Kỳ thật lần này mặc kệ Hạ Hầu Thừa Vũ có đồng ý hay không hắn đều sẽ làm như vậy. Dương Khánh nói cũng có lý. Nhưng Miêu Nghị vẫn có quyết định của riêng mình.
Hạ Hầu Thừa Vũ nghe xong muốn huyết tẩy Hắc Long Đàm những vị tại chỗ giật mình, bề bộn khuyên can:
- Ngưu Khanh gia ngàn vạn lần tỉnh táo, nhưng loài bò sát nguy hiểm kia mặc dù đáng giận nhưng thực lực quả thật không yếu, lại có thể sinh dưỡng, cao thủ cũng không ít, không phải người dưới quyền có khả năng ngạnh bính. Hắc Long Đàm có liên hệ đồng thời với không ít thế lực, ngươi ngàn vạn lần không thể xằng bậy.
Không biết chuyện gì xảy ra, nàng lúc này đột nhiên nhớ đến sự tích dĩ vãng của Miêu Nghị, đúng là càng nghĩ càng hãi hùng khiếp vía, cảm giác Miêu Nghị không phải nói để trêu đùa, mà là thật muốn huyết tẩy Hắc Long Đàm, tranh thủ thời gian khuyên can.
Miêu Nghị nói:
- Nương nương. Vưu tộc chẳng lẽ không biết Đô thống phủ U Minh lệ thuộc trực tiếp Thiên Tẫn Cung sao? Vưu tộc chẳng lẽ không biết Từ Đường Nhiên là người của nương nương sao? Một ổ rắn trong xó xỉnh, biết rõ là người của Thiên Tẫn Cung còn dám động thủ, quả thực coi nương nương không ra gì. Nhục nhã không phải là Đô Thống phủ U Minh, nhục nhã chính là Thiên Tẫn Cung. Vưu tộc sở dĩ dám làm như vậy, có lẽ là biết rõ nương nương nhường nhịn như vậy.
Lời này vừa nói ra thật có thể nói là làm cho Hạ Hầu Thừa Vũ nghẹn họng khó chịu, chính thức cảm nhận được sự nhục nhã của Vưu tộc đối với nàng, thật sự là đúng như Ngưu Hữu Đức từng nói. Vưu tộc biết là Thiên Tẫn Cung
của nàng còn dám động, không phải là không coi nàng ra gì sao? Nàng ghét nhất những người không để nàng vào trong mắt.
Miêu Nghị tiếp tục nói:
- Độc thủ phía sau màn là Doanh gia, chính là một U Minh Đô thống phủ còn không có trong mắt Doanh gia, nơi nhằm vào người ngoại trừ nương nương không còn có người khác. Vì sao nhằm vào nương nương? Doanh gia chi tâm người qua đường đều biết, không phải là muốn lại để cho Thiên Phi đem nương nương mà chuyển biến thành. Nhằm vào U Minh Đô thống phủ ra tay hẳn là đã nhận ra việc Cầm phi biến mất có liên quan đến nương nương. Ý đồ gạt bỏ cánh chim vừa dài ra của nương nương. Nương nương, điện hạ mới bị bọn hắn đuổi ra khỏi Thiên Cung, chuẩn bị ở sau lại theo nhau mà tới, nương nương nhường nhịn hữu dụng không? Nương nương nhẫn để cho bọn họ sẽ dừng tay đối với nương nương sao? Cũng như nương nương dàn xếp ổn thỏa, nhưng nương nương có nghĩ tới không, trước mặt bệ hạ mặc dù cό ý ma luyện điện hạ, chỉ khi nào Thiên Phi nhập chủ Thiên Tẫn cung. Doanh gia lập tức muốn nghĩ cách gạt bỏ hậu họa là điện hạ, không có khả năng cho điện hạ trèo lên đại vị cơ uy hiếp được bọn hắn. Có Thiên Phi kề tai bệ hạ nói lời gièm pha, quan hệ cha con giữa bệ hạ và điện hạ còn có thể khiêng bao lâu? Chỉ sợ điện hạ nguy hiểm tính mạng rồi. Nương nương đem toàn bộ hi vọng ký thác vào Hạ Hầu Gia đã mười phần sai. Bây giờ làm gì xảy ra nhiều chuyện như vậy? Đơn giản là Hạ Hầu lão Thiên đi về cõi tiên, gia chủ đương thời không có lực ảnh hưởng, suy yếu lực khống chế rất lớn đối với Hạ Hầu gia chưởng. Doanh gia mới dám liên tiếp gian lận. Hiện giờ tất cả mọi người đang nhìn, một khi phát hiện nương nương dễ bắt nạt, chỉ sợ đến lúc đó liền không chỉ một Doanh gia rồi, mà là hợp nhau tấn công, nương nương có thể lui đến nơi nào? Nương nương, cầu người không bằng cầu mình, mình cũng không cứng nổi, đem hi vọng toàn bộ ký thác vào người khác không phải là kế lâu dài.
