Tư Vấn Mã Thiên nói:
- Trước mắt xem ra hoàn toàn chính xác là như vậy, đằng sau có gì thay đổi chưa biết được.
- Việc này có ý tứ rồi.
Thanh chủ nghiêng đầu nhìn về phía Thương Quan Thanh đang cười vui thành tiếng. Thượng Quan Thanh cùng cười hắc hắc gật đầu, thanh chủ đứng dậy đi ra trường án, vuốt vuốt râu chậc chậc vài tiếng nói:
- Ngưu Hữu Đức cùng Doanh gia ân ân oán oán nhiều năm như vậy, lần này cần chính diện giao phong sao? Cái thằng khi gió này có phải không có chút không biết tự lượng sức mình.
Thượng Quan Thanh theo đuôi phía sau chần chờ nói:
- Ngưu Hữu Đức không phải người ngu. Doanh gia chờ hắn, chút thực lực kia của hắn như thế nào ngạnh bính đấy. Theo lão nô xem sợ là phô trương thanh thế, biết rõ người cứu không trở lại ở đằng kia ra vẻ thanh thế, tốt cho phía dưới một công đạo.
Thanh chủ nghĩ nghỉ khẽ vuốt cằm đồng ý cách nói này, cũng không coi vào đâu rồi. Cùng Tư Mã Vấn Thiên tùy tiện hàn huyên hai cầu xong lại ngồi về Tinh Thần Điện tiếp tục làm việc.
Thiên Ông Phủ, Hạ Hầu Lệnh đã sớm có được tin tức bên Nguyên Công, đã biết chuyện của Từ Đường Nhiên ở Hắc Long Đàm. Bên này trên cơ bản đoán được ý đồ của Doanh gia, đang nghiêm mật chú ý động tình của hai bên.
Ánh sao ngút trời, chống trời đại thụ dưới đáy, bên trên treo một chiếc cô đèn, dưới đèn Hạ Hầu Lệnh một tay nâng cuốn sách một tay uống rượu xoàng.
Vệ Xu vội vàng đi vào, sau khi hành lễ rất nhanh bẩm báo:
- Lão gia. Ngưu Hữu Đức đã tập kết đại quân, đội ngũ đóng quân ở U Tuyền toàn bộ lui về tập trung, bỏ mặc săn bắn chi nhân tự do ra vào, xem ra tựa hồ đang tập trung tất cả đại quân của U Minh. Mà tổng trấn phủ Thị Quỷ đang trắng trợn mua sắm nhiều vật tư tác chiến tại Thị Quỷ, rất có hương vị đại quân không nhúc nhích lương thực đi đâu.
- Động tĩnh lớn như vậy?
Hạ Hầu Lệnh kinh ngạc ngẩng đầu lên nói:
- Lão tam không chuyên lời cho Ngưu Hữu Đức sao?
Vệ Xu nói:
- Tam gia tự mình đến Đô thống phủ một chuyến, cũng gặp mặt Ngưu Hữu Đức đã chỉ ra có thể là Doanh gia gian lận. Ngưu Hữu Đức nói hắn sớm đã đoán được hỏi lại Tam gia Hạ Hầu gia có thể tạo áp lực để cho Doanh gia thả người.
Hạ Hầu Lệnh hỏi:
- Lão tam đáp như thế nào?
Vệ Xu nói:
- Lão gia như là đã cùng Tam gia thông khí. Tam gia tất nhiên minh bạch nên làm như thế nào. Huống chi Lão Thái Gia khi còn tại thế cũng bản chính là cái này ý tứ. Muốn nhìn độc thủ phía sau lưng Ngưu Hữu Đức lúc nào xuất hiện, tam gia tất nhiên sẽ không đồng ý yêu thích nữ thủ
trưởng xấu xa.
Hạ Hầu Lệnh buông chén rượu và quyển sách, trầm ngầm nói:
- Biểu rõ Doanh gia khả năng bố trí bẫy đợi hắn, còn như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng chính là mười vạn tinh nhuệ có thể rung chuyển toàn bộ Đông quân?
Đứng dậy chắp tay đi tới lui hai bước, chợt bừng tỉnh ngộ, nói:
- Xem ra trong lòng của hắn rất rõ ràng. Doanh gia là chắc chắn không thả Từ Đường Nhiên, nếu không cứu mà nói không khỏi để cho phía dưới lòng người lạnh ngắt, đây là khuếch trương thanh thế.
Vệ Xu do dự một chút vẫn nhắc nhở:
- Lão gia. Ngưu Hữu Đức người này sợ là không thể tính toán theo lẽ thường, dùng sức mạnh làm chuyện cũng không ít.
