Từ Huyền trên mặt vui vẻ, dò xét hắn vài lần:
- Xem ra một hai năm qua, tiến bộ của ngươi đã vượt quá tưởng tượng, phải chăng đã lĩnh ngộ được áo nghĩa của Thiên Hạt ma kiếm?
- Ta đã sơ bộ lĩnh ngộ một nửa áo nghĩa Thiên Hạt ma kiếm, ngày sau nhất định phải trở về thần hoang, đoạt lại một nửa khác.
Nhiếp Hàn không nói gì, nhưng một sát ánh mắt cùng Từ Huyền đối mặt lại thông qua kiếm ý tối tăm, biểu đạt ý tứ, rõ ràng là truyền đạt cho người đối diện.
Mà ngoại trừ Từ Huyền, những người khác không cách nào biết được hàm nghĩa trong đó.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền biểu lộ như có điều suy nghĩ.
Chín thành thần hoang, một mực có truyền thuyết như vậy, mỗi một kiện di lạc côi bảo đều ẩn chứa áo nghĩa cường đại, có thể sáng lập một vị Bất Hủ Kim Đan!
Trên thực tế, chủ nhân trước của di lạc côi bảo không thể nghi ngờ, đều là Bất Hủ Chí Tôn cao cao tại thượng, ở vào thần hoang cũng là hàng đầu bốn mươi chín cái Vương Tọa.
Nhiếp Hàn dù chỉ lấy được nửa di lạc côi bảo, nhưng bằng vào ngộ tính cùng ý chí cường đại của hắn, cũng phải đột nhiên tăng mạnh. Nhiếp Hàn chẳng những có được tu vi Ngưng Đan hậu kỳ, mà trình độ kiếm ý cùng cảnh giới cũng đều đạt đến cấp bậc Nguyên Đan.
Loại tình huống này, Thiên Hạt ma kiếm trên tay hắn có thể phát huy uy năng hạng gì?
Nhân vật cự đầu của liên minh tầng cao nhất đều hội tụ về, thời khắc đại quyết chiến cuối cùng cũng đến.
XÍU...UU! Vèo ngạnh. . . , Từ Huyền mười người bay đi đô thành, trên người hội tụ sinh ra cổ khí tức uy áp, kinh nhiếp thiên thiên vạn vạn tu giả phụ cận.
- Mau xem, các đại nhân vật của Trương Thiên Minh đã xuất phát!
Trên trận phần đông các nhóm tu giả đều kinh hô.
Trận pháp quang giới bên ngoài đô thành, tự nhiên không cách nào ngăn cản bọn người Từ Huyền, một đường thông suốt, thẳng hướng phủ đệ Đông Phương gia.
- Phong kín toàn thành, không được ra vào, người xông vào, giết chết không tha!
Sau khi Sở Đông vào thành, nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh.
Xem ra, hắn căn bản không có ý định dùng chiến thuật biển người.
Mà trên thực tế, đại quyết chiến cấp độ đỉnh phong bực này, không phải dựa vào chiến thuật biển người là có thể giải quyết được a.
Đương nhiên, rãnh trời có một hai chục vạn tu giả bên ngoài, đệ tử Đông Phương gia khó có khả năng đột phá vòng vây, lựa chọn duy nhất chính là liều chết.
Đội hình cường giả Trương Thiên Minh bên này, theo thứ tự là Từ Huyền, Nhiếp Hàn, Sở Đông, Trương Phong, Du Cầm, lão viện trưởng, Đại thần gia Đại trưởng lão, Nguyên Trương Gia Đại trưởng lão, cùng với hai gã cường giả Ngưng Đan đỉnh phong khác.
Trong mười người này, thực lực yếu nhất cũng tới cấp bậc Nguyên Đan. Như Trương Phong, bọn người Du Cầm, khôi lỗi trong tay cũng có thực lực này.
