Quân Giáo Sinh

Quyển 5 - Chương 126: Ngoại truyện (6)

Sau khi Brian ra đời, Berg và Drew bắt đầu trở nên hòa hợp hơn trước rất nhiều, Berg không tiếp tục đuổi Drew đến ngủ thư phòng, Drew cũng yên tâm thoải mái ở lại bên cạnh chăm sóc Berg.

 

Đoạn thời gian đó thân thể Berg không tốt lắm, Drew liền dốc sức gánh vác trách nhiệm chăm sóc con trai.

 

Brian khi còn nhỏ cực kỳ thích khóc, cứ tới nửa đêm là lại khóc đến kinh thiên động địa, Berg luôn bị nó đánh thức, mỗi lần như vậy, Drew liền khẩn trương đắp chăn lại cho Berg để hắn tiếp tục ngủ, một bên ôm con trai đến phòng bên cạnh dỗ dành, Berg đang mơ mơ màng màng còn có thể nghe thấy thanh âm cố ý đè thấp của y. “Ngoan, đừng khóc, sẽ làm phiền baba con…… Đừng khóc……”

 

Drew tay chân vụng về dỗ con trai, người cha trẻ tuổi đương nhiên không có kinh nghiệm dỗ trẻ con, ôm Brian khóc thét gấp đến độ xoay vòng vòng ở bên ngoài, Berg nhìn một màn kia, khóe môi nhịn không được cong lên – nam nhân này, là một Alpha rất tốt, cũng sẽ là người cha tốt nhất của Brian.

 

Berg nhìn không nổi, liền đứng dậy nhận lấy con trai từ trong tay y. Nói đến cũng kỳ quái, Brian hình như rất thích baba Berg, lúc bị Drew ôm thì không ngừng khóc, nhưng vừa được Berg ôn nhu sờ sờ đầu, lại dỗ dỗ một chút, sẽ lập tức ngừng khóc, mở to hai mắt cười hì hì nghịch ngón tay baba.

 

Drew thật sự hết cách với thằng nhóc từ nhỏ đã bất công thích baba hơn cha, thế nhưng, nhìn Berg biểu tình ôn nhu dỗ con trai, trong lòng Drew lại tràn đầy cảm giác hạnh phúc.

 

Chỉ có những lúc đó, Drew mới cảm thấy – có lẽ Berg cũng thích y!

 

— Ít nhất, Berg cũng thích con trai của bọn họ.

 

— Cho nên yêu ai yêu cả đường đi, là cha của con trai hắn, ở trong lòng Berg chắc cũng có chút phân lượng đúng không?

 

So với chiến tranh lạnh ở riêng hồi tân hôn, hiện giờ bọn họ, đã giống như một đôi vợ chồng bình thường rồi.

 

Chẳng qua, Berg vẫn không cho y chạm vào.

 

Mỗi lần y muốn, sắc mặt Berg vẫn cứng đơ, lại thêm thằng nhóc Brian hoạt bát này đã hấp dẫn 99% lực chú ý của Berg, cho đến năm Brian một tuổi, Drew và Berg tuy rằng ngủ cùng giường, nhưng giữa hai người vẫn chỉ dừng lại ở ôm mà thôi.

 

Drew đang trong thời kỳ tuổi trẻ khí thịnh, nhu cầu về phương diện này tất nhiên cũng vô cùng mãnh liệt, ôm người mình thích trong lòng, nhìn được lại ăn không được, Drew sắp nghẹn thành bệnh luôn rồi.

 

Từ lần đầu tiên trong kỳ phát tình đến khi Brian một tuổi, gần như nhẫn nại suốt hai năm, đổi lại là những Alpha đã kết hôn khác, thật sự hoàn toàn không thể tưởng tượng được tình trạng bi thảm này.

 

Thế nhưng Drew lại vẫn chịu đừng…… nhẫn nại một ngày lại một ngày……

 

Bởi Berg không thích, y lại không muốn cậy mạnh ép buộc Berg, cho nên chỉ có thể ủy khuất bản thân, dùng tay phải giải quyết tất cả vấn đề.

 

Trên thực tế, Berg vẫn biết nam nhân này đang cố kìm nén, rất nhiều lần khi Drew ôm mình hắn đều cảm giác được phản ứng của Drew.

 

Thế nhưng, Berg da mặt mỏng, đối phương có phản ứng, Berg lại ngại chủ động, càng không thể buông bỏ tự tôn chủ động mở miệng nói ra chuyện này, mỗi lần đều mang con trai ra để lấy cớ nói sang chuyện khác, cuối cùng cũng không giải quyết được gì……

 

Từng ngày từng ngày trôi đi, Drew vẫn săn sóc với hắn như trước, Berg lại dần dần có chút dao động.

 

Kỳ phát tình Omega chia đều mỗi năm chỉ có một lần, nếu chỉ đến kỳ phát tình mới làm, một năm làm một lần quả thực là một loại khổ hình đối với nam nhân tuổi trẻ khí thịnh. Bản thân thanh tâm quả dục cũng không sao, nhưng nếu đã kết hôn, cũng không thể cứ lãnh đạm với Drew như thế?

 

Không bằng buông bỏ khúc mắc dưới đáy lòng, thỏa mãn Drew?

 

Chỉ là, nên mở miệng nói với y chuyện này như thế nào mới được đây?

 

Drew thật sự quá thành thật, mỗi lần Berg biểu hiện ra một chút không muốn, y liền lập tức dừng tay, quả thực là chính nhân quân tử tiêu chuẩn. Kỳ thật chỉ cần y kiên trì thêm một chút thôi……

 

Nghĩ đến đây, Berg không khỏi nhíu nhíu mày, lỗ tai có chút đỏ lên.

 

***

 

May mà sau ngày sinh nhật một tuổi của Brian không lâu, kỳ phát tình thứ hai của Berg đã đến, kỳ phát tình tự nhiên có thể hoàn toàn xé nát tấm mặt nạ kiêu ngạo và tôn nghiêm, Berg liền nhân cơ hội đó phóng túng bản thân, thuận tiện cho phép Drew muốn làm gì thì làm.

 

Drew bị nghẹn thật lâu, lập tức giống như hổ đói vồ mồi, nhiệt tình lại ôn nhu “chăm sóc” Berg suốt ba ngày ba đêm.

 

Berg bị y làm cho toàn thân run rẩy, đến cuối cùng khi hình thành kết đánh dấu, thậm chí bởi vì cảm giác xấu hổ mãnh liệt mà đỏ mặt, hoàn toàn mềm nhũn trong lòng Drew.

