Vân Lan Phủ chủ cười tà không phủ nhận lời của Thiên cầm, trên người mơ hồ tản mát ra một cỗ khí tức như Ma thần.
Cỗ khí tức này đủ để bất kỳ tu sĩ cấp Phủ chủ nào sinh lòng sợ hãi. Rất hiển nhiên thực lực Vân Lan Phủ chủ này tuyệt đối trên cấp Phủ chủ.
Hơn nữa hắn thân là tu sĩ Ma đạo tiềm ẩn trong phạm vi Thiên Tinh Đình chính đạo khẳng định có bí mật không muốn người biết.
- Hai người các ngươi cùng lên đi.
Vân Lan Phủ chủ đạm mạc nhìn chăm chú hai người, một cỗ tinh thần uy năng khổng lồ vô tận chia ra làm hai phân biệt khóa chặt Quách Phong cùng Thiên cầm.
Dưới tình huống như vậy, hai người Quách Phong muốn chạy trốn hoặc thuấn di gần như không có khả năng.
Đối phương thân là tu sĩ Ma đạo, tu vi cảnh giới vượt xa bọn họ, công pháp quỷ dị bá đạo khó thể nắm lấy.
- Chuyện tới lúc này, chỉ có liều mạng!
Thiên Cầm thần thức truyền âm với Quách Phong, khuôn mặt lộ vẻ kiên quyết.
Quách Phong thần sắc đạm mạc. Hắn có Thiên Cơ thần mạch, chảy trong cơ thể cũng là huyết mạch cường đại của Thiên thần thượng cổ, không chút sợ hãi một tu sĩ Ma đạo.
- Giết!
Trong hai mắt Quách Phong nở rộ thần quang chói mắt. không nói nhiều, một quyền đập hướng Vân Lan Phủ chủ.
Một quyền này trừ bỏ ẩn chứa tinh thần uy năng cấp Phủ chủ còn tràn ngập một cỗ áp bách về đẳng cấp, giống như là Thần thú đối mặt với Thần thú cùng cấp.
- Muốn chết!
Vân Lan Phủ chủ hời hợt chém ra một chưởng, trong hư không bỗng nhiên hình thành một bàn tay màu tím thẫm mang theo lực lượng không gian đè ép bổ về phía Quách Phong.
Quách Phong không chút sợ sệt, một quyền chính diện oanh kích lên bàn tay màu tím thẫm đối phương cách không đánh ra.
Ầm~
Quyền chưởng chạm nhau bộc phát ra một cỗ dư ba cường đại, như gợn nước tản ra bốn phương tám hướng.
Trong không gian gió cuốn khắp nơi, mây quay cuồng, sấm rền vang.
Hô~
Sắc mặt Quách Phong hơi trắng bệch, thân thể lùi vài trượng trong hư không mới đứng vững.
- Ồ?
Vân Lan Phủ chủ lộ vẻ kinh dị, thấy đối phương có thể đón đỡ cứng đối cứng một chưởng cách không của mình không khỏi thu hồi lòng khinh thị.
Mà lúc này Thiên cầm cũng từ bên cạnh công kích tới, cái Ô bảy màu hóa thành một chùm sáng huyễn lệ như tia chớp đâm tới cổ họng Vân Lan Phủ chủ.
- Ha ha ha...
Vân Lan Phủ chủ ngửa mặt lên trời cười lớn, hào quang tím thẫm trên người tăng vọt giống như thực chất, hình thành một đoàn quang vụ.
Thình thịch!
Một kích của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm nện lên người hắn chỉ khiến đoàn quang vụ kia nhộn nhạo một chút.
- Điều này... Sao có khả năng?
Thiên Cầm đầy khiếp sợ, ngay sau đó chuyển thành vẻ tuyệt vọng.
- Chỉ bằng vào hai Phủ chủ nhỏ bé các ngươi cũng vọng tưởng chống lại bản quân!
Vân Lan Phủ chủ thần sắc lãnh đạm, một bàn tay hơi nâng lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một viên quang cầu màu tím thẫm. Một cỗ khí tức làm người ta hồi hộp từ trong phát ra.
