Tà Thiếu Dược Vương

Chương 173: Diệt sát, thu được lợi ích

Mà dưới tình huống nàng đang hôn mê, giúp nàng vận chuyển công pháp, thì đầu tiên phải hiểu phương pháp tu luyện của nàng đã. Nhậm Kiệt căn bản không hỏi lục thúc, cho dù lục thúc biết nói ra, chưa chắc cũng hữu dụng.

Tuy rằng đại cảnh giới đã đạt tới Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ hai, nhưng hắn vẫn không thể nhìn thấu công pháp và cách thức vận chuyển của lục thẩm, hiện tại chỉ dựa vào đoạn phim luận đạo thần kỳ mà thôi.

Tuy rằng Nhậm Kiệt phát hiện khởi động đoạn phim sau, thần thức không được ở trong đó hiệu quả không bằng đắm chìm trong đó hiệu quả tốt, nhưng bất luận là trợ giúp lão Đan Vương còn là lần này, đều là chuyện không có cách nào khác.

Cứu người là trên hết.

Cũng may vừa chiếm được một số tiền lớn, nếu không cũng không biết làm sao. Chỉ sợ lục thúc cũng không tích lũy nhiều như Ngọc Thành được, dù sao cho dù là Minh Ngọc sơn trang, cũng không thể lấy ra số linh ngọc lớn như vậy dùng cho một lần.

Thời gian cấp bách, thần thức Nhậm Kiệt trực tiếp tiến vào thức hải, lại lần nữa bật đoạn phim trong laptop lên.

- Ầm! Nhậm Kiệt đã không xa lạ gì, hắn không kịp đi quan sát, tìm hiểu mọi thứ, thần thức lập tức tiến vào trong cơ thể lục thẩm dò xét.

Lực lượng Lục thẩm tuy mạnh, nhưng còn yếu hơn lão Đan Vương Ngọc Trường Không rất nhiều, cho nên Nhậm Kiệt chỉ tiêu hao 1 vạn khối linh ngọc trung phẩm, cũng trị giá một ngàn vạn tiền ngọc đã nhìn thấu toàn bộ tình huống lục thẩm.

Chỉ có điều công pháp lục thẩm tu luyện tuy rằng không phải công pháp thượng cổ, nhưng hiển nhiên cũng không phải công pháp bình thường, vô cùng đặc biệt.

Như thế lại tốn mất gần 5000 khối linh ngọc trung phẩm mới hiểu rõ, một khi hiểu rõ thì chuyện còn lại đơn giản hơn rất nhiều, Nhậm Kiệt lập tức chậm rãi thúc dục lực lượng trong người nàng.




Công pháp thượng cổ và công pháp hiện tại khác biệt ở chỗ. Trong quá trình tu luyện công pháp thượng cổ có thể nạp trận pháp, phù văn, dược vật, độc dược... vào trong, giống như một thế giới có thể chứa hàng ngàn hàng vạn sự vật. Nhưng công pháp bây giờ chỉ là công pháp, phù văn là phù văn, trận pháp là trận pháp, không thể bao hàm toàn diện.

Bởi vì Nhậm Kiệt tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, về sau lại giúp đỡ đám người Đồng Cường, Tạ Kiếm, cho nên đã hiểu rõ ngưng tụ trận pháp, phù văn. Hắn dùng nó dẫn động thúc dục lực lượng trong người lục thẩm. Y lại không ngừng dùng lực lượng lục thẩm bố trí trận pháp, không ngừng dùng nó vây khốn Cổ Vương, sau đó lại từ từ hấp thu lực lượng của Cổ Vương.

- Bịch bịch... - Răng rắc... Cổ Vương đã hoàn toàn thành hình, lại bị Thiên Huyền Hàn Tủy phong ấn trong người Vân Phượng Nhi cũng cảm nhận được uy hiếp, lập tức ra sức cựa quậy. Thiên Huyền Hàn Tủy không ngừng vỡ vụn, lại ngưng tụ.

