Đài cao bên trên, chư vị trưởng lão cũng đều mặt lộ vẻ kinh hỉ.
- Từ Huyền cho tới bây giờ không có làm cho người ta thất vọng bao giờ.
Đoạn Trưởng Lão cực kỳ mừng rỡ.
- Từ Huyền là thiên tài rất khó có được, trong người lại có đại kỳ ngộ, ngày sau thành tựu không thể đo lường.
Thánh chủ khẽ gật đầu.
Đằng đằng bành--
Đúng lúc này thân hình Từ Huyền liên tục rút lui vài bước, bị một cỗ lực lượng huyền diệu tuyệt luân đánh bật ra.
- Vẫn còn đánh giá quá thấp một kiếm này, một quyền này của ta ta chỉ dùng bảy tám phần Áo Nghĩa hiển nhiên có chút không đủ. . .
Từ Huyền chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, thể nội như phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển) .
Cho dù hắn không có bị tổn thương thực chất nhưng một kiếm cuối cùng vẫn rơi vào hạ phong. Nếu không phải Từ Huyền có khí lực phòng ngự vượt qua thường nhân, hơn phân nửa sẽ bị thương.
- Thực lực tiềm năng của Từ đạo hữu để cho Vũ Yên bội phục. Tiểu nữ tử cũng không nghĩ tới, hôm nay có người có thể tiếp được ba chiêu.
Liễu Vũ Yên phiêu nhiên trở ra, trong đôi mắt đẹp dịu dàng nổi lên một tia dị sắc, cũng có vài phần hiếu kỳ.
Bất quá dựa theo quy tắc ba chiêu đã chấm dứt.
Biểu hiện của Từ Huyền vì Thánh Cảnh mà làm vẻ vang.
Thánh chủ cùng chư vị trưởng lão bên trên đài cao nhao nhao mỉm cười gật đầu.
Kế tiếp thiên tài thiên tài trên trận còn thừa lại hai ba người.
Trong đó hai Nguyên Đan hậu kỳ, ngay cả chiêu thứ nhất đều không có kiên trì qua.
Cuối cùng còn thừa lại một nam tử kiếm tu tóc tím lại nhắm mắt lại, tựa hồ lâm vào ý cảnh tầng sâu nào đó.
- Vô Không Minh!
Trên trận rất nhiều ánh mắt của các thiên tài đều dừng lại trên người của Vô Không Minh.
Chỉ có Hoa Huyền sắc mặt âm tình bất định, ánh mắt khi thì lướt qua Từ Huyền.
Hắn là đệ nhất thiên tài được Thánh Cảnh công nhận, chuyện chính mình không có làm được lại bị một thiên tài ngoại giới làm được.
Từ Huyền gắng gượng qua ba chiêu, nhưng hắn không làm được.
Đương nhiên, cái này cũng không đại biểu thực lực của Từ Huyền rất mạnh.
Bởi vì Liễu Vũ Yên nhằm vào cường giả tu vi tu vi bất đồng thì vận dụng lực lượng cấp độ bất đồng.
Thí dụ như thời điểm đối phó Hoa Huyền Liễu Vũ Yên vận dụng lực lượng Bán Bộ Kim Đan.
Nhằm vào Từ Huyền sử dụng lực lượng cấp độ không cao hơn Nguyên Đan hậu kỳ.
- Vũ Yên sắp xất thủ.
Tiếng cười của Liễu tiên tử nhu hòa như mưa sương mù đánh giá Vô Không Minh.
Rất nhanh, chiêu thứ nhất hàng lâm.
Xùy~~ Phốc!!
Trong nháy mắt Liễu tiên tử xuất thủ, bàn tay của Vô Không Minh bổ ra một đạo Vân Lôi kiếm nhận.
Công kích của Liễu Vũ Yên còn chưa cận thân, đã bị đánh nát bấy rồi.
Biểu hiện như thế để cho mọi người trên trận quá sợ hãi.
Quá lăng lệ ác liệt rồi!
- Ngươi lại học trộm được thần thông huyền ảo đến từ Giới Ngoại.
