Nhoáng cái, đạo kiếm ý lăng lệ vô thượng sắp đâm trúng Nguyên linh Trương Hằng. Nguy cơ tới gần, tử vong đã cách Trương Hằng không xa.
Một khi để Nguyên linh ở sâu trong linh hồn vẫn diệt, dù Trương Hằng có Bất tử kim thân cũng sẽ không ổn.
Người tu chân có thể tạm thời bỏ qua thân thể nhưng tuyệt đối không thể bỏ được linh hồn.
Linh hồn mới là căn bản của hết thảy sinh linh trên thế gian.
Trong khoảnh khắc nguy cấp này, khóe miệng Nguyên linh Trương Hằng chợt hiện ra vẻ châm chọc, quanh thân ngưng kết một tầng quang mô kim loại.
Ầm!
Kiếm ý vô thượng vừa tiếp xúc với quang mô kim loại này liền phát ra một tiếng leng keng giòn vang, nhộn nhạo bên ngoài linh hồn.
Bất tử kim thân không chỉ hạn chế ở thân thể mà còn bao gồm cả Nguyên linh. Bằng không, khi Trương Hằng phân thân toái cốt, hôi phi yên diệt thì Nguyên linh sao lại còn tồn tại?!
Sau khi tu luyện thần thông chủ tu Ngự Thần, Nguyên Linh Trương Hằng đã có sức chiến đấu và lực phòng ngự cường đại, tương đương vũ trang cho linh hồn một bộ chiến giáp.
Dưới tình huống như vậy, công kích linh hồn bình thường không thể uy hiếp được Trương Hằng.
Hưu
Mà hai đạo kiếm ý khác cũng bị Huyền Long Đại Vương và Nghê Thường tán tiên ứng phó được.
Trương Hằng không khỏi âm thầm gật đầu. Thực lực hai người nảy quả thật là người nổi bật trong số những nhân vật cấm kỵ của Chu Vương Triều.
Nghê Thường tán tiên bất động thanh sắc kia lại mang tới cho Trương Hằng một loại cảm giác đặc biệt!
- Không tồi! Ba người các ngươi liên thủ quả thực có một chút uy hiếp đối với ta!
Kiếm tiên Từ Trường Phong hơi tán thưởng nhìn ba người Trương Hằng, hai tay hơi mở ra, trên mặt hiện ra vài tia cô đơn.
Vù Vù vù!
Ba người Trương Hằng ngầm hiểu, hình thành thế tam giác, bao vây lấy Từ Trường Phong vào giữa.
- Tu sĩ hạ giới, hy vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng! Chỉ cần đánh bại ta, các ngươi sẽ có được trọng bảo bậc nhất của tầng ngoài động phủ. Ta thậm chí có thể nói ra phương pháp tiến vào tầng trong!
Giọng điệu của Từ Trường Phong rất bình thản, như ký thác một hy vọng vào ba người Trương Hằng.
- Nghe ý tứ của Kiếm tiên này thì dường như rất hy vọng chúng ta có thể đánh bại hắn!
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên hiểu được.
- Vị Kiếm tiên đại nhân này, chỉ cần đánh bại ngươi thì chúng ta sẽ thu được phương pháp tiến vào tầng trong động phủ sao?!
Trương Hằng hơi kinh ngạc hỏi.
- Uhm, không sai! Chỉ cần đánh bại Từ mỗ là được. Hiện tại, về mặt tu vi thì ta chỉ là một vị Chân Tiên trung cấp mà thôi!
Từ Trường Phong cười nói.
- Chân Tiên trung cấp?
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại. Hắn hiểu được đây khẳng định là sự phân chia cấp bậc của Thượng giới!
Tu sĩ Đại Thừa Kỳ sau khi hoàn toàn chuyển hóa thành tiên linh thể thì sẽ phi thăng Thượng giới, trở thành Chân Tiên nhất cấp.
Nghe ý tứ của Từ Trường Phong này, hắn hoàn toàn xem Huyết Giao Long Vương kia là rác rưởi thì có thể thấy được thực lực của hắn khẳng định hơn xa Huyết Giao Long kia.