 

Drew bùng nổ một lần, ăn đến cực kỳ thỏa mãn, sau đó giúp Berg tẩy rửa sạch sẽ, ôm bà xã mỹ mãn ngủ say.

 

Sáng sớm hôm sau, Berg xoa xoa thắt lưng cơ hồ sắp gãy tỉnh lại trong lòng y, ngoài ý muốn là, sau khi Drew hôn lên trán hắn, cư nhiên lấy đến một ly nước ấm và một viên thuốc đã chuẩn bị sẵn, thấp giọng nói. “Berg, đây là thuốc tránh thai, em uống vào đi……”

 

Berg kinh ngạc ngẩng đầu nhìn y.

 

Omega trong kỳ phát tình có tỷ lệ mang thai tương đối cao, rất nhiều cặp vợ chồng sau khi cưới sẽ nhân lúc còn trẻ sinh thêm vài đứa nhỏ, tuy rằng Berg không muốn sinh con, thế nhưng thân là Omega, tỷ lệ mang thai cao như thế hắn cũng thấy rất bất đắc dĩ. Kỳ thật trong kỳ phát tình lần này hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý mang thai…… Nhưng hắn không ngờ, Drew lại lấy thuốc tránh thai cho hắn.

 

Drew thấp giọng giải thích. “Thân thể em không tốt, chúng ta tạm thời đừng sinh con, có Brian là đủ rồi.” Nói xong liền nhẹ nhàng cầm tay Berg, đặt viên thuốc vào trong tay hắn, cười cười nói. “Không sao đâu, em không cần thấy áp lực, anh đã nói với các trưởng bối trong nhà, bọn họ đều không có ý kiến gì…… Yên tâm đi.”

 

Berg cứng ngắc đưa viên thuốc vào miệng, đáy lòng nhất thời rất phức tạp.

 

Trong các thế gia Quân bộ thường coi trọng huyết thống, loại Alpha bởi vì đau lòng Omega của mình mà không cần đứa nhỏ như Drew tuyệt đối rất khác người, thế nhưng đối với Berg, Alpha như vậy lại khiến hắn cảm thấy rất an tâm.

 

Có Drew ở đây, hắn có thể thỏa thích đi làm những chuyện mình thích.

 

Có Drew ở đây, hắn có thể không chút cố ký uống một viên thuốc tránh thai khi không muốn có con, không cần mạo hiểm lưu lại đời sau cho đối phương, lại càng không cần cảm thấy áp lực về chuyện sinh con……

 

Nam nhân này yêu hắn như thế.

 

Nam nhân này nguyện ý bao dung cho tất cả tùy hứng của hắn.

 

Ở bên cạnh nam nhân này, hắn có thể thỏa thích trở lại làm Berg tự do thoải mái như trước kia.

 

Nhận lấy chén nước từ trong tay y, nuốt xuống ngụm nước độ ấm vừa phải, Berg đặt cái chén ở đầu giường, nhẹ nhàng cầm tay Drew, khẽ cười cười nói. “Cảm ơn anh, Drew.”

 

Drew nhẹ nhàng ôm lấy hắn, thấp giọng nói. “Cảm ơn cái gì…… Anh không muốn phải lo lắng sợ hãi trong bệnh viện nữa, em không biết đâu, ngày đó khi Brian ra đời, anh đứng ở ngoài phòng giải phẫu, lo lắng cho em biết bao nhiêu…… Anh cũng sắp……”

 

Drew đang nói đột nhiên ngừng lại, bởi vì, Berg đột nhiên chủ động lại gần nhẹ nhàng hôn lên khóe môi y.

 

Nụ hôn kia nhẹ như lông vũ, vừa chạm đã tách ra, cảm xúc mềm mại ấm áp lưu lại trên môi, thật giống như ảo giác chợt lóe lên trong đầu.

 

Drew giật mình sững sờ, ngây ngốc nhìn Berg.

 

Berg hơi hơi đỏ lỗ tai, dời tầm mắt nói. “Em đói bụng, chuẩn bị ăn cơm đi…… Còn có, em định thuê bảo mẫu giúp chăm sóc Brian, anh cứ nghỉ phép như thế cũng không tốt, lúc nào cần về Quân bộ làm việc thì vẫn nên về đi.”

 

Drew sửng sốt thật lâu sau, mới giống như tên ngốc “Ừ” một tiếng.

 

Sau khi tự nói “Ừ” xong, Berg đã đỡ eo đi vào phòng tắm tắm rửa.

 

Drew sờ sờ môi, mỉm cười nhìn theo bóng dáng Berg……

 

Ngày 7 tháng 7 năm 781 lịch vũ trụ, ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ. Buổi sáng hôm đó, kể từ khi kết hôn tới nay, lần đầu tiên Berg chủ động hôn y.

 

***

 

Những ngày sau đó vẫn trôi qua rất yên bình, sau khi thuê bảo mẫu về chăm sóc Brian, Berg dành được rất nhiều thời gian ở trong kho cơ giáp nghiên cứu các loại linh kiện, còn tự mình thiết kế rất nhiều mô hình cơ giáp, đùa giỡn với con trai, chơi cơ giáp, mỗi ngày Berg đều cảm thấy thật sự dễ chịu, thậm chí thư thái hơn lúc còn ở vương cung rất nhiều.

 

Drew lại đúng hạn đến Quân bộ làm việc, bởi vì phải dần dần tiếp nhận quân đoàn Trường Xà, đoạn thời gian đó y bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, luôn đi sớm về muộn, chỉ đến cuối tuần mới có cơ hội về nhà.

 

Ngày cuối tuần về nhà, Berg để bảo mẫu ôm Brian đến phòng bên cạnh, sau khi hai người ở phòng ngủ lần lượt tắm rửa, Drew rốt cuộc không nhịn được, bổ nhào đến ấn Berg xuống giường……

 

Thân thể Berg vẫn cứng đơ, thế nhưng lần này, hắn lại không hề giãy giụa, ngược lại khi Drew hôn xuống còn nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại coi như ngầm đồng ý.

 

Trong lòng Drew mừng như điên, đánh bạo lột áo ngủ của Berg, tận lực ôn nhu muốn hắn.

