Trong đó Từ Huyền cùng Vô Không Minh, thậm chí còn thành công đỡ được đệ tam chiêu.
- Từ Huyền, Vô Không Minh, kế tiếp. . . Chúng ta cùng thử xem.
Đôi mắt của Hoa Huyền hiện lên thần quang như đao phong, nổi lên một tia lưu ly kim trạch lạnh như băng.
Cuối cùng Liễu tiên tử chỉ đề cử một người đi Giới Ngoại.
Hoa Huyền tin tưởng, mình nhất định có thể thành công đánh bại Vô Không Minh cùng Từ Huyền, thắng được phương tâm (tâm hồn thiếu nữ) của Liễu tiên tử.
Thế gian lại khó gặp được kiếm đạo hồng nhan tri kỷ hoàn mỹ như thế.. Ta nhất định phải tới được Giới Ngoại.
Thần sắc Vô Không Minh cũng kiên định trước nay chưa có.
Cho dù là Mông Thủy tương đối giờ phút này thần sắc cũng có chút hưng phấn.
Sắc mặt Từ Huyền kinh ngạc, xem ra ở kiếp này muốn lấy được phương tâm của Liễu Vũ Yên cũng không đơn giản như vậy ah.
Thiên Đô thánh cảnh, tổng cộng bốn vị thiên tài, đạt được Liễu Vũ Yên tán thưởng cùng bước đầu tán thành.
Nhưng mà, cuối cùng ai có thể đạt được Liễu tiên tử ưu ái, được tuyển chọn đi giới ngoại, như cũ là một bí ẩn.
Bất quá trước đó, bốn vị thiên tài đều có cơ hội, đạt được Liễu Vũ Yên tự mình chỉ điểm.
Trong chuyện này, Từ Huyền, Vô Không Minh, Hoa Huyền, đều có giác cạnh tranh cường lực.
Hoa Huyền biểu hiện lần này không phải là tốt nhất, nhưng hắn lấy thực lực thiên tài số một Thánh cảnh, đến trước mắt vẫn không có bị động.
Mà Từ Huyền cùng Vô Không Minh biểu hiện trong luận bàn, vượt qua mọi người dự liệu.
Đặc biệt là Từ Huyền, tu vi chỉ có Nguyên Đan trung kỳ, đang biểu hiện trong luận bàn, lại là tốt nhất.
- Tiếp đến nửa năm, Liễu tiên tử đều sẽ mời các ngươi, tiến hành giao lưu cùng chỉ điểm càng thâm nhập hơn. Cũng ở trong vòng năm năm, xác định một danh ngạch cuối cùng.
Cường giả giới ngoại Ngô Quân, lại nói một chút chi tiết nhỏ.
Bàn giao xong xuôi, hai vị nhân sĩ giới ngoại Liễu Vũ Nghiên cùng Ngô Quân, bồng bềnh rời khỏi Hư Thiên điện.
Ở đây tổng cộng mười tám tên thiên tài, lần lượt tản đi.
Trong đám người, Tà Ương một thân áo bào đen, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, xoay người rời đi.
Luận tư chất thực lực lúc trước, hắn cùng Mông Thủy đánh ngang tay.
Vậy mà, lần luận bàn này, Tà Ương dĩ nhiên không có qua chiêu thứ hai.
- Kế hoạch đã đến thời khắc mấu chốt cuối cùng, không nên giao thiệp quá nhiều cùng cường giả giới ngoại, bằng không, có thể có bại lộ sự tồn tại của ta...
Một âm thanh âm trầm thần bí, vang lên trong ý thức hải của Tà Ương.
Một mặt khác.
Từ Huyền cùng đám người Mông Thủy, trở về Lâm viên phủ đệ, bắt đầu lĩnh hội tâm đắc luận bàn lần này.
- Liễu Vũ Yên này không hổ là thiên tài giới ngoại, áp chế cấp độ thực lực đến trình độ này, còn có thể đứng ở một điểm cao nhất...
Trong lòng Từ Huyền âm thầm bội phục.
Hắn chờ mong cùng Liễu Vũ Yên tiến thêm một bước giao lưu, kéo dài duyên phận kiếp trước chưa xong.