Nếu Huyết Giao Long là Chân Tiên hạ cấp thì thực lực hắn là Chân Tiên trung cấp càng mạnh mẽ hơn.
- Từ mỗ cũng phải nhắc nhở các ngươi một chút! Tuy rằng ta là Chân Tiên trung cấp nhưng thực lực lại vượt qua tu vi rất nhiều...
Khóe môi Từ Trường Phong hơi nâng lên.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, thân ảnh hắn dần trở nên mơ hồ trong không khí.
Rõ ràng ở ngay trong vòng di chuyển của ba người nhưng thân ảnh hắn lại khiến người ta có cảm giác mông lung không rõ.
Xoát!
Một khắc này, Từ Trường Phong từ một chia làm ba.
Vù Vù vù!
Ba Từ Trường Phong có khí tức và hình thái giống y như nhau xuất hiện ở trong đại điện thần bí này.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn về phía ba Từ Trường Phong, phát hiện mỗi người đều có tu vi Chân Tiên hạ cấp, khí tức vẫn mạnh hơn Huyết Giao Long Vương một bậc.
Ba Chân Tiên!
Nói cách khác, mỗi người Trương Hằng sẽ phải một mình giao đấu với một Chân Tiên thượng giới.
- Đến đây đi, hãy đánh bại ta!
Ba Từ Trường Phong cười dài một tiếng, phất tay liền bắn ra từng đạo kiếm quang như gió nhẹ.
Hai mắt Trương Hằng ngưng trọng. toàn thân lưu chuyển hào quang màu vàng nhạt. Hắn nâng quyền đầu lên, mạnh mẽ đối kháng lại một đạo kiếm quang này.
Ầm!
Một cỗ lực lượng cường đại tới khó tin đẩy lui Trương Hằng ra sau mấy bước, nắm tay cũng đau đớn, suýt nữa đã bị thương.
Hưu hưu hưu—
Từ Trường Phong lửng thửng di chuyển trước mặt Trương Hằng, một tay chắp sau lưng, một tay nhẹ nhàng hoa lên trong hư không.
Từng đạo kiếm quang màu xanh nhạt ở giữa hư không hợp thành một tự thể huyền diệu, mãnh mẽ hữu lực, ngạo khí lăng vân!
Đây là cảnh giới bậc nào?!
Trương Hằng biến sắc, khoảnh khắc đã bị Từ Trường Phong nhẹ nhàng áp chế!
Đối phương với ý cảnh xuất thủ thành chương, kiếm pháp dung nhập với thư pháp, tiến thối tự nhiên khiến cho Trương Hằng vô cùng khó đối phó.
Tình cảnh của Huyền Long Đại Vương cũng không khác gì Trương Hằng nhiều. Nhưng hai người là nhân vật bậc nhất ở nhất giới này, cũng chưa chân chính dùng tới đại thần thông.
So sánh với hai người Trương Hằng, Nghê Thường tán tiên lại vượt ra khỏi dự đoán của người khác.
Nghê Thường tán tiên như một đoàn mây mù, di chuyển tại chỗ, bàn tay nhỏ và dài nhẹ nhàng điểm vào không khí. Từng đạo hào quang màu sắc rực rỡ lóe lên.
Mơ hồ, phía trước thân thể nàng bày ra một tiên cảnh nhân gian với thanh sơn lục thủy, tiểu kiều, lưu thủy!
Dưới chiếc khăn che mặt bán trong suốt kia, Trương Hằng thậm chí còn cảm nhận được ý cười của nàng ta.
Mà Từ Trường Phong đối diện nàng. vì không chiếm được chút tiện nghi nào mà trong mắt hiện ra dị sắc, cũng nhìn Nghê Thường tán tiên với con mắt khác trước.
Cứ như vậy, sáu đạo thân ảnh chớp động liên tục trong sơn động bí mật này, kèm theo đó là tiếng giao kích không ngớt.
Nếu nhường những nhân vật cấm kỵ khác nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ kinh hãi vô cùng.