 

Không có tác dụng của chất dẫn dụ trong kỳ phát tình, bình thường khi làm loại chuyện này, thân thể Omega sẽ không mềm mại giống như kỳ phát tình, lúc tiến vào có chút khó khăn, tuy rằng động tác của Drew rất ôn nhu, nhưng Berg vẫn bị đau đến nhíu mày.

 

May mà sau đó cơ thể dần dần thích ứng, Berg cũng điều chỉnh lại hô hấp, nhẹ nhàng thở gấp.

 

Buổi tối hôm đó, Berg từ đầu đến cuối đều rất bị động, nhưng Drew lại vô cùng thỏa mãn – rốt cuộc Berg cũng tiếp nhận y, không phải vì ảnh hưởng từ chất dẫn dụ, lại càng không phải vì kỳ phát tình mà bất đắc dĩ đánh dấu nhau, mà là trong một đêm bình thường đến không thể bình thường hơn, hoàn toàn tiếp nhận y.

 

Bắt đầu từ ngày đó, Drew rốt cuộc không cần bi thảm trốn trong phòng tắm dùng tay phải, sinh hoạt giữa hai người cũng dần trở nên bình thường hơn. Chỉ cần Drew muốn, Berg cũng sẽ không cự tuyệt, giống như bọn họ thật sự là một đôi vợ chồng bình thường.

 

Điều tiếc nuối duy nhất là, Berg vẫn luôn lạnh nhạt như vậy.

 

Có lẽ là do tính cách, bởi thế hắn luôn luôn không tự nhiên, thân thể cũng không thả lỏng được, chỉ bị động chấp nhận bị Drew ôm. Có đôi khi Drew thậm chí còn nghĩ – rốt cuộc là Berg có thích y một chút nào hay không?

 

Từ khi kết hôn tới nay, Berg chưa từng nỏi ra một câu thích với y.

 

Drew đã từng tỏ tình rất nhiều lần, nhưng Berg chưa bao giờ đáp lại một câu.

 

Vấn đề này dường như đã trở thành cấm kỵ giữa hai người, Berg không thể chủ động đề cập đến, mà Drew lại hoàn toàn không dám đi hỏi.

 

Y sợ mình vừa hỏi ra miệng, sẽ nhận được đáp án khiến y càng thêm khổ sở.

 

***

 

Thời gian trôi qua rất mau, Brian lớn nhanh như bay, trong nháy mắt đã trở thành một mĩ thiếu niên nhanh nhẹn hoạt bát, mái tóc màu vàng, đồng tử màu lam, dáng người cao lớn, tất cả đặc thù đều được di truyền từ Drew, nhưng tính tình lại chẳng trung hậu chính trực giống cha mình chút nào, cả ngày cợt nhả, vo ve quấn lấy baba Berg, giống như một con sủng vật to xác.

 

Drew cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ với đứa con trai này, bình thường y rống nó một câu, nó móc móc lỗ tai, sau đó liền chạy ra phía sau Berg, kéo Berg ra làm lá chắn.

 

Cố tình một chiêu này lần nào cũng chuẩn, cho dù Drew tức giận đến đâu, chạm phải ánh mắt Berg, cũng không thể nói ra một câu nặng lời.

 

Dần dần, địa vị của Drew trong nhà bị rớt xuống tầng chót, Brian ở tầng giữa, đỉnh kim tự tháp đương nhiên là Berg.

 

Trong gia đình, mặc kệ là việc lớn việc nhỏ, ý kiến của Berg trên cơ bản không có ai phản đối. Brian là không dám làm trái ý baba, Drew lại không nỡ khiến Berg thất vọng, kết hôn nhiều năm như vậy, Drew tình nguyện sủng Berg trong lòng bàn tay – Cho dù hiện giờ y đã là quân đoàn trưởng quân đoàn Trường Xà được vô số binh sĩ tôn sùng.

 

Lại sau này, Brian thi đậu vào học viện quân sự St. Romia, cùng Caesar đến Phá Quân tinh xa xôi học tập.

 

Không có thằng nhóc cả ngày đảo quanh bên người, Berg lập tức nhàn nhã hơn không ít, tiếp tục đặt tinh lực vào việc nghiên cứu cơ giáp, thuận tiện phối hợp với kế hoạch của bệ hạ, kiến tạo một nhà máy bí mật dưới lòng đất của thủ đô, cùng Duve nghiên cứu chế tạo Cửu Vĩ Thiên Hồ.

 

Không ngờ, một buổi tối trong kỳ nghỉ lễ kỉ niệm 600 năm đế quốc, Brian lại mang về một thiếu niên xa lạ.

 

Thiếu niên kia tên là Snow, mặc một bộ đồ màu đen bó sát người, chân đi giày da, dáng người thon gầy, dung mạo nhã nhặn, đôi mắt màu lam nhạt giống như bầu trời được sau cơn mưa, sợi tóc bạch kim mềm mại rủ xuống má, thần sắc trên mặt kiêu ngạo mà lạnh lùng.

 

Drew phát hiện ra cậu trong thành ngầm, Brian nói đó là bạn học của mình, là bạn trai của minh……

 

Hai cha con ngang nhiên cãi nhau trong phòng khách.

 

Berg nhìn thiếu niên kia, đáy lòng vô cùng khiếp sợ — thiếu niên biết cửa vào của thành ngầm, hiển nhiên là có liên quan tới nhân viên của tổ chức Mạch nước ngầm, nếu hắn đoán không sai, cậu bé chắc hẳn là một Omega tiêm vào thuốc ức chế. Dựa theo tính tình thẳng thắn của Drew, nhất định sẽ mang cậu bé đến Quân bộ thẩm vấn, mà một khi đứa nhỏ này bị mang đến Quân bộ, có lẽ sẽ bị nhốt vào ngục giam dưới lòng đất vĩnh viễn không thể ra ngoài……

 

Sau khi đưa Brian và Snow đến phòng ngủ, Berg quay trở lại phòng khách, ngẩng đầu nhìn Drew. “Anh định xử lý thế nào?”

 

“Dựa theo quy củ hẳn là nên giao cho tòa án quân sự.” Quả nhiên Drew sẽ không nể tình riêng, sờ sờ mũi, nghiêm túc nói. “Anh là thượng tướng Quân bộ, gặp phải người công khai vi phạm luật lệ Quân bộ, vốn phải xử trí theo pháp luật……”

 

Berg cắt lời y. “Nếu anh thật sự xử trí nó theo luật, con tuyệt đối sẽ trở mặt với anh.”