Trong phủ đệ Đông Phương gia, chỉ còn lại có mười tám vị cường giả đan đạo, có một số nhỏ vẫn là Ngưng Đan sơ kì trung kỳ, Dương Tiểu Thiến cũng trong đó.
- Đông Phương gia, hôm nay chính là ngày diệt tộc của các ngươi!
Trương Phong có chút cắn răng, trong ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, lộ ra sát ý lạnh thấu xương.
Trong ánh mắt Nhạc Phong, cừu hận khắc cốt minh tâm chớp động, nhưng lúc ánh mắt rơi xuống người Dương Tiểu Thiến, tâm thần không hiểu sao cứng lại, thần sắc xẹt qua một tia bi thống.
Sở Đông tay cầm vũ phiến, ánh mắt đảo qua tu tu cao tầng Đông Phương gia, lại không có tìm được một người muốn gặp.
Hắn lại dùng thần thức, nhiều lần tra tìm, đều không có một điểm dấu vết.
Cuối cùng Sở Đông nhắm mắt, thôi động diễn toán chi thuật, một cổ chấn động kỳ dị bao phủ toàn bộ Đông Phương gia.
- Không có!
Sắc mặt Sở Đông khẽ biến, đối với Từ Huyền thấp giọng nói.
Từ Huyền tự nhiên biết rõ ý hắn.
Hiện nay Đông Phương gia chúng bạn xa lánh, chỉ có một nhân vật thần bí là không thể phỏng đoán, có thể thay đổi cục diện.
Nhưng Từ Huyền cùng Sở Đông đều điều tra qua, đều không tìm được bóng dáng người sáng lập kim điện.
Người sáng lập kim điện vương hắn đi nơi nào?
Chẳng lẽ biết rõ Đông Phương gia tất bại, triệt để thất vọng, đã bỏ chạy?
Nhân tố duy nhất không thể khống chế kia lại không xuất hiện trong đại quyết chiến.
Nhìn như, đây là một tin tức tốt, nhưng Từ Huyền cùng Sở Đông đều có một loại cảm giác bất an.
Người sáng lập kim điện vương hắn thực sẽ chịu thua sao?
Rốt cục, cho đến khi một nam tử thon dài trắng nõn, theo trong đám người Đông Phương gia đi ra.
Nam tử kia đầu đội kim sắc diện cụ, thể trạng cân xứng gần như hoàn mỹ, một đầu tóc dài màu đen phất phới, mơ hồ có thể thấy được một đôi đồng tử như hắc dạ.
Vô Song Điện Vương!
Từ Huyền cùng Sở Đông tâm thần khẽ động, một tia may mắn cuối cùng cũng tùy theo mà bỏ đi.
Vô Song Điện Vương là người phát ngôn của người sáng lập kim điện vương, hắn đã không ly khai, đủ đê thấy vị thần bí nhân kia cũng không có buông tha.
Kỳ quái chính là, bảy đại kim điện vương, chỉ có Vô Song Điện Vương hiện thân, những người khác đều không tại tràng.
Đương nhiên, tất cả mọi người biết rõ, thực lực Vô Song Điện Vương trong bảy đại kim điện là thâm bất khả trắc nhất, có khả năng vẫn còn Đông Phương Quân ở phía trên.
- Từ Huyền, đừng cao hứng quá sớm a, chưa đến thời khắc cuối cùng, dù ai cũng không cách nào đoán trước thắng bại!
Một thanh âm tuyệt lạnh truyền đến, phảng phất không phải phát ra từ chi khẩu nhân loại, làm cho người sởn hết cả gai ốc.
Là ai!
Một đám cự đầu Trương Thiên Minh trong lòng run lên, ánh mắt tập trung trên người một nam tử khô gầy, độc nhãn tử phát.
Thân ảnh người kia gần như vặn vẹo dị dạng, nhìn về phía trên tựa như một cỗ xác không hồn, nhưng hồn thể trên làn da hiện ra một tầng ám sắc kim loại sáng bóng, phát ra một cổ tử âm sát khí kinh hãi làm cho người ta sợ hãi, khiến thần quỷ lui tránh!