Chiến đấu cấp Chân Tiên này thoạt nhìn lại giống như cuộc chiến giữa những tu sĩ bậc thấp vậy!
Ngay cả vài tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chiến đấu với nhau, chỉ sợ sơn động nho nhỏ này cũng không thể dung nạp được, thậm chí sẽ phải sụp đổ trong khoảnh khắc.
Nhưng mà lúc này, mặc kệ sức chiến đấu của sáu người cường đại như thế nào, vách núi bốn phía, mặt đất đều không hao tổn chút nào.
Trên thực tế, không gian nơi này hơn xa không gian hạ giới, lực trói buộc rất mạnh. Chỉ có nhân vật cấp Chân Tiên mới có thể miễn cưỡng phi hành. Lực lượng công kích các loại đều bị trói buộc cực lớn.
- Huyền Long Đại Vương, người này chính là Lão tổ cường đại nhất của tần ngoài động phủ, sao ngươi không gọi thêm vài người nữa?!
Trương Hằng dần dần thích ứng với loại giao chiến này, nhàn hạ hơn nhiều, truyền âm hỏi Huyền Long Đại Vương.
- Dù gọi thêm vài người tới đây thì lực trợ giúp cũng không mạnh. Ngươi không thấy tên Phá Thiên Kiếm Thánh sao?! Cường giả cấm kỵ bình thường rất khó thích ứng với loại chiến đấu này! Lại nói, sau khi đánh bại Từ Trường Phong, ba người chúng ta có thể độc hưởng trọng bảo và bí mật tầng trong động phủ. Sao lại không làm chứ?!
Huyền Long Đại Vương cũng rất sảng khoái nói.
-Hừ!
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, không nói gì thêm nữa mà tiếp tục đấu đá với Từ Trường Phong.
Theo thời gian trôi qua, Trương Hằng hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh chiến đấu đáng sợ nơi này.
Đồng thời, hắn còn phát hiện ra thực lực của mình cũng gia tăng một ít.
- Ta cần phải bắt đầu phản công!
Trên người Trương Hằng tản mát ra một cỗ khí tức lăng lệ, Phá Không Kiếm Vù một tiếng, xuất hiện trong tay hắn.
Hưu
Trên Phá Không Kiếm xuất hiện những sợ tơ màu vàng nhạt lăng lệ, công kích vô cùng đáng sợ, hoàn toàn đánh khai những công kích của Từ Trường Phong.
- Ha ha ha, kiếm của ngươi không tồi!
Thân hình Từ Trường Phong hơi lui lại, kiếm ý vô thượng trống rỗng ngưng tụ một thanh kiếm thực thể màu xanh nhạt.
Trương Hằng cũng bất chấp tất cả, Phá Không Kiếm trong tay với thanh thế lăng lệ như bão táp chém về phía Từ Trường Phong. Tầng tầng sợ tơ màu vàng nhạt như xúc tu tử vong, dù Từ Trường Phong là cấp Chân Tiên cũng không dám coi thường.
Đinh đinh đinh!
Phá Không Kiếm giao kích cùng một chỗ với thanh lợi Kiếm màu xanh nhạt do Từ Trường Phong ngưng tụ thành.
- Cảnh giới của Từ Trường Phong thật sự đáng sợ! Phá Không Kiếm của ta mà không thể phá vỡ được thanh kiếm do hắn dùng kiếm khí ngưng tụ thành!
Trương Hằng càng đánh càng cảm thấy kinh hãi.
Đối với việc khống chế Kiếm, đối phương đã đạt tới cảnh giới mà mình không thể với tới. Bất cứ tình huống gì đều có thể vận chuyển như ý, dễ dàng hóa giải công kích cường đại của mình.
Khanh!
Lại thêm một lần đối kháng, Trương Hằng đã phát huy lực lượng cơ thể đến cực hạn.
Từ Trường Phong nhẹ nhàng đẩy ra, vô cùng thoải mái.
Hô!
Trương Hằng hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên quang mang màu vàng nhạt, giằng co với Từ Trường Phong.