 

Berg nhìn ra được con trai thật sự thích thiếu niên kia, vừa rồi còn giương nanh múa vuốt vẻ mặt đề phòng bảo vệ thiếu niên, bộ dạng giống hệt một con dã thụ bị chạm vào vảy ngược, hoàn toàn mất đi bình tĩnh thường ngày.

 

Berg thấp giọng hỏi. “Ở trong lòng anh, quy củ Quân bộ vĩnh viễn là thứ quan trọng nhất sao?”

 

Drew sắc mặt cứng ngắc nói. “Anh là một quân nhân, không thể bởi vì nhất thời mềm lòng mà vi phạm nguyên tắc làm việc được.”

 

Berg bình tĩnh nói. “Drew, anh có nghĩ tới hay không, năm đó Quân bộ muốn một lưới tiêu diệt toàn bộ Mạch nước ngầm, kế hoạch rõ ràng vô cùng cẩn mật, vì sao lại có thể có nhiều Omega trốn thoát như vậy?”

 

Drew đột nhiên quay đầu. “…… Em nói cái gì?”

 

Berg nói. “Là em đã mật báo cho bọn họ.”

 

Drew. “……”

 

Berg tiến lên một bước, mỉm cười một chút, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Drew, ngữ khí ôn hòa nói. “Em chính là người Quân bộ đã tìm kiếm nhiều năm, thủ lĩnh thứ hai của tổ chức Mạch Nước Ngầm, chỉ đứng sau giáo sư Sean.”

 

Drew khiếp sợ mở to hai mắt!

 

Chỉ trong nháy mắt kia, vùng da trên mặt đột nhiên hơi hơi tê dại, thân thể giống như bị rút hết sức lực, yếu ớt ngã xuống đất!

 

….. Thuốc mê thần kinh.

 

Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Drew tựa hồ nghe được thanh âm của Berg nhẹ giọng nói bên tai. “Thực xin lỗi.”

 

***

 

— Thủ lĩnh Mạch Nước Ngầm.

 

Trước khi Berg kết hôn với Drew, hắn đã tiếp nhận chức vụ thủ lĩnh của tổ chức Mạch Nước Ngầm, phối hợp với bệ hạ Trand tiến hành một loạt kế hoạch, ngoại trừ bởi vì hắn thân là thành viên vương thất cần phải giúp vương huynh ra, tận đáy lòng Berg kỳ thật cũng có dã tâm, có giấc mộng, hắn khát vọng tự do và bình đẳng, hắn muốn giúp tất cả Omega đều có thể có được tự do và bình đẳng.

 

Kết hôn với Drew, chỉ là một bước mấu chốt trong ván cờ của bệ hạ mà thôi……

 

Drew là công cụ hôn nhân chính trị của Berg, là lá chắn cho thân phận bí mật của Berg, rất nhiều cơ mật Quân bộ Berg thu được, hầu như đều lấy được từ chỗ Drew.

 

Thế nhưng, khi chính miệng nói ra những lời này, đối diện với ánh mắt của Drew, Berg đột nhiên cảm thấy đau đớn vô cùng.

 

— Nam nhân này không hề biết gì cả, không biết người bên gối là thủ lĩnh Mạch Nước Ngầm mà Quân bộ vẫn luôn tìm kiếm, không biết người mình yêu lại đang lợi dụng thân phận thượng tướng của y để thu thập bí mật Quân bộ……

 

— Mà giờ khắc này khi chân tướng bại lộ, Berg mới phát hiện bản thân thì ra sẽ đau lòng như vậy.

 

— Bởi vì lừa gạt nam nhân này mà cảm thấy áy náy và đau lòng.

 

— Có phải bản thân đã sớm bất tri bất giác yêu y rồi không? Cho nên mới cảm thấy khó chịu như vậy?

 

Berg nâng Drew đang hôn mê về phòng ngủ, bình tĩnh mua vé tàu tiễn bước Brian và Snow.

 

Sau khi trở lại phòng ngủ, nhìn Drew nằm trên giường, Berg ngồi xuống bên cạnh, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn gương mặt anh tuấn của y – Nhiều năm như vậy, nam nhân này luôn chu đáo quan tâm hắn, sự săn sóc, ôn nhu của y, đã sớm khiến hắn mềm lòng.

 

Tuy rằng chưa từng nói ra miệng, nhưng trong lòng Berg đã sớm không bỏ xuống được.

 

Địa vị của nam nhân này trong lòng hắn, đã sớm trở thành người yêu, cũng là người thân quan trọng nhất.

 

***

 

Khi Drew tỉnh lại, phát hiện Berg cứ như vậy ngồi bên giường lẳng lặng nhìn y.

 

Xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, nhớ tới việc bị đánh lén trước đó, Drew lập tức trở mình ngồi dậy, nhanh nhẹn dứt khoát chế ngự hai tay của Berg, rút thắt lưng bên hông ra, trực tiếp trói hai tay hắn cột vào đầu giường. “Em thật sự là thủ lĩnh của Mạch nước ngầm?”

 

Berg gật gật đầu, nhẹ giọng giải thích. “Không phải em cố ý lừa gạt anh. Từ rất lâu trước khi kết hôn với anh em đã gia nhập Mạch nước ngầm, Mạch nước ngầm cũng không phải tổ chức phản nghịch gì như lời Quân bộ nói, chẳng qua là vài Omega tập hợp cùng một chỗ, bí mật chế tạo thuốc ức chế mà thôi. Bọn họ không hề muốn hại người, chỉ mong vì bản thân mà mưu cầu một chút không gian sinh tồn, như vậy là tội ác tày trời sao?”

 

Drew. “…..”

 

Berg nhẹ giọng khẩn cầu nói. “Hiện giờ, coi như là nể mặt con trai, bỏ qua cho Snow, được không?”

 

Drew. “……”

 

Mỗi khi Berg nhẹ nhàng mềm mại khẩn cầu như vậy, Drew hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt.

 

Hai người nhìn nhau thật lâu, Berg lại đột nhiên nói. “Drew, anh lại đây.”

 

Drew do dự một chút, nhìn thoáng qua hai tay bị trói ở đầu giường của hắn, lúc này mới thả lỏng mà ghé qua, hỏi. “Làm sao?”

 

Berg nhẹ nhàng hôn lên lỗ tai kề sát của y, thấp giọng nói. “Em yêu anh.”

 

Drew kinh ngạc trừng to hai mắt.

 

Berg mỉm cười một chút, nhẹ giọng nói. “Lần này bỏ qua cho em, về sau tùy anh xử trí, có được không?”