Liễu tiên tử vừa mới nói xong rất nhanh phát động chiêu thứ hai.
Hô vù!
Huyễn quang màu xanh tím đem Vô Không Minh Vô Không Minh bao phủ.
Thân hình Vô Không Minh run lên, khuôn mặt có chút giãy dụa, hồn thể nổi lên quang điện thành từng mảnh rất nhỏ, chợt lại truyền tới liên tiếp âm thanh sét đánh cách cách...
Cuối cùng huyễn quang màu xanh tím văng khắp nơi mà đi.
Chiêu thứ hai, bài trừ.
Nhưng mà sắc mặt của Vô Không Minh hơi có vẻ tái nhợt, khóe miệng tràn ra một tia vết máu.
- Lại một người kiên trì qua hai chiêu.
Thiên tài trên trận động dung ngừng thở
Hưu....hưu...!!! --
Đệ tam chiêu, trúc kiếm trong tay Liễu Vũ Yên xẹt qua quỹ tích tự nhiên hài hoà đẹp đẽ đâm đến trước người Vô Không Minh.
- Vân Yên Huyễn Diệt!
Vô Không Minh cả kinh quát một tiếng, đột nhiên giương đôi mắt, trong đồng tử thâm thúy một tràng Không Minh mờ mịt.
Thiên Vân Vũ Kiếm trong tay hắn huyễn hóa thành một huyến mỹ vân quang nhìn rất xinh đẹp lại phát ra một tia mịt mờ.
Trong tầm mắt, một kiếm kia phảng phất hóa thân thành vân quang hà vụ vô ích miểu siêu nhiên, áp đảo mọi thứ trên đời.
Một trúc kiếm, một vân vũ kiếm đồng dạng là nhẹ, phiêu, dung nhập tự nhiên, trở thành một bộ phận của tự nhiên, không nhiễm chút khói lửa nhân gian.
- Vô Không Minh không ngờ lại có thể tìm hiểu đến ảo diệu kiếm ý của Tiên Tử.
Giới Ngoại cường giả Ngô Quân kinh hô thất sắc.
Cho dù là người thường không hiểu kiếm đạo đều có thể thấy được phong cách hàm ý hai thanh kiếm có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đinh đinh đinh. . .
Trúc kiếm cùng vũ kiếm trong hư không như ẩn như hiện, phảng phất mây mù phiêu miểu.
Ở bên trong một quá trình này.
Trong đôi mắt đẹp dịu dàng của Liễu tiên tử lộ ra một tia kinh ngạc.
Ước chừng hai ba cái hô hấp.
Đằng đằng đằng. . .
Thân hình Vô Không Minh liên tục nhanh chóng thối lui, sợi tóc mất trật tự, lộ ra chật vật không chịu nổi.
Bất quá công kích của Liễu tiên tử cũng đến cuối cùng.
Sau khi hai người giao thủ kết thúc, phần đông thiên tài trên trận âm thầm líu lưỡi.
Bên trong thiên tài Thánh Cảnh nguyên một đám sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ở bên trong thi đấu hữu nghị cùng Giới Ngoại Tiên Tử biểu hiện tốt nhất không phải thiên tài bản thổ bản thổ Thánh Cảnh mà là thiên tài đến từ ngoại giới.
Trong đó tại đệ tam chiêu, biểu hiện của Vô Không Minh cùng Từ Huyền tương xứng.
- Tiên Tử kiếm thuật cao minh, để cho Không Minh kính phục, cũng làm cho Không Minh học được rất nhiều.
Vô Không Minh hít sâu một hơi, hướng Liễu Vũ Yên nhẹ khom người, biểu đạt lòng biết ơn.
Ánh mắt hắn ngưng lại nhìn Giới Ngoại Tiên Tử mông lung không rõ, trong mắt Vô Không Minh lộ ra kính phục, cũng không che dấu một ít tia ái mộ ước mơ, nhưng không pha bất kì chút dục vọng nào.
- Không nghĩ tới Tiểu Ngư Giới lại có kiếm đạo kỳ tài như ngươi.
