- Muốn chết?
Tử Lượng duỗi tay ra. Trong hư không xuất hiện một viên quang châu màu tím, tản mát ra uy áp cường đại, cũng là một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Cho tới lúc này, hắn đã tế ra Thông linh pháp bảo của mình.
- Chưa sử dụng Thông linh pháp bảo đã có lực lượng kinh nhân như vậy, hiện tại sử dụng Thông linh pháp bảo thì sẽ mạnh mẽ tới trình độ nào?!
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa trong lòng cũng cả kinh. Hắn cũng không chạy trốn vì một bộ phận tinh thần uy áp của Tử Lượng vẫn đang tập trung gắt gao vào hắn. Toàn khu vực này đều đã bị phong tỏa, muốn chạy trốn cũng là không thể.
Hơn nữa, khoảnh khắc này Tử Lượng còn chưa hiện ra bản tôn Thần thú Tử Diễm Câu của mình.
Nếu tác chiến với hình thái Thần thú...
-Phá!
Tử Lượng khẽ quát một tiếng, quang châu màu tím bắn ra vô số tử quang hoa mỹ màu tím, hướng thẳng lên trời, thiên địa biến sắc, mây đen dày đặc, lôi điện quay cuồng. :
Hai đạo tử quang huyến lệ trong đó ngưng kết thành hình, như côn bổng, mang theo một cỗ áp bách không thể kháng cự, ở trình tự rất cao đánh về phía Nhị đảo chủ và Tam đảo chủ.
Hai gã đại tu sĩ gặp phải công kích như vậy liền cảm giác một cỗ áp lực vô cùng, khó có thể địch nổi cũng may, hai người đều là những kẻ thân kinh bách chiến, ở thời điểm nguy cấp đã bộc pháp ra một lực lượng đủ khiến tu sĩ Hợp thể kỳ phải kinh phục, Thông linh pháp bảo trong tay bay ra, ý đồ ngăn cản hai đạo tử quang ẩn chứa tinh thần uy lực cường đại này.
Trong hư không liền có hai tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích kinh nhân cuồn cuộn tản mát về bốn phương tám hướng, thanh thế vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt này, vô số tử quang hoa mỹ dày đặc như mưa bắn ra toàn bộ khu vực, giết chết một mảng lớn tu sĩ đỉnh cao, trong số đó bao gồm cả những tu sĩ Hợp Thế Kỳ!
- Phốc!
Tam đảo chủ không thể chịu đựng được một kích mạnh mẽ này, Thông linh pháp bảo cũng chấn động mãnh liệt. Một cỗ lực lượng rất lớn tiến nhập vào cơ thể, tinh thần uy lực cũng vọt vào theo, đánh nát Nguyên Anh.
Ầm!
Trong một tiếng nổ thật lớn, thân thể Tam đảo chủ liền nổ tung, hóa thành hư vô, Chỉ sót lại một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm rơi xuống mặt đất. trong cảnh hỗn loạn cũng không biết đã rơi vào đâu.
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa cũng âm thầm đáng tiếc, nhưng không dám mạo hiểm tới cướp đoạt.
Nhị đảo chủ chịu một kích vạn quân lực kia, trên người có Thông linh pháp bảo trung phẩm phòng ngự, cộng thêm pháp lực thâm hậu hơn. phun ra một búng máu
tươi, bại lui ra xa, không dám lao lên ứng chiến tiếp!
- Kẻ nào ngăn cản ta. chết!
Thanh âm của Tử Lượng truyền đi khắp Thiên Vũ Đảo!
Tinh thần uy áp vô thượng lại bao phủ khắp hòn đảo, chấn nhiếp ngàn vạn tu sĩ đỉnh cao.
- Lực lượng linh hồn của hắn chỉ sợ đã đạt tới trình độ Độ kiếp kỳ rồi...
Trong lòng phân thân Trương Hằng thầm than, tin tức tới từ bản tôn bên kia khiến hắn bình tĩnh lại.
Nếu không thể đào thoát được thì cũng phải ứng phó thôi.