 

Drew. “…………”

 

Hết phần 6.

 

YanYan: Ầy, cuối cùng cũng edit xong kịp tối nay! Mau qua đơi đeo hoa tuyên dương ta đuy ~ =))))

 

__oOo__

 

7.

 

Em yêu anh……

 

Kết hôn nhiều năm như vậy, Berg chưa từng nói ra những lời này.

 

Sau khi kết hôn thì ở riêng suốt một thời gian dài, cho đến khi Brian một tuổi mới bắt đầu sinh hoạt vợ chồng bình thường, nhiều năm như vậy, mỗi lần âu yếm thân thể Berg đều cứng đờ, tuy là vợ chồng thân mật, nhưng Drew lại cảm thấy…… Berg không hề thương y.

 

Thế nhưng lúc này, vị vương tử kiêu ngạo lạnh lùng, vậy mà lại chủ động nói ra những lời mà Drew nằm mơ cũng muốn nghe thấy –

 

Em yêu anh……

 

Thanh âm mềm nhẹ tựa như ảo giác.

 

Mà đúng lúc này, Berg lại lớn mật sáp đến gần hôn lên lỗ tai Drew, nhẹ giọng nói. “…… Tùy anh xử trí, có được không?”

 

— Nam nhân bình thường đều không thể cự tuyệt lời mời như vậy.

 

Huống chi, giờ phút này hai tay Berg bị trói lên đỉnh đầu, áo ngủ màu trắng hỗn độn treo trên người, lỗ tai phiếm một mạt đỏ hồng, ánh mắt nhìn về phía Drew ôn nhu như nước.

 

Bộ dáng “Tùy anh xử trí” như vậy, quả thực dụ người đến cực hạn.

 

Drew không thể tin nhìn về phía Berg, cho đến khi chạm phải đôi mắt trong veo của hắn……

 

Đây không phải là vui đùa, hắn rất nghiêm túc!

 

Đối diện giằng co ba giây, Drew rốt cuộc không thể nhịn được nữa, hai ba phát lột bỏ áo ngủ của hắn, cúi đầu hung hăng hôn lên môi Berg.

 

“Ưm…… A……”

 

Tiếng thở gấp tràn ra bên môi giống như một loại cổ vũ trực tiếp nhất, khiến động tác của Drew càng thêm phóng túng.

 

Bên trong phòng ngủ rất nhanh liền vang lên thanh âm khiến người ta mặt đỏ tim đập.

 

……

 

Buổi tối hôm đó, Berg hoàn toàn khác hẳn với vương tử Berg kiêu ngạo lãnh đạm thường ngày kia.

 

Hắn chẳng những chủ động ôm chặt Drew, thả lỏng thân thể hoàn toàn giao mình cho nam nhân này, mà thậm chí còn đỏ mặt ngầm đồng ý cho Drew dùng tư thế xấu hổ bình thường không dám nếm thử ôm hắn……

 

Tướng quân Drew nhẫn nại thật lâu, sức bật tự nhiên vô cùng kinh người, Berg run rẩy toàn thân bị y muốn vài lần, quỳ gối trên giường bị y liên tục tiến vào từ phía sau, thân thể giống như đang trôi nổi trên biển, đầu gối cũng nhũn ra từng đợt.

 

Càng về sau, thanh âm của Berg đã khàn đến không giống của mình, toàn thân trên dưới cũng không có một chỗ nào nguyên vẹn, khắp nơi đều là dấu vết thuộc về Drew mà y lưu lại.

 

Hoàn toàn mở ra thân thể, để đối phương muốn làm gì thì làm, nếu là trước kia Berg hoàn toàn không thể tưởng tượng được bản thân sẽ làm ra chuyện này……

 

Thế nhưng buổi tối hôm đó, tất cả lại diễn ra rất tự nhiên.

 

Không có bất cứ cảm xúc bài xích nào, ba phần ngượng ngùng, bốn phần phóng túng, hơn nữa còn có một phần áy náy dưới đáy lòng với nam nhân này, Berg hoàn toàn giao bản thân cho Alpha này, thuận theo và ôn nhu như vậy, khiến Drew cảm thấy như đang bay trên thiên đường.

 

Càng hiếm thấy là, liên tục vài ngày, Berg vẫn ôn nhu như vậy, có đôi khi Drew còn cảm thấy bản thân như đang rơi vào một giấc mộng hoàn toàn không chân thật, làm vợ chồng đã lâu như vậy, thế mà còn ngọt ngào hơn cả đám trẻ mới bắt đầu nói chuyện yêu đương, phảng phất như mấy ngày nay mới là tuần trăng mật thật sự của bọn họ……

 

Mấy ngày nghỉ ở nhà hiếm hoi này, Drew quả thực trải qua như thần tiên.

 

Bởi vì không phải trong kỳ phát tình, tỷ lệ mang thai của Omega cũng không cao, Drew cũng thực yên tâm lớn mật đem…… lưu lại trong thân thể Berg, vậy mà Berg cũng không có ý kiến gì, chỉ là mỗi lần tẩy rửa sẽ vì ngượng ngùng mà đỏ mặt.

 

Sau khi mấy ngày “xử phạt” trôi đi, chuyện của Snow liền được cho qua. Vốn dĩ Snow cũng không phạm phải sai lầm gì, lại là người con trai thích, hơn nữa Berg còn dốc sức che chở…… Drew cũng chẳng tội gì phải vắt óc tóm Snow vào ngục giam.

 

Chỉ là, Berg lừa gạt y suốt mười tám năm, thậm chí lợi dụng thân phận đặc thù của y ở Quân bộ để thu thập tình báo, đối với Drew mà nói, chuyện này đã trở thành một cái gai sắc nhọn dưới đáy lòng.

 

Mỗi khi đối mặt với Berg, y sẽ nhịn không được nhớ đến chuyện Berg đã từng lợi dụng mình như thế nào……

 

Nhớ tới Berg thả Lăng Vũ đi sau lưng y, gạt y chế tạo Hắc Long, suốt mười tám năm yên lặng lấy thân phận thủ lĩnh Mạch nước ngầm ở bên cạnh y, mỗi lần tỉnh lại giữa đêm khuya, nhìn sườn mặt tĩnh lặng của người ngủ trong lòng, có đôi khi Drew cảm thấy trái tim thật lạnh lẽo.

 

— Berg, anh yêu em như vậy, sao em có thể lừa gạt anh suốt mười tám năm?

