Oanh ~~
Một cỗ thần uy vô tận lay động hư không, từ phương hướng Thánh cảnh Nhất động thiên truyền đến.
- Ngô Thiên tà ma! Ngươi chỉ là một cái đầu lâu, may mắn phá tan phong ấn cũng được, lại dám quấy rối bên trong Thánh cảnh, đừng trách bản tọa đưa ngươi trở lại phong ấn...
Âm thanh chủ nhân Thánh cảnh, từ trời cao giáng lâm.
Xèo xèo xèo…
Từng đạo từng đạo ánh chớp ba sắc, hóa thành công kích từ trên trời giáng xuống.
- A. . .
Tà ma bá chủ, đầu lâu không ngừng run mạnh, phát sinh từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Ánh chớp ba sắc kia đánh vào người, sản sinh lực phá hoại khủng bố, đủ để ung dung giết chết Bất Hủ Kim đan, hơn nữa còn có thể làm đối thủ tê dại co giật.
Mắt thấy Thánh chủ giáng lâm, Từ Huyền không khỏi thở ra một hơi dài.
Thánh chủ bày ra thực lực, so với Liễu Vũ Yên tu vi chịu hạn, phải cường đại hơn rất nhiều, mỗi một lần xuất kích, đều là đả kích đau đớn thê thảm.
Càng khiến người ta không dám tưởng tượng chính là, Thánh chủ chân chính giáng lâm, chỉ là một phân thân.
Trong lúc nhất thời, tà ma kia liên tục bại lui, vết thương đầy rẫy.
Hắn như trước rít gào không cam lòng, nỗ lực kéo dài thời gian, khôi phục càng nhiều sức mạnh.
Cũng không đến một hồi, Tam động thiên lại giáng lâm hai Chấp pháp trưởng lão cấp bậc Nguyên thần đại đạo.
Hai vị Chấp pháp trưởng lão, đều là Nguyên Thần đại đạo cường giả, một người trong đó là Tử Sương đại nhân, một vị khác, là một mỹ phụ tóc bạc.
Nhất thời, Tà ma bá chủ bị đánh cho không có lực lượng chống đỡ, chật vật trốn về Nhất động thiên.
- Đuổi!
Âm thanh Thánh chủ, như cửu thiên thần lôi, ở phía chân trời nổ vang.
Ba vị Nguyên Thần đại đạo, hợp lực truy sát.
Lại thêm Liễu Vũ Yên cùng Ngô Quân chạy tới sau, hai vị cường giả ngoại giới, thương thế tà ma kia càng ngày càng nặng.
Từ Huyền tự nhiên không dám quá gần gũi, đơn giản phái ra khôi lỗi đi theo ở đằng sau quan sát.
Chỉ là thời gian ngắn ngủi, Tà ma bá chủ bị đuổi giết đến ngoại vi Thánh cảnh.
Hư không ngoại vi Thánh cảnh, so sánh hơi yếu đuối, không ngừng chấn động, thậm chí tình cờ xuất hiện một khe nứt nhỏ.
Bất quá, Tà ma bá chủ kia ở dưới công kích liên tục, bị đánh nát một con mắt, đầu lâu bóc ra từng mảng, thể tích chỉ còn lại một phần ba.
- Nhận lấy cái chết…
Thánh chủ cùng hai vị Chấp pháp trưởng lão, đồng thời thi triển diệt thế thần thông, hào quang trùng thiên, luồng khí xoáy bão táp, tàn phá phương viên ngàn dặm.
Trong chớp mắt ấy, phương viên ngàn dặm bị san thành bình địa.
Trong hư không, mơ hồ có thể thấy được một đám mây hình nấm to lớn.
Cách nhau mấy chục ngàn dặm, đều có thể nhìn thấy khu vực quang hà đan dệt kia.
Từ Huyền thông qua khôi lỗi, nhìn thấy tình hình lần này, chấn động đến cực điểm.
- Đây chính là thực lực Nguyên Thần đại đạo sao.
Vô số cường giả trong Thánh cảnh, tận mắt nhìn tràng cảnh này.
- Nguyên Thần đại đạo, thực sự quá mạnh mẽ, hầu như vượt qua cực hạn một giới.