Hạ Hầu Lệnh trầm ngâm không nói.
U Minh đô thống phủ động tĩnh thật sự là quá lớn, tập kết đội ngũ, công nhiên mua sắm đại vật tư tại Thị Quỷ, lập tức làm cho thế lực khắp nơi chú ý.
Khấu Thiên Vương Phủ, đứng ở trên cầu nhỏ cho cá ăn, Khấu Lăng hơi dừng tay, quay đầu lại cau mày nói:
- Chuyện gì xảy ra? Ngưu Hữu Đức này đang giở trò quỷ gì?
Đường Hạc Niên lắc đầu nói:
- Không hiểu nổi, ta cố ý liên lạc hỏi thăm qua. Ngưu Hữu Đức hàm hồ suy đoán không chịu nói.
- Hừ!
Khấu Lăng Hư hừ lạnh một tiếng, rắc thức ăn trong tay vào trong nước.
Hạo Thiên Vương Phủ, trong thư phòng chậm rãi dựa vào ghế lưng, Hạo Đức Phương trầm mặc sau một lúc liền một chữ:
- Tra!
Nghiễm Thiên vương phủ, Quản Lệnh Công bước chậm giữa rừng núi thầm nói:
- Thằng này đang làm cái gì? Để điều nhiều năm như vậy không xuất ra thì thôi, vừa ra tới làm sao lại liên tiếp có việc? Lại đi tìm hiểu, nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đối với người căn bản không biết Vưu tộc giam giữ Từ Đường Nhiên mà nói căn bản không liên hệ Ngưu Hữu Đức và Doanh gia lại với nhau, đầu đầy sương mù, không biết rõ Ngưu Hữu Đức muốn làm gì.
Mà người biết cũng chỉ mỏi mắt mong chờ, kể cả Doanh gia.
Doanh Cửu Quanh đánh giá nhưng cười lạnh một tiếng:
- Lề mà lề mề, chỉ sợ hắn đang hư trương thanh thế, không sợ hắn đến liền, đừng sợ, hắn nhất định sẽ đến!
Hai ngày sau, 10 vạn đại quân U Minh nổi trống khua chiêng vận chuyển qua Nam quân cảnh nội, tập kết nhân mà một đường, tiến về phía trước, độ đề phòng cao, sợ Ngưu Hữu Đức xằng bậy.
Đại quân một đường cấp tốc hướng Hắc Long Đàm đi tới, không hề dừng lại chút nào. Mà phần lớn đều cởi ra chiến giáp cấp thấp trên người, toàn bộ đội lại thành chiến giáp cao cấp tự trang bị.
Được biết đại quân U Minh thật sự hướng bên này đằng đằng sát khí đã đến, lúc này nghe Vưu tộc trưởng lão Vưu U mới thật sự luống cuống. Thị quỷ động tĩnh lớn như vậy, Vưu tộc không có khả năng không có một chút con đường đối ngoại. Nàng vốn tưởng rằng Ngưu Hữu Đức không dám dùng sức mạnh, ai ngờ vị Đô thống của U Minh phủ đúng là danh bất hư truyền, thật đúng là có thể cứng rắn, đã suất lĩnh đội ngũ đằng đằng sát khí đã đến.
Nàng cũng không phải sợ Vưu tộc không thắng đại quân U Minh, mà là hiển nhiên càng không chịu đựng nổi đại quân của triều đình, sau này nàng làm sao nói lại với Vưu Vương đây?
Cảm kích xong, Vưu Ս lập tức đi khách viện tìm được Chiết Xuân Thu.
Chiết Xuân Thu lại không cho là đúng, Vưu Vương bên kia ngươi không cần lo lắng, sau đó Vương gia tự sẽ giúp ngươi dọn dẹp. Ta còn đang muốn thương lượng với Vưu trưởng lão, ngay lúc vừa mới nhận được tin tức Vương gia đã chặt chẽ điều 500 vạn quân tinh nhuệ đi trước một bước do Doanh Hầu tự mình xuất lĩnh. Ngưu Hữu Đức không đến thì thôi, thực đến thì mười vạn nhân mã kia đừng mơ có ai sống trở về. Sự tình bên này sẽ xử lý, trưởng lão không nên động gì, người đang trong tay chúng ta, để cho Ngưu Hữu Đức tìm tới chúng ta cũng tốt rồi, trưởng lão hiện tại cần phải làm là tìm địa phương phù hợp bố trí cho đội quân tinh nhuệ 500 vạn quân.
