Trên hòn đảo hoang này, hư ảnh Tử Diễm Câu thật lớn xuất hiện phía sau Tử Lượng, tản mát ra tinh thần uy lực mãnh liệt trí mạng, không gian bốn phía cũng mơ hồ lay động, biểu hiện ra uy lực của nó.
Trương Hằng đang Hóa Thần thành pho tượng, trong mắt cũng hiện lên một tia dị sắc. Hắn là phân thân, không có Hư Không Hỏa Diễm, cũng không có ngọc giản thần bí, năng lực phòng ngự linh hồn không thể bằng bản tôn được.
Sau khi thi triển Đại La Kim Cương Thể, lực phòng ngự vật lý của hắn tăng lên gấp mười lần nhưng lực phòng ngự linh hồn chỉ tăng cường gấp hai mà thôi.
Lúc này, trình độ linh hồn của hắn có thể sánh ngang Tử Lượng trước mặt. phân thân Trương Hằng hoàn toàn không nắm chắc có thể đối kháng lại công kích linh hồn của đối phương.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Trương Hằng cũng không phải không có cơ hội lật lại thế cờ. "Tam đệ" Tử Hãn phía sau Trương Hằng chính là một đòn sát thủ mà hắn dựa vào.
Có được đòn sát thủ này, trước mặt Tử Hoàng Phủ, hắn hoàn toàn ở vào thế bất bại.
Thông qua ý niệm trao đổi, Tử Hãn liền hiểu được ý tứ của Trương Hằng, bắt đầu chậm rãi súc tích lực lượng trong cơ thể.
- Hừ, ngươi yên tâm, bản công tử sẽ không giết ngươi đâu! Ta sẽ trói buộc linh hồn ngươi. không ngừng tra tấn, cho ngươi sống không bằng chết!
Hư ảnh Tử Diễm Câu phía sau Tử Lượng nhìn Trương Hằng với vẻ âm độc, lạnh như băng. Thanh âm vô hình vô chất quỷ dị không nhìn không gian. trực tiếp rót vào trong đầu Trương Hằng.
Trương Hằng đột nhiên hiểu được bằng vào trình độ linh hồn đối phương, hoàn toàn có thể mai một linh hồn mình Chỉ qua vài lần hô hấp.
Giai đoạn tới Hợp thể kỳ là lúc súc tích lực lượng, mà tiến vào Độ kiếp kỳ chính là quá trình linh hồn lột xác.
Trong thời gian ngán có được linh hồn ở trình độ Độ kiếp kỳ, Tử Lượng phất tay cũng có được thực lực vượt xa sự tưởng tượng của thường nhân, hơn xa đại tu sĩ Hợp thể kỳ có thể bằng được.
- Đến đây đi, để xem ngươi có giết được ta không!?
Trương Hằng cười lạnh:
- Nếu nhíu mày một chút thì ta sẽ không phải họ Trương!
Mơ hồ, biểu tình của pho tượng trở nên nghiêm túc, trong mắt có một cỗ ý tứ không chết không sờn!
- Không ngờ ngươi coi vậy mà còn có chút cốt khí, so với biểu hiện trên Thiên Vũ Đảo quả thực không phải là của cùng một người!
Tử Lượng có chút kinh ngạc nhìn Trương Hằng.
- Ha ha ha... Đây cũng chỉ là một khối phân thân của Trương mỗ mà thôi, sao phải sợ!
Trương Hằng cười dài, dường như thật sự không thèm để ý sinh tử, chính là không quan tâm tới sự sống chết của một khối phân thân.
- Phân thân?
Trong mắt Tử Lượng hiện ra một tia sắc lạnh, trong lòng lại khiếp sợ không thôi, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Thiết Sa Vương đã đoán đúng, ta chỉ bắt giữ được một khối phân thân của đối phương mà thôi?!
Nếu vất vả mãi mà chỉ bắt được một khối phân thân của đối phương thì đối với bất cứ ai đều cảm thấy vô cùng buồn bực.