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều chạy trốn thật xa, không dám lần nữa chõ mõm vào việc này, Trương Hằng lại lộ ra.
Tử Lượng nhìn hắn một cách chăm chú:
- Trước mặt ta, ngươi cũng Chỉ là một con kiến mà thôi! Thúc thủ chịu trói hay để bản công tử tự mình động thủ?
- Được rồi! Ta thúc thủ chịu trói!
Trương Hằng thản nhiên nói.
Mặc dù về mặt lực lượng. sau khi thi triển bí thuật thì Tử Lượng CŨNG mạnh hơn Trương Hằng không nhiều nhưng đối diện với cỗ tinh thần uy lực khủng bố này, hắn rất khó có thể chống cự!
Chỉ cách nhau một đường chỉ nhưng chính là sự chênh lệch giữa con kiến và Thánh nhân!
Thấy Trương Hằng chủ động thúc thủ chịu trói, Tử Lượng liên tục gật đầu.
- Tốt lắm! Ngươi cũng rất thức thời!
Trương Hằng nhẹ nhàng cười, nhắm hai mắt lại. Trên người hắn đột nhiên ngưng kết một tầng quang mô màu bạc, vô số quang điểm màu bạc trong cơ thể hắn đang cấp tốc di chuyển, Linh Hạch trong cơ thể cũng cấp tốc rung động.
- Đây là...
Tử Lượng cảm giác được vài tia không ổn.
Trong chớp mắt, phân thân Trương Hằng đã hóa thành một bức tượng màu bạc.
Đây chính là một bức tượng kim loại màu bạc vô cùng sống động, trên mặt thậm chí vẫn duy trì một tia mỉm cười, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Đây chính là bí thuật Đại La Kim Cương Thể mà Trương Hằng tu luyện, hy sinh tất cả tốc độ để đổi lấy lực phòng ngự tuyệt đối.
- Ngươi cho là như vậy thì ta không thể làm gì ngươi sao?!
Tử Lượng cách không đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Một quang đoàn màu tím ngưng kết thành một bàn tay rộng cả trượng, mang theo một tiếng nổ lớn chụp lên pho tượng.
Ầm!
Âm thanh kim chúc va chạm vang lên. pho tượng không chút tổn hao gì.
Hoàn hảo không hề tổn hao!
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều trợn mắt há hốc mồm, vô cùng khiếp sợ.
Tử Lượng hơi trầm ngâm rồi bay tới trước mặt Trương Hằng, đánh ra mấy đạo cấm chế, vây khốn Trương Hằng lại.
Một kích vừa rồi đã cho hắn biết lực phòng ngự đáng sợ của pho tượng màu bạc.
Tử Lượng hiện tại không thể làng phí thời gian. Nếu Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo trở về thì vô cùng phiến toái, lúc đó nếu muốn mang theo hai người toàn thân đi ra thì gần như là không thể.
Cuối cùng, hắn liếc mắt nhìn chúng tu sĩ nơi này một cái rồi mang theo pho tượng và Tam đệ Tử Hãn, trống rỗng biến mất trên Thiên Vũ Đảo.
Trong chớp mắt, hắn đã thuấn di rời đi mấy vạn dặm.
Chỉ qua nửa khắc, hắn đã biến mất hoàn toàn khôi thần thức của tất cả tu sĩ nơi này.
Chờ cho nhân vật không thể kháng cự này biến mất, mấy ngàn vạn tu sĩ Thiên Vũ Đảo mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Trong đại điện.
Hình ảnh trên tấm kính màu lam biến mất, Nhị đảo chủ thu hồi quả cầu thủy tinh màu lam, vẻ mặt sợ hãi đứng trước mặt Quân Thiên Tề.
Quân Thiên Tề thong thả đi đi lại lại trong đại điện, sắc mặt vô cùng âm trầm. Một khắc này, hắn mạnh mẽ thốt ra ba chữ: Tử Hoàng Phủ!
- Tử Hoàng Phủ?