Ở thời gian này, tâm thần hắn rót vào ký ức tinh hải, cảm thụ kiếp trước cùng Liễu sư muội từ quen biết đến yêu nhau, mỗi một quá trình cùng chi tiết nhỏ đều tìm hiểu rõ ràng.
Từ lần trước cùng Liễu Vũ Yên đối diện, đoạn cảm tình ký ức kiếp trước này, phảng phất giống như trở thành bản thân của hắn tự mình trải qua vậy, thân thiết như vậy.
Thế cho nên, đời này mỗi lần nhìn thấy Liễu Vũ Yên, đều nghiễm nhiên động lòng, dần dần nổi lên tình cảm.
- Thiết yếu phải bình tĩnh, Liễu Vũ Yên rất có khả năng là địch nhân của ta, có thể bại lộ bí mật kiếp trước cùng Nguyệt Quang Bí Châu.
Từ Huyền chậm rãi vận chuyển mộng hồi đại pháp, tâm tình lại thanh tĩnh xuống.
Chỉ quá thời gian nửa tháng.
Mông Thủy láng giềng trong lâm viên, đã được Liễu tiên tử mời.
Cái này cũng là lần thứ nhất mời Liễu tiên tử.
- Ha ha ha... Không nghĩ tới nhanh như vậy, liền có thể cùng Liễu tiên tử gặp mặt, chờ mong có thể đạt được tiến bộ càng to lớn hơn. Nếu có thể ôm đến mỹ nhân, coi như giảm thọ một trăm năm, vậy cũng đáng giá!
Mông Thủy dị thường hưng phấn, lập tức ra ngoài.
Trước khi rời khỏi, hắn không quên báo cho Từ Huyền một tiếng.
- Gia hoả này...
Sắc mặt Từ Huyền có chút âm trầm.
Bất quá hắn nghĩ lại, Mông Thủy ngây ngô mộc mạc như vậy, làm sao có khả năng đạt được Liễu tiên tử ưu ái.
Đối thủ cạnh tranh chân chính là Hoa Huyền cùng Vô Không Minh.
Hoa Huyền dương cương bá đạo, mị lực nam tính mười phần, thực lực lại được công nhận đệ nhất.
Mà Vô Không Minh, chính là Kiếm Đạo đứng đầu một giới, cùng Liễu tiên tử có rất nhiều chỗ giống nhau.
Mông Thủy cùng ngày rời khỏi, chỉ là thời gian nửa ngày đã trở lại.
- Như thế nào?
Từ Huyền đánh giá Mông Thủy, phát hiện trên người hắn có chút thương thế, khí sắc không tốt, có chút chán chường.
- Liễu tiên tử chỉ điểm, để cho ta có thể ngộ cùng tiến bộ càng sâu, chỉ là...
Mông Thủy nói xong lời cuối cùng, một mặt phiền muộn.
Từ Huyền không cần đoán, cũng biết Mông Thủy này khẳng định bị ngược đãi.
Lúc trước Đoàn trưởng lão kia cũng đã sớm nói, muốn chiến thắng Liễu tiên tử, cái kia tuyệt đối không thể nào!
Lại quá nửa nguyệt.
Thiên tài số một Thánh cảnh Hoa Huyền, đạt được Liễu tiên tử mời.
Lại qua thời gian hơn nửa ngày, sắc mặt Hoa Huyền trắng bệch trở về phủ đệ, nhưng trong con ngươi lệ mang lấp loé, hoàn toàn tự tin.
Hiển nhiên Hoa Huyền này, được Liễu tiên tử chỉ điểm, có tiến bộ nhảy vọt.
Tiếp lấy, nửa tháng nửa.
Vô Không Minh đi vào luận bàn giao lưu cùng Liễu Vũ Yên.
Vô Không Minh này ở một ngày mới trở về, khắp toàn thân từ trên xuống dưới, lưu lại rất nhiều vết thương, khá là chật vật, nhưng thần quang trong con ngươi, càng minh mẫn mạnh mẽ.
Kể từ đó, ba người Mông Thủy, Hoa Huyền, Vô Không Minh, toàn bộ đều chiếm được Liễu tiên tử chỉ điểm.
Cuối cùng, chỉ còn lại Từ Huyền.
- Lập tức sẽ đến phiên ta...
