Phi Thiên

Chương 1164: Cần gấp Vô Ưu quả (2)

Hồng Tụ khóc sướt mướt nói:

- Miêu gia, ngài có thể nghĩ biện pháp xoay xở nhiều Vô Ưu quả hơn hay không, đại nhân nhà tôi hiện tại cần sử dụng gấp.

Miêu Nghị kỳ quái rồi:

- Vô Ưu quả? Muốn Vô Ưu quả các ngươi đi thương hội tìm mua là xong, tìm ta làm cái gì? Yến Đại ca hôm nay là chủ nhân một cung, ngươi ngàn vạn lần đừng nói với ta là hắn ngay cả tiền mua Vô Ưu quả đều không có.

Hồng Tụ lắc đầu nói:

- Không phải là chuyện tiền bạc, mà là Vô Ưu quả ở trên thị trường có thể mua được đều bị chúng tôi mua hết rồi, chẳng những là Tiên quốc thương hội, thương hội sáu quốc chúng tôi cũng đều mua hết rồi. Tiền chúng tôi cũng đích xác xài sạch rồi, nhưng nếu là tiền có thể giải quyết thì tốt rồi, mấu chốt là hiện tại cho dù có tiền, muốn mua cũng không có mà muanữa. Miêu gia và đại nhân là quá mệnh giao tình, Hồng Tụ thật sự là không có biện pháp rồi, chỉ có thể tìm đến Miêu gia, thỉnh cầu Miêu gia hỗ trợ nghĩ một chút biện pháp, xem coi có thể từ đâu xoay xở một ít Vô Ưu quả nữa hay không.

Miêu Nghị hít ngược một hơi khí lạnh, mua sạch Vô Ưu quả ở trên thị trường hết rồi? Hắn kinh ngạc nói:

- Các ngươi mua nhiều Vô Ưu quả như vậy làm cái gì?

Đừng nói là hắn, Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng chấn kinh không nhẹ, đưa mắt nhìn nhau, Vô Ưu quả ở trên thị trường mua hết có giá trị lớn như thế nào?

Hồng Tụ cắn môi lắc lắc đầu:




- Miêu gia không nên hỏi, chuyện này liên quan đến sinh tử của đại nhân nhà tôi, tì nữ không thể nói, chỉ cầu Miêu gia mau sớm giúp đại nhân nhà tôi xoay xở nhiều hơn chút Vô Ưu quả, chậm mất đại nhân nhà tôi sợ là nguy hiểm đến tánh mạng.

Nghiêm trọng như vậy? Miêu gia bỏ cặp chân ngủ bước xuống sàn, đứng lên trầm giọng nói:

- Ta đi gặp Yến Đại ca một chút xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!

- Không được!

Hồng Tụ ôm lấy chân của hắn, giọng đau buồn lắc đầu nói:

- Miêu gia không thể đi, đại nhân nhà tôi luôn dặn dò rằng, không thể để cho ngài biết, tì nữ thật sự là không có biện pháp nào mới tìm đến. Miêu gia, ngài giúp một chút cho tì nữ đi, tì nữ sau này làm trâu làm ngựa báo đáp ngài!

Miêu Nghị nổi giận rồi, luôn mồm cần bản thân mình hỗ trợ, lại không chịu nói rõ cái sự việc gì, nhấc chân động một cái, quát to:

- Cút ngay!

Cái chấn động này không ngờ lại không thể đá Hồng Tụ ra, bị Hồng Tụ liều chết ôm chặt cứng, Miêu Nghị kinh ngạc, khuôn mặt khó tin hỏi:

- Tu vi của ngươi đột phá đến tử liên cảnh giới?

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghe vậy kinh hãi, chả trách trước đó Hồng Tụ tùy tiện chấn động cánh tay một cái đã khiếm hai người bọn họ bị gạt ra một bên, thì ra là tu vi đến tử liên cảnh giới, sao lại có thể nhanh như vậy chứ?

Hồng Tụ vẫn ở đó ôm chân Miêu Nghị không buông, khóc thút thít cực kỳ bi ai nói:

- Miêu gia, ngài không thể đi, thật không thể đi.

Miêu Nghị tức giận nói:

- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Hồng Tụ cứng tiếng nói:

- Miêu gia, là đại nhân nhà tôi tu luyện cần, đại nhân lúc tu luyện xảy ra chút vấn đề, cần gấp Vô Ưu quả giải vây, nếu như càng kéo dài nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì tánh mạng khó bảo toàn. Tì nữ chỉ có thể nói cho Miêu gia những điều như thế, Miêu gia, van cầu ngài rồi, đại nhân nhà tôi kéo dài không được quá lâu đâu.

Cần cho tu luyện? Miêu Nghị nghe vậy chấn động, theo hắn biết Vô Ưu quả trong tu luyện chỉ có thể sử dụng vào một con đường, đó chính là khi đột phá đại cảnh giới, ngay cả Hồng Tụ cũng đều tu đến tử liên cảnh giới... Miêu Nghị có chút kinh nghi bất định hỏi:

- Chẳng lẽ Yến Đại ca đang đột phá kim liên cảnh giới?

Hắn có chút hoài nghi điều này sao có thể.


