- Sư muội, chúng ta mau đuổi theo!
Vân Dịch không dám dùng thần thức để thăm dò, tu vi của hắn mới chỉ dừng lại ở cấp chuẩn Phủ chủ.
- Chờ thêm một chút.
Tú Ninh thật cẩn thận phóng thần thức ra. Cảnh giới thần thức của nàng so với cường giả cấp Phủ chủ bình thường thì mạnh hơn rất nhiều, linh hồn lực lượng đạt tới cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ.
Hai người chờ một hồi lâu Tú Ninh mới vẫy tay một cái ra hiệu cho Vân Dịch.
Bá!
Hai người biến mất khôi Lưu Vũ Tương Kiếm Môn.
Cùng lúc đó ở một bên khác Quách Phong, Thiên cầm dẫn bảy tám vị Hợp Thể đại tu sĩ lặng yên bay đến nơi Vân Lan Phủ.
Đối với tu sĩ trình tự bọn họ mà nói, khoảng cách trong một phủ cũng không tính quá xa, không tốn bao nhiêu thời gian liền bay đến gần một ngọn núi lớn đen thui mây mù lượn lờ.
Ngọn núi lớn đen thui này cao tới mấy ngàn trượng, như hạc trong bầy gã đứng cao ngất ở trong phần đông dày núi của Vân Lan Phủ, rất có ý tứ nhất thống giang sơn.
- Đến Vân Lan Phong rồi, nơi này là vị trí của các đời Vân Lan Phủ chủ.
Thiên Cầm giải thích với Quách Phong.
Dọc theo đường đi, hai người sóng vai phi hành, trong lời nói cử chỉ Thiên cầm hết sức tôn trọng Quách Phong, đối xử như với thân phận của tu sĩ cùng cấp.
Điều này làm cho bảy tám gã Hợp Thể đại tu sĩ phía sau rất kinh ngạc. Đám đại tu sĩ này có một số là trưởng lão của Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, có một số là khách liêu. Môn chủ Bạch Vũ Lâm tọa trấn ở môn phái.
- Nói như vậy, Vân Lan Phủ chủ đương thời ở ngay trên ngọn núi này?
Quách Phong đầy hứng thú nói. Nếu không phải vì làm theo kế hoạch, hắn không ngại đánh một trận với tu sĩ cùng cấp.
Thiên Cầm khẽ gật đầu nói:
- Thực lực của Vân Lan Phủ chủ hiện tại không tính xuất chúng. nếu có cơ hội chúng ta phải tận lực thương nặng hoặc đánh chết hắn để phòng tai họa về sau.
Ngay sau đó nàng lại khẽ thở dài:
- Nếu có thể có thêm một hai cường giả cấp Phủ chủ, cơ hội đánh chết hắn sẽ lớn hơn.
Rất hiển nhiên nàng cũng không ôm hy vọng quá nhiều vào việc thành công giết chết Vân Lan Phủ chủ hay không.
- Dựa theo kế hoạch làm việc. Các ngươi từ tám phương hướng vây quanh Vân Lan Phủ, không nên bỏ qua cho bất kỳ một tu sĩ Hợp Thể Kỳ trở lên nào!
Thiên Cầm trấn định tự nhiên, phân phó đâu ra đấy, trên người có khí độ của một người bề trên.
- Dạ, Đại trưởng lão.
Đám Hợp Thể đại tu sĩ đều đồng ý.
Bá Bá Bá —
Bọn họ gần như thuấn di mà đi hết trong vòng một hô hấp.
- Ta đánh vào, ngươi phụ trách tiếp ứng.
Thiên Cầm nói xong một câu, thân hình bỗng nhiên biến mất, xuất hiện ở trên đỉnh của Vân Lan Phong.
Đột nhiên, một cỗ tinh thần uy năng vô thượng phủ xuống toàn bộ Vân Lan Phủ, khí thế cường đại ập vào mặt mà tới khiến chúng tu sĩ trên núi kinh hãi không thôi.