Mỗi lần Cổ Vương nẩy lên, thân thể Vân Phượng Nhi cũng nẩy lên theo, Nhậm Thiên Tung tim đập mạnh, nếu như có thể, hắn muốn gánh Cổ Vương thay cho vợ mình.

Nhậm Thiên Tung không ngừng cầu nguyện, cầu cho Nhậm Kiệt có thể sáng tạo ra kỳ tích.

- Mẹ nó, hỏng bét rồi, Thiên Huyền Hàn Tủy trải qua rèn luyện, uy lực giảm mạnh, Cổ Vương lại mạnh hơn dự đoán, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ lục thẩm không kiên trì nổi...

Nhậm Kiệt vừa đối phó với Cổ Vương cũng không cân nhắc tình huống của nàng nữa.

Cổ Vương phản ứng kịch liệt, khiến nàng không chịu nổi, càng làm cho Nhậm Kiệt nhức đầu chính là, uy lực Thiên Huyền Hàn Tủy yếu hơn mình tưởng rất nhiều, mà Cổ Vương lại càng mạnh, còn chưa được bao lâu hắn đã nghĩ không kiên trì nổi.

Mình hoàn toàn trợ giúp lục thẩm vận chuyển pháp lực trong người, mượn pháp lực của lục thẩm ngưng tụ trận pháp vây khốn Cổ Vương. Mà hấp thu nó cần thời gian, Cổ Vương cũng cảm nhận nguy cơ mãnh liệt cho nên phản ứng dữ dội.

Xem ra huyết mạch lục thẩm không giống bình thường, nếu không còn chưa hoàn toàn thức tỉnh Cổ Vương cũng không hung hãn như vậy. Nguy to rồi.

Hơn nữa chỉ cần nó vừa tách ra, lục thẩm sẽ nguy hiểm, khi đó có giữ được mạng đã không tệ rồi.

Không được, con bà nó, không thể để cho Cổ Vương này đi ra, nó ăn nhờ ở đậu nhiều năm như vậy, để cho nó chạy thoát thì thật không có thiên lý.

- Trung thực một chút, con bà nó còn muốn chạy, ăn gì liền ói nấy ra cho bổn gia chủ.

Nhậm Kiệt thần thức vừa động, trong nháy mắt lũ vỡ đê, dốc toàn lực đối phó Cổ Vương.

Cổ Vương tướng mạo vô cùng xấu xí, giống như sâu nhộng vậy, chỉ có cái đầu là ngôi ra, cái cánh phía sau từ từ rung lên, Thiên Huyền Hàn Tủy trấn áp cả người cũng dần cứng lại, nhưng dường như đang điên cuồng.

Nhậm Kiệt nổi giận, nếu để cho nó rời đi, vậy mạng sống của lục thẩm không kéo dài được bao lâu, mà mình làm cũng công cốc.

Hơn nữa cho tới bây giờ Nhậm Kiệt đều tính toán người khác, thấy có người tính kế lục thúc và lục thẩm, hắn tự nhiên sẽ không vui.

Nhậm Kiệt trực tiếp dùng thần thức đánh sâu vào, trong nháy mắt đánh thẳng vào trong Cổ Vương vừa mới thức tỉnh.

Cổ Vương kêu thảm một tiếng, sau đó quanh người vỡ vụn, 6 đôi cánh liên tục vũ động.

- A... Nhậm Kiệt điên cuồng vận chuyển, điên cuồng thúc giục, hắn cảm giác linh ngọc trung phẩm trong nhẫn trữ vật dùng tốc độ ánh sáng biến mất, trong nháy mắt đã có hơn 3 vạn linh ngọc trung phẩm biến mất, mà hắn cũng có cảm giác mình bước một bước về phía đám Thánh nhân đang luận đạo trong đoạn phim.