- Chí cường đệ nhất kiếm!
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đột nhiên nâng lên, sau đó hạ xuống nhanh như tia chớp.
Trong chốc lát, thời gian bốn phía dường như đọng lại.
Lực lượng chấn áp vô cùng vô tận như núi lửa bùng nổ dâng trào trong kiếm ý chí cường, lực lượng mạnh tới khó tin.
Xuy xuy—
Một đạo quang hồ màu vàng nhạt xé không mà ra, bổ trúng cuống họng Từ Trường Phong.
- Đây... Đây là?
Thân thể Từ Trường Phong đứng yên bất động tại chỗ, bị một Kiếm chí cường này cách không đánh trúng.
Phốc!
Thân thể hắn vỡ nát, không khí khắp nơi tràn ra một cỗ huyết tinh nhàn nhạt.
Ngay sau đó, thân thể vỡ nát của hắn hóa thành một đoàn ánh sáng màu xanh.
Bá bá bá!
Hai Từ Trường Phong khác động thời né tránh, hóa thành một đạo thân ảnh mơ hồ không rõ, lóe lên giữa không trung.
Ông!
Thanh quang mãnh liệt, hư ảnh hợp nhất, ngưng kết ra một Từ Trường Phong chân chính.
- Không tồi, không tồi...
Khóe miệng Từ Trường Phong còn mang theo một tia vết máu, ánh mắt nhìn xẹt qua ba người trước mặt, nhìn thoáng qua Trương Hằng một cái, bộ dáng dường như rất vui mừng.
- Phần làm nóng người đã kết thúc! Cho các ngươi kiến thức một chút thực lực chân chính của Kiếm tiên này!
vết máu trên khóe miệng Từ Trường Phong chảy xuống, hiện ra một ít ánh sáng màu vàng nhàn nhạt!
Chấm dứt phần làm nóng người!
Trong lòng Trương Hằng chấn động nhưng bỗng dưng dâng lên một cỗ chiến ý vô tận!
Đối mặt với đối thủ như vậy, hắn thật muốn ba đại phân thân và bản tôn dung hợp, quyết chiến một đấu một!
- Nhưng...
Trương Hằng thu liễm cỗ chiến ý cuồng bạo tới cực điểm này!
Hắn hiểu được, trong Huyết Sát Chủ Động Phủ, mỗi người phải giữ lại cho mình con bài chưa lật cường đại nhất.
Từ Trường Phong cảm nhận được biến hóa mờ mịt của khí tức Trương Hằng, trên mặt cũng lộ ra chút suy tư.
Bỗng nhiên, toàn bộ thân thể hắn hiện ra vẻ sáng bóng trong suốt màu xanh, giống như thần nhân. Uy áp cường đại hơn lúc trước mấy lần cũng buông xuống.
Ầm!
Giờ khắc này, cả người hắn như một thanh Kiếm phá vân khai thiên!
Khí thế cường đại trực tiếp đẩy lui ba người Trương Hằng ra xa mấy trượng.
Chi chi chi
Vô số thanh mang cấp tốc xoay tròn, liên tục di động trên thân thể hắn.
Rắc!
Mặt đất hơi nẻ ra, xuất hiện từng đạo vết Kiếm thật nhỏ, sâu tới nửa tấc.
Dưới không gian trói buộc như vậy, Kiếm khí lăng lệ trên người hắn dật tán ra không ngờ cứa được cả nền đất cứng rắn nơi này.
Mặc dù để Trương Hằng dùng toàn bộ lực lượng cơ thể đánh xuống một quyền cũng không thể tạo thành lực phá hoại mạnh như thế này.
Đây là Kiếm tiên!
Lực công kích cường đại thay cho mọi ngôn từ!
- Tiếp của ta một kiếm!
Thân thể trong suốt màu xanh của Từ Trường Phong đằng không bay lên, nở rộ ra hào quang chói mắt, mãnh liệt như mặt trời chói chang.
Hưu!
Hưu hưu!
Hưu hưu hưu!