Phốc!
- A~~
Một đạo tinh thần uy năng ngưng tụ thành lười dao sắc bén vô hình giết chết một vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
Cấp Phủ chủ trong nháy mắt có thể nắm giữ sinh mệnh của tu sĩ đỉnh cấp bình thường.
Dưới cấp Phủ chủ đều là con kiến!
Trận pháp bốn phía Vân Lan Phong ngăn cản tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường còn có hiệu quả không tồi nhưng đối với cường giả cấp Phủ chủ mà nói thì như thùng rỗng kêu to.
- A A~
Tiếng kêu thảm liên tục, Nguyên Anh bùng nổ máu thịt bay tứ tung.
Rầm rầm-
Ngay sau đó lại là vài cỗ tinh thần uy năng cường đại trong khoảnh khắc thu gặt sinh mệnh vài tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
Lập tức toàn bộ Vân Lan Phong loạn thành một đoàn.
- Không tốt, mọi người mau phòng thủ!
Trên Vân Lan Phong đột nhiên xuất hiện hơn chục Hợp Thể đại tu sĩ, sau khi liên thủ khởi động đại trận hộ phái.
Lập tức một vùng hào quang xanh mênh mông bao phủ toàn bộ Vân Lan Phong vào trong.
Roẹt roẹt—
Tiếng sấm rền vang lên, từng đạo lôi điện hình thành một lưới điện màu tím dày đặc trong hư không khiến uy lực trận pháp tăng mạnh, trong lúc nhất thời gió mây biến sắc.
Phản ứng của tu sĩ ở trên Vân Lan Phong vượt qua dự đoán của Thiên cầm.
Tuy nhiên, nàng lạnh lùng cười, đột nhiên duỗi tay ra. Một cái Ô sặc sờ xuất hiện trong tay.
Sau khi trở lại Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, Thiên cầm phát động lực lượng hùng hậu của một phái cuối cùng luyện chế thành một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm mới.
Ông-
Chiếc Ô cụp lại, nở rộ ánh sáng bảy màu huyễn lệ, trong trời đêm hóa thành một đạo cầu vồng rực rỡ trong trời đêm hung hăng oanh kích lên đại trận hộ phái phạm vi lớn này.
Một kích toàn lực của cường giả cấp Phủ chủ sử dụng Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
Ầm~
Cả ngọn Vân Lan Phong hơi chấn động, dư ba của tinh thần uy năng cường đại vẫn còn giết chết một số tu sĩ Hóa Thần Kỳ tu vi không sâu.
Trận pháp to lớn lập tức bị phá ra một lỗ hổng không nhỏ.
Hơn chục tên Hợp Thể đại tu sĩ thần sắc đại biến.
Theo lý thuyết, với thực lực bọn họ sau khi liên thủ cũng có thể chống lại một hai gã cấp Phủ chủ trong thời gian ngắn. Nhưng vì chiếu cố phần đông tu sĩ trên núi nên mới không thể không mở đại trận hộ phái.
Nhưng bởi vì phạm vi trận pháp quá lớn, lực phòng ngự do vậy cũng yếu đi không ít, có thể chịu đựng được một kích toàn lực của cường giả cấp Phủ chủ.
- Thu nhỏ phạm vi trận pháp!
Một Lão già lớn tuổi nhắc nhở, chúng đại tu sĩ còn lại đều kịp phản ứng.
Thời gian cấp bách.
Mười mấy vị đại tu sĩ cũng bất chấp nhắc nhở tu sĩ trên núi, lập tức thu nhỏ trận pháp.
Trong chớp mắt, đại trận hộ phái thu lại còn một phần mười trước đó. Lực phòng ngự tăng nhiều!
Cho dù đối mặt với công kích của một hai nhân vật cấp Phủ chủ cũng có thể kiên trì một đoạn thời gian.