Tuy nhiên ngẫm lại, trong lòng lại trấn định, lạnh lùng nhìn Trương Hằng:
- Thật sự đáng chê cười, ngay cả khối phân thân này cũng có được thực lực Hợp thể đại viên mãn thì bản tôn của ngươi chẳng phải đã tu luyện tới ít nhất là Độ kiếp kỳ sao?!
Thực lực giữa bản tôn và phân thân chênh lệch rất nhiều. Đây là nhận thức chung của Tu chân giới rồi.
Dù là Thân Ngoại Hóa Thần cao minh, thực lực của phân thân bằng được một nửa của bản tôn cùng đã là không tồi rồi!
Nếu phân thân có được tám phần thực lực của bản tôn thì chính là bí thuật công pháp thuộc hàng cao nhất trong truyền thuyết, tu sĩ hạ giới cũng Chỉ nằm mơ mới thấy. :
- Nếu bản công tử không nói sai thì bản tôn của ngươi hiện tại hẳn là đi Cửu U hải vực Ma Xà Phủ đi? Thử hỏi, trong thế giới nhân loại có bao nhiêu người dám dẫn thân phạm hiểm, tiến vào hải vực của ức vạn con dân Yêu tộc ta?!
Con ngươi Tử Lượng U lành, nhìn chằm chằm Trương Hằng, dường như muốn lột da hắn ra.
Nhưng từ đầu tới cuối, Trương Hằng cũng không biến sắc, trên miệng vẫn hiện ra vài tia châm biếm:
- Trong lòng ngươi đã bắt đầu hoài nghi tức là trong tiềm thức cùng không thể không thừa nhận sự thật này! Nếu ngươi thật sự có thể kết luận ai là bản tôn, ai là phân thân thì cũng không cần phải nhiều lời như vậy! Ngươi đang tự an ủi mình à?
- Ngươi câm miệng lại cho ta!
Tử Lượng giận tím mặt, bị lời nói của Trương Hằng đánh trúng tim đen, cảm thấy buồn bực vô cùng.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng chỉ là một Yêu thú, tín ngưỡng duy nhất chính là cá lớn nuốt cá bé, cũng không quá am hiểu về các loại tâm kế của tu sĩ nhân loại.
Trương Hằng có được Thần Linh Nhãn nên ánh mắt vô cùng sắc bén, đơn giản đã nhìn thấu tâm lý của đối phương.
- Làm sao vậy? Ngươi còn không chịu động thủ sao?!
Trương Hằng nở nụ cười.
- Được được được! Xem như ngươi lợi hại, có thể bức bách ta tới tình cảnh như thế này! Hôm nay ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi một trận.
Hư ảnh Tử Diễm Câu thật lớn phía sau Tử Lượng bỗng nhiên sáng ngời, tinh thần uy áp cuồn cuộn tụ làm một điểm, ý định công phá tầng phòng ngự của Trương Hằng,
Trương Hằng có được thực lực Hợp thể đại viên mãn, linh hồn tu vi cũng không kém. Dưới sự tăng phúc của Đại La Kim Cương Thể, khả năng phòng ngự linh hồn tăng lên gấp đổi. Ngoài ra hắn còn chủ tu một môn thần thông là Ngự Thần.
Ông
Không gian hơi hơi rung động, mơ hồ có thể thấy được không gian vặn vẹo đáng sợ, huyền cơ ẩn chứa trong đó đã vượt xa tầng thứ Hợp thể kỳ.
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại, quanh thân lóe lên một tầng ngân huy trong suốt, hình thành một tần phòng ngự linh hồn, bên trong còn có một lốc xoáy quỷ dị.
Hưu!
Từng đạo hư ảnh tử diễm trong suốt đánh về phía Trương Hằng.
Khi đụng chạm vào pho tượng màu bạc, những đạo tử diễm này hơi dừng lại một chút rồi lại tiếp tục tiến vào, thể tích nhỏ đi vài phần.
Phốc!
Tử diễm trong suốt chạm vào tầng phòng ngự do Ngự Thần Thuật hình thành, phát ra những âm thanh "Chi chi" liên tục. Thanh âm này đã vượt qua giới hạn âm thanh để dùng tai nghe được.