- Đông Phương Bá! Ngươi chẳng những chưa chết, còn thành công khôi phục thực lực?
Từ Trách chỉ cảm thấy cơ thể phát lạnh, giờ phút này Đông Phương Bá nhìn về phía trên, tựa như một hoạt tử nhân.
- Thông qua bí thuật, khiến thực lực tăng lên tới cực hạn, ép khô tất cả tiềm lực cùng sinh mệnh lực, so với hành thi đã không có gì khác nhau, hơn nữa thân thể đã trải qua luyện thi, luyện chế pháp môn, vốn là thân thể võ tu cường đại, sau khi trải qua bí thuật luyện thi này, chỉ sợ có bảy phần cường độ Kim Bá Vương Thể của ngươi. Đương nhiên, cái này phải trả giá rất lớn, chẳng những ép khô tất cả tiềm lực cùng sinh mệnh lực, mà thọ nguyên sẽ không vượt qua mười năm, sau khi chết còn có thể bị lợi dụng trở thành khôi lỗi cương thi. . .
Thanh âm tàn hồn kiếp trước truyền đến trong đầu, cũng nhắc nhở Từ Huyền cần phải chú ý hạng mục.
Từ Huyền mặt sắc mặt ngưng trọng, Đông Phương Bá trở thành tử hoạt nhân, trở nên vô cùng khó chơi, thực lực tuyệt đối phía trên Đông Phương Quân.
- Từ Huyền, thù mới hận cũ cùng tính một lượt đi... Hôm nay ta muốn trước mặt hơn mười vạn tu giả, bầm thây ngươi thành vạn đoạn, vinh hạnh Côn Vân đệ nhất nhân ngươi còn chưa có tư cách!
Thanh âm Đông Phương Bá kinh hãi, gào thét một tiếng, đồng tử đỏ tươi thấu tím, "Phanh" lao điên cuồng giống như một tẩu thi, bay vụt đến trước mặt Từ Huyền.
- Xem ra một hai năm qua, tiến bộ của ngươi đã vượt quá tưởng tượng, phải chăng đã lĩnh ngộ được áo nghĩa của Thiên Hạt ma kiếm?
- Ta đã sơ bộ lĩnh ngộ một nửa áo nghĩa Thiên Hạt ma kiếm, ngày sau nhất định phải trở về thần hoang, đoạt lại một nửa khác.
Nhiếp Hàn không nói gì, nhưng một sát ánh mắt cùng Từ Huyền đối mặt lại thông qua kiếm ý tối tăm, biểu đạt ý tứ, rõ ràng là truyền đạt cho người đối diện.
Mà ngoại trừ Từ Huyền, những người khác không cách nào biết được hàm nghĩa trong đó.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền biểu lộ như có điều suy nghĩ.
Chín thành thần hoang, một mực có truyền thuyết như vậy, mỗi một kiện di lạc côi bảo đều ẩn chứa áo nghĩa cường đại, có thể sáng lập một vị Bất Hủ Kim Đan!
Trên thực tế, chủ nhân trước của di lạc côi bảo không thể nghi ngờ, đều là Bất Hủ Chí Tôn cao cao tại thượng, ở vào thần hoang cũng là hàng đầu bốn mươi chín cái Vương Tọa.
Nhiếp Hàn dù chỉ lấy được nửa di lạc côi bảo, nhưng bằng vào ngộ tính cùng ý chí cường đại của hắn, cũng phải đột nhiên tăng mạnh. Nhiếp Hàn chẳng những có được tu vi Ngưng Đan hậu kỳ, mà trình độ kiếm ý cùng cảnh giới cũng đều đạt đến cấp bậc Nguyên Đan.
Loại tình huống này, Thiên Hạt ma kiếm trên tay hắn có thể phát huy uy năng hạng gì?
Nhân vật cự đầu của liên minh tầng cao nhất đều hội tụ về, thời khắc đại quyết chiến cuối cùng cũng đến.