Thiên Cầm lộ vẻ trào phúng, đột nhiên hạ lệnh:
- Cùng nhau giết tu sĩ ngoài trận pháp!
Vút Vút Vút —
Tám gã đại tu sĩ sớm mai phục ở ngoài với khí thế tồi khô lạp hủ bắt đầu giết hại tu sĩ bị vứt bỏ ở ngoài trận pháp.
Đại phái hộ trận biến thành một phần mười nguyên lai, tất nhiên có bộ phận tu sĩ không kịp lui lại.
Đương nhiên những tu sĩ này hoặc là dưới Hợp Thể Kỳ hoặc là quá lơ là sơ suất.
Kế tiếp không thể nghi ngờ là một hồi đại giết hại. Dưới sự liên thủ của cường giả cấp Phủ chủ cùng tám gã đại tu sĩ, chúng tu sĩ bị vứt bỏ ngoài trận pháp gần như bị giết sạch không còn một ai.
Mà trong đại trận hộ phái, chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong lộ vẻ cừu hận nghiến rằng nghiến lợi, có người lo lắng vận mệnh bản thân, cũng có người sắc mặt chết lặng.
- Tại sao Phủ chủ đại nhân còn chưa xuất hiện?
Chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong nóng vội không thôi.
Không có cường giả cấp Phủ chủ tọa trấn, bọn họ căn bản là một phường Ô hợp, không có khả năng chống lại đối phương.
- Ta nhận ra rồi, bọn họ là tu sĩ của Lưu Vũ Tương Kiếm Môn.
Trong đó một gã đại tu sĩ kinh hô một tiếng.
Đều là tu sĩ của Vân Lan Phủ, bình thường bọn họ cũng có qua lại, nhận biết nhau cũng rất bình thường.
- Nữ tu cấp Phủ chủ kia thoạt nhìn rất quen mắt... Ta nhớ ra rồi, nàng dĩ nhiên là Phủ chủ tiền nhiệm!
Phủ chủ tiền nhiệm!
Tin tức này giống như một quả bom tấn nổ trên toàn bộ ngọn núi, nhấc lên sóng to gió lớn.
- Nguyên lai nàng tới tranh đoạt Phủ chủ!
Đám tu sĩ này lập tức hiểu ra.
- Thiên Cầm tiền bối. Nếu ngài tới tranh đoạt ngôi vị Phủ chủ, vậy không cần liên lụy đến đám người chúng ta...
Một gã đại tu sĩ thần thức truyền âm với Thiên cầm đồng thời đưa ra đề nghị của mình.
Thiên Cầm cười lạnh nói:
- Thiên Cầm ta vốn là Phủ chủ của Vân Lan Phủ, ra ngoài dạo chơi sau khi trở về ngôi vị Phủ chủ lại bị người khác mưu đoạt. Thiên lý ở đâu?
- Phủ chủ đương nhiệm của các ngươi đi nơi nào, không dám ra đây chiến một trận lại muốn cho các ngươi tìm chết vô nghĩa. Người như vậy có tư cách gì ngồi lên ngôi vị Phủ chủ?
Thiên Cầm đứng trên hư không, châm chọc khiêu khích nói.
Bị nàng nói như vậy, chúng tu sĩ Vân Lan Phủ sắc mặt biến đổi không ngừng, không ít tu sĩ sinh ra dị tâm.
- Thương trưởng lão. Ngươi cùng Phủ chủ đại nhân thân cận nhất, có thể đi mời người ra tay hay không?
Một gã đại tu sĩ lo lắng nói.
- Bình thường Phủ chủ đại nhân đều ở mật địa tiềm tu, không cho tu sĩ nào tiếp cận, kẻ vi phạm giết không tha. Ta nào dám đi?
Tên Thương trưởng Lão kia thở dài một tiếng.
Chúng Hợp Thể đại tu sĩ cũng ca thán một hồi.
Vị Vân Lan Phủ chủ của bọn họ từ sau khi làm Phủ chủ thì rất ít lộ mặt.