Từ Huyền âm thầm hưng phấn cùng chờ mong.
Lần này, đầy đủ qua một tháng thời gian.
Từ Huyền rốt cục đạt được Liễu Vũ Yên mời, lập tức ra ngoài.
Những động tĩnh này, tự nhiên chạy không thoát tầm mắt thiên tài Thánh cảnh khác.
Lâm viên phủ đệ của Liễu Vũ Yên, cùng đám người Từ Huyền cách nhau không xa, đi chốc lát đã đến.
- Đi vào.
Ngô Quân chờ đợi ở lối vào phủ đệ, sắc mặt lạnh nhạt.
Đối với Từ Huyền, thần sắc hắn hơi có chút địch ý.
Từ Huyền buồn bực, mình lúc nào đắc tội hắn?
Duy nhất có thể tìm hiểu, chỉ có thời điểm lần thứ nhất gặp mặt, Từ Huyền vô lễ mạo phạm Liễu tiên tử, gặp phải Ngô Quân quát lớn.
Lâm viên phủ đệ của Liễu Vũ Yên, cách cục cùng Từ Huyền đại khái giống nhau, nhưng lớn hơn rất nhiều.
Trong lâm viên, có một đấu pháp đài phương viên mười dặm, bị trận pháp cường đại cố thủ, vô cùng vững chắc.
- Kính chào Liễu tiên tử.
Từ Huyền mỉm cười hành lễ, tận lực ổn định tâm tình, lấy ánh mắt bình thản thẩm thị Liễu tiên tử.
Nhưng chỉ cần chạm đến đôi mắt kỳ ảo kia của Liễu tiên tử, Từ Huyền không tự chủ được động lòng, cảm tình kiếp trước kéo dài, thêm nữa ấn tượng mỹ hảo đời này, dung hợp thành tình cảm càng sâu.
Vậy mà, trong tầm mắt Liễu Vũ Yên, giống như tiên tử trong thơ họa tiên cảnh, không dính một tia khói lửa nhân gian, mặc dù đối phương không có bất kỳ kiêu ngạo cùng lạnh nhạt, nhưng có một loại cự nhân ngàn dặm, ảo giác cao cao không thể với tới.
- Từ Huyền, Vô Không Minh, kế tiếp. . . Chúng ta cùng thử xem.
Đôi mắt của Hoa Huyền hiện lên thần quang như đao phong, nổi lên một tia lưu ly kim trạch lạnh như băng.
Cuối cùng Liễu tiên tử chỉ đề cử một người đi Giới Ngoại.
Hoa Huyền tin tưởng, mình nhất định có thể thành công đánh bại Vô Không Minh cùng Từ Huyền, thắng được phương tâm (tâm hồn thiếu nữ) của Liễu tiên tử.
Thế gian lại khó gặp được kiếm đạo hồng nhan tri kỷ hoàn mỹ như thế.. Ta nhất định phải tới được Giới Ngoại.
Thần sắc Vô Không Minh cũng kiên định trước nay chưa có.
Cho dù là Mông Thủy tương đối giờ phút này thần sắc cũng có chút hưng phấn.
Sắc mặt Từ Huyền kinh ngạc, xem ra ở kiếp này muốn lấy được phương tâm của Liễu Vũ Yên cũng không đơn giản như vậy ah.
Thiên Đô thánh cảnh, tổng cộng bốn vị thiên tài, đạt được Liễu Vũ Yên tán thưởng cùng bước đầu tán thành.
Nhưng mà, cuối cùng ai có thể đạt được Liễu tiên tử ưu ái, được tuyển chọn đi giới ngoại, như cũ là một bí ẩn.
Bất quá trước đó, bốn vị thiên tài đều có cơ hội, đạt được Liễu Vũ Yên tự mình chỉ điểm.
Trong chuyện này, Từ Huyền, Vô Không Minh, Hoa Huyền, đều có giác cạnh tranh cường lực.
Hoa Huyền biểu hiện lần này không phải là tốt nhất, nhưng hắn lấy thực lực thiên tài số một Thánh cảnh, đến trước mắt vẫn không có bị động.
Mà Từ Huyền cùng Vô Không Minh biểu hiện trong luận bàn, vượt qua mọi người dự liệu.
