Sau khi hư không thanh tảo giả lao ra khỏi khe hở không gian, không biết vì lý do gì mà không thể phát ra sợi chỉ đỏ hủy diệt siêu mạnh đó nữa, thậm chí thực lực còn không bằng đa số hồn đoàn. Cho nên chủ lực đại quân xâm lăng lấy hồn đoàn làm chính, mà đám hư không thanh tảo giả ở trong hắc ám hư không vốn chẳng ai bì nổi này, giờ đây chỉ có thể theo sau hồn đoàn.
Tuy Tứ Quý Thành có phòng vệ cường đại, có vô số cường giả kết trận hợp thành cấm chế ngăn chặn công kích của hồn đoàn và hư không thanh tảo giả, kết hợp lực lượng giết rất nhiều kẻ xâm lấn. Nhưng hồn đoàn chạy trốn khỏi hắc ám hư không thật sự là nhiều vô số kể, Tứ Quý Thành thủ vững nửa canh giờ sau thì cấm chế thành trì bị phá, hồn đoàn chuyển hóa thành đại quân hồn thi giết vào trong thành, thấy vật sống liền giết. Không lâu sau, nhân khẩu trăm vạn trong Tứ Quý Thành đã chết hoặc bị thương gần phân nửa.
Không chỉ thế, hễ bị hồn thi giết chết, cắn chết thì binh sĩ, võ giả sau khi bị diệt thần hồn, rất nhanh có một ít hồn đoàn nhỏ yếu, những hồn đoàn và hư không thanh tảo giả không thể tự tấn công nhân loại đạt được thân thể, chúng lập tức nhập vào trong sống nhờ, khiến những cái xác này biến thành hồn thi vô ý thức, gia nhập vào đại quân hồn thi, tấn công binh sĩ, võ giả, dân chúng đang thủ thành.
Cứ như thế, thủ quân tiêu hao ngày càng lớn, đội ngũ đại quân hồn thi thì ngày càng lớn mạnh. Dưới tình huống không có cứu viện, Tứ Quý Thành sụp đổ chỉ là chuyện sớm hoặc muộn.
Không chỉ là Tứ Quý Thành, cả Huyền Vũ Đại Lục, tất cả thành trì gần khe hở không gian đều lần lượt gặp phải đại quân hồn thi công kích. Cho nên dù Tứ Quý Thành đã sớm phát tín hiệu cầu cứu ra ngoài, không có khả năng được đến cứu viện.
Theo sau đại quân hồn thi tiến lên một lúc, Đường Tiêu rốt cuộc tìm được một mục tiêu tá thi hoàn hôn. Đó là một thanh niên mặc đạo bào vừ mới bị một con hồn thi cắn chết, trên cổ vẫn đang tuôn ra máu. Giờ là thời điểm tốt nhất để Đường Tiêu đoạt xá, cướp thân thể gã.
Thanh niên này lớn lên trắng trẻo đẹp trai, mấy phần tuấn tú, đầu lông mày có anh khí. Đương nhiên là so với phong lưu anh tuấn, ngọc thụ lâm phong, trí dũng song toàn, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe thấy xe xì lốp, siêu đẹp trai Đường Tiêu thì chắc chắn không thể sánh bằng được, nhưng hắn bắt buộc phải tìm một thân thể nhập vào. Đường Tiêu sắp sửa hồn tiêu phách tán rồi, không nên quá kén chọn.
Một hồn đoàn khác cũng nhìn thấy xác thanh niên này, bay nhanh hướng bên này. Nhưng khi nó lao đến, phát hiện Đường Tiêu có một khối ý niệm, lập tức lùi ra, hiển nhiên nó biết mình không phải đối thủ của hắn.
Thần hồn Đường Tiêu hù dọa đối thủ cạnh tranh đi rồi, lập tức nhào tới, trực tiếp nhập vào thân xác kia.
Đường Tiêu có kinh nghiệm một lần tá thi hoàn hồn, cảm giác lần này khác xa trước kia.
Sau khi thần hồn của hắn nhập vào cái xác kia, không thể giống như trước trực tiếp khống chế thân thể mà chìm trong mây khói sương mù. Nói là mây khói sương mù thì cũng không chính xác lắm, đó chỉ là một không gian rất hỗn độn.
Một thứ giống như hồn đoàn đột nhiên đánh hướng Đường Tiêu, rõ ràng là thần hồn của chủ nhân cái xác kia chưa tan!