Những câu này quả thực đâm vào tim Hạ Hầu Thừa Vũ. Khiến cho Hạ Hầu Thừa Vũ ngẫm lại tình cảnh của mình có thể nói là một trận trái tim băng giá, nghiến răng nghiến lợi muốn hỏi:
- Ngưu Khanh gia đối phó Hắc Long Đàm có chắc chắn không?
Miêu Nghị nói:
- Ty chức đắc tội quá nhiều người, ở trên Thiên Đình đã không có đường lui, chỉ có đối với nương nương thuần phục đến cùng mới là tự bảo vệ mình. Ty chức cùng nương nương nhất vinh cầu vinh, nhẫn tồn cầu tồn, lần này một khi nhượng bộ sẽ là hậu họa vô cùng. Lần này mặc kệ có nắm chắc hay không, có thể thành công hay không, ty chức vẫn huyết chiến đến cùng, quyết không thỏa hiệp. Nguyện xuất đại quân U Minh quên mình phục mệnh giữ gì uy nghiêm và uy tín của Thiên Tẫn Cung, không thành công tiện thành nhân!
- Đây là một trận tử chiến.
Hạ Hầu Thừa Vũ cảm động một hồi, lời đều nói đến mức này rồi, nàng còn có thể có cái gì tốt nói.
Có được sự đồng ý của Hạ Hầu Thừa Vũ, Miêu Nghị đi nhanh xuống bậc thang, đi vào cửa đại điện nghị sự vừa đứng. Dương Triệu Thanh nhanh chóng tiến.
Miêu Nghị lạnh lẽo quét mắt bốn phía trầm giọng nói:
- Nuôi binh nghìn ngày dùng binh chỉ một giờ, truyền pháp chỉ của ta, đại quân tập kết... tiêu diệt giặc!
Dương Triệu Thanh cả kinh, chợt chắp tay lĩnh mệnh:
- Ty chức tuân mệnh!
Thiên Tẫn cung. Hạ Hầu Thừa Vũ đi ra khỏi cửa đứng trên bậc thang thần sắc căng cứng, lo lắng.
Thiên Cung, Tư Mã Vấn Thiên khẩn cấp đi vào bước nhanh xông thẳng đến Tinh Thần điện, vừa thấy Thanh Chủ làm việc liền chắp tay nói:
- Bệ hạ, thám tử báo lại Ngưu Hữu Đức đang tập kết đại quân của U Minh, muốn chinh phạt Hắc Long Đàm.
Thanh chủ vừa cúi đầu xem ngọc diệp sững sờ bỗng nhiên ngẩng đầu nói:
- Chinh phạt Hắc Long Đàm? Bát can tử đả bất thượng lưỡng biên, như thế nào lại khơi lên tranh luận?
Thượng Quan đứng cạnh án cũng trôi mắt mê hoặc.
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Theo thám tử báo. Phó đô thống phụ trách tụ hiền đường U Minh phủ Từ Đường Nhiên bị trưởng lão Vưu U của Vưu tộc tìm cớ chế trụ muốn Ngưu Hữu Đức tự mình đi xin lồi mới chịu bỏ qua. Mà Ngưu Hữu Đức có lý do tin tưởng kẻ chủ mưu sau lưng là Doanh gia.
Thanh chủ ném vật trên tay hắc hắc một tiếng:
- Xem ra Doanh Cửu Quang lần này thật sự bị chọc giận, sẽ đối với Ngưu Hữu Đức hạ tử thủ. Cái này rõ ràng không phải tốt ra tay đối với Ngưu Hữu Đức trốn ở Nguyệt Hành cung. Phải nghĩ cách cầu Ngưu Hữu Đức ra ngoài. Ngưu Hữu Đức đã biết Doanh gia ở sau lưng chỉ điểm, chắc hẳn cũng phải biết ý đồ của Doanh gia, hắn thật sự muốn tập kết đội ngũ đi Hắc Long Đàm?