Những vị đảo chủ còn lại nơi này thất sắc!
- Chẳng lẽ tên Yêu tộc kia chính là Tử Hoàng, bản thể Thần thú tiếng tăm lừng lẫy...
Nhị đảo chủ run giọng nói. Khó trách đám người mình không hề có sức phản kháng, hóa ra đối phương chính là Tử Hoàng, kẻ thống trị Tử Hoàng Phủ?
Quân Thiên Tề cười lạnh nói:
- Nếu Tử Hoàng đích thân tới thì ngươi cho rằng ngươi còn sống mà đứng đây sao?!... Người vừa rồi tuy có được tinh thần uy lực lớn lao nhưng cảnh giới lĩnh ngộ cũng không chân thật, khả năng khống chế không gian cũng cực kém, hiển nhiên sử dụng Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, mạnh mẽ tăng lên pháp lực và trình độ linh hồn. Nếu ta không đoán sai thì người này hẳn là con của Tử Hoàng!
- Đại đảo chủ, nếu là công tử Tử Hoàng Phủ thì chúng ta nên xử lý vấn đề này như thế nào?
Nhị đảo chủ cận thận hỏi.
- Việc này các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần tuyên truyền ra ngoài, Ta sẽ tìm tên Tử Hoàng đòi lại công đạo!
- Tử Hoàng lão nhân, ngươi dạy con không tốt, dám vuốt mặt Quân Thiên Tề ta! Nếu hắn không nể nang thì ta sẽ đi tìm Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo liên thủ đối phó hắn, khiến hắn chết không tử tế! Tử Hoàng Phủ cũng sẽ yên giấc luôn!
Thanh âm Quân Thiên Tề càng lúc càng lạnh như băng!
Liên thủ với Hoàng Phủ Lân!?
Những đảo chủ còn lại đều hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ đều biết Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo và Tử Hoàng của Tử Hoàng Phủ đối địch nhau. Nếu có Quân Thiên Tề liên thủ thì Hoàng Phủ Lân khẳng định sẽ vô cùng vui vẻ.
Quân Thiên Tề suy tư một chút lại nói:
- Các ngươi tạm thời tĩnh dường một thời gian, tận lực không nên ra ngoài. Ta thấy việc này rất kỳ quái, còn phải đi Bồng Lai Đảo, báo lại việc này cho Âm Dương tán tiên.
Cách Thiên Vũ Đảo trăm vạn dặm, ở một hòn hoang đảo.
Nơi đảo nhỏ này có hai gã nam nhân áo tím đang đứng, chính là hai vị công tử của Tử Hoàng Phủ: Tử Lượng và Tử Hãn.
Trước mặt hai người có một pho tượng màu bạc, hình thái giống y đúc Trương Hằng, trông rất sống động, thần thái còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
- Làm sao vậy? Đại công tử Tử Hoàng Phủ, ngươi còn không chịu từ bỏ sao?
Từ trong pho tượng truyền ra âm thanh lười biếng của Trương Hằng.
- Muốn chết!
Tử Lượng lại đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Nhưng chưởng này của hắn như đánh vào kim cương, phát ra một trận âm thanh kim loại va chạm.
Pho tượng vẫn như cũ, không chút tổn hao.
- Hài, lực đạo của ngươi đã càng lúc càng yếu!
Trương Hằng thở dài.
- Đây là ngươi bức ta...
Toàn thân Tử Lượng nổi lên tử diễm, sau lưng xuất hiện hư ảnh một Thần thú Tử Diễm Câu thật lớn, tinh thần uy áp vô thượng lại bức về phía phân thân Trương Hằng.
Hắn muốn thi triển một lần công kích linh hồn cao tầng.
Với linh hồn ở trình độ Độ kiếp kỳ, thi triển linh hồn công kích sẽ mạnh mẽ như thế nào?!
Tử Lượng rất muốn biết đáp án này.
Nhưng hắn lại không biết Tam đệ ở bên cạnh hắn lại đang mỉm cười, khóe miệng hiện lên vài tia tiếu ý...
