Edit: Mị
Beta: Sakura
Thật ấm áp? Đây là cảm giác gì? Giống như đang ở trong biển nước ấm áp mênh mông.
Trương U không mở được mắt ra, cũng không có hành động gì , mặc dù có cảm giác như đang ở trong nước nhưng không có cảm giác khó thở chút
nào, hơn nữa còn rất thoải mái, một loại cảm giác thoải mái ấm áp trước
giờ chưa từng có bao vây lấy cô, toàn thân không khỏi buông lỏng, cả
người nhẹ nhàng phiêu phiêu , Trương U cứ trong tình trạng không tự chủ
như vậy, một cảm giác trống rỗng kéo dài. Linh hồn nằm sâu trong cơ thể
cô, sau khi bị cửu thiên thần lôi bổ trúng liền lưu lại trên đó một đạo
lôi chủng, không ngừng dung hợp cùng với linh hồn của cô, đồng hoá, cũng vì vậy linh hồn của cô đã lấy được chỗ rất tốt chỉ là cô vẫn chưa phát
hiện ra .
Không biết như vậy kéo dài trong bao lâu, Trương U phát hiện rốt cuộc mình cũng đã cử động được, mặc dù chỉ là động tác rất nhỏ, hơn nữa cô
còn nghe được có người đang nói chuyện, là giọng nữ.Trương U nghe rất mơ hồ không rõ, nhưng cô vẫn có thể hiểu được trong giọng nói ấy mang theo cảm giác ấm áp và yêu thương. Cũng bởi vì nghe được giọng nói của
người phụ nữ này mà cô đã tỉnh lại từ trong trạng thái Không Linh lúc
nãy(giống như nhập định ấy).
Không biết thân thể này xảy ra chuyện gì, sau khi tỉnh lại cô luôn
phát hiện có một loại năng lượng bị cô hấp thụ, rất thoải mái, hơn nữa
đối với loại năng lượng này, mơ mơ màng màng có cảm giác vô cùng thân
thiết, rất kỳ quái.
Điều này làm cho cô có chút mong chờ lại có chút chống cự, chưa ăn
thịt heo chứ không có nghĩa là chưa thấy heo chạy? Khi cô còn bé cũng đã xem qua rất nhiều phim hoạt hình, truyện tranh giả tưởng, sau khi lớn
lên một chút cũng xem qua không ít tiểu thuyết, tình huống hiện tại của
chính mình có chút giống như những chuyện đó, chỉ là đối với người
trưởng thành như cô thì vẫn còn rất lý trí, Trương U không biết vì sao
mình còn sống, lại còn bị nhốt ở một nơi nào đó, thân thể cũng xuất hiện vấn đề, đối với những chuyện chưa nắm rõ nguyên nhân, cứ cẩn thận vẫn
tốt hơn.
Sau khi bỏ ra một thời gian không ngắn để thăm dò, cô phát hiện lực
lượng kia đối với cơ thể cô chỉ có lợi chứ không hại, bởi vì hấp thu
năng lượng kia xong, cô có thể cảm giác được cơ thể mình thay đổi, đó là thay đổi tốt, cái loại cảm giác khống chế mờ mờ ảo ảo này khiến cho cô
cảm thấy tự tin vì mọi thứ đều được nắm trong lòng bàn tay.
Hơn nữa, trong lúc cô buông lỏng thân thể, rơi vào trạng thái Không
Linh thì vẫn luôn cảm nhận được thân thể không ngừng hấp thu năng lượng, năng lượng dũng mãnh như nước ào ào tràn vào thân thể cô, cũng do lần
trước tiến nhập vào trạng thái Không Linh mà cô có thể thấy rõ được lực
lượng kia tập trung về đâu, chỗ hấp thu lực lượng này chính là linh hồn
của cô, thậm chí cô còn thấy được linh hồn của mình dĩ nhiên là màu tím
đấy, màu tím óng ánh, lâu lâu lại chớp lên vài tia sáng trắng. Càng thêm kỳ quái chính là chỗ mi tâm của cô có một vệt sáng màu tím bạc trong
suốt,bên trong lại có một vật thể mơ hồ phát sáng lập lòe, cô có cảm
giác vật thể này đối với linh hồn của cô rất quen thuộc, giống như trời
sinh vốn là một. Tất cả năng lượng cô hấp thu giống như bị vật thể này
hấp dẫn, cứ đổ dồn về rồi quay chung quanh nó. Rất đẹp, thực sự rất quỷ
mị.