ức vạn đạo Kiếm khí rực rỡ từ mặt trời màu xanh chói chang nở rộ, bao phủ toàn bộ động phủ.
Một khi để Nguyên linh ở sâu trong linh hồn vẫn diệt, dù Trương Hằng có Bất tử kim thân cũng sẽ không ổn.
Người tu chân có thể tạm thời bỏ qua thân thể nhưng tuyệt đối không thể bỏ được linh hồn.
Linh hồn mới là căn bản của hết thảy sinh linh trên thế gian.
Trong khoảnh khắc nguy cấp này, khóe miệng Nguyên linh Trương Hằng chợt hiện ra vẻ châm chọc, quanh thân ngưng kết một tầng quang mô kim loại.
Ầm!
Kiếm ý vô thượng vừa tiếp xúc với quang mô kim loại này liền phát ra một tiếng leng keng giòn vang, nhộn nhạo bên ngoài linh hồn.
Bất tử kim thân không chỉ hạn chế ở thân thể mà còn bao gồm cả Nguyên linh. Bằng không, khi Trương Hằng phân thân toái cốt, hôi phi yên diệt thì Nguyên linh sao lại còn tồn tại?!
Sau khi tu luyện thần thông chủ tu Ngự Thần, Nguyên Linh Trương Hằng đã có sức chiến đấu và lực phòng ngự cường đại, tương đương vũ trang cho linh hồn một bộ chiến giáp.
Dưới tình huống như vậy, công kích linh hồn bình thường không thể uy hiếp được Trương Hằng.
Hưu
Mà hai đạo kiếm ý khác cũng bị Huyền Long Đại Vương và Nghê Thường tán tiên ứng phó được.
Trương Hằng không khỏi âm thầm gật đầu. Thực lực hai người nảy quả thật là người nổi bật trong số những nhân vật cấm kỵ của Chu Vương Triều.
Nghê Thường tán tiên bất động thanh sắc kia lại mang tới cho Trương Hằng một loại cảm giác đặc biệt!
- Không tồi! Ba người các ngươi liên thủ quả thực có một chút uy hiếp đối với ta!
Kiếm tiên Từ Trường Phong hơi tán thưởng nhìn ba người Trương Hằng, hai tay hơi mở ra, trên mặt hiện ra vài tia cô đơn.
Vù Vù vù!
Ba người Trương Hằng ngầm hiểu, hình thành thế tam giác, bao vây lấy Từ Trường Phong vào giữa.
- Tu sĩ hạ giới, hy vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng! Chỉ cần đánh bại ta, các ngươi sẽ có được trọng bảo bậc nhất của tầng ngoài động phủ. Ta thậm chí có thể nói ra phương pháp tiến vào tầng trong!
Giọng điệu của Từ Trường Phong rất bình thản, như ký thác một hy vọng vào ba người Trương Hằng.
- Nghe ý tứ của Kiếm tiên này thì dường như rất hy vọng chúng ta có thể đánh bại hắn!
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên hiểu được.
- Vị Kiếm tiên đại nhân này, chỉ cần đánh bại ngươi thì chúng ta sẽ thu được phương pháp tiến vào tầng trong động phủ sao?!
Trương Hằng hơi kinh ngạc hỏi.
- Uhm, không sai! Chỉ cần đánh bại Từ mỗ là được. Hiện tại, về mặt tu vi thì ta chỉ là một vị Chân Tiên trung cấp mà thôi!
Từ Trường Phong cười nói.
- Chân Tiên trung cấp?
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại. Hắn hiểu được đây khẳng định là sự phân chia cấp bậc của Thượng giới!
Tu sĩ Đại Thừa Kỳ sau khi hoàn toàn chuyển hóa thành tiên linh thể thì sẽ phi thăng Thượng giới, trở thành Chân Tiên nhất cấp.
Nghe ý tứ của Từ Trường Phong này, hắn hoàn toàn xem Huyết Giao Long Vương kia là rác rưởi thì có thể thấy được thực lực của hắn khẳng định hơn xa Huyết Giao Long kia.