-Phá!
Đúng lúc này Quách Phong như điện xạ bay tới, một quyền đập ra, trên nắm tay xuất hiện lửa xanh hừng hực.
Thình thịch!
Một quyền còn chưa đến gần liền bị quang vụ màu tím thẫm quanh thân Vân Lan Phủ chủ dâng lên ngăn cách ở ngoài.
Một cỗ lực phản chấn truyền ra bắn ngược Quách Phong ra xa mấy trượng.
- Thực lực của ngươi cũng không tệ lắm. Nhưng chỉ dựa vào một đôi bàn tay thịt còn không đủ. Lấy Pháp bảo của ngươi ra!
Vân Lan Phủ chủ đầy hứng thú nhìn Quách Phong một cái.
Quách Phong nghiến chặt rằng. Một quyền vừa rồi hắn đã phát huy toàn lực lại vẫn không thể tạo thành thương tổn cho Vân Lan Phủ chủ dù chỉ là một chút xíu.
Đây là cường giả cấp bậc gì? Lại có thể coi nhân vật cấp Phủ chủ như không có gì?
-Ngươi là ai...
Thiên Cầm đã ngừng công kích, trong lòng mất hết chiến ý.
-Ta là ai? Ha ha ha...
Trong mắt Vân Lan Phủ chủ thoáng hiện tinh quang, gằn từng tiếng:
- Ta họ Tăng.
Họ Tăng?
Chúng tu sĩ đều ngẩn ra, lộ vẻ suy tư.
Thiên Cầm vừa nghe họ của đối phương, thở dài sâu kín:
- Nguyên lai các hạ là một trong ba đại Ma quân của Thiên Ma Uyên - Tăng Vân Tung.
Một trong ba đại Ma quân Tăng Vân Tung!
Ở trong sách cổ của Chu Vương Triều từng ghi lại:
- Thiên Ma Uyên chính là Thánh địa của ức vạn tu sĩ Ma đạo, do nhân vật thần thoại một giới Cửu U Ma Tôn chưởng khống. Dưới tay hắn có ba đại Ma quân, mỗi người đều pháp thực thông thiên, năm tháng sinh tồn cũng cực kỳ xa xưa.
Thiên Cầm đã tuyệt vọng. Nàng chưa từng nghĩ tới mới vừa trở lại Đông Vân đại lục, ngay trong phạm vi của thế lực chính đạo lại gặp nhân vật cường đại gần với Cửu U Ma Tôn tròng Ma đạo.
Nhân vật cấp bậc này chém giết cấp Phủ chủ gần như không khó khăn gì.
- Nếu đã cho các ngươi biết sự tồn tại của ta, tất cả tu sĩ ở đây đừng mơ có một người sống sót.
Trên mặt Tăng Vân Tung lộ ra sát khí nồng đậm, đột nhiên vung tay lên. Cả khu vực một màu tối đen, bị hỏa diễm màu tím thâm vô hình trói buộc.
Không gian bốn phía vặn vẹo biến hình, thần phục dưới dâm uy của Tăng Vân Tung.
Một cỗ lực lượng chạm đến pháp tắc sinh ra trong tay hắn khiến cho Thiên cầm hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng.
Hô~
Hỏa diễm màu tím thẫm nhảy lên, thu gọn lại từng chút một.
- A~
Tu sĩ trên Vân Lan Phong vừa chạm vào hỏa diễm màu tím thẫm này liền bị đốt thành tro tàn trong khoảnh khắc.
Hỏa diễm quỷ dị này tu sĩ Hóa Thần Kỳ chạm vào là chết, tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường khó thể chống lại thời gian mấy hô hấp.
Cho dù là Hợp Thể đại tu sĩ cũng chỉ có thể kiên trì một chốc lát, đến khi chết Pháp bảo trên người cũng không còn tồn tại.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục. Trong thời gian chớp mắt đã chết vài trăm tu sĩ.
