Tiên Quốc Đại Đế

Chương 249: Ngọc Đế Kiếm dị biến

- Tà khí thật nặng!

 

Thiên nữ kinh ngạc nói.

 

Vừa nói, Thiên nữ lần nữa lấy ra một hộp ngọc màu tím, hộp ngọc phát ra lưu quang nhàn nhạt hướng hoa hồng màu đen trùm lên.

 

- Xì..!

 

Hộp ngọc cũng bị ăn mòn trong nháy mắt.

 

- Làm sao có thể, Tử Ngọc Hạp là cửu phẩm pháp bảo a! So với tiên khí cũng chỉ có chỉ kém một chút mà thôi!

 

Thiên nữ kinh ngạc nói.

 

- Ông!

 

Ngọc Đế Kiếm phía sau lưng Diêm Xuyên mãnh liệt rung động, giống như là đang rất hưng phấn vậy.

 

Diêm Xuyên cau mày lấy Ngọc Đế Kiếm ra.

 

- Ta tới thử một chút!

 

Diêm Xuyên tiến lên phía trước nói.

 

- Ngươi?

 

Thiên nữ lộ ra vẻ mặt có chút không tin. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

 

Diêm Xuyên đi đến, hơn nữa là bước theo tâm tư của Ngọc Đế Kiếm.

 

Ngọc Đế Kiếm đang hưng phấn? Loại hưng phấn này Diêm Xuyên đã từng gặp qua rồi, trước kia, thời điểm giết người hút máu, đã từng hưng phấn như vậy, bất quá cũng không có mãnh liệt như hiện tại a, chẳng lẽ những thứ tà khí này, Ngọc Đế Kiếm cũng có thể hấp thu?

 

Chỉ mang tính chất dò xét, hắn đem Ngọc Đế Kiếm cắm vào một bên ao nhỏ.

 

- Ục ục ục!

 

Ngọc Đế Kiếm đột nhiên phát ra thanh âm như đang uống nước.

 

- Rầm ù ù!

 

Đại lượng tà khí đột nhiên hướng về phía Ngọc Đế Kiếm hội tụ mà đến.

 

Tà khí càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, trong nháy mắt, xung quanh Ngọc Đế Kiếm đã đen nhánh một mảnh.

 

- Ồ?

 

Thiên nữ kinh ngạc nói.

 

Diêm Xuyên lại càng kinh ngạc, Ngọc Đế Kiếm vốn đã đủ tà rồi, chẳng lẽ còn ngại không đủ?

 

- Ục ục ục!

 

Nước trong ao nhỏ, đang sôi trào không dứt, cuồn cuộn chảy về phía bên bờ, trào về phía Ngọc Đế Kiếm.

 

Ngọc Đế Kiếm nhất thời trở nên đen nhánh vô cùng. Toàn thân phiếm một màu đen nhánh.

 

- Kiếm của người là kiếm gì?

 

Thiên nữ kinh ngạc nói.

 

Không chỉ là Thiên nữ, Mạnh Dung Dung cũng kinh ngạc nhìn chuôi Ngọc Đế Kiếm kia của Diêm Xuyên.

 

- Ngọc Đế!

 

Diêm Xuyên cau mày nói.

 

Ngọc Đế Kiếm không cần mình thúc dục, một mình mãnh liệt hút lấy, giống như đây là đại thuốc bổ khó được vậy.

 

- Ục ục ục, ục ục ục!

 

Trong ao nhỏ, Hắc thủy càng ngày càng hội tụ đến bên cạnh Ngọc Đế Kiếm.

 

Sau một nén nhang, ao hắc thủy đã khô cạn, toàn bộ hắc thủy bị Ngọc Đế Kiếm hấp thu.

 

Xung quanh Ngọc Đế Kiếm hắc khí vờn quanh, làm cho không người nào có thể nhích tới gần, nhưng mà vẫn còn chưa kết thúc, hắc khí hợp với Hoa hồng đen giữa không trung, giống như là đang rút ra tà khí trong Hoa hồng đen vậy.

 

- Ông ù ù!

 

Hoa hồng đen phát ra từng tiếng nổ vang, giống như là đang ngăn trở hắc khí tiết ra, mà lúc này, Lưu Ly bảo tháp đột nhiên phát ra quang mang bảy màu chói mắt, hung hăng trấn áp Hoa hồng đen.

 

Trong lúc nhất thời, Hoa hồng đen bị bảo tháp áp chế, đau khổ giãy dụa, bên kia, Ngọc Đế Kiếm đang mãnh liệt hấp thu tà khí đại bổ.

 

- Rầm ù ù!

 

Tà khí trong Hoa hồng đen cuồn cuộn chảy về phía Ngọc Đế Kiếm.

 

Chung quanh Ngọc Đế Kiếm từ từ tản mát ra kiếm khí màu đen nhàn nhạt.

 

- Kiếm của ngươi, có Kiếm Linh?

 

Thiên nữ kinh ngạc nói.

 

- Còn chưa bồi dưỡng hoàn toàn, chẳng qua là hình thức ban đầu, hẳn là một loại bản năng!

 

Diêm Xuyên lắc đầu.

 

Diêm Xuyên cũng kinh ngạc nhìn về phía Ngọc Đế Kiếm, Diêm Xuyên có thể khẳng định, Kiếm Linh Ngọc Đế Kiếm đang nhanh chóng tăng lên, đang không ngừng mà ngưng tụ.

 

- Rầm ù ù!