Nếu Huyết Giao Long là Chân Tiên hạ cấp thì thực lực hắn là Chân Tiên trung cấp càng mạnh mẽ hơn.
- Từ mỗ cũng phải nhắc nhở các ngươi một chút! Tuy rằng ta là Chân Tiên trung cấp nhưng thực lực lại vượt qua tu vi rất nhiều...
Khóe môi Từ Trường Phong hơi nâng lên.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, thân ảnh hắn dần trở nên mơ hồ trong không khí.
Rõ ràng ở ngay trong vòng di chuyển của ba người nhưng thân ảnh hắn lại khiến người ta có cảm giác mông lung không rõ.
Xoát!
Một khắc này, Từ Trường Phong từ một chia làm ba.
Vù Vù vù!
Ba Từ Trường Phong có khí tức và hình thái giống y như nhau xuất hiện ở trong đại điện thần bí này.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn về phía ba Từ Trường Phong, phát hiện mỗi người đều có tu vi Chân Tiên hạ cấp, khí tức vẫn mạnh hơn Huyết Giao Long Vương một bậc.
Ba Chân Tiên!
Nói cách khác, mỗi người Trương Hằng sẽ phải một mình giao đấu với một Chân Tiên thượng giới.
- Đến đây đi, hãy đánh bại ta!
Ba Từ Trường Phong cười dài một tiếng, phất tay liền bắn ra từng đạo kiếm quang như gió nhẹ.
Hai mắt Trương Hằng ngưng trọng. toàn thân lưu chuyển hào quang màu vàng nhạt. Hắn nâng quyền đầu lên, mạnh mẽ đối kháng lại một đạo kiếm quang này.
Ầm!
Một cỗ lực lượng cường đại tới khó tin đẩy lui Trương Hằng ra sau mấy bước, nắm tay cũng đau đớn, suýt nữa đã bị thương.
Hưu hưu hưu—
Từ Trường Phong lửng thửng di chuyển trước mặt Trương Hằng, một tay chắp sau lưng, một tay nhẹ nhàng hoa lên trong hư không.
Từng đạo kiếm quang màu xanh nhạt ở giữa hư không hợp thành một tự thể huyền diệu, mãnh mẽ hữu lực, ngạo khí lăng vân!
Đây là cảnh giới bậc nào?!
Trương Hằng biến sắc, khoảnh khắc đã bị Từ Trường Phong nhẹ nhàng áp chế!
Đối phương với ý cảnh xuất thủ thành chương, kiếm pháp dung nhập với thư pháp, tiến thối tự nhiên khiến cho Trương Hằng vô cùng khó đối phó.
Tình cảnh của Huyền Long Đại Vương cũng không khác gì Trương Hằng nhiều. Nhưng hai người là nhân vật bậc nhất ở nhất giới này, cũng chưa chân chính dùng tới đại thần thông.
So sánh với hai người Trương Hằng, Nghê Thường tán tiên lại vượt ra khỏi dự đoán của người khác.
Nghê Thường tán tiên như một đoàn mây mù, di chuyển tại chỗ, bàn tay nhỏ và dài nhẹ nhàng điểm vào không khí. Từng đạo hào quang màu sắc rực rỡ lóe lên.
Mơ hồ, phía trước thân thể nàng bày ra một tiên cảnh nhân gian với thanh sơn lục thủy, tiểu kiều, lưu thủy!
Dưới chiếc khăn che mặt bán trong suốt kia, Trương Hằng thậm chí còn cảm nhận được ý cười của nàng ta.
Mà Từ Trường Phong đối diện nàng. vì không chiếm được chút tiện nghi nào mà trong mắt hiện ra dị sắc, cũng nhìn Nghê Thường tán tiên với con mắt khác trước.
Cứ như vậy, sáu đạo thân ảnh chớp động liên tục trong sơn động bí mật này, kèm theo đó là tiếng giao kích không ngớt.
Nếu nhường những nhân vật cấm kỵ khác nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ kinh hãi vô cùng.
Chiến đấu cấp Chân Tiên này thoạt nhìn lại giống như cuộc chiến giữa những tu sĩ bậc thấp vậy!