Chẳng qua bước này qua dài, linh ngọc tiêu hao quá lớn, dường như sắp không chống đỡ nổi nữa, tuyệt đối không được, cho dù tiêu hao sạch sẽ cũng phải trấn áp Cổ Vương này.

Một khi mình thoát khỏi đoạn phim, vậy thì xong đời.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Ngọc Tinh, đứng, mình còn có Ngọc Tinh.

Con bà nó, hôm nay dù chết cũng không thể cho ngươi chạy mất, nhìn Cổ Vương xấu xí vùng vẫy muốn bỏ chạy, Nhậm Kiệt nổi giận.

Trong nháy mắt khống chế hạt châu Ngọc Tinh bên trong nhẫn trữ vật, không quản nguy hiểm, lập tức hấp thụ.

Càng nhìn Cổ Vương hắn càng giận, Cổ Vương càng mạnh chứng tỏ hấp thụ lực lượng của lục thẩm càng nhiều. Hơn nữa nếu để cho người nó ra ngoài, lại trưởng thành thì về sau rất nguy hiểm.

Kẻ hại lục thúc, lục thẩm tuyệt đối không phải hạng người tốt lành gì.

Lúc trước lão nhân mặt cười đã từng nói, nếu chưa đạt tới Âm Dương Cảnh căn bản không có biện pháp sử dụng Ngọc Tinh, mà cho dù là Âm Dương Cảnh cũng chỉ có tư cách sử dụng Ngọc Tinh, không có nghĩa là có thể có Ngọc Tinh, nhìn phản ứng của lão nhân mặt cười ngay lúc đó là biết.

Mà hạt châu Ngọc Tinh này lại được dung luyện phong ấn, hợp lại, ngay cả lão cũng không thể dò ra.

Cũng may Nhậm Kiệt cũng không phải muốn dò xét, hắn chỉ cần lực lượng, chỉ cần hấp thu. Lợi dùng đoạn phim kia bao phủ hạt châu Ngọc Tinh, trong nháy mắt một cỗ lực lượng hoàn toàn khác tràn vào.

Nếu nói linh khí trong linh ngọc trung phẩm giống như que diêm cháy, vậy thì linh khí trong hạt châu Ngọc Tinh lại giống như một lò lửa nóng mấy ngàn độ, hai cái hoàn toàn khác nhau.

- Oanh...

Trong nháy mắt thần thức Nhậm Kiệt lớn mạnh gấp trăm ngàn lần, không chỉ lớn mạnh, mà còn dẫn động một tia lực lượng đặc biệt.

Ầm ầm, Cổ Vương vùng vẫy kịch liệt muốn thoát ra ầm ầm vỡ vụn.

Lực đánh sâu quá kinh khủng, Cổ Vương đã không giống bình thường, đầu bị thần thức Nhậm Kiệt chấn vụn, thân thể còn liều mạng vùng vẫy. Mà Nhậm Kiệt thừa dịp này vận chuyển lực lượng, trận pháp lục thẩm tiến hành bao vây.

Không ngừng bao vây, hấp thu lực lượng của nó.

Giờ khắc này thần thức Nhậm Kiệt đạt tới trình độ chưa từng có, Nhậm Kiệt có vui sướng, không muốn dừng lại.

Nhưng sau đó hắn lập tức tỉnh táo lại, bởi vì hắn cảm thấy hạt châu Ngọc Tinh cũng nhỏ lại một tầng, quan trọng là lại tác động tới cấm chế bên trên, mà lục thẩm đã hoàn toàn khôi phục lực lượng, trận pháp cũng thành hình.

Có Thiên Huyền Hàn Tủy, có thần thức Nhậm Kiệt, có trận pháp trong người lục thẩm trấn áp, thân thể Cổ Vương cũng vỡ vụn, Nhậm Kiệt lại mơ hồ cảm nhận được, da thịt Cổ Vương lại đang chậm rãi nhu động.