Trong ngân huy trong suốt có một lốc xoáy thần bí, tráng lệ như kỳ bảo, nhanh chóng làm giảm mức độ công kích về mặt linh hồn.
Nhưng mà chênh lệch linh hồn của Trương Hằng và Tử Lượng quá lớn, không thể dùng kỳ xảo và huyền ảo để bù lại.
Phốc phốc phốc!
Lại thêm mấy đạo hư ảnh tử diễm trong suốt như đánh vào chỗ không người. tiến sâu vào trong óc Trương Hằng.
Thời khắc này, Trương Hằng cảm thấy có một cỗ nguy cơ chưa từng có.
Trong mắt bản tôn, Trương Hằng vô cùng lo lắng cho an nguy của khối phân thân này.
Tổn thất một khối phân thân đối với Trương Hằng mà nói tương đương mất đi một phụ tá đắc lực.
Trương Hằng hiện tại có thể ra lệnh cho Tử Hãn công kích thân thể tử Lượng để cứu lấy hắn nhưng hắn biết lúc này còn chưa phải là cơ hội tốt nhất để hắn ra tay.
Cho tới lúc này, Tử Lượng còn không toàn lực phát động linh hồn công kích. Nguyên Hồn sau lưng hắn đang còn dư lực rất nhiều.
Nếu chân chính buông tay nhất bác, Nguyên Hồn của đối phương đã sớm nhào vào trong thân thể Trương Hằng rồi.
Loại công kích linh hồn từ xa của Tử Lượng chỉ có thể phát huy ra hai ba thành thực lực của lực lượng linh hồn Tử Lượng, còn nhiều thần thông chưa thi triển.
Cho nên, lúc này vẫn chưa phải là thời cơ tốt nhất để sử dụng đòn sát thủ "Tử Hãn".
Trương Hằng muốn bức bách Tử Lượng toàn lực ra tay. Nhưng muốn làm được điều này, với thực lực của hắn quả thật rất khó.
Hư ảnh tử diễm liên tiếp không ngừng như mưa đánh về phía linh hồn Trương Hằng, khiến lực lượng linh hồn hắn càng lúc càng hao mòn.
- Cứ tiếp tục thế này có thể sẽ không ổn...
Trương Hằng nhanh chóng suy nghĩ. Nếu chỉ vẻn vẹn là để bảo mệnh thì chỉ cần ra lệnh cho Tử Hẳn là đủ áp chế Tử Lượng rồi.
Nhưng mục tiêu của hắn chính là lật ngược thế cờ.
Hắn muốn đẩy Tử Lượng vào chỗ chết!
Với thực lực chênh lệch cả mười lần, muốn binh hành hiểm trứ, lấy yếu thắng mạnh.
Đây là sự dũng cảm và ý thức chiến đấu loại nào?!
Trương Hằng đã không còn là thanh niên mới lớn hồi còn ở Tam Tinh Vực ngày xưa.
Trong vô tình, hắn đã bị Vũ Vô Cực ảnh hướng. lý niệm phát sinh biến hóa đã hoàn toàn kết hợp với sự cận thận giảo hoạt của hắn, hình thành một hình thái ý thức chiến đấu của riêng hắn.
Trong thời khắc nguy hiểm này, hắn nhanh chóng suy nghĩ, lo lắng đủ loại tình huống: trong lòng cũng thầm than rằng nếu trong tay có Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp thì thật là tốt.
Sử dụng thức thứ nhất Chấn Áp Quyết, có thể có được công kích trọng áp cường đại nhằm vào linh hồn.
Nháy mắt khi ý niệm này sinh ra trong đầu, Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới đủ loại ảo diệu trong hai thức đầu tiên của bảo tháp.
Bất kể là Chấn Áp Quyết hay Âm Dương Quyết mà hắn chưa từng dùng để đối địch. Trương Hằng đều phải lĩnh ngộ vài phần áo nghĩa rồi mới thông qua bảo tháp để thi triển.
Nói cách khác, áo nghĩa mới chính là mấu chốt trong đó.