Mỗi thời mỗi khắc đều có tu sĩ chết dưới hỏa diễm màu tím thẫm này.
Quách Phong mặt xanh mét, huyết mạch trong cơ thể chảy cuồn cuộn, tính toán liều chết một phen lao ra vòng vây.
- Quách trưởng Lão, đều là ta liên lụy đến ngươi.
Thiên Cầm nói với vẻ thương tiếc, trong mắt lại không có bao nhiêu vẻ chờ mong.
- Không liên quan đến ngươi... Ta chỉ muốn thức hiện lời hứa của mình mà thôi, cũng giống như sư tôn ta!
Chiến ý trên người Quách Phong không ngừng, cho dù là cục diện hẳn phải chết hắn cũng muốn liều một phen.
Đúng lúc này, từ bên ngoài vùng bị ma uy bao phủ truyền đến thanh âm một nam một nữ:
- Đại sư huynh, cố gắng kiên trì chúng ta sẽ đến cứu huynh ra ngoài!
Vút vút-
Hai đạo độn quang một trước một sau hạ xuống phụ cận.
Chính là Tú Ninh cùng Vân Dịch.
Vân Dịch bảo vệ trước người Tú Ninh, tế ra Huyết Hồn Phiên. Sóng triều màu máu vô tận mãnh liệt tràn ra nhằm về phía khu vực ma uy. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Mùi máu tanh làm người ta hít thở không thông điên cuồng tàn phá, vô số oan hồn lệ quỷ kêu gào bên tai.
Phốc... Xuy xuy-
Sóng triều màu máu vừa chạm đến hỏa diễm màu tím thẫm liền tan rà nhanh chóng.
Nhưng trong Huyết Hồn Phiên này ẩn chứa tinh huyết cùng linh hồn của vô số yêu thú và tu sĩ đỉnh cấp, biến thành sóng triều màu máu vô cùng vô tận. Tiêu hao như vậy cũng không thể xem thường.
- Ồ? Tu sĩ Huyết Ma Đạo!
Tăng Vân Tung khẽ kêu một tiếng, lộ vẻ kinh ngạc liếc mắt nhìn ra bên ngoài.
Huyết Ma Đạo cũng là một chi của Ma đạo, từ một trình độ nào đó mà nói Tăng Vân Tung cùng Vân Dịch xem như là tu sĩ cùng trận doanh Ma đạo.
- Tiểu bối, ngươi là đệ tử của vị cao nhân Ma đạo nào?
Tăng Vân Tung không tùy tiện ra tay, lên tiếng muốn hỏi cặn kẽ.
Ở trong ba đại Ma quân của Thiên Ma Uyên cũng có một vị đại thần thông am hiểu Huyết Ma Đạo, thực lực còn mơ hồ ép Tăng Vân Tung một bậc.
Đồng thời tu sĩ Huyết Ma Đạo ở trong Ma đạo cũng rất có uy danh, nổi tiếng khát máu và giết chóc.
Vân Dịch khinh thường nói:
- Cái gì mà tu sĩ Ma đạo? Tên họ sư tôn ta há là ngươi muốn thì có thể biết?
- Tiểu bối. Thân là tu sĩ Ma đạo chẳng lẽ ngươi không biết đại danh của Lão phu?
Trên mặt Tăng Vân Tung lộ ra vài tia không vui.
- Đừng thấy sang bắt quàng làm họ. Cái gì tu sĩ Ma đạo, không quan hệ gì với ta.
Dứt lời, hai mắt Vân Dịch biến thành màu đỏ máu, một cỗ lực lượng giết chóc xông thẳng linh hồn bao phủ một khu vực.
Ầm~
Huyết Hồn Phiên hào quang bắn bốn phía, bỗng dưng biến lớn mấy lần. Lực lượng Huyết Sát cuồng bạo mang theo tàn hồn lệ phách ảnh hưởng thần trí như sóng dữ vọt tới.
Xuy Xuy Xuy...
Hỏa diễm màu tím thẫm bị ăn mòn nhanh chóng, uy lực giảm mạnh.