Liễu Vũ Yên mỉm cười, một lần nữa khen ngợi.
Hai người đều là cao thủ chỉ dùng kiếm, tự nhiên lòng có chung nhịp.
Đối mặt tình hình như thế, trong đôi mắt của đệ nhất thiên tài Thánh Cảnh Hoa Huyền lộ ra ghen ghét cùng lửa giận mãnh liệt.
- biểu hiện của Vô Không Minh cũng vượt qua ta, tựa hồ còn được ưu ái của Tiên Tử.
Nội tâm Hoa Huyền mãnh liệt không cam lòng.
Từ khi lần đầu tiên nhìn thấy Liễu tiên tử, hắn liền đem đối phương coi như nữ tử của cuộc đời mình.
Trong lòng Từ Huyền nghĩ thầm:
- Ở kiếp này gặp được Liễu tiên tử Liễu tiên tử, nhất định phải nắm chắc cơ hội.
Cho dù bất luận là duyên phận kiếp trước hay là Giới Ngoại Tiên Tử mộng ảo hoàn mỹ bực này cũng tuyệt đối sẽ động tâm.
Chỉ là do ảnh hưởng của trí nhớ của kiếp trước, loại động tâm này vì là trở thành mục đích nguyện nhất định phải có.
Hư không diễn đài chiến đấu.
Giới Ngoại Tiên Tử cùng Thánh Cảnh thiên tài thi đấu, cuối cùng hết thảy đều kết thúc.
Giới Ngoại cường giả Ngô Quân cao giọng tuyên bố:
- Thiên tài thể kiên trì đến đệ tam chiêu có cơ hội lấy được Liễu tiên tử tự mình chỉ điểm cuối cùng đề cử một người tiến vào Giới Ngoại không gian.
Kiên trì đến đệ tam chiêu chỉ có bốn người, theo thứ tự là: Hoa Huyền, Mông Thủy, Từ Huyền, Vô Không Minh.
Ở bên trong bốn người này trong đó có ba người lại đều là đến từ Giới Ngoại.
- Từ Huyền cho tới bây giờ không có làm cho người ta thất vọng bao giờ.
Đoạn Trưởng Lão cực kỳ mừng rỡ.
- Từ Huyền là thiên tài rất khó có được, trong người lại có đại kỳ ngộ, ngày sau thành tựu không thể đo lường.
Thánh chủ khẽ gật đầu.
Đằng đằng bành--
Đúng lúc này thân hình Từ Huyền liên tục rút lui vài bước, bị một cỗ lực lượng huyền diệu tuyệt luân đánh bật ra.
- Vẫn còn đánh giá quá thấp một kiếm này, một quyền này của ta ta chỉ dùng bảy tám phần Áo Nghĩa hiển nhiên có chút không đủ. . .
Từ Huyền chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, thể nội như phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển) .
Cho dù hắn không có bị tổn thương thực chất nhưng một kiếm cuối cùng vẫn rơi vào hạ phong. Nếu không phải Từ Huyền có khí lực phòng ngự vượt qua thường nhân, hơn phân nửa sẽ bị thương.
- Thực lực tiềm năng của Từ đạo hữu để cho Vũ Yên bội phục. Tiểu nữ tử cũng không nghĩ tới, hôm nay có người có thể tiếp được ba chiêu.
Liễu Vũ Yên phiêu nhiên trở ra, trong đôi mắt đẹp dịu dàng nổi lên một tia dị sắc, cũng có vài phần hiếu kỳ.
Bất quá dựa theo quy tắc ba chiêu đã chấm dứt.
Biểu hiện của Từ Huyền vì Thánh Cảnh mà làm vẻ vang.
Thánh chủ cùng chư vị trưởng lão bên trên đài cao nhao nhao mỉm cười gật đầu.
Kế tiếp thiên tài thiên tài trên trận còn thừa lại hai ba người.
Trong đó hai Nguyên Đan hậu kỳ, ngay cả chiêu thứ nhất đều không có kiên trì qua.