- Trước mắt xem ra hoàn toàn chính xác là như vậy, đằng sau có gì thay đổi chưa biết được.
- Việc này có ý tứ rồi.
Thanh chủ nghiêng đầu nhìn về phía Thương Quan Thanh đang cười vui thành tiếng. Thượng Quan Thanh cùng cười hắc hắc gật đầu, thanh chủ đứng dậy đi ra trường án, vuốt vuốt râu chậc chậc vài tiếng nói:
- Ngưu Hữu Đức cùng Doanh gia ân ân oán oán nhiều năm như vậy, lần này cần chính diện giao phong sao? Cái thằng khi gió này có phải không có chút không biết tự lượng sức mình.
Thượng Quan Thanh theo đuôi phía sau chần chờ nói:
- Ngưu Hữu Đức không phải người ngu. Doanh gia chờ hắn, chút thực lực kia của hắn như thế nào ngạnh bính đấy. Theo lão nô xem sợ là phô trương thanh thế, biết rõ người cứu không trở lại ở đằng kia ra vẻ thanh thế, tốt cho phía dưới một công đạo.
Thanh chủ nghĩ nghỉ khẽ vuốt cằm đồng ý cách nói này, cũng không coi vào đâu rồi. Cùng Tư Mã Vấn Thiên tùy tiện hàn huyên hai cầu xong lại ngồi về Tinh Thần Điện tiếp tục làm việc.
Thiên Ông Phủ, Hạ Hầu Lệnh đã sớm có được tin tức bên Nguyên Công, đã biết chuyện của Từ Đường Nhiên ở Hắc Long Đàm. Bên này trên cơ bản đoán được ý đồ của Doanh gia, đang nghiêm mật chú ý động tình của hai bên.
Ánh sao ngút trời, chống trời đại thụ dưới đáy, bên trên treo một chiếc cô đèn, dưới đèn Hạ Hầu Lệnh một tay nâng cuốn sách một tay uống rượu xoàng.
Vệ Xu vội vàng đi vào, sau khi hành lễ rất nhanh bẩm báo:
- Lão gia. Ngưu Hữu Đức đã tập kết đại quân, đội ngũ đóng quân ở U Tuyền toàn bộ lui về tập trung, bỏ mặc săn bắn chi nhân tự do ra vào, xem ra tựa hồ đang tập trung tất cả đại quân của U Minh. Mà tổng trấn phủ Thị Quỷ đang trắng trợn mua sắm nhiều vật tư tác chiến tại Thị Quỷ, rất có hương vị đại quân không nhúc nhích lương thực đi đâu.
- Động tĩnh lớn như vậy?
Hạ Hầu Lệnh kinh ngạc ngẩng đầu lên nói:
- Lão tam không chuyên lời cho Ngưu Hữu Đức sao?
Vệ Xu nói:
- Tam gia tự mình đến Đô thống phủ một chuyến, cũng gặp mặt Ngưu Hữu Đức đã chỉ ra có thể là Doanh gia gian lận. Ngưu Hữu Đức nói hắn sớm đã đoán được hỏi lại Tam gia Hạ Hầu gia có thể tạo áp lực để cho Doanh gia thả người.
Hạ Hầu Lệnh hỏi:
- Lão tam đáp như thế nào?
Vệ Xu nói:
- Lão gia như là đã cùng Tam gia thông khí. Tam gia tất nhiên minh bạch nên làm như thế nào. Huống chi Lão Thái Gia khi còn tại thế cũng bản chính là cái này ý tứ. Muốn nhìn độc thủ phía sau lưng Ngưu Hữu Đức lúc nào xuất hiện, tam gia tất nhiên sẽ không đồng ý yêu thích nữ thủ
trưởng xấu xa.
Hạ Hầu Lệnh buông chén rượu và quyển sách, trầm ngầm nói:
- Biểu rõ Doanh gia khả năng bố trí bẫy đợi hắn, còn như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng chính là mười vạn tinh nhuệ có thể rung chuyển toàn bộ Đông quân?
Đứng dậy chắp tay đi tới lui hai bước, chợt bừng tỉnh ngộ, nói:
- Xem ra trong lòng của hắn rất rõ ràng. Doanh gia là chắc chắn không thả Từ Đường Nhiên, nếu không cứu mà nói không khỏi để cho phía dưới lòng người lạnh ngắt, đây là khuếch trương thanh thế.
Vệ Xu do dự một chút vẫn nhắc nhở:
- Lão gia. Ngưu Hữu Đức người này sợ là không thể tính toán theo lẽ thường, dùng sức mạnh làm chuyện cũng không ít.