Chính vào lúc này từ nơi sâu trong Vân Lan Phủ truyền đến một thanh âm làm người ta rùng mình:
- Yêu nghiệt nơi nào tới, dám đến Vân Lan Phong ta gây chuyện?
Trong thanh âm này tràn ngập một vẻ cuồng dã cùng bá đạo, không giống tu sĩ chính đạo bình thường.
Vừa dứt lời, một nam nhân giấu trong áo choàng đen hiện thân ở trên Vân Lan Phủ như quỷ mị.
- Phủ chủ đại nhân!
Chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong kinh hô lớn lên, không ít tu sĩ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
- Ha ha... Thì ra là Thiên cầm đạo hữu.
Vân Lan Phủ chủ không ngờ nhận ra Thiên cầm, ngay sau đó liếm liếm đầu lưỡi, âm trầm nói:
- Vừa khéo Tăng mỗ thiếu một đạo lữ song tu, không ngờ lúc này lại có người đưa tặng không.
Tham lam đánh giá Thiên cầm vài lần, Vân Lan Phủ chủ tặc lưỡi nói:
- Nhan sắc còn thật không tệ... Lão phu tới Thiên Tinh Đình mấy ngàn năm, thật đúng là không uổng chuyến đi này!
Thiên Cầm cảm thấy không đúng, không khỏi lên tiếng hỏi:
- Ngươi là ai?
- Ha ha, ta là ai? Chờ sau khi ngươi trở thành đạo lữ song tu của ta sẽ biết...
Vân Lan Phủ chủ này vừa dứt lời, đột nhiên thuấn di mà đến, lăng không một chưởng vỗ về phía Thiên cầm.
Ầm~
Ánh tím lóe lên, một cỗ tinh thần uy năng kinh thế hãi tục áp bách Thiên cầm khó thể nhúc nhích.
Tinh thần uy năng này nghiễm nhiên vượt qua cấp Phủ chủ.
Phốc!
Sắc mặt Thiên cầm trắng bệch, khóe miệng trào ra một tia máu, thân thể mềm mại lắc lư muốn ngã, kinh ngạc vô cùng nhìn Vân Lan Phủ chủ trước mắt.
- Ngươi là...
Lời nói của nàng bị cắt ngang, Vân Lan Phủ chủ lại một lần nữa ép tới, vẫn là một chưởng cách không đánh ra.
Khí thế dời non lấp bể bức bách Thiên cầm liên tục lui về sau, miễn cưỡng tế ra cây dù hình thành một tầng phòng ngự hình cung hào quang bảy màu.
Ầm~
Lần này nàng đã có phòng bị nên không bị thương nhưng cũng khó kiên trì được mấy hiệp.
Áp chế gắt gao cường giả cấp Phủ chủ, tu vi đối phương đạt tới loại cảnh giới nào?
- Mau tới cứu ta...
Thiên Cầm vội vàng thần thức truyền âm cho Quách Phong.
- Ha ha... Nguyên lai có hai cường giả cấp Phủ chủ, khó trách dám đánh lên Vân Lan Phong ta. Đáng tiếc a! Đáng tiếc...
Vân Lan Phủ chủ phát giác ra sự tồn tại của Quách Phong nhưng lại không chút kinh hoảng, cười điên cuồng thậm chí lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ngươi là... tu sĩ Ma đạo!
Thiên Cầm mặt trắng bệch nói.
Vừa rồi nàng chịu đựng hai lượt công kích của đối phương dĩ nhiên cảm nhận được một cỗ bá đạo tà lực của công pháp Ma đạo.
Tất cả tu sĩ toàn trường rung động không thôi.
Nơi này là phạm vi Thiên Tinh Đình, thiên hạ của tu sĩ chính đạo, làm sao lại xuất hiện tu sĩ Ma đạo.
Tu sĩ Ma đạo của Chu Vương Triều tự nhiên là đến từ Thiên Ma Uyển.