Đặc biệt là Từ Huyền, tu vi chỉ có Nguyên Đan trung kỳ, đang biểu hiện trong luận bàn, lại là tốt nhất.
- Tiếp đến nửa năm, Liễu tiên tử đều sẽ mời các ngươi, tiến hành giao lưu cùng chỉ điểm càng thâm nhập hơn. Cũng ở trong vòng năm năm, xác định một danh ngạch cuối cùng.
Cường giả giới ngoại Ngô Quân, lại nói một chút chi tiết nhỏ.
Bàn giao xong xuôi, hai vị nhân sĩ giới ngoại Liễu Vũ Nghiên cùng Ngô Quân, bồng bềnh rời khỏi Hư Thiên điện.
Ở đây tổng cộng mười tám tên thiên tài, lần lượt tản đi.
Trong đám người, Tà Ương một thân áo bào đen, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, xoay người rời đi.
Luận tư chất thực lực lúc trước, hắn cùng Mông Thủy đánh ngang tay.
Vậy mà, lần luận bàn này, Tà Ương dĩ nhiên không có qua chiêu thứ hai.
- Kế hoạch đã đến thời khắc mấu chốt cuối cùng, không nên giao thiệp quá nhiều cùng cường giả giới ngoại, bằng không, có thể có bại lộ sự tồn tại của ta...
Một âm thanh âm trầm thần bí, vang lên trong ý thức hải của Tà Ương.
Một mặt khác.
Từ Huyền cùng đám người Mông Thủy, trở về Lâm viên phủ đệ, bắt đầu lĩnh hội tâm đắc luận bàn lần này.
- Liễu Vũ Yên này không hổ là thiên tài giới ngoại, áp chế cấp độ thực lực đến trình độ này, còn có thể đứng ở một điểm cao nhất...
Trong lòng Từ Huyền âm thầm bội phục.
Hắn chờ mong cùng Liễu Vũ Yên tiến thêm một bước giao lưu, kéo dài duyên phận kiếp trước chưa xong.
Ở thời gian này, tâm thần hắn rót vào ký ức tinh hải, cảm thụ kiếp trước cùng Liễu sư muội từ quen biết đến yêu nhau, mỗi một quá trình cùng chi tiết nhỏ đều tìm hiểu rõ ràng.
Từ lần trước cùng Liễu Vũ Yên đối diện, đoạn cảm tình ký ức kiếp trước này, phảng phất giống như trở thành bản thân của hắn tự mình trải qua vậy, thân thiết như vậy.
Thế cho nên, đời này mỗi lần nhìn thấy Liễu Vũ Yên, đều nghiễm nhiên động lòng, dần dần nổi lên tình cảm.
- Thiết yếu phải bình tĩnh, Liễu Vũ Yên rất có khả năng là địch nhân của ta, có thể bại lộ bí mật kiếp trước cùng Nguyệt Quang Bí Châu.
Từ Huyền chậm rãi vận chuyển mộng hồi đại pháp, tâm tình lại thanh tĩnh xuống.
Chỉ quá thời gian nửa tháng.
Mông Thủy láng giềng trong lâm viên, đã được Liễu tiên tử mời.
Cái này cũng là lần thứ nhất mời Liễu tiên tử.
- Ha ha ha... Không nghĩ tới nhanh như vậy, liền có thể cùng Liễu tiên tử gặp mặt, chờ mong có thể đạt được tiến bộ càng to lớn hơn. Nếu có thể ôm đến mỹ nhân, coi như giảm thọ một trăm năm, vậy cũng đáng giá!
Mông Thủy dị thường hưng phấn, lập tức ra ngoài.
Trước khi rời khỏi, hắn không quên báo cho Từ Huyền một tiếng.
- Gia hoả này...
Sắc mặt Từ Huyền có chút âm trầm.
Bất quá hắn nghĩ lại, Mông Thủy ngây ngô mộc mạc như vậy, làm sao có khả năng đạt được Liễu tiên tử ưu ái.
Đối thủ cạnh tranh chân chính là Hoa Huyền cùng Vô Không Minh.
Hoa Huyền dương cương bá đạo, mị lực nam tính mười phần, thực lực lại được công nhận đệ nhất.