Hạ Hầu Thừa Vũ nghe xong muốn huyết tẩy Hắc Long Đàm những vị tại chỗ giật mình, bề bộn khuyên can:
- Ngưu Khanh gia ngàn vạn lần tỉnh táo, nhưng loài bò sát nguy hiểm kia mặc dù đáng giận nhưng thực lực quả thật không yếu, lại có thể sinh dưỡng, cao thủ cũng không ít, không phải người dưới quyền có khả năng ngạnh bính. Hắc Long Đàm có liên hệ đồng thời với không ít thế lực, ngươi ngàn vạn lần không thể xằng bậy.
Không biết chuyện gì xảy ra, nàng lúc này đột nhiên nhớ đến sự tích dĩ vãng của Miêu Nghị, đúng là càng nghĩ càng hãi hùng khiếp vía, cảm giác Miêu Nghị không phải nói để trêu đùa, mà là thật muốn huyết tẩy Hắc Long Đàm, tranh thủ thời gian khuyên can.
Miêu Nghị nói:
- Nương nương. Vưu tộc chẳng lẽ không biết Đô thống phủ U Minh lệ thuộc trực tiếp Thiên Tẫn Cung sao? Vưu tộc chẳng lẽ không biết Từ Đường Nhiên là người của nương nương sao? Một ổ rắn trong xó xỉnh, biết rõ là người của Thiên Tẫn Cung còn dám động thủ, quả thực coi nương nương không ra gì. Nhục nhã không phải là Đô Thống phủ U Minh, nhục nhã chính là Thiên Tẫn Cung. Vưu tộc sở dĩ dám làm như vậy, có lẽ là biết rõ nương nương nhường nhịn như vậy.
Lời này vừa nói ra thật có thể nói là làm cho Hạ Hầu Thừa Vũ nghẹn họng khó chịu, chính thức cảm nhận được sự nhục nhã của Vưu tộc đối với nàng, thật sự là đúng như Ngưu Hữu Đức từng nói. Vưu tộc biết là Thiên Tẫn Cung
của nàng còn dám động, không phải là không coi nàng ra gì sao? Nàng ghét nhất những người không để nàng vào trong mắt.
Miêu Nghị tiếp tục nói:
- Độc thủ phía sau màn là Doanh gia, chính là một U Minh Đô thống phủ còn không có trong mắt Doanh gia, nơi nhằm vào người ngoại trừ nương nương không còn có người khác. Vì sao nhằm vào nương nương? Doanh gia chi tâm người qua đường đều biết, không phải là muốn lại để cho Thiên Phi đem nương nương mà chuyển biến thành. Nhằm vào U Minh Đô thống phủ ra tay hẳn là đã nhận ra việc Cầm phi biến mất có liên quan đến nương nương. Ý đồ gạt bỏ cánh chim vừa dài ra của nương nương. Nương nương, điện hạ mới bị bọn hắn đuổi ra khỏi Thiên Cung, chuẩn bị ở sau lại theo nhau mà tới, nương nương nhường nhịn hữu dụng không? Nương nương nhẫn để cho bọn họ sẽ dừng tay đối với nương nương sao? Cũng như nương nương dàn xếp ổn thỏa, nhưng nương nương có nghĩ tới không, trước mặt bệ hạ mặc dù cό ý ma luyện điện hạ, chỉ khi nào Thiên Phi nhập chủ Thiên Tẫn cung. Doanh gia lập tức muốn nghĩ cách gạt bỏ hậu họa là điện hạ, không có khả năng cho điện hạ trèo lên đại vị cơ uy hiếp được bọn hắn. Có Thiên Phi kề tai bệ hạ nói lời gièm pha, quan hệ cha con giữa bệ hạ và điện hạ còn có thể khiêng bao lâu? Chỉ sợ điện hạ nguy hiểm tính mạng rồi. Nương nương đem toàn bộ hi vọng ký thác vào Hạ Hầu Gia đã mười phần sai. Bây giờ làm gì xảy ra nhiều chuyện như vậy? Đơn giản là Hạ Hầu lão Thiên đi về cõi tiên, gia chủ đương thời không có lực ảnh hưởng, suy yếu lực khống chế rất lớn đối với Hạ Hầu gia chưởng. Doanh gia mới dám liên tiếp gian lận. Hiện giờ tất cả mọi người đang nhìn, một khi phát hiện nương nương dễ bắt nạt, chỉ sợ đến lúc đó liền không chỉ một Doanh gia rồi, mà là hợp nhau tấn công, nương nương có thể lui đến nơi nào? Nương nương, cầu người không bằng cầu mình, mình cũng không cứng nổi, đem hi vọng toàn bộ ký thác vào người khác không phải là kế lâu dài.