Vân Dịch không dám dùng thần thức để thăm dò, tu vi của hắn mới chỉ dừng lại ở cấp chuẩn Phủ chủ.
- Chờ thêm một chút.
Tú Ninh thật cẩn thận phóng thần thức ra. Cảnh giới thần thức của nàng so với cường giả cấp Phủ chủ bình thường thì mạnh hơn rất nhiều, linh hồn lực lượng đạt tới cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ.
Hai người chờ một hồi lâu Tú Ninh mới vẫy tay một cái ra hiệu cho Vân Dịch.
Bá!
Hai người biến mất khôi Lưu Vũ Tương Kiếm Môn.
Cùng lúc đó ở một bên khác Quách Phong, Thiên cầm dẫn bảy tám vị Hợp Thể đại tu sĩ lặng yên bay đến nơi Vân Lan Phủ.
Đối với tu sĩ trình tự bọn họ mà nói, khoảng cách trong một phủ cũng không tính quá xa, không tốn bao nhiêu thời gian liền bay đến gần một ngọn núi lớn đen thui mây mù lượn lờ.
Ngọn núi lớn đen thui này cao tới mấy ngàn trượng, như hạc trong bầy gã đứng cao ngất ở trong phần đông dày núi của Vân Lan Phủ, rất có ý tứ nhất thống giang sơn.
- Đến Vân Lan Phong rồi, nơi này là vị trí của các đời Vân Lan Phủ chủ.
Thiên Cầm giải thích với Quách Phong.
Dọc theo đường đi, hai người sóng vai phi hành, trong lời nói cử chỉ Thiên cầm hết sức tôn trọng Quách Phong, đối xử như với thân phận của tu sĩ cùng cấp.
Điều này làm cho bảy tám gã Hợp Thể đại tu sĩ phía sau rất kinh ngạc. Đám đại tu sĩ này có một số là trưởng lão của Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, có một số là khách liêu. Môn chủ Bạch Vũ Lâm tọa trấn ở môn phái.
- Nói như vậy, Vân Lan Phủ chủ đương thời ở ngay trên ngọn núi này?
Quách Phong đầy hứng thú nói. Nếu không phải vì làm theo kế hoạch, hắn không ngại đánh một trận với tu sĩ cùng cấp.
Thiên Cầm khẽ gật đầu nói:
- Thực lực của Vân Lan Phủ chủ hiện tại không tính xuất chúng. nếu có cơ hội chúng ta phải tận lực thương nặng hoặc đánh chết hắn để phòng tai họa về sau.
Ngay sau đó nàng lại khẽ thở dài:
- Nếu có thể có thêm một hai cường giả cấp Phủ chủ, cơ hội đánh chết hắn sẽ lớn hơn.
Rất hiển nhiên nàng cũng không ôm hy vọng quá nhiều vào việc thành công giết chết Vân Lan Phủ chủ hay không.
- Dựa theo kế hoạch làm việc. Các ngươi từ tám phương hướng vây quanh Vân Lan Phủ, không nên bỏ qua cho bất kỳ một tu sĩ Hợp Thể Kỳ trở lên nào!
Thiên Cầm trấn định tự nhiên, phân phó đâu ra đấy, trên người có khí độ của một người bề trên.
- Dạ, Đại trưởng lão.
Đám Hợp Thể đại tu sĩ đều đồng ý.
Bá Bá Bá —
Bọn họ gần như thuấn di mà đi hết trong vòng một hô hấp.
- Ta đánh vào, ngươi phụ trách tiếp ứng.
Thiên Cầm nói xong một câu, thân hình bỗng nhiên biến mất, xuất hiện ở trên đỉnh của Vân Lan Phong.
Đột nhiên, một cỗ tinh thần uy năng vô thượng phủ xuống toàn bộ Vân Lan Phủ, khí thế cường đại ập vào mặt mà tới khiến chúng tu sĩ trên núi kinh hãi không thôi.