Nhưng thần hồn chủ nhân so với Đường Tiêu ở trong hắc ám hư không phiêu đãng mấy chục vạn năm thì thực lực kém quá xa. Chỉ một hiệp thì hắn đã đánh nó hồn tiêu hồn tán, còn sót lại tàn nhược thần hồn cũng biến thành tia năng lượng thần hồn bị thần hồn Đường Tiêu hút lấy.
Cắn nuốt sạch năng lượng thần hồn của chủ nhân, Đường Tiêu mới tỉnh lại, hiển nhiên hắn đã tá thi hoàn hồn thành công.
Trở về Áo Bỉ Đảo không biết có hy vọng nào kiếm lại thân thể của mình không? Nếu không thì chỉ có thể luôn sống trong thân thể này.
Tuy rằng thân thể Áo Bỉ Đảo cũng là cướp lấy, nhưng chủ nhân tốt xấu cũng tên là Đường Tiêu, khuôn mặt gần giống với đời trước. Hơn nữa xác thịt trải qua Đường Tiêu một năm tập trung cải tạo đã biến khá mạnh, hắn không muốn lại làm một lần quá trình như vậy.
Nhưng bây giờ chỉ còn cách như thế. Qua đi mấy chục vạn năm, thân thể nguyên bản ngọc thụ lâm phong…xe thấy xe xì lốp siêu đẹp trai chắc không tồn tại nữa.
Chấp nhận đi, lúc không có thịt ăn thì ăn vài miếng đậu hủ thúi cũng đỡ ghiền.
Thành công nhập xác, người Đường Tiêu đau nhức vô cùng. Chủ nhân cũ đã chết rồi thì đương nhiên là bị thương không nhẹ.
Sau khi tỉnh lại, Đường Tiêu nhanh chóng kiểm tra một phen, phát hiện cánh tay gãy một đoạn, vết thương trí mệnh ở cổ, máu đang nhanh chóng ọc ra ngoài.
Đường Tiêu vội vàng tụ tập một tia niệm lực tàn nhược trong người tập trung quanh cổ, hơn nửa ngày mới tu sửa xong mạch máu. Nhưng thân thể này mất máu ít nhất một phần ba, khiến Đường Tiêu cảm thấy toàn thân cực kỳ suy yếu, mấy lần suýt ngất xỉu.
Buồn bực hơn là loại cảm giác nhập xác này không tốt chút nào, hơn nữa trong người thể xác không có một cái phù triện, hiển nhiên không đạt tới tu vi Nhân Nguyên ngũ cấp. Khối ý niệm của Đường Tiêu không thể thi triển trong thân xác này, một tia niệm lực tàn nhược thi triển hơi nhanh chút thì lập tức cảm giác đầu óc, trái tim, kinh mạch toàn thân muốn nổ tung.
Nếu như thân thể lúc trước cũng không còn vậy thì quá khốn khổ rồi. Quan trọng nhất là, Luyện Yêu Tôi Ma Hồ còn đang ở trong thể xác cũ đó.
Không quen a không quen! Dù thế nào cũng phải tìm hồ lô kia trở về, nếu không thì sau này làm sao sống đây!
Thôi đừng nghĩ nhiều như vậy, trước thoát khỏi khốn cảnh đã rồi nói tiếp. Có thể trốn khỏi hắc ám hư không hồi phục tự do, lần nữa thành công đoạt xá, hít thở không khí mới mẻ đã nên mừng lắm rồi, làm người không nên quá tham lam.
Nằm trên mặt đất chốc lát, Đường Tiêu phát hiện trong người hắn trừ khối ý niệm tàn nhược ra, dần sinh ra một ít phù triện tàn nhược, hơn nữa lực lượng những phù triện tàn nhược này chậm rãi biến mạnh!
Còn là hai đạo phù triện!!!
Quá tốt rồi! Xem ra thần hồn dựa vào ký ức hoặc là lực lượng linh hồn thần bí nào đó đang nhanh chóng cải tạo thân thể này. Đường Tiêu còn nhớ mình ở Áo Bỉ Đảo lúc mới tiến vào Nhân Nguyên ngũ cấp có được hai đạo phù triện, sau này mới từng bước đi vào Địa Nguyên, có ba phù triện, lúc Địa Nguyên nhị cấp thì có được vân triện, hơn nữa trước khi sắp chết mất tri giác thì đã hoàn thành tẩy huyết đổi tủy.