Từ Huyền cuối cùng đã rõ ràng rồi, tại sao ở bên ngoài, không nhìn thấy Nguyên Thần tam cảnh cường giả.
Bởi vì Thánh cảnh đặt ở Tiểu Ngư giới, xem như là động thiên phúc địa nửa bí cảnh, so với Tam Dương ngoại cảnh càng vững chắc.
Thánh cảnh miễn cưỡng có thể gánh chịu Nguyên Thần đại đạo, thế nhưng ngoại giới e sợ không thể.
Vì lẽ đó, các cường giả ngoại giới như Liễu Vũ Yên, thời điểm đích thân tới Tiểu Ngư giới, tu vi đều là hạn chế phong ấn ở cấp độ Kim đan.
Theo tiếng nổ vang kinh thiên kia, trận tai nạn Tinh Vẫn di tích cổ này, cuối cùng cáo kết thúc.
Bởi Liễu Vũ Yên xuất hiện, đối với tà ma bá chủ đại đại kiềm chế, để Thánh cảnh tổn thất giảm đến mức thấp nhất.
Ngày đó, Thánh chủ cùng hai vị Chấp pháp trưởng lão, sắc mặt ngưng trọng, trở về Tam động thiên.
Cùng đi tới còn có cường giả giới ngoại Liễu Vũ Yên cùng Ngô Quân.
Từ Huyền âm thầm líu lưỡi, trong lòng có chút lo lắng.
Dù sao lần này Ngô Thiên tà ma, cùng hắn có chút can hệ.
Tiếp đến mấy ngày, hắn ở trong Lăng Phương chờ đợi, vô tâm tu luyện.
Bởi vì Từ Huyền biết, cao tầng Thánh cảnh nhất định sẽ tìm mình bàn hỏi.
Qua mấy ngày này, lấy Hoa Huyền cầm đầu chúng thiên tài, cũng không có tới tìm Từ Huyền.
Đúng như dự đoán.
Ở ngày thứ năm, Từ Huyền đạt được tin tức đến từ Tam động thiên.
- Từ Huyền, Thánh chủ triệu kiến ngươi đi Tam động thiên.
Sắc mặt Đoàn trưởng lão ngưng trọng.
Tam động thiên?
Trong lòng Từ Huyền cả kinh.
Tam động thiên kia, chính là nơi thần bí nhất toàn bộ Thánh cảnh, chỉ có Thánh chủ cùng Chấp pháp trưởng lão, mới có cơ hội nhập trú.
Càng có truyền thuyết, Thánh cảnh Tam động thiên có thể đi thông không gian ngoại giới.
- Ngươi không cần lo lắng, chuyện Ngô Thiên tà ma, Thánh cảnh đã điều tra rõ ràng, chủ yếu cùng Quỷ Cốt Tông Tà Ương có quan hệ, đã phái người đi ngoại giới Quỷ Cốt Tông kiểm tra. Chỉ là, Thánh chủ cũng có chút chuyện, muốn tìm ngươi. Đến thời điểm đó, chỉ cần ngươi không ẩn giấu, thật lòng nói rõ, sẽ không có vấn đề.
Đoàn trưởng lão thấp giọng an ủi.
Từ Huyền gật đầu một cái, theo Đoàn trưởng lão rời khỏi Lăng Phương viên.
Thánh cảnh Tam động thiên, ở không gian cao hơn Phiếu Miểu viên.
Đang trong quá trình không ngừng phi thăng, sương mù bốn phía càng ngày càng đậm, lập loè ánh sáng mịt mờ, thần bí mà tráng lệ.
Từ Huyền cảm giác, độ tinh khiết linh khí bốn phía, càng ngày càng cao.
Tiến vào nơi sâu xa mây mù, không gian phía trước linh khí trực tiếp hóa khí vụ, biến thành thực chất.
Nói cách khác, tiện tay trảo một cái, vụ thủy trong lòng bàn tay, chính là linh khí thuần khiết.
- Linh khí nơi này, e rằng đã là cao nhất Tiểu Ngư giới. . .
Trong lòng Từ Huyền chấn động.