Phốc!
- A~~
Một đạo tinh thần uy năng ngưng tụ thành lười dao sắc bén vô hình giết chết một vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
Cấp Phủ chủ trong nháy mắt có thể nắm giữ sinh mệnh của tu sĩ đỉnh cấp bình thường.
Dưới cấp Phủ chủ đều là con kiến!
Trận pháp bốn phía Vân Lan Phong ngăn cản tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường còn có hiệu quả không tồi nhưng đối với cường giả cấp Phủ chủ mà nói thì như thùng rỗng kêu to.
- A A~
Tiếng kêu thảm liên tục, Nguyên Anh bùng nổ máu thịt bay tứ tung.
Rầm rầm-
Ngay sau đó lại là vài cỗ tinh thần uy năng cường đại trong khoảnh khắc thu gặt sinh mệnh vài tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
Lập tức toàn bộ Vân Lan Phong loạn thành một đoàn.
- Không tốt, mọi người mau phòng thủ!
Trên Vân Lan Phong đột nhiên xuất hiện hơn chục Hợp Thể đại tu sĩ, sau khi liên thủ khởi động đại trận hộ phái.
Lập tức một vùng hào quang xanh mênh mông bao phủ toàn bộ Vân Lan Phong vào trong.
Roẹt roẹt—
Tiếng sấm rền vang lên, từng đạo lôi điện hình thành một lưới điện màu tím dày đặc trong hư không khiến uy lực trận pháp tăng mạnh, trong lúc nhất thời gió mây biến sắc.
Phản ứng của tu sĩ ở trên Vân Lan Phong vượt qua dự đoán của Thiên cầm.
Tuy nhiên, nàng lạnh lùng cười, đột nhiên duỗi tay ra. Một cái Ô sặc sờ xuất hiện trong tay.
Sau khi trở lại Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, Thiên cầm phát động lực lượng hùng hậu của một phái cuối cùng luyện chế thành một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm mới.
Ông-
Chiếc Ô cụp lại, nở rộ ánh sáng bảy màu huyễn lệ, trong trời đêm hóa thành một đạo cầu vồng rực rỡ trong trời đêm hung hăng oanh kích lên đại trận hộ phái phạm vi lớn này.
Một kích toàn lực của cường giả cấp Phủ chủ sử dụng Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
Ầm~
Cả ngọn Vân Lan Phong hơi chấn động, dư ba của tinh thần uy năng cường đại vẫn còn giết chết một số tu sĩ Hóa Thần Kỳ tu vi không sâu.
Trận pháp to lớn lập tức bị phá ra một lỗ hổng không nhỏ.
Hơn chục tên Hợp Thể đại tu sĩ thần sắc đại biến.
Theo lý thuyết, với thực lực bọn họ sau khi liên thủ cũng có thể chống lại một hai gã cấp Phủ chủ trong thời gian ngắn. Nhưng vì chiếu cố phần đông tu sĩ trên núi nên mới không thể không mở đại trận hộ phái.
Nhưng bởi vì phạm vi trận pháp quá lớn, lực phòng ngự do vậy cũng yếu đi không ít, có thể chịu đựng được một kích toàn lực của cường giả cấp Phủ chủ.
- Thu nhỏ phạm vi trận pháp!
Một Lão già lớn tuổi nhắc nhở, chúng đại tu sĩ còn lại đều kịp phản ứng.
Thời gian cấp bách.
Mười mấy vị đại tu sĩ cũng bất chấp nhắc nhở tu sĩ trên núi, lập tức thu nhỏ trận pháp.
Trong chớp mắt, đại trận hộ phái thu lại còn một phần mười trước đó. Lực phòng ngự tăng nhiều!
Cho dù đối mặt với công kích của một hai nhân vật cấp Phủ chủ cũng có thể kiên trì một đoạn thời gian.
Thiên Cầm lộ vẻ trào phúng, đột nhiên hạ lệnh:
- Cùng nhau giết tu sĩ ngoài trận pháp!