Thấy tình cảnh này, chúng tu sĩ trong khu vực ma uy đều từ trong tuyệt vọng tỉnh táo lại, trong mắt tràn ngập chiến ý.
- Liều mạng!
- Giết! Liều chết liều một lần, có lẽ còn có một đường sống sót.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Công kích của pháp thuật. Pháp bảo nở rộ hào quang các màu huyễn lệ.
Quách Phong có chút kinh ngạc nhìn hai người bên ngoài một cái, trên người đột nhiên vươn ra vài chục đạo lôi điện màu xanh.
Roẹt Roẹt ~
Lôi điện màu xanh này to chừng ngón cái, phát ra lực hủy diệt cường đại quấn quanh thân hắn.
Xông lên-
Trên tay Quách Phong bắt đầu nổi lên hỏa diễm màu xanh thẫm, tràn ngập lực lượng cuồng bạo.
Ầm ầm ầm~
Hắn thân có Thiên Cơ thần mạch, có được ưu thế người thường không thể bì, trong khoảnh khắc có thể phát huy ra lực phá hoại khủng bố.
- Tiểu bối. Ngươi đã không thức thời, vậy bản quân trước hết giết chết phản đồ Ma đạo ngươi.
Lúc này Tăng Vân Tung cũng cảm nhận được một cỗ áp lực không nhỏ.
Hắn giờ phút này chẳng qua chỉ là một phân thân mà thôi, gặp được một hai tu sĩ cấp Phủ chủ còn có thể ứng phó thoải mái, nếu có bốn năm người cộng thêm một đám tu sĩ đỉnh cấp thì lại phiền toái.
Sát khí trong mắt thoáng hiện, trong tay Tăng Vân Tung xuất hiện một thanh trường mâu ngăm đen, phía trên quấn quanh ma khí dày đặc. Trong lúc mơ hồ run lên phát ra ma uy khổng lồ kinh thiên.
Đây là một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
Vù~
Tăng Vân Tung giang hai tay, đột nhiên vung lên. Trường mâu ngăm đen mang theo hỏa diễm cuồn cuộn trong nháy mắt bắn tới trước người Quách Phong.
Tức thì nguy cơ trí mạng ép tới.
Vân Dịch tuy là Huyết Sát Quân Vương nhưng hắn chỉ là cấp chuẩn Phủ chủ, tuyệt đối khó thể sống sót dưới một kích mạnh mẽ này.
Tăng Vân Tung có tự tin một kích này cho dù là cường giả cấp Phủ chủ đón đỡ hơn phân nửa là kết cục ngã xuống. Cho dù không chết cũng ném mất nửa cái mạng.
Chính vào lúc này, Tú Ninh ở phía sau Vân Dịch khẽ thốt một tiếng:
- Tinh Nguyệt Nghịch Chuyển!
Từ trên thân nàng truyền đến một cỗ khí tức thánh khiết không thể xâm phạm, ngón tay ngọc khẽ chi. Tinh Nguyệt Đồ ở trước người xuất hiện vô số tinh tú, trong khi xoay tròn tốc độ cao truyền ra một cỗ lực số mệnh không thể chống cự.
Ông~
Đen một khắc, trên Tinh Nguyệt Đồ hình thành một thông đạo thần bí do vô số tinh tú tạo thành.
Ở một bên khác, phía trên hư không có hai người một nam một nữ giống như thần tiên quyến lừ.
- Đại ca. Trên người Tú Ninh lại nắm giữ lực lượng thần kỳ như vậy!
Ninh Tuyết Dung ngạc nhiên thán phục nói.
Trong mắt Trương Hằng nổi lên ngân mang nhàn nhạt, nói nhỏ:
- Tinh tú, tinh không, bói toái. Nguyên lai là số mệnh lực.
- Nhưng mà lực lượng như vậy chung quy không phải dùng cho chiến đấu... Xem ra phải để ta giúp bọn họ một tay. Tuy nhiên, ở trong phạm vi Thiên Tinh Đình còn có thể gặp tu sĩ cao tầng Ma đạo, thật là thú vị!