So sánh với nó, linh khí những chỗ chín thành Thần hoang, Di lạc cổ thành kia, đều kém xa.
Linh khí là tạo thành khung xương không gian giới, linh khí đủ mạnh, linh giới càng cường.
Từ Huyền suy đoán, Tam động thiên này, có thể ung dung gánh chịu Nguyên Thần đại đạo cường giả.
Trong vầng sáng linh vụ phía trước, xuất hiện một cái giếng linh khí to lớn, đã có thể nói là hồ nước, so với Lăng phương viên của Từ Huyền phải lớn hơn trăm lần, ngàn lần.
Trên hồ nước, tổng cộng có bốn toà phủ đệ.
Tòa phủ đệ chính giữa kia, ráng màu chiếu rọi, một đạo quang trụ đường kính mấy trượng, nối thẳng phần cuối đám mây, phảng phất xuyên qua hư không giới, tìm hiểu thế giới vô tận xa xôi.
- Đường hầm ngoại giới!
Trong đầu truyền đến thanh âm hưng phấn của tàn hồn kiếp trước.
Đường hầm ngoại giới?
Từ Huyền ngẩn ra, tâm thần cũng phấn chấn.
- Bất quá, đường hầm ngoại giới này, tựa hồ nằm ở trạng thái nửa đóng kín. Lại thêm thời gian tồn tại cửu viễn, có chút không ổn định.
Âm thanh tàn hồn kiếp trước tỉnh táo lại.
- Từ Huyền, Thánh chủ ở bên trong chờ ngươi.
Đoàn trưởng lão thấp giọng nói.
Từ Huyền ngưng mắt vừa nhìn, chỉ thấy đại điện ở giữa đường hầm ngoại giới kia, cửa lớn mở rộng, có hai vị đồng tử đang khom người chờ đợi.
Hai vị đồng tử kia, không có bất kỳ tu vi, thần thông, nhưng cường độ thể chất, lại có thể so với Ngưng Đan cường giả.
Sắc mặt Từ Huyền căng thẳng, tăng nhanh bước tiến, bước vào đại điện ráng màu kia.
Một cỗ thần uy vô tận lay động hư không, từ phương hướng Thánh cảnh Nhất động thiên truyền đến.
- Ngô Thiên tà ma! Ngươi chỉ là một cái đầu lâu, may mắn phá tan phong ấn cũng được, lại dám quấy rối bên trong Thánh cảnh, đừng trách bản tọa đưa ngươi trở lại phong ấn...
Âm thanh chủ nhân Thánh cảnh, từ trời cao giáng lâm.
Xèo xèo xèo…
Từng đạo từng đạo ánh chớp ba sắc, hóa thành công kích từ trên trời giáng xuống.
- A. . .
Tà ma bá chủ, đầu lâu không ngừng run mạnh, phát sinh từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Ánh chớp ba sắc kia đánh vào người, sản sinh lực phá hoại khủng bố, đủ để ung dung giết chết Bất Hủ Kim đan, hơn nữa còn có thể làm đối thủ tê dại co giật.
Mắt thấy Thánh chủ giáng lâm, Từ Huyền không khỏi thở ra một hơi dài.
Thánh chủ bày ra thực lực, so với Liễu Vũ Yên tu vi chịu hạn, phải cường đại hơn rất nhiều, mỗi một lần xuất kích, đều là đả kích đau đớn thê thảm.
Càng khiến người ta không dám tưởng tượng chính là, Thánh chủ chân chính giáng lâm, chỉ là một phân thân.
Trong lúc nhất thời, tà ma kia liên tục bại lui, vết thương đầy rẫy.
Hắn như trước rít gào không cam lòng, nỗ lực kéo dài thời gian, khôi phục càng nhiều sức mạnh.
Cũng không đến một hồi, Tam động thiên lại giáng lâm hai Chấp pháp trưởng lão cấp bậc Nguyên thần đại đạo.
Hai vị Chấp pháp trưởng lão, đều là Nguyên Thần đại đạo cường giả, một người trong đó là Tử Sương đại nhân, một vị khác, là một mỹ phụ tóc bạc.