 

— Lời em nói yêu anh, là thật tâm…. hay là vì muốn thả thành viên của Mạch nước ngầm đi, dưới tình thế cấp bách mới bám trụ lấy anh?

 

Trong tình huống như vậy nói ra câu em yêu anh, rốt cuộc có thể đáng tin đến đâu, Drew hoàn toàn không dám nghĩ nhiều. Y vẫn yêu Berg, vẫn không nỡ làm Berg tổn thương, thế nhưng, y đối với Berg, rốt cuộc không thể hoàn toàn tín nhiệm như trước được nữa.

 

Yêu hắn, nhưng không thể không đề phòng hắn.

 

Khoảng cách không thể vượt qua giữa hai người, khiến tim Drew như bị dao cắt.

 

***

 

Ngày ngày trôi qua vẫn sóng yên gió lặng như vẻ bề ngoài, Drew vẫn là vị thượng tướng chính trực kia, Berg vẫn cả ngày ở nhà nghiên cứu cơ giáp của hắn, mỗi khi gặp mặt sẽ mỉm cười với nhau giống như trước kia…… Chỉ là hai người đều biết, quan hệ giữa bọn họ, đã thay đổi hoàn toàn.

 

Berg muốn tìm một cơ hội nói chuyện rõ ràng với Drew, nhưng thời gian đó lại đúng vào lúc Quân bộ đang không ngừng thay đổi, quân đoàn Sắc Vi bị phái đến khu vực Phá Quân tinh, quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang Rawson mất tích ngoài ý muốn, Drew chủ động xin mang theo quân đoàn Trường Xà đi tới vũ trụ mờ mịt truy tìm tung tích nguyên soái.

 

Sau khi biết tin này, bệ hạ cũng dặn Berg mau chóng mang theo Cửu Vĩ Thiên Hồ rời đi, Berg không chút do dự giả trang thành binh lính quân đoàn Trường Xà, đi theo bên cạnh Drew……

 

Ngoại trừ chấp hành nhiệm vụ bệ hạ giao cho, càng quan trọng hơn là, hắn lo lắng cho nam nhân này.

 

Sợ Drew sẽ bị người khác ám toán, sợ nam nhân tính tình ngay thẳng này sẽ gặp nguy hiểm…… Thứ cảm xúc lo lắng này, là điều mà mấy chục năm qua hắn chưa từng cảm nhận.

 

Bởi vì lo lắng cho an nguy của một người mà ăn không ngon ngủ không yên, Berg trước nay luôn lạnh nhạt thậm chí mất đi bình tĩnh, chỉ biết bản thân nhất định phải đi theo bên cạnh Drew, cho dù Drew thật sự gặp nguy hiểm, cũng có thể cùng chết với y không phải sao?

 

Suy nghĩ đáng sợ như vậy, khiến Berg cảm thấy vô cùng xa lạ —

 

Không ngờ sẽ có một ngày, hắn lại tình nguyên đồng sinh cộng tử với một Alpha?

 

Người đó tên là Drew, tính cách trung hậu, tính tình ngay thẳng, lại vô cùng tốt với hắn, mười tám năm trời vẫn luôn săn sóc và ôn nhu.

 

Đó là cha của con hắn, là bạn đời hợp pháp của hắn, là đối tượng hôn nhân hắn từng chán ghét, bài xích, nhưng cũng là người hiện giờ hắn tình nguyện đồng sinh cộng tử……

 

Yêu nam nhân này, là điều Berg không hề chuẩn bị trước, nhưng như vậy thì sao?

 

Nếu đã lún sâu, Berg tình nguyện thản nhiên đón nhận…… Bởi vì sự để ý và lo lắng đối với nam nhân kia dưới đáy lòng, đã nghiêm trọng đến không thể lừa gạt bản thân được nữa.

 

***

 

Khi Drew tìm được mảnh vỡ của thể phục chế Hắc Long, Berg rốt cuộc cũng xé đi lớp mặt nạ.

 

Drew nhìn Omega nhà mình đột nhiên mặc quân trang xuất hiện trước mắt, biểu tình trên mặt vô cùng khiếp sợ.

 

Berg mỉm cười đi đến trước mặt y, quyết tâm lần này nhất định phải nói rõ ràng với y, hoàn toàn xóa bỏ khoảng cách giữa hai người, thế nhưng, khi Berg nói ra câu “Hôn nhân giữa em và anh vốn dĩ chỉ là một đám cưới chính trị”, lại không ngờ Drew sẽ mang vẻ mặt đau đớn, thậm chí còn muốn chia tay với Berg, Berg nhịn không được đau lòng cầm lấy tay y, ôn nhu nói. “…… Nghe em nói hết có được không?”

 

Berg tiến lên một bước đứng trước mặt y, ngẩng đầu lên nhìn y. “Tuy rằng trước đây em kết hôn với anh là vì đám cưới chính trị, khi mới bắt đầu quả thực em cũng không có cảm tình gì với anh, thế nhưng sau này…… sau này em đã yêu anh, anh không hiểu sao?”

 

Drew kinh ngạc ngẩng đầu. “Em nói cái gì?”

 

Lỗ tai Berg hơi hơi đỏ lên, đối diện với ánh mắt của Drew, biểu tình trên mặt lại đặc biệt nghiêm túc, hắn kiễng chân ghé vào bên tai Drew, nhẹ nhàng hôn lên lỗ tai y. “…… Em yêu anh.”

 

Cảm giác ấm áp khi cánh môi chạm vào vành tai, liên tưởng đến mấy ngày Berg dịu dàng và nhu thuận, sống lưng Drew cứng ngắc, không thể tin nhìn Berg. “Em, em, em vừa nói cái gì?”

 

“…… Còn muốn nhắc lại nữa sao?” Berg nhịn không được mỉm cười. “Em yêu anh.”

 

— Em yêu anh.

 

— Một câu ngắn ngủi, đủ để Drew buông xuống tất cả khúc mắc.

 

Drew không dám tin nhìn Berg, cho đến khi chạm phải ánh mắt đầy nghiêm túc của Berg, đáy lòng liền vui sướng như trúng độc đắc, Drew kích động vạn phần nhìn Berg, thậm chí còn nghẹn ngào đến không nói nên lời.

 

— May mắn biết bao, người y yêu nhất, rốt cuộc cũng động tâm với y.

 

— Mười tám năm chờ đợi, rốt cuộc cũng có ngày mây tan trăng sáng.