Cũng vì lần đó quá kinh ngạc, làm cho cô từ trong trạng thái Không
Linh tỉnh lại, nghỉ ngơi một thời gian cô mới tiến nhập Không Linh một
lần nữa, lần hấp thu này cô lại không phát hiện ra nó có thêm biến hoá
nào khác, mới cảm thấy thoải mái hơn, có một điều cô có thể khẳng định,
cái vật thể kia sau này sẽ gây ra cho cô một đại sự tuyệt đối không ngờ
trước được.
Hôm nay, nói là hôm nay nhưng trên thực tế Trương U cũng không biết
đến cùng là cô đã trải qua bao lâu rồi, bây giờ là lúc nào cô cũng không nắm rõ.
Bởi vì ở nơi này, hoàn toàn không có được khái niệm thời gian, nguyên một mảnh tối đen và không gian thì nhỏ hẹp, hơn nữa, cũng vì cô không
mở được mắt, cho nên bình thường cô đều tu luyện theo kiểu chuyên tâm
hấp thu năng lượng, năng lượng được hấp thu bị cô tìm cách khống chế,
cũng không biết vì sao trong lòng cô lại nảy sinh cảm giác muốn khống
chế chúng, không nghĩ tới chỉ có cảm giác muốn thử nhưng lại thành công
thật, sau khi hấp thu năng lượng xong thì trong lòng cô lại muốn chúng
di chuyển đến từng nơi khác nhau trong cơ thể, lại có thể được, năng
lượng chuyển động không nhanh nhưng đi tới đâu rồi cũng đổ dồn về linh
hồn của cô. Chỉ cần như vậy thôi cũng đủ làm cho cô hưng phấn, quả nhiên là cô có thể khống chế được chúng.
Từ trong trạng thái tu luyện tỉnh dậy, chân đã cử động được. Giống
như trong dự đoán của cô, lại xuất hiện giọng nữ mơ hồ.Trương U không
biết người phụ nữ này là ai, mỗi lần cô tỉnh dậy đều có thể nghe được
giọng nói này, đôi khi cũng có giọng nam, chỉ là cô nhìn không thấy nghe không rõ, khiến cho cô nghĩ như thế nào cũng không thông, rốt cuộc mình đang bị làm sao, thân thể thì biến thành như vậy, lại còn bị nhốt tại
nơi quỷ quái này, chẳng lẽ bị người ta bắt nhốt trong ống nghiệm sao? Mà đây là suy đoán cô cho là đúng nhất.
Nhưng nếu thật là đáp án này thì thật không tốt, bị bắt đi thí nghiệm như vậy mà được sao?
Trong lòng Trương U hơi có chút buồn bực, cái loại cảm giác thân bất
do kỷ này thật làm cho người ta thấy áp lực, bên tai lúc này lại xuất
hiện giọng nói như cũ có cả giọng của đàn ông nữa, nếu như lúc trước cô
sẽ bỏ đi tu luyện không thèm nghe bọn họ nói chuyện mà không biết nói
gì, chỉ là hôm nay cô không có tâm trạng như trước, cuộc sống như thế
này rốt cuộc phải trải qua bao lâu a? Trương U tiến nhập trạng thái tu
luyện có thể khiến bản thân quên đi thời gian, nhưng mà nếu cả đời đều
phải như vậy, Trương U nghĩ nhất định mình sẽ bị điên mất, ngay cả bản
thân mình là ai cũng sẽ quên luôn nha.
Nếu có chuyện đó xảy ra thì sao? Quên mất chính mình là ai? Vĩnh viễn phải ở lại đây? Không, Tuyệt đối không được!