Vút Vút Vút —
Tám gã đại tu sĩ sớm mai phục ở ngoài với khí thế tồi khô lạp hủ bắt đầu giết hại tu sĩ bị vứt bỏ ở ngoài trận pháp.
Đại phái hộ trận biến thành một phần mười nguyên lai, tất nhiên có bộ phận tu sĩ không kịp lui lại.
Đương nhiên những tu sĩ này hoặc là dưới Hợp Thể Kỳ hoặc là quá lơ là sơ suất.
Kế tiếp không thể nghi ngờ là một hồi đại giết hại. Dưới sự liên thủ của cường giả cấp Phủ chủ cùng tám gã đại tu sĩ, chúng tu sĩ bị vứt bỏ ngoài trận pháp gần như bị giết sạch không còn một ai.
Mà trong đại trận hộ phái, chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong lộ vẻ cừu hận nghiến rằng nghiến lợi, có người lo lắng vận mệnh bản thân, cũng có người sắc mặt chết lặng.
- Tại sao Phủ chủ đại nhân còn chưa xuất hiện?
Chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong nóng vội không thôi.
Không có cường giả cấp Phủ chủ tọa trấn, bọn họ căn bản là một phường Ô hợp, không có khả năng chống lại đối phương.
- Ta nhận ra rồi, bọn họ là tu sĩ của Lưu Vũ Tương Kiếm Môn.
Trong đó một gã đại tu sĩ kinh hô một tiếng.
Đều là tu sĩ của Vân Lan Phủ, bình thường bọn họ cũng có qua lại, nhận biết nhau cũng rất bình thường.
- Nữ tu cấp Phủ chủ kia thoạt nhìn rất quen mắt... Ta nhớ ra rồi, nàng dĩ nhiên là Phủ chủ tiền nhiệm!
Phủ chủ tiền nhiệm!
Tin tức này giống như một quả bom tấn nổ trên toàn bộ ngọn núi, nhấc lên sóng to gió lớn.
- Nguyên lai nàng tới tranh đoạt Phủ chủ!
Đám tu sĩ này lập tức hiểu ra.
- Thiên Cầm tiền bối. Nếu ngài tới tranh đoạt ngôi vị Phủ chủ, vậy không cần liên lụy đến đám người chúng ta...
Một gã đại tu sĩ thần thức truyền âm với Thiên cầm đồng thời đưa ra đề nghị của mình.
Thiên Cầm cười lạnh nói:
- Thiên Cầm ta vốn là Phủ chủ của Vân Lan Phủ, ra ngoài dạo chơi sau khi trở về ngôi vị Phủ chủ lại bị người khác mưu đoạt. Thiên lý ở đâu?
- Phủ chủ đương nhiệm của các ngươi đi nơi nào, không dám ra đây chiến một trận lại muốn cho các ngươi tìm chết vô nghĩa. Người như vậy có tư cách gì ngồi lên ngôi vị Phủ chủ?
Thiên Cầm đứng trên hư không, châm chọc khiêu khích nói.
Bị nàng nói như vậy, chúng tu sĩ Vân Lan Phủ sắc mặt biến đổi không ngừng, không ít tu sĩ sinh ra dị tâm.
- Thương trưởng lão. Ngươi cùng Phủ chủ đại nhân thân cận nhất, có thể đi mời người ra tay hay không?
Một gã đại tu sĩ lo lắng nói.
- Bình thường Phủ chủ đại nhân đều ở mật địa tiềm tu, không cho tu sĩ nào tiếp cận, kẻ vi phạm giết không tha. Ta nào dám đi?
Tên Thương trưởng Lão kia thở dài một tiếng.
Chúng Hợp Thể đại tu sĩ cũng ca thán một hồi.
Vị Vân Lan Phủ chủ của bọn họ từ sau khi làm Phủ chủ thì rất ít lộ mặt.