Những câu này quả thực đâm vào tim Hạ Hầu Thừa Vũ. Khiến cho Hạ Hầu Thừa Vũ ngẫm lại tình cảnh của mình có thể nói là một trận trái tim băng giá, nghiến răng nghiến lợi muốn hỏi:
- Ngưu Khanh gia đối phó Hắc Long Đàm có chắc chắn không?
Miêu Nghị nói:
- Ty chức đắc tội quá nhiều người, ở trên Thiên Đình đã không có đường lui, chỉ có đối với nương nương thuần phục đến cùng mới là tự bảo vệ mình. Ty chức cùng nương nương nhất vinh cầu vinh, nhẫn tồn cầu tồn, lần này một khi nhượng bộ sẽ là hậu họa vô cùng. Lần này mặc kệ có nắm chắc hay không, có thể thành công hay không, ty chức vẫn huyết chiến đến cùng, quyết không thỏa hiệp. Nguyện xuất đại quân U Minh quên mình phục mệnh giữ gì uy nghiêm và uy tín của Thiên Tẫn Cung, không thành công tiện thành nhân!
- Đây là một trận tử chiến.
Hạ Hầu Thừa Vũ cảm động một hồi, lời đều nói đến mức này rồi, nàng còn có thể có cái gì tốt nói.
Có được sự đồng ý của Hạ Hầu Thừa Vũ, Miêu Nghị đi nhanh xuống bậc thang, đi vào cửa đại điện nghị sự vừa đứng. Dương Triệu Thanh nhanh chóng tiến.
Miêu Nghị lạnh lẽo quét mắt bốn phía trầm giọng nói:
- Nuôi binh nghìn ngày dùng binh chỉ một giờ, truyền pháp chỉ của ta, đại quân tập kết... tiêu diệt giặc!
Dương Triệu Thanh cả kinh, chợt chắp tay lĩnh mệnh:
- Ty chức tuân mệnh!
Thiên Tẫn cung. Hạ Hầu Thừa Vũ đi ra khỏi cửa đứng trên bậc thang thần sắc căng cứng, lo lắng.
Thiên Cung, Tư Mã Vấn Thiên khẩn cấp đi vào bước nhanh xông thẳng đến Tinh Thần điện, vừa thấy Thanh Chủ làm việc liền chắp tay nói:
- Bệ hạ, thám tử báo lại Ngưu Hữu Đức đang tập kết đại quân của U Minh, muốn chinh phạt Hắc Long Đàm.
Thanh chủ vừa cúi đầu xem ngọc diệp sững sờ bỗng nhiên ngẩng đầu nói:
- Chinh phạt Hắc Long Đàm? Bát can tử đả bất thượng lưỡng biên, như thế nào lại khơi lên tranh luận?
Thượng Quan đứng cạnh án cũng trôi mắt mê hoặc.
Tư Mã Vấn Thiên nói:
- Theo thám tử báo. Phó đô thống phụ trách tụ hiền đường U Minh phủ Từ Đường Nhiên bị trưởng lão Vưu U của Vưu tộc tìm cớ chế trụ muốn Ngưu Hữu Đức tự mình đi xin lồi mới chịu bỏ qua. Mà Ngưu Hữu Đức có lý do tin tưởng kẻ chủ mưu sau lưng là Doanh gia.
Thanh chủ ném vật trên tay hắc hắc một tiếng:
- Xem ra Doanh Cửu Quang lần này thật sự bị chọc giận, sẽ đối với Ngưu Hữu Đức hạ tử thủ. Cái này rõ ràng không phải tốt ra tay đối với Ngưu Hữu Đức trốn ở Nguyệt Hành cung. Phải nghĩ cách cầu Ngưu Hữu Đức ra ngoài. Ngưu Hữu Đức đã biết Doanh gia ở sau lưng chỉ điểm, chắc hẳn cũng phải biết ý đồ của Doanh gia, hắn thật sự muốn tập kết đội ngũ đi Hắc Long Đàm?