Tử Lượng duỗi tay ra. Trong hư không xuất hiện một viên quang châu màu tím, tản mát ra uy áp cường đại, cũng là một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Cho tới lúc này, hắn đã tế ra Thông linh pháp bảo của mình.
- Chưa sử dụng Thông linh pháp bảo đã có lực lượng kinh nhân như vậy, hiện tại sử dụng Thông linh pháp bảo thì sẽ mạnh mẽ tới trình độ nào?!
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa trong lòng cũng cả kinh. Hắn cũng không chạy trốn vì một bộ phận tinh thần uy áp của Tử Lượng vẫn đang tập trung gắt gao vào hắn. Toàn khu vực này đều đã bị phong tỏa, muốn chạy trốn cũng là không thể.
Hơn nữa, khoảnh khắc này Tử Lượng còn chưa hiện ra bản tôn Thần thú Tử Diễm Câu của mình.
Nếu tác chiến với hình thái Thần thú...
-Phá!
Tử Lượng khẽ quát một tiếng, quang châu màu tím bắn ra vô số tử quang hoa mỹ màu tím, hướng thẳng lên trời, thiên địa biến sắc, mây đen dày đặc, lôi điện quay cuồng. :
Hai đạo tử quang huyến lệ trong đó ngưng kết thành hình, như côn bổng, mang theo một cỗ áp bách không thể kháng cự, ở trình tự rất cao đánh về phía Nhị đảo chủ và Tam đảo chủ.
Hai gã đại tu sĩ gặp phải công kích như vậy liền cảm giác một cỗ áp lực vô cùng, khó có thể địch nổi cũng may, hai người đều là những kẻ thân kinh bách chiến, ở thời điểm nguy cấp đã bộc pháp ra một lực lượng đủ khiến tu sĩ Hợp thể kỳ phải kinh phục, Thông linh pháp bảo trong tay bay ra, ý đồ ngăn cản hai đạo tử quang ẩn chứa tinh thần uy lực cường đại này.
Trong hư không liền có hai tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích kinh nhân cuồn cuộn tản mát về bốn phương tám hướng, thanh thế vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt này, vô số tử quang hoa mỹ dày đặc như mưa bắn ra toàn bộ khu vực, giết chết một mảng lớn tu sĩ đỉnh cao, trong số đó bao gồm cả những tu sĩ Hợp Thế Kỳ!
- Phốc!
Tam đảo chủ không thể chịu đựng được một kích mạnh mẽ này, Thông linh pháp bảo cũng chấn động mãnh liệt. Một cỗ lực lượng rất lớn tiến nhập vào cơ thể, tinh thần uy lực cũng vọt vào theo, đánh nát Nguyên Anh.
Ầm!
Trong một tiếng nổ thật lớn, thân thể Tam đảo chủ liền nổ tung, hóa thành hư vô, Chỉ sót lại một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm rơi xuống mặt đất. trong cảnh hỗn loạn cũng không biết đã rơi vào đâu.
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa cũng âm thầm đáng tiếc, nhưng không dám mạo hiểm tới cướp đoạt.
Nhị đảo chủ chịu một kích vạn quân lực kia, trên người có Thông linh pháp bảo trung phẩm phòng ngự, cộng thêm pháp lực thâm hậu hơn. phun ra một búng máu
tươi, bại lui ra xa, không dám lao lên ứng chiến tiếp!
- Kẻ nào ngăn cản ta. chết!
Thanh âm của Tử Lượng truyền đi khắp Thiên Vũ Đảo!
Tinh thần uy áp vô thượng lại bao phủ khắp hòn đảo, chấn nhiếp ngàn vạn tu sĩ đỉnh cao.
- Lực lượng linh hồn của hắn chỉ sợ đã đạt tới trình độ Độ kiếp kỳ rồi...
Trong lòng phân thân Trương Hằng thầm than, tin tức tới từ bản tôn bên kia khiến hắn bình tĩnh lại.
Nếu không thể đào thoát được thì cũng phải ứng phó thôi.
