều học giả hiện đại cho rằng ông sống ở thế kỉ IV TCN, thời Bách gia chư tử và thời Chiến Quốc.)
Cho nên bất luận là Chu Thực hay là Linh U, nếu là do tự mình uống thuốc đột tử, lại không có gia nhân cáo trạng, quan phủ cũng không can thiệp.
Theo tình huống bọn họ chứng kiến, Linh U đích thực chỉ là thầy thuốc giang hồ, nói hắn là tên lừa đảo cũng không quá đáng.
Những chỗ thuốc kia của Chu Thực đều là do dược liệu hiếm quý luyện thành, chỉ cần Linh U xác định cũng không phải độc, không chừng thực sự sẽ uống vào, nhất thời tạng phủ không chịu nổi nên đột tử, cũng không phải là không thể.
Tạ Nham trầm ngâm, "Bà nói bà lén đuổi Linh U đi, còn có nhân chứng rõ ràng không? "
( Edit + Beta : Hàn - Mai )