- Nếu không có bảo tháp, không biết mình có thể sử dụng hai thức đầu tiên này hay không?
Một ý tưởng điên cuồng nảy sinh trong đáy lòng Trương Hằng...
Trương Hằng đang Hóa Thần thành pho tượng, trong mắt cũng hiện lên một tia dị sắc. Hắn là phân thân, không có Hư Không Hỏa Diễm, cũng không có ngọc giản thần bí, năng lực phòng ngự linh hồn không thể bằng bản tôn được.
Sau khi thi triển Đại La Kim Cương Thể, lực phòng ngự vật lý của hắn tăng lên gấp mười lần nhưng lực phòng ngự linh hồn chỉ tăng cường gấp hai mà thôi.
Lúc này, trình độ linh hồn của hắn có thể sánh ngang Tử Lượng trước mặt. phân thân Trương Hằng hoàn toàn không nắm chắc có thể đối kháng lại công kích linh hồn của đối phương.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Trương Hằng cũng không phải không có cơ hội lật lại thế cờ. "Tam đệ" Tử Hãn phía sau Trương Hằng chính là một đòn sát thủ mà hắn dựa vào.
Có được đòn sát thủ này, trước mặt Tử Hoàng Phủ, hắn hoàn toàn ở vào thế bất bại.
Thông qua ý niệm trao đổi, Tử Hãn liền hiểu được ý tứ của Trương Hằng, bắt đầu chậm rãi súc tích lực lượng trong cơ thể.
- Hừ, ngươi yên tâm, bản công tử sẽ không giết ngươi đâu! Ta sẽ trói buộc linh hồn ngươi. không ngừng tra tấn, cho ngươi sống không bằng chết!
Hư ảnh Tử Diễm Câu phía sau Tử Lượng nhìn Trương Hằng với vẻ âm độc, lạnh như băng. Thanh âm vô hình vô chất quỷ dị không nhìn không gian. trực tiếp rót vào trong đầu Trương Hằng.
Trương Hằng đột nhiên hiểu được bằng vào trình độ linh hồn đối phương, hoàn toàn có thể mai một linh hồn mình Chỉ qua vài lần hô hấp.
Giai đoạn tới Hợp thể kỳ là lúc súc tích lực lượng, mà tiến vào Độ kiếp kỳ chính là quá trình linh hồn lột xác.
Trong thời gian ngán có được linh hồn ở trình độ Độ kiếp kỳ, Tử Lượng phất tay cũng có được thực lực vượt xa sự tưởng tượng của thường nhân, hơn xa đại tu sĩ Hợp thể kỳ có thể bằng được.
- Đến đây đi, để xem ngươi có giết được ta không!?
Trương Hằng cười lạnh:
- Nếu nhíu mày một chút thì ta sẽ không phải họ Trương!
Mơ hồ, biểu tình của pho tượng trở nên nghiêm túc, trong mắt có một cỗ ý tứ không chết không sờn!
- Không ngờ ngươi coi vậy mà còn có chút cốt khí, so với biểu hiện trên Thiên Vũ Đảo quả thực không phải là của cùng một người!
Tử Lượng có chút kinh ngạc nhìn Trương Hằng.
- Ha ha ha... Đây cũng chỉ là một khối phân thân của Trương mỗ mà thôi, sao phải sợ!
Trương Hằng cười dài, dường như thật sự không thèm để ý sinh tử, chính là không quan tâm tới sự sống chết của một khối phân thân.
- Phân thân?
Trong mắt Tử Lượng hiện ra một tia sắc lạnh, trong lòng lại khiếp sợ không thôi, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Thiết Sa Vương đã đoán đúng, ta chỉ bắt giữ được một khối phân thân của đối phương mà thôi?!
Nếu vất vả mãi mà chỉ bắt được một khối phân thân của đối phương thì đối với bất cứ ai đều cảm thấy vô cùng buồn bực.
Tuy nhiên ngẫm lại, trong lòng lại trấn định, lạnh lùng nhìn Trương Hằng:
- Thật sự đáng chê cười, ngay cả khối phân thân này cũng có được thực lực Hợp thể đại viên mãn thì bản tôn của ngươi chẳng phải đã tu luyện tới ít nhất là Độ kiếp kỳ sao?!