Giọng nói mơ hồ nhưng nghe có cảm giác rất ngọt ngào ở bên tai ”ông ông ông ông” , đến cùng là đang nói cái gì?
Càng ngày Trương U càng thêm bực bội, trong không gian nhỏ hẹp không
ngừng đung đưa, động tác không lớn, chỉ là duỗi duỗi chân, động động rất nhẹ nhàng, mà thực tế đây là những gì cô có thể làm lúc này, bất ngờ là hành động nhỏ của cô vừa kết thúc thì lại nghe giọng của người phụ nữ
kia có chút đau đớn rồi lại giống như rất hạnh phúc? Giọng nói của người đàn ông kia hình như cũng lộ ra vẻ quan tâm và vui vẻ.
Đúng lúc này, Trương U có cảm giác thân thể mình bị đè ép thoáng một
phát, không đúng, là chỗ ở của mình bị đè ép, vốn là một không gian nhỏ
hẹp, nên khi bị ép xuống, dù chỉ là một thoáng nhưng Trương U cũng cảm
giác được, đây là có chuyện gì xảy ra?
Trương U ngừng động tác, đột nhiên trong đầu chợt lóe linh quang, có
thể hay không cũng nên làm giống như lúc tập trung tinh thần hấp thu
năng lượng, bây giờ sẽ tập trung tinh thần để lắng nghe, nói không chừng có thể nghe được họ nói gì a? Nghĩ là làm, cố gắng đả thông tư tưởng để cảm thụ bên ngoài, có thể cảm giác được năng lượng đang lưu động, âm
thanh .. âm thanh..
Quả nhiên trong lúc Trương U không ngừng điều chỉnh suy nghĩ của
mình, chỉ muốn nghe rõ giọng nói bên ngoài, cô cảm giác tạp âm bên tai
dần dần rõ ràng,cố gắng khống chế kích động trong lòng chính mình để
bình tĩnh hơn.
Nghe rõ rồi!
Beta: Sakura
Thật ấm áp? Đây là cảm giác gì? Giống như đang ở trong biển nước ấm áp mênh mông.
Trương U không mở được mắt ra, cũng không có hành động gì , mặc dù có cảm giác như đang ở trong nước nhưng không có cảm giác khó thở chút
nào, hơn nữa còn rất thoải mái, một loại cảm giác thoải mái ấm áp trước
giờ chưa từng có bao vây lấy cô, toàn thân không khỏi buông lỏng, cả
người nhẹ nhàng phiêu phiêu , Trương U cứ trong tình trạng không tự chủ
như vậy, một cảm giác trống rỗng kéo dài. Linh hồn nằm sâu trong cơ thể
cô, sau khi bị cửu thiên thần lôi bổ trúng liền lưu lại trên đó một đạo
lôi chủng, không ngừng dung hợp cùng với linh hồn của cô, đồng hoá, cũng vì vậy linh hồn của cô đã lấy được chỗ rất tốt chỉ là cô vẫn chưa phát
hiện ra .
Không biết như vậy kéo dài trong bao lâu, Trương U phát hiện rốt cuộc mình cũng đã cử động được, mặc dù chỉ là động tác rất nhỏ, hơn nữa cô
còn nghe được có người đang nói chuyện, là giọng nữ.Trương U nghe rất mơ hồ không rõ, nhưng cô vẫn có thể hiểu được trong giọng nói ấy mang theo cảm giác ấm áp và yêu thương. Cũng bởi vì nghe được giọng nói của
người phụ nữ này mà cô đã tỉnh lại từ trong trạng thái Không Linh lúc
nãy(giống như nhập định ấy).
Không biết thân thể này xảy ra chuyện gì, sau khi tỉnh lại cô luôn
phát hiện có một loại năng lượng bị cô hấp thụ, rất thoải mái, hơn nữa
đối với loại năng lượng này, mơ mơ màng màng có cảm giác vô cùng thân
thiết, rất kỳ quái.