Cuối cùng còn thừa lại một nam tử kiếm tu tóc tím lại nhắm mắt lại, tựa hồ lâm vào ý cảnh tầng sâu nào đó.
- Vô Không Minh!
Trên trận rất nhiều ánh mắt của các thiên tài đều dừng lại trên người của Vô Không Minh.
Chỉ có Hoa Huyền sắc mặt âm tình bất định, ánh mắt khi thì lướt qua Từ Huyền.
Hắn là đệ nhất thiên tài được Thánh Cảnh công nhận, chuyện chính mình không có làm được lại bị một thiên tài ngoại giới làm được.
Từ Huyền gắng gượng qua ba chiêu, nhưng hắn không làm được.
Đương nhiên, cái này cũng không đại biểu thực lực của Từ Huyền rất mạnh.
Bởi vì Liễu Vũ Yên nhằm vào cường giả tu vi tu vi bất đồng thì vận dụng lực lượng cấp độ bất đồng.
Thí dụ như thời điểm đối phó Hoa Huyền Liễu Vũ Yên vận dụng lực lượng Bán Bộ Kim Đan.
Nhằm vào Từ Huyền sử dụng lực lượng cấp độ không cao hơn Nguyên Đan hậu kỳ.
- Vũ Yên sắp xất thủ.
Tiếng cười của Liễu tiên tử nhu hòa như mưa sương mù đánh giá Vô Không Minh.
Rất nhanh, chiêu thứ nhất hàng lâm.
Xùy~~ Phốc!!
Trong nháy mắt Liễu tiên tử xuất thủ, bàn tay của Vô Không Minh bổ ra một đạo Vân Lôi kiếm nhận.
Công kích của Liễu Vũ Yên còn chưa cận thân, đã bị đánh nát bấy rồi.
Biểu hiện như thế để cho mọi người trên trận quá sợ hãi.
Quá lăng lệ ác liệt rồi!
- Ngươi lại học trộm được thần thông huyền ảo đến từ Giới Ngoại.
Liễu tiên tử vừa mới nói xong rất nhanh phát động chiêu thứ hai.
Hô vù!
Huyễn quang màu xanh tím đem Vô Không Minh Vô Không Minh bao phủ.
Thân hình Vô Không Minh run lên, khuôn mặt có chút giãy dụa, hồn thể nổi lên quang điện thành từng mảnh rất nhỏ, chợt lại truyền tới liên tiếp âm thanh sét đánh cách cách...
Cuối cùng huyễn quang màu xanh tím văng khắp nơi mà đi.
Chiêu thứ hai, bài trừ.
Nhưng mà sắc mặt của Vô Không Minh hơi có vẻ tái nhợt, khóe miệng tràn ra một tia vết máu.
- Lại một người kiên trì qua hai chiêu.
Thiên tài trên trận động dung ngừng thở
Hưu....hưu...!!! --
Đệ tam chiêu, trúc kiếm trong tay Liễu Vũ Yên xẹt qua quỹ tích tự nhiên hài hoà đẹp đẽ đâm đến trước người Vô Không Minh.
- Vân Yên Huyễn Diệt!
Vô Không Minh cả kinh quát một tiếng, đột nhiên giương đôi mắt, trong đồng tử thâm thúy một tràng Không Minh mờ mịt.
Thiên Vân Vũ Kiếm trong tay hắn huyễn hóa thành một huyến mỹ vân quang nhìn rất xinh đẹp lại phát ra một tia mịt mờ.
Trong tầm mắt, một kiếm kia phảng phất hóa thân thành vân quang hà vụ vô ích miểu siêu nhiên, áp đảo mọi thứ trên đời.
Một trúc kiếm, một vân vũ kiếm đồng dạng là nhẹ, phiêu, dung nhập tự nhiên, trở thành một bộ phận của tự nhiên, không nhiễm chút khói lửa nhân gian.
- Vô Không Minh không ngờ lại có thể tìm hiểu đến ảo diệu kiếm ý của Tiên Tử.
Giới Ngoại cường giả Ngô Quân kinh hô thất sắc.