Thực lực giữa bản tôn và phân thân chênh lệch rất nhiều. Đây là nhận thức chung của Tu chân giới rồi.
Dù là Thân Ngoại Hóa Thần cao minh, thực lực của phân thân bằng được một nửa của bản tôn cùng đã là không tồi rồi!
Nếu phân thân có được tám phần thực lực của bản tôn thì chính là bí thuật công pháp thuộc hàng cao nhất trong truyền thuyết, tu sĩ hạ giới cũng Chỉ nằm mơ mới thấy. :
- Nếu bản công tử không nói sai thì bản tôn của ngươi hiện tại hẳn là đi Cửu U hải vực Ma Xà Phủ đi? Thử hỏi, trong thế giới nhân loại có bao nhiêu người dám dẫn thân phạm hiểm, tiến vào hải vực của ức vạn con dân Yêu tộc ta?!
Con ngươi Tử Lượng U lành, nhìn chằm chằm Trương Hằng, dường như muốn lột da hắn ra.
Nhưng từ đầu tới cuối, Trương Hằng cũng không biến sắc, trên miệng vẫn hiện ra vài tia châm biếm:
- Trong lòng ngươi đã bắt đầu hoài nghi tức là trong tiềm thức cùng không thể không thừa nhận sự thật này! Nếu ngươi thật sự có thể kết luận ai là bản tôn, ai là phân thân thì cũng không cần phải nhiều lời như vậy! Ngươi đang tự an ủi mình à?
- Ngươi câm miệng lại cho ta!
Tử Lượng giận tím mặt, bị lời nói của Trương Hằng đánh trúng tim đen, cảm thấy buồn bực vô cùng.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng chỉ là một Yêu thú, tín ngưỡng duy nhất chính là cá lớn nuốt cá bé, cũng không quá am hiểu về các loại tâm kế của tu sĩ nhân loại.
Trương Hằng có được Thần Linh Nhãn nên ánh mắt vô cùng sắc bén, đơn giản đã nhìn thấu tâm lý của đối phương.
- Làm sao vậy? Ngươi còn không chịu động thủ sao?!
Trương Hằng nở nụ cười.
- Được được được! Xem như ngươi lợi hại, có thể bức bách ta tới tình cảnh như thế này! Hôm nay ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi một trận.
Hư ảnh Tử Diễm Câu thật lớn phía sau Tử Lượng bỗng nhiên sáng ngời, tinh thần uy áp cuồn cuộn tụ làm một điểm, ý định công phá tầng phòng ngự của Trương Hằng,
Trương Hằng có được thực lực Hợp thể đại viên mãn, linh hồn tu vi cũng không kém. Dưới sự tăng phúc của Đại La Kim Cương Thể, khả năng phòng ngự linh hồn tăng lên gấp đổi. Ngoài ra hắn còn chủ tu một môn thần thông là Ngự Thần.
Ông
Không gian hơi hơi rung động, mơ hồ có thể thấy được không gian vặn vẹo đáng sợ, huyền cơ ẩn chứa trong đó đã vượt xa tầng thứ Hợp thể kỳ.
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại, quanh thân lóe lên một tầng ngân huy trong suốt, hình thành một tần phòng ngự linh hồn, bên trong còn có một lốc xoáy quỷ dị.
Hưu!
Từng đạo hư ảnh tử diễm trong suốt đánh về phía Trương Hằng.
Khi đụng chạm vào pho tượng màu bạc, những đạo tử diễm này hơi dừng lại một chút rồi lại tiếp tục tiến vào, thể tích nhỏ đi vài phần.
Phốc!
Tử diễm trong suốt chạm vào tầng phòng ngự do Ngự Thần Thuật hình thành, phát ra những âm thanh "Chi chi" liên tục. Thanh âm này đã vượt qua giới hạn âm thanh để dùng tai nghe được.
Trong ngân huy trong suốt có một lốc xoáy thần bí, tráng lệ như kỳ bảo, nhanh chóng làm giảm mức độ công kích về mặt linh hồn.