Điều này làm cho cô có chút mong chờ lại có chút chống cự, chưa ăn
thịt heo chứ không có nghĩa là chưa thấy heo chạy? Khi cô còn bé cũng đã xem qua rất nhiều phim hoạt hình, truyện tranh giả tưởng, sau khi lớn
lên một chút cũng xem qua không ít tiểu thuyết, tình huống hiện tại của
chính mình có chút giống như những chuyện đó, chỉ là đối với người
trưởng thành như cô thì vẫn còn rất lý trí, Trương U không biết vì sao
mình còn sống, lại còn bị nhốt ở một nơi nào đó, thân thể cũng xuất hiện vấn đề, đối với những chuyện chưa nắm rõ nguyên nhân, cứ cẩn thận vẫn
tốt hơn.
Sau khi bỏ ra một thời gian không ngắn để thăm dò, cô phát hiện lực
lượng kia đối với cơ thể cô chỉ có lợi chứ không hại, bởi vì hấp thu
năng lượng kia xong, cô có thể cảm giác được cơ thể mình thay đổi, đó là thay đổi tốt, cái loại cảm giác khống chế mờ mờ ảo ảo này khiến cho cô
cảm thấy tự tin vì mọi thứ đều được nắm trong lòng bàn tay.
Hơn nữa, trong lúc cô buông lỏng thân thể, rơi vào trạng thái Không
Linh thì vẫn luôn cảm nhận được thân thể không ngừng hấp thu năng lượng, năng lượng dũng mãnh như nước ào ào tràn vào thân thể cô, cũng do lần
trước tiến nhập vào trạng thái Không Linh mà cô có thể thấy rõ được lực
lượng kia tập trung về đâu, chỗ hấp thu lực lượng này chính là linh hồn
của cô, thậm chí cô còn thấy được linh hồn của mình dĩ nhiên là màu tím
đấy, màu tím óng ánh, lâu lâu lại chớp lên vài tia sáng trắng. Càng thêm kỳ quái chính là chỗ mi tâm của cô có một vệt sáng màu tím bạc trong
suốt,bên trong lại có một vật thể mơ hồ phát sáng lập lòe, cô có cảm
giác vật thể này đối với linh hồn của cô rất quen thuộc, giống như trời
sinh vốn là một. Tất cả năng lượng cô hấp thu giống như bị vật thể này
hấp dẫn, cứ đổ dồn về rồi quay chung quanh nó. Rất đẹp, thực sự rất quỷ
mị.
Cũng vì lần đó quá kinh ngạc, làm cho cô từ trong trạng thái Không
Linh tỉnh lại, nghỉ ngơi một thời gian cô mới tiến nhập Không Linh một
lần nữa, lần hấp thu này cô lại không phát hiện ra nó có thêm biến hoá
nào khác, mới cảm thấy thoải mái hơn, có một điều cô có thể khẳng định,
cái vật thể kia sau này sẽ gây ra cho cô một đại sự tuyệt đối không ngờ
trước được.
Hôm nay, nói là hôm nay nhưng trên thực tế Trương U cũng không biết
đến cùng là cô đã trải qua bao lâu rồi, bây giờ là lúc nào cô cũng không nắm rõ.
Bởi vì ở nơi này, hoàn toàn không có được khái niệm thời gian, nguyên một mảnh tối đen và không gian thì nhỏ hẹp, hơn nữa, cũng vì cô không
mở được mắt, cho nên bình thường cô đều tu luyện theo kiểu chuyên tâm
hấp thu năng lượng, năng lượng được hấp thu bị cô tìm cách khống chế,
cũng không biết vì sao trong lòng cô lại nảy sinh cảm giác muốn khống
chế chúng, không nghĩ tới chỉ có cảm giác muốn thử nhưng lại thành công
thật, sau khi hấp thu năng lượng xong thì trong lòng cô lại muốn chúng
di chuyển đến từng nơi khác nhau trong cơ thể, lại có thể được, năng
lượng chuyển động không nhanh nhưng đi tới đâu rồi cũng đổ dồn về linh
hồn của cô. Chỉ cần như vậy thôi cũng đủ làm cho cô hưng phấn, quả nhiên là cô có thể khống chế được chúng.