Ngay cả vài tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chiến đấu với nhau, chỉ sợ sơn động nho nhỏ này cũng không thể dung nạp được, thậm chí sẽ phải sụp đổ trong khoảnh khắc.
Nhưng mà lúc này, mặc kệ sức chiến đấu của sáu người cường đại như thế nào, vách núi bốn phía, mặt đất đều không hao tổn chút nào.
Trên thực tế, không gian nơi này hơn xa không gian hạ giới, lực trói buộc rất mạnh. Chỉ có nhân vật cấp Chân Tiên mới có thể miễn cưỡng phi hành. Lực lượng công kích các loại đều bị trói buộc cực lớn.
- Huyền Long Đại Vương, người này chính là Lão tổ cường đại nhất của tần ngoài động phủ, sao ngươi không gọi thêm vài người nữa?!
Trương Hằng dần dần thích ứng với loại giao chiến này, nhàn hạ hơn nhiều, truyền âm hỏi Huyền Long Đại Vương.
- Dù gọi thêm vài người tới đây thì lực trợ giúp cũng không mạnh. Ngươi không thấy tên Phá Thiên Kiếm Thánh sao?! Cường giả cấm kỵ bình thường rất khó thích ứng với loại chiến đấu này! Lại nói, sau khi đánh bại Từ Trường Phong, ba người chúng ta có thể độc hưởng trọng bảo và bí mật tầng trong động phủ. Sao lại không làm chứ?!
Huyền Long Đại Vương cũng rất sảng khoái nói.
-Hừ!
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, không nói gì thêm nữa mà tiếp tục đấu đá với Từ Trường Phong.
Theo thời gian trôi qua, Trương Hằng hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh chiến đấu đáng sợ nơi này.
Đồng thời, hắn còn phát hiện ra thực lực của mình cũng gia tăng một ít.
- Ta cần phải bắt đầu phản công!
Trên người Trương Hằng tản mát ra một cỗ khí tức lăng lệ, Phá Không Kiếm Vù một tiếng, xuất hiện trong tay hắn.
Hưu
Trên Phá Không Kiếm xuất hiện những sợ tơ màu vàng nhạt lăng lệ, công kích vô cùng đáng sợ, hoàn toàn đánh khai những công kích của Từ Trường Phong.
- Ha ha ha, kiếm của ngươi không tồi!
Thân hình Từ Trường Phong hơi lui lại, kiếm ý vô thượng trống rỗng ngưng tụ một thanh kiếm thực thể màu xanh nhạt.
Trương Hằng cũng bất chấp tất cả, Phá Không Kiếm trong tay với thanh thế lăng lệ như bão táp chém về phía Từ Trường Phong. Tầng tầng sợ tơ màu vàng nhạt như xúc tu tử vong, dù Từ Trường Phong là cấp Chân Tiên cũng không dám coi thường.
Đinh đinh đinh!
Phá Không Kiếm giao kích cùng một chỗ với thanh lợi Kiếm màu xanh nhạt do Từ Trường Phong ngưng tụ thành.
- Cảnh giới của Từ Trường Phong thật sự đáng sợ! Phá Không Kiếm của ta mà không thể phá vỡ được thanh kiếm do hắn dùng kiếm khí ngưng tụ thành!
Trương Hằng càng đánh càng cảm thấy kinh hãi.
Đối với việc khống chế Kiếm, đối phương đã đạt tới cảnh giới mà mình không thể với tới. Bất cứ tình huống gì đều có thể vận chuyển như ý, dễ dàng hóa giải công kích cường đại của mình.
Khanh!
Lại thêm một lần đối kháng, Trương Hằng đã phát huy lực lượng cơ thể đến cực hạn.
Từ Trường Phong nhẹ nhàng đẩy ra, vô cùng thoải mái.
Hô!
Trương Hằng hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên quang mang màu vàng nhạt, giằng co với Từ Trường Phong.
- Chí cường đệ nhất kiếm!
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đột nhiên nâng lên, sau đó hạ xuống nhanh như tia chớp.