Chính vào lúc này từ nơi sâu trong Vân Lan Phủ truyền đến một thanh âm làm người ta rùng mình:
- Yêu nghiệt nơi nào tới, dám đến Vân Lan Phong ta gây chuyện?
Trong thanh âm này tràn ngập một vẻ cuồng dã cùng bá đạo, không giống tu sĩ chính đạo bình thường.
Vừa dứt lời, một nam nhân giấu trong áo choàng đen hiện thân ở trên Vân Lan Phủ như quỷ mị.
- Phủ chủ đại nhân!
Chúng tu sĩ trên Vân Lan Phong kinh hô lớn lên, không ít tu sĩ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
- Ha ha... Thì ra là Thiên cầm đạo hữu.
Vân Lan Phủ chủ không ngờ nhận ra Thiên cầm, ngay sau đó liếm liếm đầu lưỡi, âm trầm nói:
- Vừa khéo Tăng mỗ thiếu một đạo lữ song tu, không ngờ lúc này lại có người đưa tặng không.
Tham lam đánh giá Thiên cầm vài lần, Vân Lan Phủ chủ tặc lưỡi nói:
- Nhan sắc còn thật không tệ... Lão phu tới Thiên Tinh Đình mấy ngàn năm, thật đúng là không uổng chuyến đi này!
Thiên Cầm cảm thấy không đúng, không khỏi lên tiếng hỏi:
- Ngươi là ai?
- Ha ha, ta là ai? Chờ sau khi ngươi trở thành đạo lữ song tu của ta sẽ biết...
Vân Lan Phủ chủ này vừa dứt lời, đột nhiên thuấn di mà đến, lăng không một chưởng vỗ về phía Thiên cầm.
Ầm~
Ánh tím lóe lên, một cỗ tinh thần uy năng kinh thế hãi tục áp bách Thiên cầm khó thể nhúc nhích.
Tinh thần uy năng này nghiễm nhiên vượt qua cấp Phủ chủ.
Phốc!
Sắc mặt Thiên cầm trắng bệch, khóe miệng trào ra một tia máu, thân thể mềm mại lắc lư muốn ngã, kinh ngạc vô cùng nhìn Vân Lan Phủ chủ trước mắt.
- Ngươi là...
Lời nói của nàng bị cắt ngang, Vân Lan Phủ chủ lại một lần nữa ép tới, vẫn là một chưởng cách không đánh ra.
Khí thế dời non lấp bể bức bách Thiên cầm liên tục lui về sau, miễn cưỡng tế ra cây dù hình thành một tầng phòng ngự hình cung hào quang bảy màu.
Ầm~
Lần này nàng đã có phòng bị nên không bị thương nhưng cũng khó kiên trì được mấy hiệp.
Áp chế gắt gao cường giả cấp Phủ chủ, tu vi đối phương đạt tới loại cảnh giới nào?
- Mau tới cứu ta...
Thiên Cầm vội vàng thần thức truyền âm cho Quách Phong.
- Ha ha... Nguyên lai có hai cường giả cấp Phủ chủ, khó trách dám đánh lên Vân Lan Phong ta. Đáng tiếc a! Đáng tiếc...
Vân Lan Phủ chủ phát giác ra sự tồn tại của Quách Phong nhưng lại không chút kinh hoảng, cười điên cuồng thậm chí lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ngươi là... tu sĩ Ma đạo!
Thiên Cầm mặt trắng bệch nói.
Vừa rồi nàng chịu đựng hai lượt công kích của đối phương dĩ nhiên cảm nhận được một cỗ bá đạo tà lực của công pháp Ma đạo.
Tất cả tu sĩ toàn trường rung động không thôi.
Nơi này là phạm vi Thiên Tinh Đình, thiên hạ của tu sĩ chính đạo, làm sao lại xuất hiện tu sĩ Ma đạo.
Tu sĩ Ma đạo của Chu Vương Triều tự nhiên là đến từ Thiên Ma Uyển.