Nhất thời, Tà ma bá chủ bị đánh cho không có lực lượng chống đỡ, chật vật trốn về Nhất động thiên.
- Đuổi!
Âm thanh Thánh chủ, như cửu thiên thần lôi, ở phía chân trời nổ vang.
Ba vị Nguyên Thần đại đạo, hợp lực truy sát.
Lại thêm Liễu Vũ Yên cùng Ngô Quân chạy tới sau, hai vị cường giả ngoại giới, thương thế tà ma kia càng ngày càng nặng.
Từ Huyền tự nhiên không dám quá gần gũi, đơn giản phái ra khôi lỗi đi theo ở đằng sau quan sát.
Chỉ là thời gian ngắn ngủi, Tà ma bá chủ bị đuổi giết đến ngoại vi Thánh cảnh.
Hư không ngoại vi Thánh cảnh, so sánh hơi yếu đuối, không ngừng chấn động, thậm chí tình cờ xuất hiện một khe nứt nhỏ.
Bất quá, Tà ma bá chủ kia ở dưới công kích liên tục, bị đánh nát một con mắt, đầu lâu bóc ra từng mảng, thể tích chỉ còn lại một phần ba.
- Nhận lấy cái chết…
Thánh chủ cùng hai vị Chấp pháp trưởng lão, đồng thời thi triển diệt thế thần thông, hào quang trùng thiên, luồng khí xoáy bão táp, tàn phá phương viên ngàn dặm.
Trong chớp mắt ấy, phương viên ngàn dặm bị san thành bình địa.
Trong hư không, mơ hồ có thể thấy được một đám mây hình nấm to lớn.
Cách nhau mấy chục ngàn dặm, đều có thể nhìn thấy khu vực quang hà đan dệt kia.
Từ Huyền thông qua khôi lỗi, nhìn thấy tình hình lần này, chấn động đến cực điểm.
- Đây chính là thực lực Nguyên Thần đại đạo sao.
Vô số cường giả trong Thánh cảnh, tận mắt nhìn tràng cảnh này.
- Nguyên Thần đại đạo, thực sự quá mạnh mẽ, hầu như vượt qua cực hạn một giới.
Từ Huyền cuối cùng đã rõ ràng rồi, tại sao ở bên ngoài, không nhìn thấy Nguyên Thần tam cảnh cường giả.
Bởi vì Thánh cảnh đặt ở Tiểu Ngư giới, xem như là động thiên phúc địa nửa bí cảnh, so với Tam Dương ngoại cảnh càng vững chắc.
Thánh cảnh miễn cưỡng có thể gánh chịu Nguyên Thần đại đạo, thế nhưng ngoại giới e sợ không thể.
Vì lẽ đó, các cường giả ngoại giới như Liễu Vũ Yên, thời điểm đích thân tới Tiểu Ngư giới, tu vi đều là hạn chế phong ấn ở cấp độ Kim đan.
Theo tiếng nổ vang kinh thiên kia, trận tai nạn Tinh Vẫn di tích cổ này, cuối cùng cáo kết thúc.
Bởi Liễu Vũ Yên xuất hiện, đối với tà ma bá chủ đại đại kiềm chế, để Thánh cảnh tổn thất giảm đến mức thấp nhất.
Ngày đó, Thánh chủ cùng hai vị Chấp pháp trưởng lão, sắc mặt ngưng trọng, trở về Tam động thiên.
Cùng đi tới còn có cường giả giới ngoại Liễu Vũ Yên cùng Ngô Quân.
Từ Huyền âm thầm líu lưỡi, trong lòng có chút lo lắng.
Dù sao lần này Ngô Thiên tà ma, cùng hắn có chút can hệ.
Tiếp đến mấy ngày, hắn ở trong Lăng Phương chờ đợi, vô tâm tu luyện.
Bởi vì Từ Huyền biết, cao tầng Thánh cảnh nhất định sẽ tìm mình bàn hỏi.
Qua mấy ngày này, lấy Hoa Huyền cầm đầu chúng thiên tài, cũng không có tới tìm Từ Huyền.
Đúng như dự đoán.
Ở ngày thứ năm, Từ Huyền đạt được tin tức đến từ Tam động thiên.