 

Berg khẽ cười cười, cầm tay Drew đặt lên bụng mình, ôn nhu nói. “Còn có tin này muốn nói cho anh…… Thằng nhóc Brian ngốc nghếch nhà chúng ta, rất nhanh sẽ có em trai hoặc em gái, không cần lo lắng, lần này em sẽ bình an sinh hạ nó.”

 

Drew. “……”

 

Đoạn thời gian trước, cũng chính là mấy ngày Berg để y tùy tiện trừng phạt, bởi vì Berg không ở trong kỳ phát tình, Drew cho rằng hắn sẽ không mang thai nên không cho hắn uống thuốc tránh thai. Không ngờ sau nhiều năm như vậy, bọn họ lại có bảo bảo thứ hai.

 

Drew kéo Berg vào trong lòng, gắt gao, gắt gao ôm lấy.

 

Berg cũng dùng sức ôm lại y, vùi mặt thật sâu vào lồng ngực ấm áp của nam nhân này.

 

Không trong kỳ phát tình lại mang thai đứa nhỏ thứ hai, thật sự là ân huệ trời cao ban cho bọn họ. Bảo bảo thứ hai đến thật đúng lúc, khiến hai vị phụ thân có thể cởi bỏ tất cả khúc mắc, thật sự yêu nhau, mang theo tâm tình hạnh phúc chờ mong bảo bảo này đến.

 

***

 

Thế nhưng, tâm tình hạnh phúc còn chưa kéo dài bao lâu, con trai bọn họ Brian đã xảy ra chuyện.

 

Không rõ tung tích, cũng không tìm được thi thể……

 

Khoảnh khắc nghe được tin tức kia, Berg gần như sụp đổ, lảo đảo trở lại phòng ngủ, ôm lấy Drew khóc suốt một đêm……

 

Cho đến khi chiến sự bình ổn lại, bọn họ thuận lợi tìm được Brian đã đóng băng bản thân, khẩn cấp đưa đến khoang động lạnh ở bệnh viện trung ương chuẩn bị giải phẫu cấy ghép khí quan…… Sau đó là quãng thời gian đợi chờ đằng đẵng, chờ bảo bảo ra đời, chờ Brian tỉnh lại……

 

Đoạn thời gian đó trôi qua rất gian nan, may mà vẫn có Drew ở bên cạnh, bằng không, Berg cũng không biết bản thân có thể chống đỡ được hay không.

 

Tháng chín, Berg lại sinh non, lần này không nguy hiểm đến suýt bỏ mạng như khi sinh hạ Brian, bảo bảo thứ hai ra đời rất thuận lợi, đưa vào phòng giải phẫu không đến nửa giờ đã thuận lợi sinh ra, là nam hài Omega.

 

Khi Drew đến phòng bệnh thăm, liền thấy Berg đang ôm con trai dỗ dành. So với ca ca Brian mỗi lần gào khóc là muốn thổi văng cả nóc nhà, đứa con nhỏ này thật sự rất ngoan, không khóc cũng không nháo, miệng cắn ngón tay của mình, ngủ đến ngọt ngào trong lòng baba, trắng trắng mềm mềm nhìn cực kỳ đáng yêu.

 

Drew đi đến bên giường Berg, nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai hắn.

 

Berg mỉm cười sờ đầu con trai, nói. “Hôm qua bác sĩ nói với em, cuống rốn của đứa nhỏ mới ra đời sẽ trợ giúp rất nhiều cho quá trình nuôi dưỡng khí quan, nếu như thuận lợi, giải phẫu cấy ghép khí quan của Brian có lẽ sẽ được tiến hành sớm hơn.”

 

Drew gật gật đầu, cầm tay Berg, ôn nhu nói. “Yên tâm, chuyện này giao cho anh là được rồi, em cứ nghỉ ngơi đi.”

 

Nói xong liền ôm lấy đứa nhỏ trong lòng hắn, cúi người hôn lên trán hắn, nói. “Ngủ đi, có anh ở đây.”

 

Nghe được những lời này của y, Berg liền an tâm nhắm hai mắt lại.

 

Đúng vậy, có y ở đây.

 

Cho dù là ở thời điểm gian nan nhất, Berg cũng chưa từng cảm thấy bất lực, bởi vì nam nhân này, sẽ vĩnh viễn đứng ở bên cạnh hắn.

 

***

 

Khi Brian thuận lời làm xong giải phẫu tỉnh lại, cậu con nhỏ Bled đã một tuổi rưỡi, đứa nhỏ này rất thông minh, y y nha nha học nói chuyện, đã biết nói những câu đơn đơn giản, mỗi ngày ngồi trong lòng Berg, không ngừng gọi baba……

 

Điểm duy nhất giống với Brian là, đứa nhỏ này cũng đặc biệt gần gũi với baba Berg, mỗi lần khóc, chỉ cần Berg ôm bé một cái, bé liền im lặng…… Drew cảm thấy nhất định là vì khí chất ôn nhu trên người Berg hấp dẫn trẻ con hơn y.

 

Đương nhiên, con trai bất công dính baba, Drew không có bất cứ ý kiến gì, trái lại còn đau lòng Berg cả ngày phải chăm sóc con sẽ rất mệt.

 

Brian sau khi phẫu thuật thì hồi phục rất nhanh, miệng vết thương cũng mau chóng lên da non, công năng của khí quan cấy ghép cũng tốt, các chỉ tiêu cơ thể cực kỳ ổn định, không đến một tháng, liền trở lại là Brian sinh long hoạt hổ như trước kia, cả ngày ồn ào muốn ra viện.

 

Ngày đó khi y xuất viện, Berg và Drew cùng nhau mang Bled đến đón y.

 

Bởi vì trước đó vẫn ở trong phòng giám hộ vô khuẩn, Bled vẫn chưa gặp qua vị ca ca trong truyền thuyết này, hôm nay rốt cuộc gặp được, bé con hình như rất ngạc nhiên, mở một đôi mắt to, nghiêng đầu nhìn Brian.

 

Brian bị thằng nhóc trong lòng baba nhìn đến không nhịn được cười, vươn tay xoa rối tóc của bé. “Đây là ai nhỉ? Cũng không biết gọi ca ca sao? Có lễ phép hay không đây?”