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều chạy trốn thật xa, không dám lần nữa chõ mõm vào việc này, Trương Hằng lại lộ ra.
Tử Lượng nhìn hắn một cách chăm chú:
- Trước mặt ta, ngươi cũng Chỉ là một con kiến mà thôi! Thúc thủ chịu trói hay để bản công tử tự mình động thủ?
- Được rồi! Ta thúc thủ chịu trói!
Trương Hằng thản nhiên nói.
Mặc dù về mặt lực lượng. sau khi thi triển bí thuật thì Tử Lượng CŨNG mạnh hơn Trương Hằng không nhiều nhưng đối diện với cỗ tinh thần uy lực khủng bố này, hắn rất khó có thể chống cự!
Chỉ cách nhau một đường chỉ nhưng chính là sự chênh lệch giữa con kiến và Thánh nhân!
Thấy Trương Hằng chủ động thúc thủ chịu trói, Tử Lượng liên tục gật đầu.
- Tốt lắm! Ngươi cũng rất thức thời!
Trương Hằng nhẹ nhàng cười, nhắm hai mắt lại. Trên người hắn đột nhiên ngưng kết một tầng quang mô màu bạc, vô số quang điểm màu bạc trong cơ thể hắn đang cấp tốc di chuyển, Linh Hạch trong cơ thể cũng cấp tốc rung động.
- Đây là...
Tử Lượng cảm giác được vài tia không ổn.
Trong chớp mắt, phân thân Trương Hằng đã hóa thành một bức tượng màu bạc.
Đây chính là một bức tượng kim loại màu bạc vô cùng sống động, trên mặt thậm chí vẫn duy trì một tia mỉm cười, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Đây chính là bí thuật Đại La Kim Cương Thể mà Trương Hằng tu luyện, hy sinh tất cả tốc độ để đổi lấy lực phòng ngự tuyệt đối.
- Ngươi cho là như vậy thì ta không thể làm gì ngươi sao?!
Tử Lượng cách không đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Một quang đoàn màu tím ngưng kết thành một bàn tay rộng cả trượng, mang theo một tiếng nổ lớn chụp lên pho tượng.
Ầm!
Âm thanh kim chúc va chạm vang lên. pho tượng không chút tổn hao gì.
Hoàn hảo không hề tổn hao!
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều trợn mắt há hốc mồm, vô cùng khiếp sợ.
Tử Lượng hơi trầm ngâm rồi bay tới trước mặt Trương Hằng, đánh ra mấy đạo cấm chế, vây khốn Trương Hằng lại.
Một kích vừa rồi đã cho hắn biết lực phòng ngự đáng sợ của pho tượng màu bạc.
Tử Lượng hiện tại không thể làng phí thời gian. Nếu Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo trở về thì vô cùng phiến toái, lúc đó nếu muốn mang theo hai người toàn thân đi ra thì gần như là không thể.
Cuối cùng, hắn liếc mắt nhìn chúng tu sĩ nơi này một cái rồi mang theo pho tượng và Tam đệ Tử Hãn, trống rỗng biến mất trên Thiên Vũ Đảo.
Trong chớp mắt, hắn đã thuấn di rời đi mấy vạn dặm.
Chỉ qua nửa khắc, hắn đã biến mất hoàn toàn khôi thần thức của tất cả tu sĩ nơi này.
Chờ cho nhân vật không thể kháng cự này biến mất, mấy ngàn vạn tu sĩ Thiên Vũ Đảo mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Trong đại điện.
Hình ảnh trên tấm kính màu lam biến mất, Nhị đảo chủ thu hồi quả cầu thủy tinh màu lam, vẻ mặt sợ hãi đứng trước mặt Quân Thiên Tề.
Quân Thiên Tề thong thả đi đi lại lại trong đại điện, sắc mặt vô cùng âm trầm. Một khắc này, hắn mạnh mẽ thốt ra ba chữ: Tử Hoàng Phủ!
- Tử Hoàng Phủ?