Nhậm Kiệt giật mình cả kinh, con bà nó thật kinh khủng. Cảm giác giống như đập bể đầu lại tái sinh, cũng may cuối cùng dưới nhiều loại lực lượng trấn áp, Cổ Vương cũng hoàn toàn chết đi.

Tốt rồi, rốt cuộc cũng tốt rồi, thần thức Nhậm Kiệt hơi động, để lục thẩm tự mình vận chuyển lực lượng.

- Lục thúc, giải phong ấn Thiên Huyền Hàn Tủy cho lục thẩm, để nàng tự khống chế lượng...

Nhậm Kiệt dùng thần thức nói với lục thúc, hiện tại thần thức của hắn siêu cường, hắn cảm giác thần thức của mình đã tiến một bước dài vậy.

Hắn thấy cảnh tượng Thánh nhân luận đạo gần hơn.

Chẳng những thế, trận pháp do 288 viên hoàn Chân Khí Cảnh ngưng tụ ra đã vỡ vụn, một hơi đột phá lên Chân Khí Cảnh tầng thứ năm, đồng thời thúc dục Ngọc Tinh, hấp thu lực lượng Ngọc Tinh mở rộng thần thức, lực lượng y cũng tăng vọt. Vì cảnh giới, thần thức khác nhau, cho nên một lần vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết tương đương ngàn vạn lần với lúc bình thường. Nếu trước khi dùng linh ngọc vận chuyển chỉ hơi nhanh hơn một chút thì bây giờ lại giống như bay vậy.

Có lẽ trước kia phải mất mấy tháng mới hấp thu đủ linh khí đột phá, nhưng mà giờ chỉ chút linh khí trong Ngọc Tinh tiết ra cũng đủ khiến lực lượng hắn tăng vọt.

Chân Khí Cảnh tầng thứ năm, Chân Khí Cảnh tầng thứ năm đỉnh phong... Chân Khí Cảnh tầng thứ sáu... Chân Khí Cảnh tầng thứ sáu đỉnh phong... Chân Khí Cảnh tầng thứ bảy...

Vẻn vẹn trong nháy mắt, lực lượng Nhậm Kiệt đã đạt đến Chân Khí Cảnh tầng thứ bảy.

Chỉ trao đổi trong nháy mắt, lục thúc đã cảm nhận trong người có một loại lực lượng nào áp chế.

Nhưng mà Nhậm Kiệt không có thời gian chú ý, bởi vì hắn cảm thấy hạt châu Ngọc Tinh hơn một nửa, nếu hấp thu một lần nữa sẽ xong mất. Quan trọng nhất là... Bên trong hạt châu Ngọc Tinh dường như có một cỗ lực lượng nào đó đang động.

Nhậm Kiệt thừa dịp thần thức đạt tới Thái Cực Cảnh khuếch tán dò xét tình huống Tề Thiên, tình huống người bên cạnh mình. Bởi vì trong thời gian ngắn chỉ sợ mình không thể đạt tới mức độ này...

Một niệm, thần thức trong nháy mắt đã bao phủ cả khu vực quanh mình, Đồng Cường, Tạ Kiếm, Thiết Tháp, Tiểu Điểu bọn họ đều bị bao phủ, hắn cũng tìm được rất nhiều vấn đề, nguyên nhân nhiều người không thể đột phá.

Tề Thiên, trời ạ, tên này quái thai à, thần thức mình bao phủ hắn lại mở trừng mắt, sau đó lại nhắm tịt lại, tiếp tục đi lĩnh ngộ những chữ Nhậm Kiệt viết ra.

Nhậm Kiệt cũng không có thời gian quản hắn, lại tiếp tục dời đi nơi khác.

Đúng lúc này, Nhậm Kiệt đột nhiên phát hiện một vấn đề, con bà nó, đây là vật gì, tại sao lại dung hợp thành một thể với viện tử, đất đá dưới lòng đất viện tử mình. Nó là cái gì vậy?

back top