Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 318: Gút mắc ân oán sáu năm trước: Cái chết!

“Vậy.... Vậy thì cho ôm một chút, một phút thôi!” Noãn Noãn giơ lên một ngón tay bụ bẫm, đồng ý một cách cực kỳ keo kiệt.

 

Thân Tống Hạo ôm Noãn Noãn lên đi xem những món đồ chơi và váy áo xinh đẹp. Văn Tĩnh lặng lẽ kéo Hoan Nhan sang một bên.

 

“Chuyện gì vậy Tĩnh?” Hoan Nhan hơi ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt của Văn Tĩnh, cô nàng không sợ trời, không sợ đất, vậy mà lại lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

 

“Cậu có biết hay không Lâm Thiến đã trở lại?” Văn Tĩnh hơi khẩn trương, cô đưa tay vuốt ve cái bụng đã hơi nhô ra dưới lớp áo khoác thật dày, nhưng lới nói lại mang theo vẻ khẩn trương lo lắng.

 

“Ừ, mình có nghe nói.” Hoan Nhan nhẹ nhàng gật đầu, cảm thấy kỳ lạ nên hỏi lại: “Tĩnh, cậu lo lắng chuyện gì?”

 

Văn Tĩnh sắc mặt tái mét, nhưng vẫn tỏ ra tự nhiên, liền cười cười nhẹ lắc đầu: “Không có, không có gì, chỉ thấy hơi lạ, nhiều năm rồi cô ta không có tin tức gì, đột nhiên hôm nay lại quay trở về.”

 

“Nơi này dù sao cũng còn ba cô ấy ở đây, trờ lại cũng là chuyện bình thường.” Hoan Nhan liếc mắt nhìn vẻ mặt Văn Tĩnh thay đổi bất chợt, càng cảm thấy chuyện này có vấn đề gì đó.

 

“Mình biết, nhưng mà, tháng sau là kỷ niệm ngày tốt nghiệp ra trường, lần đầu tổ chức, Lâm Thiến có mời mình và Ka Ka cùng tham gia buổi họp lớp.”

 

Văn Tĩnh mi tâm nhíu chặt hơn, hơi bực bội: “Mình đã tìm lý do từ chối, không nghĩ rằng Lâm Thiến vẫn liên tục mời, nói gần nói xa, đại khái ý là Văn Tĩnh mình sợ cô ta! Con bà nó, lần này mình phải đi, vừa đúng lúc vạch trần sự thật về cô ta!”

 

“Tĩnh, cậu bây giờ đang mang thai, không thể uống rượu, không được tức giận, theo mình không nên đi. Mấy người chúng ta năm đó có mâu thuẫn, hiện tại gặp lại, không tránh khỏi cãi vả nhau. Mình cũng không đi, mấy năm nay những người bạn học lúc đó cũng không có liên lạc, gặp lại cũng không nói được gì. Thôi, không cần đi.”

 

Hứa Hoan Nhan nhìn cô bị chọc tức sắc mặt xanh mét, cuống quýt mở miệng khuyên can. Cô thật không muốn đi tham gia, mọi người chỉ là tập trung khoe khoang cùng thỏa mãn hư vinh, đó mới là tâm của buổi họp lớp này.

 

“Tại sao không đi? Đây không phải là lần đầu họp lớp sao? Chúng ta ai cũng không thua kém cô ta, chỉ là một cái chức thư ký thị trưởng nho nhỏ, làm như mình chức to lắm ấy. Văn Tĩnh tôi sáu năm trước không sợ cô ta, bây giờ cũng không! Mình đã nói với Ka Ka rồi, cuối tuần ba người chúng ta cùng đi.”

 

Văn Tĩnh tính tình nóng nãy, chính là không hiểu chuyện cho lắm, chỉ cần bị người châm ngòi thổi gió hai lần, cô lập tức bùng nổ liền.

 

Hoan Nhan bất đắc dĩ liếc nhìn cô: “Tĩnh.... Cậu cũng sắp làm mẹ rồi, tính tình nóng nảy sao vẫn không thay đổi?”

 

“Không thay đổi, không thay đổi được, cũng đã nửa đời người rồi không muốn thay đổi, cứ như vậy đi.” Văn Tĩnh khoát tay chặn lại, oanh oanh liệt liệt nói.

 

“Thật may là Kỳ Chấn nhà cậu chịu đựng nổi, nếu đổi thành mình á, đã sớm phát điên rồi!”

 

Hoan Nhan mở miệng trêu chọc, không nhìn thấy Văn Tĩnh xoay người lại, trên mặt cô ấy chợt lóe lên vẻ lo lắng.

 

Vào sáu năm trước, chuyện đêm đó vẫn như còn sờ sờ trước mặt, cô tận mắt nhìn thấy Ka Ka làm tất cả, mà cô, tuy rằng không có ra tay tàn nhẫn, nhưng cũng là đồng lõa. Cô tin chắc người như Lâm Thiến tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ. Lần này cô đồng ý đi tham gia họp lớp, cũng muốn thăm dò ý tứ Lâm Thiến một chút. Chuyện của sáu năm trước rốt cuộc cũng có thể hóa giải không,dù sao....Nhan nhi cũng không biết một tý gì, còn Lâm Thiến tất nhiên hận Hoan Nhan thấu xương, cho là cô ấy đừng phía sau chủ mưu.