Hồng Tụ khóc sướt mướt rúc đầu vào chân hắn im lặng, coi như là thầm mặc nhận rồi.

Miêu Nghị á khẩu không nói được lời nào. Hắn không cách nào tưởng tượng Yến Bắc Hồng kẻ điên tu luyện đó tu công pháp gì. Hắn biết Yến Bắc Hồng tu luyện tiến độ nhanh, nhưng là loại nhanh này không khỏi quá dọa người rồi. Chẳng lẽ Yến Bắc Hồng cũng thu được Tiên Nguyên đan các loại tương tự như vậy?

Nhưng mà cũng không đúng a! Hắn nhớ lại lúc trước khi Yến Bắc Hồng đột phá cảnh giới Hồng Liên, dường như cũng sử dụng một lượng lớn Vô Ưu quả, lúc đó nghe Văn Phương mơ hồ tiết lộ qua, lần này lại...

Miêu Nghị nghĩ không thông là cái tình huống gì, bản thân hắn lúc trước đột phá đến cảnh giới Hồng Liên cũng chuẩn bị Vô Ưu quả, nhưng mà căn bản không dùng tới, không dùng một trái nào. Vô Ưu quả không dùng, tự bản thân mình cũng không xảy ra chút việc gì, chẳng hề xuất hiện trạng huống như mọi người khi đột phá cảnh giới Hồng Liên nhất định phải sử dụng Vô Ưu quả mới giải quyết được. Ngược lại thì Thiên Nhi, Tuyết Nhi khi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, đã sử dụng chút ít Vô Ưu quả, nhưng mà hai người cũng chỉ dùng có hai ba trái, cũng không khoa trương giống như Yến Bắc Hồng như thế a!

Nếu là bí mật về tu hành công pháp không muốn để cho mình biết, Miêu Nghị im lặng, cũng không hỏi nhiều cái gì nữa, cau mày hỏi:

- Ngươi muốn bao nhiêu Vô Ưu quả?

Hồng Tụ ngẩng đầu lên nói:

- Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, càng nhiều càng tốt!

Bộ tưởng là cơm để ăn sao? Miêu Nghị giật giật khóe miệng, quay đầu nói với Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

- Các ngươi lập tức liên hệ Văn Phương, Vô Ưu quả có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.

- Không cần tìm nữa, vô dụng thôi.

Hồng Tụ buồn rầu lắc đầu:

- Văn chưởng quỹ chúng tôi đã tìm nhiều lần rồi, nàng cũng thật sự là xoay xở không ra nữa, luôn nhất mực giúp chúng tôi.

Tìm Văn Phương cũng vô dụng, Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhìn về phía Miêu Nghị, không biết đại nhân còn có thể nghĩ ra biện pháp gì khác.

Miêu Nghị hơi làm trầm ngâm, nhìn Hồng Tụ ôm chân của mình không thả:

- Ngươi trước hết đứng lên hãy nói!

Hồng Tụ nới lỏng tay, đứng lên.

Miêu Nghị nhìn nàng dập đầu đến mức gương mặt máu me nhầy nhụa, cũng không biết nên nói sao cho phải, vừa tức giận sự vô lễ của nàng, lại thở dài vì lòng trung của nàng, phất phất tay nói:

- Các ngươi giúp nàng ta lau chút đi, ta đi ra ngoài một chuyến.

Hồng Tụ thoáng một cái gấp rồi, ngăn hắn lại:




- Miêu gia, đại nhân sát lục quá nặng, ngày thường lại không câu nệ tiểu tiết, đắc tội quá nhiều người rồi, người không có bằng hữu gì có thể tin, ngài nếu như không giúp nữa, đại nhân nhà tôi thật không còn đường sống rồi.

Miêu Nghị khuôn mặt bất đắc dĩ nói:

- Ngươi không nên gấp, ta không có nói không thèm quản, ta đi ra ngoài một chuyến chính là tìm Vô Ưu quả cho Yến Đại ca. Ngươi an tâm chờ, nếu không vội vàng cũng vô dụng, ngươi muốn ta lập tức lấy ra một đám Vô Ưu quả, ta cũng không lấy ra được.

Hồng Tụ vội nói:

- Miêu gia, ta đi với ngài.

Miêu Nghị liếc mắt nói:

- Không phải địa phương nào đều có thể dẫn ngươi đi, ngoan ngoãn chờ ở chỗ này, ta tìm được rồi thoáng một cái trở về ngay.

Hồng Tụ vội hỏi:

- Miêu gia có thể tìm được bao nhiêu?

Miêu Nghị hơi trầm mặc một chút:

- Có thể tìm được bao nhiêu ta cũng không có thể xác định, tóm lại ta nhất định có thể lấy được một số.

Hồng Tụ lại quỳ sụp xuống nữa, nức nở nói:

- Miêu gia, ngài phải mau chóng a, Vô Ưu quả càng nhiều càng tốt, đại nhân chống chịu không nổi rồi.

- Ngươi đã nói rất nhiều lần rồi, ta biết rồi, ta sẽ nhanh chóng!

Miêu Nghị cau mày phất tay áo mà đi.

Ra đại môn của hậu điện, cấp tốc bay vọt lên không mà đi.

back top