Cỗ khí tức này đủ để bất kỳ tu sĩ cấp Phủ chủ nào sinh lòng sợ hãi. Rất hiển nhiên thực lực Vân Lan Phủ chủ này tuyệt đối trên cấp Phủ chủ.
Hơn nữa hắn thân là tu sĩ Ma đạo tiềm ẩn trong phạm vi Thiên Tinh Đình chính đạo khẳng định có bí mật không muốn người biết.
- Hai người các ngươi cùng lên đi.
Vân Lan Phủ chủ đạm mạc nhìn chăm chú hai người, một cỗ tinh thần uy năng khổng lồ vô tận chia ra làm hai phân biệt khóa chặt Quách Phong cùng Thiên cầm.
Dưới tình huống như vậy, hai người Quách Phong muốn chạy trốn hoặc thuấn di gần như không có khả năng.
Đối phương thân là tu sĩ Ma đạo, tu vi cảnh giới vượt xa bọn họ, công pháp quỷ dị bá đạo khó thể nắm lấy.
- Chuyện tới lúc này, chỉ có liều mạng!
Thiên Cầm thần thức truyền âm với Quách Phong, khuôn mặt lộ vẻ kiên quyết.
Quách Phong thần sắc đạm mạc. Hắn có Thiên Cơ thần mạch, chảy trong cơ thể cũng là huyết mạch cường đại của Thiên thần thượng cổ, không chút sợ hãi một tu sĩ Ma đạo.
- Giết!
Trong hai mắt Quách Phong nở rộ thần quang chói mắt. không nói nhiều, một quyền đập hướng Vân Lan Phủ chủ.
Một quyền này trừ bỏ ẩn chứa tinh thần uy năng cấp Phủ chủ còn tràn ngập một cỗ áp bách về đẳng cấp, giống như là Thần thú đối mặt với Thần thú cùng cấp.
- Muốn chết!
Vân Lan Phủ chủ hời hợt chém ra một chưởng, trong hư không bỗng nhiên hình thành một bàn tay màu tím thẫm mang theo lực lượng không gian đè ép bổ về phía Quách Phong.
Quách Phong không chút sợ sệt, một quyền chính diện oanh kích lên bàn tay màu tím thẫm đối phương cách không đánh ra.
Ầm~
Quyền chưởng chạm nhau bộc phát ra một cỗ dư ba cường đại, như gợn nước tản ra bốn phương tám hướng.
Trong không gian gió cuốn khắp nơi, mây quay cuồng, sấm rền vang.
Hô~
Sắc mặt Quách Phong hơi trắng bệch, thân thể lùi vài trượng trong hư không mới đứng vững.
- Ồ?
Vân Lan Phủ chủ lộ vẻ kinh dị, thấy đối phương có thể đón đỡ cứng đối cứng một chưởng cách không của mình không khỏi thu hồi lòng khinh thị.
Mà lúc này Thiên cầm cũng từ bên cạnh công kích tới, cái Ô bảy màu hóa thành một chùm sáng huyễn lệ như tia chớp đâm tới cổ họng Vân Lan Phủ chủ.
- Ha ha ha...
Vân Lan Phủ chủ ngửa mặt lên trời cười lớn, hào quang tím thẫm trên người tăng vọt giống như thực chất, hình thành một đoàn quang vụ.
Thình thịch!
Một kích của Thông linh Pháp bảo thượng phẩm nện lên người hắn chỉ khiến đoàn quang vụ kia nhộn nhạo một chút.
- Điều này... Sao có khả năng?
Thiên Cầm đầy khiếp sợ, ngay sau đó chuyển thành vẻ tuyệt vọng.
- Chỉ bằng vào hai Phủ chủ nhỏ bé các ngươi cũng vọng tưởng chống lại bản quân!
Vân Lan Phủ chủ thần sắc lãnh đạm, một bàn tay hơi nâng lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một viên quang cầu màu tím thẫm. Một cỗ khí tức làm người ta hồi hộp từ trong phát ra.