Cho dù là người thường không hiểu kiếm đạo đều có thể thấy được phong cách hàm ý hai thanh kiếm có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đinh đinh đinh. . .
Trúc kiếm cùng vũ kiếm trong hư không như ẩn như hiện, phảng phất mây mù phiêu miểu.
Ở bên trong một quá trình này.
Trong đôi mắt đẹp dịu dàng của Liễu tiên tử lộ ra một tia kinh ngạc.
Ước chừng hai ba cái hô hấp.
Đằng đằng đằng. . .
Thân hình Vô Không Minh liên tục nhanh chóng thối lui, sợi tóc mất trật tự, lộ ra chật vật không chịu nổi.
Bất quá công kích của Liễu tiên tử cũng đến cuối cùng.
Sau khi hai người giao thủ kết thúc, phần đông thiên tài trên trận âm thầm líu lưỡi.
Bên trong thiên tài Thánh Cảnh nguyên một đám sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ở bên trong thi đấu hữu nghị cùng Giới Ngoại Tiên Tử biểu hiện tốt nhất không phải thiên tài bản thổ bản thổ Thánh Cảnh mà là thiên tài đến từ ngoại giới.
Trong đó tại đệ tam chiêu, biểu hiện của Vô Không Minh cùng Từ Huyền tương xứng.
- Tiên Tử kiếm thuật cao minh, để cho Không Minh kính phục, cũng làm cho Không Minh học được rất nhiều.
Vô Không Minh hít sâu một hơi, hướng Liễu Vũ Yên nhẹ khom người, biểu đạt lòng biết ơn.
Ánh mắt hắn ngưng lại nhìn Giới Ngoại Tiên Tử mông lung không rõ, trong mắt Vô Không Minh lộ ra kính phục, cũng không che dấu một ít tia ái mộ ước mơ, nhưng không pha bất kì chút dục vọng nào.
- Không nghĩ tới Tiểu Ngư Giới lại có kiếm đạo kỳ tài như ngươi.
Liễu Vũ Yên mỉm cười, một lần nữa khen ngợi.
Hai người đều là cao thủ chỉ dùng kiếm, tự nhiên lòng có chung nhịp.
Đối mặt tình hình như thế, trong đôi mắt của đệ nhất thiên tài Thánh Cảnh Hoa Huyền lộ ra ghen ghét cùng lửa giận mãnh liệt.
- biểu hiện của Vô Không Minh cũng vượt qua ta, tựa hồ còn được ưu ái của Tiên Tử.
Nội tâm Hoa Huyền mãnh liệt không cam lòng.
Từ khi lần đầu tiên nhìn thấy Liễu tiên tử, hắn liền đem đối phương coi như nữ tử của cuộc đời mình.
Trong lòng Từ Huyền nghĩ thầm:
- Ở kiếp này gặp được Liễu tiên tử Liễu tiên tử, nhất định phải nắm chắc cơ hội.
Cho dù bất luận là duyên phận kiếp trước hay là Giới Ngoại Tiên Tử mộng ảo hoàn mỹ bực này cũng tuyệt đối sẽ động tâm.
Chỉ là do ảnh hưởng của trí nhớ của kiếp trước, loại động tâm này vì là trở thành mục đích nguyện nhất định phải có.
Hư không diễn đài chiến đấu.
Giới Ngoại Tiên Tử cùng Thánh Cảnh thiên tài thi đấu, cuối cùng hết thảy đều kết thúc.
Giới Ngoại cường giả Ngô Quân cao giọng tuyên bố:
- Thiên tài thể kiên trì đến đệ tam chiêu có cơ hội lấy được Liễu tiên tử tự mình chỉ điểm cuối cùng đề cử một người tiến vào Giới Ngoại không gian.
Kiên trì đến đệ tam chiêu chỉ có bốn người, theo thứ tự là: Hoa Huyền, Mông Thủy, Từ Huyền, Vô Không Minh.
Ở bên trong bốn người này trong đó có ba người lại đều là đến từ Giới Ngoại.