Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 178: Đột ngột xảy ra chuyện

Phượng Thứu cung…
Khoảng giữa canh bốn canh năm, Tuyền Cơ tỉnh dậy, đây là thời mỗi ngày Long Phi Ly vào triều. Mấy ngày nay ở Trữ Tú điện, bình thường Long Phi Ly đều đánh thức nàng, bảo nàng hầu hạ hắn chải tóc thay quần áo, nàng không vui, vừa mắng hắn vừa làm đại cho xong, hắn cũng vẫn cảm thấy hài lòng rời đi, nàng liền tiếp tục ngã đầu ngủ tiếp thẳng đến khi hắn bãi triều trở về.
Hiện tại ngược lại nàng lại tự mình tỉnh dậy, nằm thêm một lát rốt cuộc cũng không ngủ được nữa.
Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi rời khỏi Trữ Tú điện, mà hắn và Tâm Y ước định gặp nhau trong đêm nay.
Vấn đề sinh tồn hay tử vong gắn liền với việc đi hay không đi, hiện tại tâm tình nàng có thể so sánh với Hamlet, Tuyền Cơ trùm chăn lên đầu, hét lên một tiếng.
Không lẽ phải bắt chước Thúy Nhi ẩn thân trong cái giếng cạn cùng với khối thi thể kia sao! Nhớ tới khối thi thể kia, thể xác lẫn tinh thần của nàng đều phát run. Nếu không núp ở nơi đó, Long Phi Ly là người rất cảnh giác nhân, những chỗ ấn nấp khác rất dễ dàng bị phát hiện…
Muốn đi lại sợ bị bọn họ phát hiện, muốn biết Tâm Y là ai, lại sợ biết được nàng là ai.
Đang miên man suy nghĩ bỗng trận đau đầu ngày hôm qua lập tức mạnh mẽ ập tới, nàng mặc quần áo rời giường, sau đó rửa sơ mặt rồi đi ra ngoài.
Đi vòng vo trong sân không biết bao lâu mãi cho đến khi trời đã sáng choang.
Ra sân… Nàng đột nhiên muốn đến Vực cung nhìn xem. Không thể nói rõ vì sao, kể từ lần đầu tiên Ngọc Trí đưa nàng tới đó, nàng liền có một cảm giác run sợ không thể hiểu nổi đối với địa phương đó.
Đến Vực cung ắt phải đi ngang qua ngự hoa viên.
Mới vòng vào ngự hoa viên, nàng liền nghe được từng đợt tiếng cười.
Nàng còn chưa kịp nhìn lại, trong đình bát bảo cạnh hồ nước đã có thanh âm truyền đến.
“Kia không phải là Niên muội muội sao?”
Tuyền Cơ muốn không thấy cũng không được nữa, người lên tiếng là Tuệ phi đang cười dài nhìn nàng. Bên cạnh nàng ta còn có hơn mười mỹ nhân mặc cung trang, còn có rất đông nội thị, đúng là cả đám phi tần từ Hoàng hậu cho đến An Cẩn, Dao Quang đều đã có mặt.
Tuyền Cơ cười khổ, những nữ nhân này tựa hồ đặc biệt rất thích tụ họp, nàng đang muốn nói mấy câu rồi đi ngay thì Hoàng hậu đã cười nói: “Niên tần cũng đến đây, quả thực ứng với câu ‘tới sớm không bằng tới đúng lúc’. Vài ngày nữa là Hoàng Thượng sinh nhật, bọn tỷ muội đang tụ họp lại bàn xem ở tiệc chúc thọ của hoàng thượng phải tặng Hoàng Thượng lễ vật gì đây.”
Nàng dừng một chút, lại nói: “Vốn nên thông báo cho muội muội từ sớm nhưng hôm đó muội muội ở Trữ Tú điện, bản cung sợ nhiễu Hoàng Thượng cùng muội muội —— ”
Hoa phi cười duyên một tiếng, “Hoàng hậu tỷ tỷ, không phải Niên muội muội hôm qua đã về Phượng Thứu cung rồi sao?”