XÍU...UU! Vèo ngạnh. . . , Từ Huyền mười người bay đi đô thành, trên người hội tụ sinh ra cổ khí tức uy áp, kinh nhiếp thiên thiên vạn vạn tu giả phụ cận.
- Mau xem, các đại nhân vật của Trương Thiên Minh đã xuất phát!
Trên trận phần đông các nhóm tu giả đều kinh hô.
Trận pháp quang giới bên ngoài đô thành, tự nhiên không cách nào ngăn cản bọn người Từ Huyền, một đường thông suốt, thẳng hướng phủ đệ Đông Phương gia.
- Phong kín toàn thành, không được ra vào, người xông vào, giết chết không tha!
Sau khi Sở Đông vào thành, nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh.
Xem ra, hắn căn bản không có ý định dùng chiến thuật biển người.
Mà trên thực tế, đại quyết chiến cấp độ đỉnh phong bực này, không phải dựa vào chiến thuật biển người là có thể giải quyết được a.
Đương nhiên, rãnh trời có một hai chục vạn tu giả bên ngoài, đệ tử Đông Phương gia khó có khả năng đột phá vòng vây, lựa chọn duy nhất chính là liều chết.
Đội hình cường giả Trương Thiên Minh bên này, theo thứ tự là Từ Huyền, Nhiếp Hàn, Sở Đông, Trương Phong, Du Cầm, lão viện trưởng, Đại thần gia Đại trưởng lão, Nguyên Trương Gia Đại trưởng lão, cùng với hai gã cường giả Ngưng Đan đỉnh phong khác.
Trong mười người này, thực lực yếu nhất cũng tới cấp bậc Nguyên Đan. Như Trương Phong, bọn người Du Cầm, khôi lỗi trong tay cũng có thực lực này.
Trong phủ đệ Đông Phương gia, chỉ còn lại có mười tám vị cường giả đan đạo, có một số nhỏ vẫn là Ngưng Đan sơ kì trung kỳ, Dương Tiểu Thiến cũng trong đó.
- Đông Phương gia, hôm nay chính là ngày diệt tộc của các ngươi!
Trương Phong có chút cắn răng, trong ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, lộ ra sát ý lạnh thấu xương.
Trong ánh mắt Nhạc Phong, cừu hận khắc cốt minh tâm chớp động, nhưng lúc ánh mắt rơi xuống người Dương Tiểu Thiến, tâm thần không hiểu sao cứng lại, thần sắc xẹt qua một tia bi thống.
Sở Đông tay cầm vũ phiến, ánh mắt đảo qua tu tu cao tầng Đông Phương gia, lại không có tìm được một người muốn gặp.
Hắn lại dùng thần thức, nhiều lần tra tìm, đều không có một điểm dấu vết.
Cuối cùng Sở Đông nhắm mắt, thôi động diễn toán chi thuật, một cổ chấn động kỳ dị bao phủ toàn bộ Đông Phương gia.
- Không có!
Sắc mặt Sở Đông khẽ biến, đối với Từ Huyền thấp giọng nói.
Từ Huyền tự nhiên biết rõ ý hắn.
Hiện nay Đông Phương gia chúng bạn xa lánh, chỉ có một nhân vật thần bí là không thể phỏng đoán, có thể thay đổi cục diện.
Nhưng Từ Huyền cùng Sở Đông đều điều tra qua, đều không tìm được bóng dáng người sáng lập kim điện.
Người sáng lập kim điện vương hắn đi nơi nào?
Chẳng lẽ biết rõ Đông Phương gia tất bại, triệt để thất vọng, đã bỏ chạy?
Nhân tố duy nhất không thể khống chế kia lại không xuất hiện trong đại quyết chiến.
Nhìn như, đây là một tin tức tốt, nhưng Từ Huyền cùng Sở Đông đều có một loại cảm giác bất an.
Người sáng lập kim điện vương hắn thực sẽ chịu thua sao?