Nhưng mà chênh lệch linh hồn của Trương Hằng và Tử Lượng quá lớn, không thể dùng kỳ xảo và huyền ảo để bù lại.
Phốc phốc phốc!
Lại thêm mấy đạo hư ảnh tử diễm trong suốt như đánh vào chỗ không người. tiến sâu vào trong óc Trương Hằng.
Thời khắc này, Trương Hằng cảm thấy có một cỗ nguy cơ chưa từng có.
Trong mắt bản tôn, Trương Hằng vô cùng lo lắng cho an nguy của khối phân thân này.
Tổn thất một khối phân thân đối với Trương Hằng mà nói tương đương mất đi một phụ tá đắc lực.
Trương Hằng hiện tại có thể ra lệnh cho Tử Hãn công kích thân thể tử Lượng để cứu lấy hắn nhưng hắn biết lúc này còn chưa phải là cơ hội tốt nhất để hắn ra tay.
Cho tới lúc này, Tử Lượng còn không toàn lực phát động linh hồn công kích. Nguyên Hồn sau lưng hắn đang còn dư lực rất nhiều.
Nếu chân chính buông tay nhất bác, Nguyên Hồn của đối phương đã sớm nhào vào trong thân thể Trương Hằng rồi.
Loại công kích linh hồn từ xa của Tử Lượng chỉ có thể phát huy ra hai ba thành thực lực của lực lượng linh hồn Tử Lượng, còn nhiều thần thông chưa thi triển.
Cho nên, lúc này vẫn chưa phải là thời cơ tốt nhất để sử dụng đòn sát thủ "Tử Hãn".
Trương Hằng muốn bức bách Tử Lượng toàn lực ra tay. Nhưng muốn làm được điều này, với thực lực của hắn quả thật rất khó.
Hư ảnh tử diễm liên tiếp không ngừng như mưa đánh về phía linh hồn Trương Hằng, khiến lực lượng linh hồn hắn càng lúc càng hao mòn.
- Cứ tiếp tục thế này có thể sẽ không ổn...
Trương Hằng nhanh chóng suy nghĩ. Nếu chỉ vẻn vẹn là để bảo mệnh thì chỉ cần ra lệnh cho Tử Hẳn là đủ áp chế Tử Lượng rồi.
Nhưng mục tiêu của hắn chính là lật ngược thế cờ.
Hắn muốn đẩy Tử Lượng vào chỗ chết!
Với thực lực chênh lệch cả mười lần, muốn binh hành hiểm trứ, lấy yếu thắng mạnh.
Đây là sự dũng cảm và ý thức chiến đấu loại nào?!
Trương Hằng đã không còn là thanh niên mới lớn hồi còn ở Tam Tinh Vực ngày xưa.
Trong vô tình, hắn đã bị Vũ Vô Cực ảnh hướng. lý niệm phát sinh biến hóa đã hoàn toàn kết hợp với sự cận thận giảo hoạt của hắn, hình thành một hình thái ý thức chiến đấu của riêng hắn.
Trong thời khắc nguy hiểm này, hắn nhanh chóng suy nghĩ, lo lắng đủ loại tình huống: trong lòng cũng thầm than rằng nếu trong tay có Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp thì thật là tốt.
Sử dụng thức thứ nhất Chấn Áp Quyết, có thể có được công kích trọng áp cường đại nhằm vào linh hồn.
Nháy mắt khi ý niệm này sinh ra trong đầu, Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới đủ loại ảo diệu trong hai thức đầu tiên của bảo tháp.
Bất kể là Chấn Áp Quyết hay Âm Dương Quyết mà hắn chưa từng dùng để đối địch. Trương Hằng đều phải lĩnh ngộ vài phần áo nghĩa rồi mới thông qua bảo tháp để thi triển.
Nói cách khác, áo nghĩa mới chính là mấu chốt trong đó.
- Nếu không có bảo tháp, không biết mình có thể sử dụng hai thức đầu tiên này hay không?
Một ý tưởng điên cuồng nảy sinh trong đáy lòng Trương Hằng...