Từ trong trạng thái tu luyện tỉnh dậy, chân đã cử động được. Giống
như trong dự đoán của cô, lại xuất hiện giọng nữ mơ hồ.Trương U không
biết người phụ nữ này là ai, mỗi lần cô tỉnh dậy đều có thể nghe được
giọng nói này, đôi khi cũng có giọng nam, chỉ là cô nhìn không thấy nghe không rõ, khiến cho cô nghĩ như thế nào cũng không thông, rốt cuộc mình đang bị làm sao, thân thể thì biến thành như vậy, lại còn bị nhốt tại
nơi quỷ quái này, chẳng lẽ bị người ta bắt nhốt trong ống nghiệm sao? Mà đây là suy đoán cô cho là đúng nhất.
Nhưng nếu thật là đáp án này thì thật không tốt, bị bắt đi thí nghiệm như vậy mà được sao?
Trong lòng Trương U hơi có chút buồn bực, cái loại cảm giác thân bất
do kỷ này thật làm cho người ta thấy áp lực, bên tai lúc này lại xuất
hiện giọng nói như cũ có cả giọng của đàn ông nữa, nếu như lúc trước cô
sẽ bỏ đi tu luyện không thèm nghe bọn họ nói chuyện mà không biết nói
gì, chỉ là hôm nay cô không có tâm trạng như trước, cuộc sống như thế
này rốt cuộc phải trải qua bao lâu a? Trương U tiến nhập trạng thái tu
luyện có thể khiến bản thân quên đi thời gian, nhưng mà nếu cả đời đều
phải như vậy, Trương U nghĩ nhất định mình sẽ bị điên mất, ngay cả bản
thân mình là ai cũng sẽ quên luôn nha.
Nếu có chuyện đó xảy ra thì sao? Quên mất chính mình là ai? Vĩnh viễn phải ở lại đây? Không, Tuyệt đối không được!
Giọng nói mơ hồ nhưng nghe có cảm giác rất ngọt ngào ở bên tai ”ông ông ông ông” , đến cùng là đang nói cái gì?
Càng ngày Trương U càng thêm bực bội, trong không gian nhỏ hẹp không
ngừng đung đưa, động tác không lớn, chỉ là duỗi duỗi chân, động động rất nhẹ nhàng, mà thực tế đây là những gì cô có thể làm lúc này, bất ngờ là hành động nhỏ của cô vừa kết thúc thì lại nghe giọng của người phụ nữ
kia có chút đau đớn rồi lại giống như rất hạnh phúc? Giọng nói của người đàn ông kia hình như cũng lộ ra vẻ quan tâm và vui vẻ.
Đúng lúc này, Trương U có cảm giác thân thể mình bị đè ép thoáng một
phát, không đúng, là chỗ ở của mình bị đè ép, vốn là một không gian nhỏ
hẹp, nên khi bị ép xuống, dù chỉ là một thoáng nhưng Trương U cũng cảm
giác được, đây là có chuyện gì xảy ra?
Trương U ngừng động tác, đột nhiên trong đầu chợt lóe linh quang, có
thể hay không cũng nên làm giống như lúc tập trung tinh thần hấp thu
năng lượng, bây giờ sẽ tập trung tinh thần để lắng nghe, nói không chừng có thể nghe được họ nói gì a? Nghĩ là làm, cố gắng đả thông tư tưởng để cảm thụ bên ngoài, có thể cảm giác được năng lượng đang lưu động, âm
thanh .. âm thanh..
Quả nhiên trong lúc Trương U không ngừng điều chỉnh suy nghĩ của
mình, chỉ muốn nghe rõ giọng nói bên ngoài, cô cảm giác tạp âm bên tai
dần dần rõ ràng,cố gắng khống chế kích động trong lòng chính mình để
bình tĩnh hơn.
Nghe rõ rồi!