Rốt cục, cho đến khi một nam tử thon dài trắng nõn, theo trong đám người Đông Phương gia đi ra.
Nam tử kia đầu đội kim sắc diện cụ, thể trạng cân xứng gần như hoàn mỹ, một đầu tóc dài màu đen phất phới, mơ hồ có thể thấy được một đôi đồng tử như hắc dạ.
Vô Song Điện Vương!
Từ Huyền cùng Sở Đông tâm thần khẽ động, một tia may mắn cuối cùng cũng tùy theo mà bỏ đi.
Vô Song Điện Vương là người phát ngôn của người sáng lập kim điện vương, hắn đã không ly khai, đủ đê thấy vị thần bí nhân kia cũng không có buông tha.
Kỳ quái chính là, bảy đại kim điện vương, chỉ có Vô Song Điện Vương hiện thân, những người khác đều không tại tràng.
Đương nhiên, tất cả mọi người biết rõ, thực lực Vô Song Điện Vương trong bảy đại kim điện là thâm bất khả trắc nhất, có khả năng vẫn còn Đông Phương Quân ở phía trên.
- Từ Huyền, đừng cao hứng quá sớm a, chưa đến thời khắc cuối cùng, dù ai cũng không cách nào đoán trước thắng bại!
Một thanh âm tuyệt lạnh truyền đến, phảng phất không phải phát ra từ chi khẩu nhân loại, làm cho người sởn hết cả gai ốc.
Là ai!
Một đám cự đầu Trương Thiên Minh trong lòng run lên, ánh mắt tập trung trên người một nam tử khô gầy, độc nhãn tử phát.
Thân ảnh người kia gần như vặn vẹo dị dạng, nhìn về phía trên tựa như một cỗ xác không hồn, nhưng hồn thể trên làn da hiện ra một tầng ám sắc kim loại sáng bóng, phát ra một cổ tử âm sát khí kinh hãi làm cho người ta sợ hãi, khiến thần quỷ lui tránh!
- Đông Phương Bá! Ngươi chẳng những chưa chết, còn thành công khôi phục thực lực?
Từ Trách chỉ cảm thấy cơ thể phát lạnh, giờ phút này Đông Phương Bá nhìn về phía trên, tựa như một hoạt tử nhân.
- Thông qua bí thuật, khiến thực lực tăng lên tới cực hạn, ép khô tất cả tiềm lực cùng sinh mệnh lực, so với hành thi đã không có gì khác nhau, hơn nữa thân thể đã trải qua luyện thi, luyện chế pháp môn, vốn là thân thể võ tu cường đại, sau khi trải qua bí thuật luyện thi này, chỉ sợ có bảy phần cường độ Kim Bá Vương Thể của ngươi. Đương nhiên, cái này phải trả giá rất lớn, chẳng những ép khô tất cả tiềm lực cùng sinh mệnh lực, mà thọ nguyên sẽ không vượt qua mười năm, sau khi chết còn có thể bị lợi dụng trở thành khôi lỗi cương thi. . .
Thanh âm tàn hồn kiếp trước truyền đến trong đầu, cũng nhắc nhở Từ Huyền cần phải chú ý hạng mục.
Từ Huyền mặt sắc mặt ngưng trọng, Đông Phương Bá trở thành tử hoạt nhân, trở nên vô cùng khó chơi, thực lực tuyệt đối phía trên Đông Phương Quân.
- Từ Huyền, thù mới hận cũ cùng tính một lượt đi... Hôm nay ta muốn trước mặt hơn mười vạn tu giả, bầm thây ngươi thành vạn đoạn, vinh hạnh Côn Vân đệ nhất nhân ngươi còn chưa có tư cách!
Thanh âm Đông Phương Bá kinh hãi, gào thét một tiếng, đồng tử đỏ tươi thấu tím, "Phanh" lao điên cuồng giống như một tẩu thi, bay vụt đến trước mặt Từ Huyền.