-Phá!
Đúng lúc này Quách Phong như điện xạ bay tới, một quyền đập ra, trên nắm tay xuất hiện lửa xanh hừng hực.
Thình thịch!
Một quyền còn chưa đến gần liền bị quang vụ màu tím thẫm quanh thân Vân Lan Phủ chủ dâng lên ngăn cách ở ngoài.
Một cỗ lực phản chấn truyền ra bắn ngược Quách Phong ra xa mấy trượng.
- Thực lực của ngươi cũng không tệ lắm. Nhưng chỉ dựa vào một đôi bàn tay thịt còn không đủ. Lấy Pháp bảo của ngươi ra!
Vân Lan Phủ chủ đầy hứng thú nhìn Quách Phong một cái.
Quách Phong nghiến chặt rằng. Một quyền vừa rồi hắn đã phát huy toàn lực lại vẫn không thể tạo thành thương tổn cho Vân Lan Phủ chủ dù chỉ là một chút xíu.
Đây là cường giả cấp bậc gì? Lại có thể coi nhân vật cấp Phủ chủ như không có gì?
-Ngươi là ai...
Thiên Cầm đã ngừng công kích, trong lòng mất hết chiến ý.
-Ta là ai? Ha ha ha...
Trong mắt Vân Lan Phủ chủ thoáng hiện tinh quang, gằn từng tiếng:
- Ta họ Tăng.
Họ Tăng?
Chúng tu sĩ đều ngẩn ra, lộ vẻ suy tư.
Thiên Cầm vừa nghe họ của đối phương, thở dài sâu kín:
- Nguyên lai các hạ là một trong ba đại Ma quân của Thiên Ma Uyên - Tăng Vân Tung.
Một trong ba đại Ma quân Tăng Vân Tung!
Ở trong sách cổ của Chu Vương Triều từng ghi lại:
- Thiên Ma Uyên chính là Thánh địa của ức vạn tu sĩ Ma đạo, do nhân vật thần thoại một giới Cửu U Ma Tôn chưởng khống. Dưới tay hắn có ba đại Ma quân, mỗi người đều pháp thực thông thiên, năm tháng sinh tồn cũng cực kỳ xa xưa.
Thiên Cầm đã tuyệt vọng. Nàng chưa từng nghĩ tới mới vừa trở lại Đông Vân đại lục, ngay trong phạm vi của thế lực chính đạo lại gặp nhân vật cường đại gần với Cửu U Ma Tôn tròng Ma đạo.
Nhân vật cấp bậc này chém giết cấp Phủ chủ gần như không khó khăn gì.
- Nếu đã cho các ngươi biết sự tồn tại của ta, tất cả tu sĩ ở đây đừng mơ có một người sống sót.
Trên mặt Tăng Vân Tung lộ ra sát khí nồng đậm, đột nhiên vung tay lên. Cả khu vực một màu tối đen, bị hỏa diễm màu tím thâm vô hình trói buộc.
Không gian bốn phía vặn vẹo biến hình, thần phục dưới dâm uy của Tăng Vân Tung.
Một cỗ lực lượng chạm đến pháp tắc sinh ra trong tay hắn khiến cho Thiên cầm hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng.
Hô~
Hỏa diễm màu tím thẫm nhảy lên, thu gọn lại từng chút một.
- A~
Tu sĩ trên Vân Lan Phong vừa chạm vào hỏa diễm màu tím thẫm này liền bị đốt thành tro tàn trong khoảnh khắc.
Hỏa diễm quỷ dị này tu sĩ Hóa Thần Kỳ chạm vào là chết, tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường khó thể chống lại thời gian mấy hô hấp.
Cho dù là Hợp Thể đại tu sĩ cũng chỉ có thể kiên trì một chốc lát, đến khi chết Pháp bảo trên người cũng không còn tồn tại.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục. Trong thời gian chớp mắt đã chết vài trăm tu sĩ.
Mỗi thời mỗi khắc đều có tu sĩ chết dưới hỏa diễm màu tím thẫm này.