 

Hắc khí cuồn cuộn mà đến, Hoa hồng đen phát ra từng đợt rung động. Giống như là có chút chịu không nổi, mà Lưu Ly bảo tháp đang trấn áp nó lại phát ra quang mang càng cường liệt, hung hăng trấn áp Hoa hồng đen.

 

Dần dần, một mảnh cánh hoa trên Hoa hồng đen đột nhiên rơi xuống xuống. Giống như là Hoa hồng đen đang khô héo. Cánh hoa rơi xuống, ngay tại giữa không trung đã hóa thành một cổ hắc khí, cũng bị Ngọc Đế Kiếm hấp thu.

 

- Kiếm của ngươi, rút lấy tà khí của Hoa hồng đen, rút lấy tinh hoa của nó?

 

- Hình như là vậy!

 

Diêm Xuyên ngưng trọng gật đầu.

 

- Ông!

 

Ngọc Đế Kiếm đang mãnh liệt rung động. Hơn nữa còn phát ra một thanh âm vui mừng.

 

- Kiếm Linh? Thật đã hoàn thiện Kiếm Linh rồi?

 

Diêm Xuyên kinh ngạc nói.

 

Trong mắt Diêm Xuyên hiện lên vẻ mong đợi cùng một tia lo lắng.

 

Mong đợi chính là Kiếm Linh lập tức sẽ hình thành, phải biết rằng kiếp trước phải dùng mấy ngàn năm mới dưỡng thành Kiếm Linh, kiếp này, lại chỉ mấy năm là thành rồi? Lo lắng là Kiếm Linh không phải là mình dưỡng thành, nhất định phải mau chóng khuất phục nó mới được, nếu không Ngọc Đế Kiếm sẽ không tiếp tục nhận thức hắn làm chủ nhân nữa.

 

- Hô!

 

Hoa hồng đen đang không ngừng héo tàn, Ngọc Đế Kiếm vẫn mãnh liệt hấp thu tà khí.

 

- Thiết ngọc chi tinh? Nhưng mà tại sao lại có thể dung nạp tà khí?

 

Thiên nữ không hiểu nói.

 

- Kiếm của ta, đã sớm phải không Thiết ngọc chi tinh thuần túy rồi, sau khi lây dính tà khí Vạn Diệu Yêu Liên đã xảy ra dị biến! Xem ra Hoa hồng đen này cùng Vạn Diệu Yêu Liên có thể là có quan hệ đồng nguyên.

 

Diêm Xuyên cau mày nói.

 

- Hô! Hô! Hô!

 

Từng phiến cánh hoa héo tàn, Hoa hồng đen càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ. Dần dần, hoàn toàn biến mất, bị Ngọc Đế Kiếm hấp thu hoàn toàn.

 

- Rầm!

 

Lưu Ly bảo tháp ầm ầm nhập vào đại địa.

 

Thiên nữ lấy tay chụp vào bảo tháp.

 

- Ông!

 

Bảo tháp phát ra quang mang chói mắt giống như là đang bài xích Thiên nữ.

 

- Lên cho ta!

 

Thiên nữ quát lên.

 

- Rầm ù ù!

 

Bảo tháp bị Thiên nữ nâng lên, mà đại địa bốn phía, quỷ dị chấn động lên. Xung quanh núi đá sụp đổ. Giống như là xảy ra động đất mãnh liệt.

 

- Diêm công tử, Mạnh cô nương, sau này còn gặp lại!

 

Thiên nữ nâng lên bảo tháp lao lên trời mà lên, hướng nơi xa bay đi.

 

Bảo tháp phát ra quang mang chói mắt. Như một mặt trời bảy màu, trong nháy mắt xuyên qua vô số chướng khí.

 

———–

 

Quang Minh Giới.

 

Khu vực Hạo nhiên chính khí.

 

Đám người Lưu Tử Lộ tiến vào chỗ sâu, dần dần, mọi người thấy được một lượng lớn cung điện. Mọi người hưng phấn nhanh chóng chạy tới, trực tiếp tiến vào trong một gian đại điện.

 

- Rất nhiều sách!

 

Một đại nho cả kinh kêu lên.

 

Chúng đại nho rối rít lấy ra nhiều sách khác nhau mà xem qua.

 

- Đây là bộ sách ở ba vạn năm trước? Ba vạn năm trước a!

 

Một đại nho hưng phấn nói.

 

- Hạo nhiên chính khí thật nồng nặc!

 

- Ở chỗ này tĩnh tu, có bộ văn chương này, tu hành của ta tất sẽ nhanh gấp mười lần a!

 

.........

 

......

 

...

 

Chúng đại nho hưng phấn mà nhìn.

 

Mà ở chỗ sâu trong quần thể cung điện, một có đại điện treo tấm bảng có chữ Quang Minh Điện, đột nhiên đại môn bị mở ra.

 

Một lão giả gầy gò đạp bước mà ra, lão giả với một thân bạch y, mi tâm có một ấn ký hình thoi, sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt giống như là một cái đầm nước sâu.

 

Lão giả phất tay liếc về cung điện mà đám người Lưu Tử Lộ đang đứng, trong nháy mắt, ánh mắt đã chuyển về chướng khí khu vực phía xa.

 

- Chướng khí đang giảm bớt? Yêu hoa hồng bị thu? Người nào?

 

Lão giả trong mắt đột nhiên ngưng tụ.

 

Đột nhiên, nơi xa một đạo quang thải vọt lên trời, quang thải chói mắt chí cực, nơi đi nó qua, chướng khí rối rít bị tinh lọc, một nữ tử đang nâng bảo tháp nhanh chóng phi hành.

back top