Mà Vô Không Minh, chính là Kiếm Đạo đứng đầu một giới, cùng Liễu tiên tử có rất nhiều chỗ giống nhau.
Mông Thủy cùng ngày rời khỏi, chỉ là thời gian nửa ngày đã trở lại.
- Như thế nào?
Từ Huyền đánh giá Mông Thủy, phát hiện trên người hắn có chút thương thế, khí sắc không tốt, có chút chán chường.
- Liễu tiên tử chỉ điểm, để cho ta có thể ngộ cùng tiến bộ càng sâu, chỉ là...
Mông Thủy nói xong lời cuối cùng, một mặt phiền muộn.
Từ Huyền không cần đoán, cũng biết Mông Thủy này khẳng định bị ngược đãi.
Lúc trước Đoàn trưởng lão kia cũng đã sớm nói, muốn chiến thắng Liễu tiên tử, cái kia tuyệt đối không thể nào!
Lại quá nửa nguyệt.
Thiên tài số một Thánh cảnh Hoa Huyền, đạt được Liễu tiên tử mời.
Lại qua thời gian hơn nửa ngày, sắc mặt Hoa Huyền trắng bệch trở về phủ đệ, nhưng trong con ngươi lệ mang lấp loé, hoàn toàn tự tin.
Hiển nhiên Hoa Huyền này, được Liễu tiên tử chỉ điểm, có tiến bộ nhảy vọt.
Tiếp lấy, nửa tháng nửa.
Vô Không Minh đi vào luận bàn giao lưu cùng Liễu Vũ Yên.
Vô Không Minh này ở một ngày mới trở về, khắp toàn thân từ trên xuống dưới, lưu lại rất nhiều vết thương, khá là chật vật, nhưng thần quang trong con ngươi, càng minh mẫn mạnh mẽ.
Kể từ đó, ba người Mông Thủy, Hoa Huyền, Vô Không Minh, toàn bộ đều chiếm được Liễu tiên tử chỉ điểm.
Cuối cùng, chỉ còn lại Từ Huyền.
- Lập tức sẽ đến phiên ta...
Từ Huyền âm thầm hưng phấn cùng chờ mong.
Lần này, đầy đủ qua một tháng thời gian.
Từ Huyền rốt cục đạt được Liễu Vũ Yên mời, lập tức ra ngoài.
Những động tĩnh này, tự nhiên chạy không thoát tầm mắt thiên tài Thánh cảnh khác.
Lâm viên phủ đệ của Liễu Vũ Yên, cùng đám người Từ Huyền cách nhau không xa, đi chốc lát đã đến.
- Đi vào.
Ngô Quân chờ đợi ở lối vào phủ đệ, sắc mặt lạnh nhạt.
Đối với Từ Huyền, thần sắc hắn hơi có chút địch ý.
Từ Huyền buồn bực, mình lúc nào đắc tội hắn?
Duy nhất có thể tìm hiểu, chỉ có thời điểm lần thứ nhất gặp mặt, Từ Huyền vô lễ mạo phạm Liễu tiên tử, gặp phải Ngô Quân quát lớn.
Lâm viên phủ đệ của Liễu Vũ Yên, cách cục cùng Từ Huyền đại khái giống nhau, nhưng lớn hơn rất nhiều.
Trong lâm viên, có một đấu pháp đài phương viên mười dặm, bị trận pháp cường đại cố thủ, vô cùng vững chắc.
- Kính chào Liễu tiên tử.
Từ Huyền mỉm cười hành lễ, tận lực ổn định tâm tình, lấy ánh mắt bình thản thẩm thị Liễu tiên tử.
Nhưng chỉ cần chạm đến đôi mắt kỳ ảo kia của Liễu tiên tử, Từ Huyền không tự chủ được động lòng, cảm tình kiếp trước kéo dài, thêm nữa ấn tượng mỹ hảo đời này, dung hợp thành tình cảm càng sâu.
Vậy mà, trong tầm mắt Liễu Vũ Yên, giống như tiên tử trong thơ họa tiên cảnh, không dính một tia khói lửa nhân gian, mặc dù đối phương không có bất kỳ kiêu ngạo cùng lạnh nhạt, nhưng có một loại cự nhân ngàn dặm, ảo giác cao cao không thể với tới.