Quách Phong mặt xanh mét, huyết mạch trong cơ thể chảy cuồn cuộn, tính toán liều chết một phen lao ra vòng vây.
- Quách trưởng Lão, đều là ta liên lụy đến ngươi.
Thiên Cầm nói với vẻ thương tiếc, trong mắt lại không có bao nhiêu vẻ chờ mong.
- Không liên quan đến ngươi... Ta chỉ muốn thức hiện lời hứa của mình mà thôi, cũng giống như sư tôn ta!
Chiến ý trên người Quách Phong không ngừng, cho dù là cục diện hẳn phải chết hắn cũng muốn liều một phen.
Đúng lúc này, từ bên ngoài vùng bị ma uy bao phủ truyền đến thanh âm một nam một nữ:
- Đại sư huynh, cố gắng kiên trì chúng ta sẽ đến cứu huynh ra ngoài!
Vút vút-
Hai đạo độn quang một trước một sau hạ xuống phụ cận.
Chính là Tú Ninh cùng Vân Dịch.
Vân Dịch bảo vệ trước người Tú Ninh, tế ra Huyết Hồn Phiên. Sóng triều màu máu vô tận mãnh liệt tràn ra nhằm về phía khu vực ma uy. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Mùi máu tanh làm người ta hít thở không thông điên cuồng tàn phá, vô số oan hồn lệ quỷ kêu gào bên tai.
Phốc... Xuy xuy-
Sóng triều màu máu vừa chạm đến hỏa diễm màu tím thẫm liền tan rà nhanh chóng.
Nhưng trong Huyết Hồn Phiên này ẩn chứa tinh huyết cùng linh hồn của vô số yêu thú và tu sĩ đỉnh cấp, biến thành sóng triều màu máu vô cùng vô tận. Tiêu hao như vậy cũng không thể xem thường.
- Ồ? Tu sĩ Huyết Ma Đạo!
Tăng Vân Tung khẽ kêu một tiếng, lộ vẻ kinh ngạc liếc mắt nhìn ra bên ngoài.
Huyết Ma Đạo cũng là một chi của Ma đạo, từ một trình độ nào đó mà nói Tăng Vân Tung cùng Vân Dịch xem như là tu sĩ cùng trận doanh Ma đạo.
- Tiểu bối, ngươi là đệ tử của vị cao nhân Ma đạo nào?
Tăng Vân Tung không tùy tiện ra tay, lên tiếng muốn hỏi cặn kẽ.
Ở trong ba đại Ma quân của Thiên Ma Uyên cũng có một vị đại thần thông am hiểu Huyết Ma Đạo, thực lực còn mơ hồ ép Tăng Vân Tung một bậc.
Đồng thời tu sĩ Huyết Ma Đạo ở trong Ma đạo cũng rất có uy danh, nổi tiếng khát máu và giết chóc.
Vân Dịch khinh thường nói:
- Cái gì mà tu sĩ Ma đạo? Tên họ sư tôn ta há là ngươi muốn thì có thể biết?
- Tiểu bối. Thân là tu sĩ Ma đạo chẳng lẽ ngươi không biết đại danh của Lão phu?
Trên mặt Tăng Vân Tung lộ ra vài tia không vui.
- Đừng thấy sang bắt quàng làm họ. Cái gì tu sĩ Ma đạo, không quan hệ gì với ta.
Dứt lời, hai mắt Vân Dịch biến thành màu đỏ máu, một cỗ lực lượng giết chóc xông thẳng linh hồn bao phủ một khu vực.
Ầm~
Huyết Hồn Phiên hào quang bắn bốn phía, bỗng dưng biến lớn mấy lần. Lực lượng Huyết Sát cuồng bạo mang theo tàn hồn lệ phách ảnh hưởng thần trí như sóng dữ vọt tới.
Xuy Xuy Xuy...
Hỏa diễm màu tím thẫm bị ăn mòn nhanh chóng, uy lực giảm mạnh.