Những vị đảo chủ còn lại nơi này thất sắc!
- Chẳng lẽ tên Yêu tộc kia chính là Tử Hoàng, bản thể Thần thú tiếng tăm lừng lẫy...
Nhị đảo chủ run giọng nói. Khó trách đám người mình không hề có sức phản kháng, hóa ra đối phương chính là Tử Hoàng, kẻ thống trị Tử Hoàng Phủ?
Quân Thiên Tề cười lạnh nói:
- Nếu Tử Hoàng đích thân tới thì ngươi cho rằng ngươi còn sống mà đứng đây sao?!... Người vừa rồi tuy có được tinh thần uy lực lớn lao nhưng cảnh giới lĩnh ngộ cũng không chân thật, khả năng khống chế không gian cũng cực kém, hiển nhiên sử dụng Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, mạnh mẽ tăng lên pháp lực và trình độ linh hồn. Nếu ta không đoán sai thì người này hẳn là con của Tử Hoàng!
- Đại đảo chủ, nếu là công tử Tử Hoàng Phủ thì chúng ta nên xử lý vấn đề này như thế nào?
Nhị đảo chủ cận thận hỏi.
- Việc này các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần tuyên truyền ra ngoài, Ta sẽ tìm tên Tử Hoàng đòi lại công đạo!
- Tử Hoàng lão nhân, ngươi dạy con không tốt, dám vuốt mặt Quân Thiên Tề ta! Nếu hắn không nể nang thì ta sẽ đi tìm Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo liên thủ đối phó hắn, khiến hắn chết không tử tế! Tử Hoàng Phủ cũng sẽ yên giấc luôn!
Thanh âm Quân Thiên Tề càng lúc càng lạnh như băng!
Liên thủ với Hoàng Phủ Lân!?
Những đảo chủ còn lại đều hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ đều biết Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo và Tử Hoàng của Tử Hoàng Phủ đối địch nhau. Nếu có Quân Thiên Tề liên thủ thì Hoàng Phủ Lân khẳng định sẽ vô cùng vui vẻ.
Quân Thiên Tề suy tư một chút lại nói:
- Các ngươi tạm thời tĩnh dường một thời gian, tận lực không nên ra ngoài. Ta thấy việc này rất kỳ quái, còn phải đi Bồng Lai Đảo, báo lại việc này cho Âm Dương tán tiên.
Cách Thiên Vũ Đảo trăm vạn dặm, ở một hòn hoang đảo.
Nơi đảo nhỏ này có hai gã nam nhân áo tím đang đứng, chính là hai vị công tử của Tử Hoàng Phủ: Tử Lượng và Tử Hãn.
Trước mặt hai người có một pho tượng màu bạc, hình thái giống y đúc Trương Hằng, trông rất sống động, thần thái còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
- Làm sao vậy? Đại công tử Tử Hoàng Phủ, ngươi còn không chịu từ bỏ sao?
Từ trong pho tượng truyền ra âm thanh lười biếng của Trương Hằng.
- Muốn chết!
Tử Lượng lại đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Nhưng chưởng này của hắn như đánh vào kim cương, phát ra một trận âm thanh kim loại va chạm.
Pho tượng vẫn như cũ, không chút tổn hao.
- Hài, lực đạo của ngươi đã càng lúc càng yếu!
Trương Hằng thở dài.
- Đây là ngươi bức ta...
Toàn thân Tử Lượng nổi lên tử diễm, sau lưng xuất hiện hư ảnh một Thần thú Tử Diễm Câu thật lớn, tinh thần uy áp vô thượng lại bức về phía phân thân Trương Hằng.
Hắn muốn thi triển một lần công kích linh hồn cao tầng.
Với linh hồn ở trình độ Độ kiếp kỳ, thi triển linh hồn công kích sẽ mạnh mẽ như thế nào?!
Tử Lượng rất muốn biết đáp án này.
Nhưng hắn lại không biết Tam đệ ở bên cạnh hắn lại đang mỉm cười, khóe miệng hiện lên vài tia tiếu ý...