Hoàng hậu tựa hồ nao nao, vừa cười nói: “Nhắc đến đúng là bản cung hồ đồ, cũng không biết là muội muội đã trở về tẩm cung, Niên muội muội đừng trách tội mới phải.”
Đám phi tần cười khẽ một trận, Tuyền Cơ làm sao không có nghe ra ý mỉa mai trong lời của các nàng… nàng bị Hoàng Thượng đuổi ra khỏi Trữ Tú điện! Hoàng hậu thật sự không biết, làm sao có thể? Nàng cười cười nói: “Hoàng hậu nương nương nói quá lời, thật ra là lỗi của Tuyền Cơ, liều lĩnh đến quấy nhiễu hứng thú nói chuyện của các vị tỷ muội, các tỷ tỷ từ từ tán gẫu, Hoàng hậu nương nương, Tuyền Cơ cáo lui trước.”
“Khó có khi gặp được muội muội, Niên muội muội cũng đến đây đi.” Tuệ phi không tỏ vẻ gì, cười nói: “Không phải là ghét bỏ chư vị tỷ tỷ đấy chứ?”
Tuyền Cơ oán thầm, cái gì mà bàn bạc việc tặng lễ, còn không phải mỗi người đưa mỗi phần, nói là bàn, chẳng qua là muốn biết những người khác tặng cái gì.
“Đúng vậy, muội muội cũng đến đây đi.”
Dao Quang nói xong thậm chí còn đi tới, kéo nàng đi về phía ven hồ.
Tuyền Cơ hận không thể chụp đao đập Dao Quang một cái bất tỉnh, vừa mới đứng lại, một phi tần liền hỏi: “Niên tỷ tỷ được Hoàng Thượng yêu thích, không biết lần này chuẩn bị lễ vật gì cho Hoàng Thượng đây? Niên tỷ tỷ nói nhanh lên để cho bọn tỷ muội cũng tham khảo một chút.”
Lời này vừa nói ra lập tức được mọi người phụ họa, liên tục cười duyên giục Tuyền Cơ mau nói.
Hoa phi liếc mắt nàng một cái, “Đúng vậy, lễ vật Niên muội muội nghĩ ra nhất định là phải nổi bật, qua tiệc chúc thọ này Hoàng Thượng vui vẻ, không chừng lại giữ muội muội ở Trữ Tú điện hầu hạ.”
Chúng phi lại cười một trận, An Cẩn nói: “Cũng không đúng đâu, Niên tần nương nương đừng nên che giấu, mau nói cho chúng ta nghe một chút đi.”
Tuyền Cơ cười khổ, những người này có mệt hay không vậy, một lần nữa lại lôi chuyện nàng bị “Đuổi” ra khỏi Trữ Tú điện ra làm đề tài—— bất quá nói đến lễ vật cho lpl, nàng quả thật chưa hề chuẩn bị, hôm đó theo lời Hạ Tang và Ngọc Trí đối thoại nàng mới biết được sắp tới sinh nhật của Long Phi Ly, sau đó thì bị hắn nhốt trong Trữ Tú điện, tặng lễ vật thì cần phải bất ngờ, nhưng hắn luôn luôn ở cạnh nàng, hắn vào triều thì nàng ngủ; hắn bãi triều thì hai người cùng nhau “Ngủ”; hắn phê duyệt tấu chương thì ôm nàng vào trong ngực, nàng chán muốn chết, tiếp tục ngủ…
Mọi người mặc dù châm chọc khiêu khích, nhưng ngày hôm qua ở Trữ Tú điện đã xảy ra chuyện gì, nàng là người rõ ràng nhất, nghĩ mà buồn cười, đang muốn trả lời cho có lệ rồi đi thì cảm giác choáng váng lại nổi lên, vừa rồi Dao Quang kéo nàng dừng lại ở vị trí rất gần bờ hồ, mọi người thấy thân thể nàng đột nhiên lung lay, giống như chỉ chút nữa sẽ ngã vào trong hồ, đều lắp bắp kinh hãi, Dao Quang nhẹ mắng, “Tiểu Lâm, còn không đến đỡ Niên tần nương nương?”
Tiểu Lâm là thị nữ thân cận của Dao Quang, đang đứng ở sau lưng Dao Quang, vừa vặn ngăn giữa Dao Quang và Tuyền Cơ, nàng đáp lời liền vội bước qua đỡ Tuyền Cơ .
An Cẩn khóe miệng hơi mỉm nhát mắt với tỳ nữ A Thi đứng bên hông, cạnh A Thi đúng là Tuyền Cơ. A Thi rùng mình, lập tức lặng lẽ lui về sau một bước, lén đưa chân ra đạp mạnh một cái vào mắt cá chân của Tiểu Lâm đang ở sau lưng dìu Tuyền Cơ, Tiểu Lâm bị đau kêu lên một tiếng, túm lấy Tuyền Cơ ngã xuống hồ.
******
Từ Kim Loan điện bước ra, một đám đại thần sắc mặt nặng như chì, vừa nhận được tấu chương của một số quận lân cận, cuối mùa xuân đầu mùa hạ mưa thuận gió hòa, nhưng sông Nhạc Dương chảy qua kinh đô quận lại thiếu đê điều, trong một đêm đã nhấn chìm nhiều thôn trang ở Nhạc Dương quận, thương vong nặng nề.
Hoàng đế nhận được tin báo rất giận dữ.

back top