Nếu như có thể hoàn toàn hồi phục, thân thể này chắc sẽ nhanh chóng đạt đến tu vi Địa Nguyên tam cấp.
Không biết đến Địa Nguyên tam cấp rồi thì thân thể này có chịu được niệm lực cường đại của khối ý niệm đó không.
Tuy Tứ Quý Thành có phòng vệ cường đại, có vô số cường giả kết trận hợp thành cấm chế ngăn chặn công kích của hồn đoàn và hư không thanh tảo giả, kết hợp lực lượng giết rất nhiều kẻ xâm lấn. Nhưng hồn đoàn chạy trốn khỏi hắc ám hư không thật sự là nhiều vô số kể, Tứ Quý Thành thủ vững nửa canh giờ sau thì cấm chế thành trì bị phá, hồn đoàn chuyển hóa thành đại quân hồn thi giết vào trong thành, thấy vật sống liền giết. Không lâu sau, nhân khẩu trăm vạn trong Tứ Quý Thành đã chết hoặc bị thương gần phân nửa.
Không chỉ thế, hễ bị hồn thi giết chết, cắn chết thì binh sĩ, võ giả sau khi bị diệt thần hồn, rất nhanh có một ít hồn đoàn nhỏ yếu, những hồn đoàn và hư không thanh tảo giả không thể tự tấn công nhân loại đạt được thân thể, chúng lập tức nhập vào trong sống nhờ, khiến những cái xác này biến thành hồn thi vô ý thức, gia nhập vào đại quân hồn thi, tấn công binh sĩ, võ giả, dân chúng đang thủ thành.
Cứ như thế, thủ quân tiêu hao ngày càng lớn, đội ngũ đại quân hồn thi thì ngày càng lớn mạnh. Dưới tình huống không có cứu viện, Tứ Quý Thành sụp đổ chỉ là chuyện sớm hoặc muộn.
Không chỉ là Tứ Quý Thành, cả Huyền Vũ Đại Lục, tất cả thành trì gần khe hở không gian đều lần lượt gặp phải đại quân hồn thi công kích. Cho nên dù Tứ Quý Thành đã sớm phát tín hiệu cầu cứu ra ngoài, không có khả năng được đến cứu viện.
Theo sau đại quân hồn thi tiến lên một lúc, Đường Tiêu rốt cuộc tìm được một mục tiêu tá thi hoàn hôn. Đó là một thanh niên mặc đạo bào vừ mới bị một con hồn thi cắn chết, trên cổ vẫn đang tuôn ra máu. Giờ là thời điểm tốt nhất để Đường Tiêu đoạt xá, cướp thân thể gã.
Thanh niên này lớn lên trắng trẻo đẹp trai, mấy phần tuấn tú, đầu lông mày có anh khí. Đương nhiên là so với phong lưu anh tuấn, ngọc thụ lâm phong, trí dũng song toàn, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe thấy xe xì lốp, siêu đẹp trai Đường Tiêu thì chắc chắn không thể sánh bằng được, nhưng hắn bắt buộc phải tìm một thân thể nhập vào. Đường Tiêu sắp sửa hồn tiêu phách tán rồi, không nên quá kén chọn.
Một hồn đoàn khác cũng nhìn thấy xác thanh niên này, bay nhanh hướng bên này. Nhưng khi nó lao đến, phát hiện Đường Tiêu có một khối ý niệm, lập tức lùi ra, hiển nhiên nó biết mình không phải đối thủ của hắn.
Thần hồn Đường Tiêu hù dọa đối thủ cạnh tranh đi rồi, lập tức nhào tới, trực tiếp nhập vào thân xác kia.
Đường Tiêu có kinh nghiệm một lần tá thi hoàn hồn, cảm giác lần này khác xa trước kia.
Sau khi thần hồn của hắn nhập vào cái xác kia, không thể giống như trước trực tiếp khống chế thân thể mà chìm trong mây khói sương mù. Nói là mây khói sương mù thì cũng không chính xác lắm, đó chỉ là một không gian rất hỗn độn.
Một thứ giống như hồn đoàn đột nhiên đánh hướng Đường Tiêu, rõ ràng là thần hồn của chủ nhân cái xác kia chưa tan!
Nhưng thần hồn chủ nhân so với Đường Tiêu ở trong hắc ám hư không phiêu đãng mấy chục vạn năm thì thực lực kém quá xa. Chỉ một hiệp thì hắn đã đánh nó hồn tiêu hồn tán, còn sót lại tàn nhược thần hồn cũng biến thành tia năng lượng thần hồn bị thần hồn Đường Tiêu hút lấy.