 

Mời các bạn đọc tại DocTruyen để có chương mới nhanh nhất. Mặc dù tổng bộ Thân thị đều dời đến Singapore, nhưng ở tại thành phố A này chi nhánh công ty trải rộng khắp nơi, cho nên nếu có thương vụ to lớn nào thì tự nhiên tổng bộ bên kia sẽ nắm được. Chính phủ vừa mới phê duyệt khai phá hạng mục mảnh đất một ngàn hecta để xây biệt thự. Trong nháy mắt liền hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người. Thân Tống Hạo và Quý Duy An đều quan tâm chú ý chuyện này. Người nào cũng biết, có thể cùng hợp tác với chính phủ, hiệu quả lợi nhuận và lợi ích to lớn biết bao. Nếu hạng mục quan trọng này rơi vào tay ai, tuyệt đối sẽ đưa tới ghen tỵ hoặc hâm mộ khắp nơi. Vì thế, ai cũng trăm phương ngàn kế mơ tưởng muốn đem khối thịt béo bở này chộp vào trong tay, thâu tóm cho mình.

 

Thân Tống Hạo và Quý Duy An bận rộn túi bụi, tiếp theo Kỳ Chấn giống như con quay. Còn Văn Tĩnh và Hoan Nhan thì rảnh rỗi nhàm chán, vừa đúng lúc cũng gần tới ngày họp lớp.

 

Sáng sớm Văn Tĩnh đã thức dậy, cho tài xế ra sân bay đón Ka Ka tới đây. Ba người đã lâu không gặp đùa giỡn hồi lâu, chỉ đến khi Hoan Nhan đi rửa mặt, Văn Tĩnh mới kéo Ka Ka đi ra ngoài. Sắc mặt hai người hơi khó coi, trầm ngâm hồi lâu, hai người quyết định trước tiên vẫn không cho Hoan Nhan biết chuyện.

 

“Cậu nói xem, cô ta trở về đây ý đồ muốn cái gì?” Ka Ka không nhịn được, oán hận mắng một tiếng: “Con bà nó, muốn đánh muốn giết đến tìm mình, lúc trước động vào người cô ta cũng là mình, tìm cậu làm gì? Tĩnh, cậu đang mang thai, tốt nhất không nên đi.”

 

“Mình không đi, các cậu bị khi dễ thì sao? Chúng ta thân tình sâu nặng như vậy, mặc kệ là phát sinh chuyện gì, đều phải cùng nhau chia sẽ, mình không sợ!”

 

“Tĩnh, mình biết rõ cậu thuộc dạng người nào, nhưng mà lần này, ngay cả mình trong lòng cũng hơi sợ, không dối gạt cậu, mình lúc ấy nhất thời xúc động xuống tay quá độc ác. Mấy năm nay mỗi lần nhớ tới mình có chút hối hận, không phải hối hận vì giúp Nhan nhi trút giận, mà vì lúc đầu quá tức giận không suy nghĩ sâu xa, một hồi thì xuống tay càng lúc càng mạnh. Đúng là tai họa này lưu lại quá sâu, đừng nói là Lâm Thiến cô ấy, nếu là mình mà bị như vậy, thì con bà nó, dù chỉ còn có một cái mạng mình cũng muốn giết chết người đã đụng đến mình!”

 

“Ka Ka, vậy cậu nói chúng ta phải làm sao bây giờ?” Văn Tĩnh im lặng nghe cô nói, trong lòng càng thêm lo sợ.

 

“Đi một bước tính một bước, tóm lại Tĩnh, vẫn là câu nói kia, chuyện này do mình mình làm, Lâm Thiến dám động đến các cậu, Ka Ka mình có đánh cược cả cái mạng này cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta!”

 

đọc chương mới nhanh nhất tại DocTruyen

 

Ka Ka cắn chặt răng, dứt khoát tuyên bố một câu xanh rờn, Văn Tĩnh liếc nhìn cô một cái, trong lòng xúc động không nói nên lời: “Ka Ka, cậu nghĩ xem.... Có phải do Lâm Thiến trong lòng vẫn nhớ đến Thân Tống Hạo nên càng thêm oán hận Nhan nhi?”

 

“Cái này mình cũng không rõ lắm, tóm lại, tụi mình giáp mặt tùy thời xem tình huống rồi nói sau vậy.” Ka Ka thở dài một hơi, mi tâm càng nhíu chặt hơn.

 

Sáu năm trôi qua im lặng, lần này cô ta vênh váo tự đắc trở về, nhất định sẽ không giảng hòa cùng các cô. Ân oán sáu năm trước do một tay cô gây ra, mà nay, có phải chăng bây giờ cũng cần kết thúc trên người cô?

back top