Hạ Hầu Lệnh trầm ngâm không nói.
U Minh đô thống phủ động tĩnh thật sự là quá lớn, tập kết đội ngũ, công nhiên mua sắm đại vật tư tại Thị Quỷ, lập tức làm cho thế lực khắp nơi chú ý.
Khấu Thiên Vương Phủ, đứng ở trên cầu nhỏ cho cá ăn, Khấu Lăng hơi dừng tay, quay đầu lại cau mày nói:
- Chuyện gì xảy ra? Ngưu Hữu Đức này đang giở trò quỷ gì?
Đường Hạc Niên lắc đầu nói:
- Không hiểu nổi, ta cố ý liên lạc hỏi thăm qua. Ngưu Hữu Đức hàm hồ suy đoán không chịu nói.
- Hừ!
Khấu Lăng Hư hừ lạnh một tiếng, rắc thức ăn trong tay vào trong nước.
Hạo Thiên Vương Phủ, trong thư phòng chậm rãi dựa vào ghế lưng, Hạo Đức Phương trầm mặc sau một lúc liền một chữ:
- Tra!
Nghiễm Thiên vương phủ, Quản Lệnh Công bước chậm giữa rừng núi thầm nói:
- Thằng này đang làm cái gì? Để điều nhiều năm như vậy không xuất ra thì thôi, vừa ra tới làm sao lại liên tiếp có việc? Lại đi tìm hiểu, nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đối với người căn bản không biết Vưu tộc giam giữ Từ Đường Nhiên mà nói căn bản không liên hệ Ngưu Hữu Đức và Doanh gia lại với nhau, đầu đầy sương mù, không biết rõ Ngưu Hữu Đức muốn làm gì.
Mà người biết cũng chỉ mỏi mắt mong chờ, kể cả Doanh gia.
Doanh Cửu Quanh đánh giá nhưng cười lạnh một tiếng:
- Lề mà lề mề, chỉ sợ hắn đang hư trương thanh thế, không sợ hắn đến liền, đừng sợ, hắn nhất định sẽ đến!
Hai ngày sau, 10 vạn đại quân U Minh nổi trống khua chiêng vận chuyển qua Nam quân cảnh nội, tập kết nhân mà một đường, tiến về phía trước, độ đề phòng cao, sợ Ngưu Hữu Đức xằng bậy.
Đại quân một đường cấp tốc hướng Hắc Long Đàm đi tới, không hề dừng lại chút nào. Mà phần lớn đều cởi ra chiến giáp cấp thấp trên người, toàn bộ đội lại thành chiến giáp cao cấp tự trang bị.
Được biết đại quân U Minh thật sự hướng bên này đằng đằng sát khí đã đến, lúc này nghe Vưu tộc trưởng lão Vưu U mới thật sự luống cuống. Thị quỷ động tĩnh lớn như vậy, Vưu tộc không có khả năng không có một chút con đường đối ngoại. Nàng vốn tưởng rằng Ngưu Hữu Đức không dám dùng sức mạnh, ai ngờ vị Đô thống của U Minh phủ đúng là danh bất hư truyền, thật đúng là có thể cứng rắn, đã suất lĩnh đội ngũ đằng đằng sát khí đã đến.
Nàng cũng không phải sợ Vưu tộc không thắng đại quân U Minh, mà là hiển nhiên càng không chịu đựng nổi đại quân của triều đình, sau này nàng làm sao nói lại với Vưu Vương đây?
Cảm kích xong, Vưu Ս lập tức đi khách viện tìm được Chiết Xuân Thu.
Chiết Xuân Thu lại không cho là đúng, Vưu Vương bên kia ngươi không cần lo lắng, sau đó Vương gia tự sẽ giúp ngươi dọn dẹp. Ta còn đang muốn thương lượng với Vưu trưởng lão, ngay lúc vừa mới nhận được tin tức Vương gia đã chặt chẽ điều 500 vạn quân tinh nhuệ đi trước một bước do Doanh Hầu tự mình xuất lĩnh. Ngưu Hữu Đức không đến thì thôi, thực đến thì mười vạn nhân mã kia đừng mơ có ai sống trở về. Sự tình bên này sẽ xử lý, trưởng lão không nên động gì, người đang trong tay chúng ta, để cho Ngưu Hữu Đức tìm tới chúng ta cũng tốt rồi, trưởng lão hiện tại cần phải làm là tìm địa phương phù hợp bố trí cho đội quân tinh nhuệ 500 vạn quân.