Cắn nuốt sạch năng lượng thần hồn của chủ nhân, Đường Tiêu mới tỉnh lại, hiển nhiên hắn đã tá thi hoàn hồn thành công.
Trở về Áo Bỉ Đảo không biết có hy vọng nào kiếm lại thân thể của mình không? Nếu không thì chỉ có thể luôn sống trong thân thể này.
Tuy rằng thân thể Áo Bỉ Đảo cũng là cướp lấy, nhưng chủ nhân tốt xấu cũng tên là Đường Tiêu, khuôn mặt gần giống với đời trước. Hơn nữa xác thịt trải qua Đường Tiêu một năm tập trung cải tạo đã biến khá mạnh, hắn không muốn lại làm một lần quá trình như vậy.
Nhưng bây giờ chỉ còn cách như thế. Qua đi mấy chục vạn năm, thân thể nguyên bản ngọc thụ lâm phong…xe thấy xe xì lốp siêu đẹp trai chắc không tồn tại nữa.
Chấp nhận đi, lúc không có thịt ăn thì ăn vài miếng đậu hủ thúi cũng đỡ ghiền.
Thành công nhập xác, người Đường Tiêu đau nhức vô cùng. Chủ nhân cũ đã chết rồi thì đương nhiên là bị thương không nhẹ.
Sau khi tỉnh lại, Đường Tiêu nhanh chóng kiểm tra một phen, phát hiện cánh tay gãy một đoạn, vết thương trí mệnh ở cổ, máu đang nhanh chóng ọc ra ngoài.
Đường Tiêu vội vàng tụ tập một tia niệm lực tàn nhược trong người tập trung quanh cổ, hơn nửa ngày mới tu sửa xong mạch máu. Nhưng thân thể này mất máu ít nhất một phần ba, khiến Đường Tiêu cảm thấy toàn thân cực kỳ suy yếu, mấy lần suýt ngất xỉu.
Buồn bực hơn là loại cảm giác nhập xác này không tốt chút nào, hơn nữa trong người thể xác không có một cái phù triện, hiển nhiên không đạt tới tu vi Nhân Nguyên ngũ cấp. Khối ý niệm của Đường Tiêu không thể thi triển trong thân xác này, một tia niệm lực tàn nhược thi triển hơi nhanh chút thì lập tức cảm giác đầu óc, trái tim, kinh mạch toàn thân muốn nổ tung.
Nếu như thân thể lúc trước cũng không còn vậy thì quá khốn khổ rồi. Quan trọng nhất là, Luyện Yêu Tôi Ma Hồ còn đang ở trong thể xác cũ đó.
Không quen a không quen! Dù thế nào cũng phải tìm hồ lô kia trở về, nếu không thì sau này làm sao sống đây!
Thôi đừng nghĩ nhiều như vậy, trước thoát khỏi khốn cảnh đã rồi nói tiếp. Có thể trốn khỏi hắc ám hư không hồi phục tự do, lần nữa thành công đoạt xá, hít thở không khí mới mẻ đã nên mừng lắm rồi, làm người không nên quá tham lam.
Nằm trên mặt đất chốc lát, Đường Tiêu phát hiện trong người hắn trừ khối ý niệm tàn nhược ra, dần sinh ra một ít phù triện tàn nhược, hơn nữa lực lượng những phù triện tàn nhược này chậm rãi biến mạnh!
Còn là hai đạo phù triện!!!
Quá tốt rồi! Xem ra thần hồn dựa vào ký ức hoặc là lực lượng linh hồn thần bí nào đó đang nhanh chóng cải tạo thân thể này. Đường Tiêu còn nhớ mình ở Áo Bỉ Đảo lúc mới tiến vào Nhân Nguyên ngũ cấp có được hai đạo phù triện, sau này mới từng bước đi vào Địa Nguyên, có ba phù triện, lúc Địa Nguyên nhị cấp thì có được vân triện, hơn nữa trước khi sắp chết mất tri giác thì đã hoàn thành tẩy huyết đổi tủy.
Nếu như có thể hoàn toàn hồi phục, thân thể này chắc sẽ nhanh chóng đạt đến tu vi Địa Nguyên tam cấp.
Không biết đến Địa Nguyên tam cấp rồi thì thân thể này có chịu được niệm lực cường đại của khối ý niệm đó không.