Thấy tình cảnh này, chúng tu sĩ trong khu vực ma uy đều từ trong tuyệt vọng tỉnh táo lại, trong mắt tràn ngập chiến ý.
- Liều mạng!
- Giết! Liều chết liều một lần, có lẽ còn có một đường sống sót.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Công kích của pháp thuật. Pháp bảo nở rộ hào quang các màu huyễn lệ.
Quách Phong có chút kinh ngạc nhìn hai người bên ngoài một cái, trên người đột nhiên vươn ra vài chục đạo lôi điện màu xanh.
Roẹt Roẹt ~
Lôi điện màu xanh này to chừng ngón cái, phát ra lực hủy diệt cường đại quấn quanh thân hắn.
Xông lên-
Trên tay Quách Phong bắt đầu nổi lên hỏa diễm màu xanh thẫm, tràn ngập lực lượng cuồng bạo.
Ầm ầm ầm~
Hắn thân có Thiên Cơ thần mạch, có được ưu thế người thường không thể bì, trong khoảnh khắc có thể phát huy ra lực phá hoại khủng bố.
- Tiểu bối. Ngươi đã không thức thời, vậy bản quân trước hết giết chết phản đồ Ma đạo ngươi.
Lúc này Tăng Vân Tung cũng cảm nhận được một cỗ áp lực không nhỏ.
Hắn giờ phút này chẳng qua chỉ là một phân thân mà thôi, gặp được một hai tu sĩ cấp Phủ chủ còn có thể ứng phó thoải mái, nếu có bốn năm người cộng thêm một đám tu sĩ đỉnh cấp thì lại phiền toái.
Sát khí trong mắt thoáng hiện, trong tay Tăng Vân Tung xuất hiện một thanh trường mâu ngăm đen, phía trên quấn quanh ma khí dày đặc. Trong lúc mơ hồ run lên phát ra ma uy khổng lồ kinh thiên.
Đây là một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm.
Vù~
Tăng Vân Tung giang hai tay, đột nhiên vung lên. Trường mâu ngăm đen mang theo hỏa diễm cuồn cuộn trong nháy mắt bắn tới trước người Quách Phong.
Tức thì nguy cơ trí mạng ép tới.
Vân Dịch tuy là Huyết Sát Quân Vương nhưng hắn chỉ là cấp chuẩn Phủ chủ, tuyệt đối khó thể sống sót dưới một kích mạnh mẽ này.
Tăng Vân Tung có tự tin một kích này cho dù là cường giả cấp Phủ chủ đón đỡ hơn phân nửa là kết cục ngã xuống. Cho dù không chết cũng ném mất nửa cái mạng.
Chính vào lúc này, Tú Ninh ở phía sau Vân Dịch khẽ thốt một tiếng:
- Tinh Nguyệt Nghịch Chuyển!
Từ trên thân nàng truyền đến một cỗ khí tức thánh khiết không thể xâm phạm, ngón tay ngọc khẽ chi. Tinh Nguyệt Đồ ở trước người xuất hiện vô số tinh tú, trong khi xoay tròn tốc độ cao truyền ra một cỗ lực số mệnh không thể chống cự.
Ông~
Đen một khắc, trên Tinh Nguyệt Đồ hình thành một thông đạo thần bí do vô số tinh tú tạo thành.
Ở một bên khác, phía trên hư không có hai người một nam một nữ giống như thần tiên quyến lừ.
- Đại ca. Trên người Tú Ninh lại nắm giữ lực lượng thần kỳ như vậy!
Ninh Tuyết Dung ngạc nhiên thán phục nói.
Trong mắt Trương Hằng nổi lên ngân mang nhàn nhạt, nói nhỏ:
- Tinh tú, tinh không, bói toái. Nguyên lai là số mệnh lực.
- Nhưng mà lực lượng như vậy chung quy không phải dùng cho chiến đấu... Xem ra phải để ta giúp bọn họ một tay. Tuy nhiên, ở trong phạm vi Thiên Tinh Đình còn có thể gặp tu sĩ cao tầng Ma đạo, thật là thú vị!