- Từ Huyền, Thánh chủ triệu kiến ngươi đi Tam động thiên.
Sắc mặt Đoàn trưởng lão ngưng trọng.
Tam động thiên?
Trong lòng Từ Huyền cả kinh.
Tam động thiên kia, chính là nơi thần bí nhất toàn bộ Thánh cảnh, chỉ có Thánh chủ cùng Chấp pháp trưởng lão, mới có cơ hội nhập trú.
Càng có truyền thuyết, Thánh cảnh Tam động thiên có thể đi thông không gian ngoại giới.
- Ngươi không cần lo lắng, chuyện Ngô Thiên tà ma, Thánh cảnh đã điều tra rõ ràng, chủ yếu cùng Quỷ Cốt Tông Tà Ương có quan hệ, đã phái người đi ngoại giới Quỷ Cốt Tông kiểm tra. Chỉ là, Thánh chủ cũng có chút chuyện, muốn tìm ngươi. Đến thời điểm đó, chỉ cần ngươi không ẩn giấu, thật lòng nói rõ, sẽ không có vấn đề.
Đoàn trưởng lão thấp giọng an ủi.
Từ Huyền gật đầu một cái, theo Đoàn trưởng lão rời khỏi Lăng Phương viên.
Thánh cảnh Tam động thiên, ở không gian cao hơn Phiếu Miểu viên.
Đang trong quá trình không ngừng phi thăng, sương mù bốn phía càng ngày càng đậm, lập loè ánh sáng mịt mờ, thần bí mà tráng lệ.
Từ Huyền cảm giác, độ tinh khiết linh khí bốn phía, càng ngày càng cao.
Tiến vào nơi sâu xa mây mù, không gian phía trước linh khí trực tiếp hóa khí vụ, biến thành thực chất.
Nói cách khác, tiện tay trảo một cái, vụ thủy trong lòng bàn tay, chính là linh khí thuần khiết.
- Linh khí nơi này, e rằng đã là cao nhất Tiểu Ngư giới. . .
Trong lòng Từ Huyền chấn động.
So sánh với nó, linh khí những chỗ chín thành Thần hoang, Di lạc cổ thành kia, đều kém xa.
Linh khí là tạo thành khung xương không gian giới, linh khí đủ mạnh, linh giới càng cường.
Từ Huyền suy đoán, Tam động thiên này, có thể ung dung gánh chịu Nguyên Thần đại đạo cường giả.
Trong vầng sáng linh vụ phía trước, xuất hiện một cái giếng linh khí to lớn, đã có thể nói là hồ nước, so với Lăng phương viên của Từ Huyền phải lớn hơn trăm lần, ngàn lần.
Trên hồ nước, tổng cộng có bốn toà phủ đệ.
Tòa phủ đệ chính giữa kia, ráng màu chiếu rọi, một đạo quang trụ đường kính mấy trượng, nối thẳng phần cuối đám mây, phảng phất xuyên qua hư không giới, tìm hiểu thế giới vô tận xa xôi.
- Đường hầm ngoại giới!
Trong đầu truyền đến thanh âm hưng phấn của tàn hồn kiếp trước.
Đường hầm ngoại giới?
Từ Huyền ngẩn ra, tâm thần cũng phấn chấn.
- Bất quá, đường hầm ngoại giới này, tựa hồ nằm ở trạng thái nửa đóng kín. Lại thêm thời gian tồn tại cửu viễn, có chút không ổn định.
Âm thanh tàn hồn kiếp trước tỉnh táo lại.
- Từ Huyền, Thánh chủ ở bên trong chờ ngươi.
Đoàn trưởng lão thấp giọng nói.
Từ Huyền ngưng mắt vừa nhìn, chỉ thấy đại điện ở giữa đường hầm ngoại giới kia, cửa lớn mở rộng, có hai vị đồng tử đang khom người chờ đợi.
Hai vị đồng tử kia, không có bất kỳ tu vi, thần thông, nhưng cường độ thể chất, lại có thể so với Ngưng Đan cường giả.
Sắc mặt Từ Huyền căng thẳng, tăng nhanh bước tiến, bước vào đại điện ráng màu kia.