 

Bled bị xoa đến choáng đầu hoa mắt, ủy khuất gọi y. “…… Ca ca……”

 

Brian rất vừa lòng, nhẹ nhàng vuốt lại tóc cho bé, lại thò tay xoa bóp gương mặt bầu bĩnh của bé. “Ngoan! Về sau có anh bảo vệ, sẽ không có đứa nào dám bắt nạt em!”

 

Bled lăng lăng gật gật đầu. “Vâng……”

 

Brian dụ dỗ bé. “Gọi một tiếng ca ca nữa xem nào?”

 

Bled ngoan ngoãn kêu lên. “Ca ca……”

 

Đứa nhỏ này thật sự rất ngoan, Brian nhất thời cảm thấy có em trai thật tốt, vì thế lại thò tay nhéo nhéo khuôn mặt mềm mềm của bé, nói. “Thật ngoan nha, lát nữa ca ca mua đồ ăn ngon cho em!”

 

Brian đi đến trước mặt hai vị phụ thân, lại thêm cả em trai, nhẹ nhàng mà ôm ba người bọn họ vào lòng.

 

“Ba…… Con đã trở về……”

 

Berg vỗ nhẹ lên bả vai con trai, Drew luôn luôn bình tĩnh thậm chí còn rưng rưng nước mắt.

 

Con trai lớn thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn, con trai nhỏ nhu thuận nghe lời, một nhà bốn người bọn họ, rốt cuộc cũng có ngày được đoàn tụ.

 

***

 

Brian thấp thỏm không yên ở lại nhà một ngày, vào ban đêm liền chạy đến phòng Berg nói. “Ba, con muốn ngày mai trở lại trường học…… Dù sao hiện giờ thân thể cũng không có vấn đề gì nữa, học chậm mất hai năm, còn không trở về chắc con không tốt nghiệp được mất.”

 

Berg nhìn thần sắc nôn nóng của y, nhịn không được nói. “Con muốn gặp Snow chứ gì?”

 

Bị baba đâm trúng tim đen, Brian cũng không ngượng ngùng, mặt dày cười cười, rất trực tiếp nói. “Đúng vậy, con rất nhớ cậu ấy, đã hai năm không gặp, cũng không biết cậu ấy thế nào rồi, có gầy hay không……”

 

Berg bất đắc dĩ nói. “Yên tâm, nó rất tốt. Nó vẫn đợi con, còn thường xuyên đến bệnh viện thăm con.”

 

Brian cảm động nói. “Thật không? Xem ra cậu ấy thật sự đã một lòng say mê con trai ba rồi a?”

 

Berg cười vỗ vỗ bả vai Brian. “Coi con đắc ý kia…… Vé tàu sáng mai ta đã đặt giúp con rồi, còn không mau lăn về phòng thu dọn hành lý đi?”

 

Brian lập tức sáp lại ôm chặt lấy Berg. “Ba, ba thật là chu đáo!”

 

Nhìn Brian nhanh như chớp chạy đi thu dọn hành lý, Berg nhịn không được cong khóe môi, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

 

Bled nắm lấy tay Berg, thanh âm non nớt hỏi. “Baba, ca ca muốn đi đâu vậy?”

 

Berg ôm lấy cậu con nhỏ nói. “Ca ca con muốn đến trường.”

 

Bled nói. “Con cũng muốn đi……”

 

Bled sờ sờ đầu bé. “Chờ con lớn lên một chút, baba sẽ đưa con đến trường học, hiện giờ đi ngủ thôi, ngoan.”

 

Bled ngoan ngoãn gật đầu. “Vâng, con biết rồi.”

 

Vì thế Berg liền ôm con trai đến giường nhỏ bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ lưng bé dỗ bé ngủ.

 

Khi Drew đi vào, liền nhìn thấy cảnh tượng Berg dỗ con đi ngủ, trong nháy mắt đó, đáy lòng bỗng tràn trề ấm áp khiến Drew thậm chí dừng chân lại, không nỡ phá hư khoảnh khắc ấm áp này.

 

Bled nhanh chóng ngủ say, Berg ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt của Drew, khẽ cười cười nói. “Về rồi sao?”

 

Nói xong liền nhận lấy áo khoác quân phục phẳng phiu trong tay Drew. “Họp đến tận bây giờ sao?”

 

Giữa hai người đã sớm không còn khúc mắc, Drew thỉnh thoảng cũng sẽ nói với Berg một số chuyện không cần bảo mật của Quân bộ. “Sau khi Brian và Lâm Viễn tốt nghiệp, Quân bộ sẽ trao tặng cho bọn chúng huân chương chiến công hạng nhất, hôm nay họp là để xác định chuyện này.”

 

Berg gật gật đầu. “Brian chắc không để ý đến chiến công gì đó đâu, sau khi tốt nghiệp có lẽ nó sẽ đến hiệp hội cơ giáp…… Anh thấy thế nào?”

 

Drew cười cười. “Cũng không sao, cứ để nó lựa chọn chuyện mình thích làm đi, nó được di truyền thiên phú về chế tạo cơ giáp từ em, anh cũng rất mừng nếu nó có thể đạt được thành tựu trong lĩnh vực này…… Anh biết trước đây ước mơ lớn nhất của em là làm một chuyên gia chế tạo cơ giáp, không phải sao?”

 

Drew nói xong liền vươn tay ra, ôm lấy Berg.

 

Berg khẽ cười cười, nhẹ nhàng dựa vào lòng Drew, nói. “Anh có thể hiểu thì thật tốt…… Tuy rằng giữa chúng ta không cần thiết phải khách khí, nhưng em vẫn muốn nói……”

 

Berg ngẩng đầu lên nhìn Drew, nghiêm túc nói từng câu từng chữ. “Cảm ơn anh, Drew.”

 

Drew không trả lời, gắt gao cầm tay hắn, mười ngón giao nhau.

 

— Cảm ơn anh, Drew.

 

— Con trai lớn trưởng thành, có sự nghiệp và tình yêu của chính nó, con trai thứ còn quá nhỏ, cần chúng ta cùng nhau chăm lo và quản lý, em biết cho dù là lúc nào, anh cũng sẽ ở bên cạnh em, cùng em trải qua tất cả gian nan và vất vả, cũng cùng em hưởng thụ hết thảy niềm vui và hạnh phúc.

 

— Trong vô vàn sóng gió em trải qua trong cuộc đời, điều may mắn nhất chính là gặp được anh. Cảm ơn anh vẫn đi cùng em, không bao giờ xa rời, cho đến chúng ta khi già đi.

 

Hoàn phiên ngoại Berg.

back top