Trong chốc lát, thời gian bốn phía dường như đọng lại.
Lực lượng chấn áp vô cùng vô tận như núi lửa bùng nổ dâng trào trong kiếm ý chí cường, lực lượng mạnh tới khó tin.
Xuy xuy—
Một đạo quang hồ màu vàng nhạt xé không mà ra, bổ trúng cuống họng Từ Trường Phong.
- Đây... Đây là?
Thân thể Từ Trường Phong đứng yên bất động tại chỗ, bị một Kiếm chí cường này cách không đánh trúng.
Phốc!
Thân thể hắn vỡ nát, không khí khắp nơi tràn ra một cỗ huyết tinh nhàn nhạt.
Ngay sau đó, thân thể vỡ nát của hắn hóa thành một đoàn ánh sáng màu xanh.
Bá bá bá!
Hai Từ Trường Phong khác động thời né tránh, hóa thành một đạo thân ảnh mơ hồ không rõ, lóe lên giữa không trung.
Ông!
Thanh quang mãnh liệt, hư ảnh hợp nhất, ngưng kết ra một Từ Trường Phong chân chính.
- Không tồi, không tồi...
Khóe miệng Từ Trường Phong còn mang theo một tia vết máu, ánh mắt nhìn xẹt qua ba người trước mặt, nhìn thoáng qua Trương Hằng một cái, bộ dáng dường như rất vui mừng.
- Phần làm nóng người đã kết thúc! Cho các ngươi kiến thức một chút thực lực chân chính của Kiếm tiên này!
vết máu trên khóe miệng Từ Trường Phong chảy xuống, hiện ra một ít ánh sáng màu vàng nhàn nhạt!
Chấm dứt phần làm nóng người!
Trong lòng Trương Hằng chấn động nhưng bỗng dưng dâng lên một cỗ chiến ý vô tận!
Đối mặt với đối thủ như vậy, hắn thật muốn ba đại phân thân và bản tôn dung hợp, quyết chiến một đấu một!
- Nhưng...
Trương Hằng thu liễm cỗ chiến ý cuồng bạo tới cực điểm này!
Hắn hiểu được, trong Huyết Sát Chủ Động Phủ, mỗi người phải giữ lại cho mình con bài chưa lật cường đại nhất.
Từ Trường Phong cảm nhận được biến hóa mờ mịt của khí tức Trương Hằng, trên mặt cũng lộ ra chút suy tư.
Bỗng nhiên, toàn bộ thân thể hắn hiện ra vẻ sáng bóng trong suốt màu xanh, giống như thần nhân. Uy áp cường đại hơn lúc trước mấy lần cũng buông xuống.
Ầm!
Giờ khắc này, cả người hắn như một thanh Kiếm phá vân khai thiên!
Khí thế cường đại trực tiếp đẩy lui ba người Trương Hằng ra xa mấy trượng.
Chi chi chi
Vô số thanh mang cấp tốc xoay tròn, liên tục di động trên thân thể hắn.
Rắc!
Mặt đất hơi nẻ ra, xuất hiện từng đạo vết Kiếm thật nhỏ, sâu tới nửa tấc.
Dưới không gian trói buộc như vậy, Kiếm khí lăng lệ trên người hắn dật tán ra không ngờ cứa được cả nền đất cứng rắn nơi này.
Mặc dù để Trương Hằng dùng toàn bộ lực lượng cơ thể đánh xuống một quyền cũng không thể tạo thành lực phá hoại mạnh như thế này.
Đây là Kiếm tiên!
Lực công kích cường đại thay cho mọi ngôn từ!
- Tiếp của ta một kiếm!
Thân thể trong suốt màu xanh của Từ Trường Phong đằng không bay lên, nở rộ ra hào quang chói mắt, mãnh liệt như mặt trời chói chang.
Hưu!
Hưu hưu!
Hưu hưu hưu!
ức vạn đạo Kiếm khí rực rỡ từ mặt trời màu xanh chói chang nở rộ, bao phủ toàn bộ động phủ.