Đương nhiên, phong ấn cõi âm của thế giới này biến mất, những thây ma này chỉ có thể vào vào cõi âm của Tiên giới.
Một đám quân đội Đại Trăn đang dùng bí pháp điều khiển thây ma.
Đám người Tửu Kiếm Sinh đứng ở phía sau Dịch Phong.
- Đại nhân, vì sao phải tịnh hóa tất cả? Thây ma lợi hại như vậy, có thể giữ lại sau đó tiếp tục công thành đoạt đất!
Tửu Kiếm Sinh tò mò hỏi.
Dịch Phong lắc đầu nói:
- Hoàng thượng nói, đây là Nguyên độc cấp thấp nhất, chỉ có thể duy trì ba tháng. Nói cách khác, sau ba tháng những thây ma này sẽ chết đi! Căn bản không có cách nào sử dụng lại lần nữa! Bằng không, thiên hạ này còn có ai thắng được thây ma?
- Ồ!
Tửu Kiếm Sinh gật đầu một cái.
- Hiện giờ đã gần ba tháng. Những thây ma này chẳng mấy chốc sẽ hoàn toàn tử vong. Có thể trong 3 tháng, tiêu diệt hai trung vị tông môn. Chúng ta cũng coi như đã công đức viên mãn!
Dịch Phong thoả mãn nói.
- Vậy tiếp theo chúng ta làm gì? Phải tới hội tụ với quân đoàn sao?
- Không cần. Sư đoàn chúng ta trở về triều. Quân đoàn số hai đã hoàn thành nhiệm vụ viên mãn! Về triều, chờ đợi Đại Trăn thăng cấp đế triều!
Dịch Phong trịnh trọng nói.
- Vâng!
Cùng một lúc, Thượng Đế Kiếm tịnh hóa vô số thây ma.
Thượng Đế Kiếm cướp đoạt sức sống, đang thông qua một loại liên hệ cực kỳ huyền diệu, nhanh chóng truyền tới trong cơ thể Diêm Xuyên tại Yến Kinh.
Mệnh cách lực của Diêm Xuyên đang được nhanh chóng tăng lên.
Diêm Xuyên có thể khẳng định, hắn vừa thăng cấp trung Hư Cảnh nhất trọng, lại sắp lên tiếp!
...
Thiên Tinh Tông!
Coong!
Tiếng chuông vang vọng khắp nơi! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Tay Kim Đại Vũ tay cầm cánh cửa Thiên Giới, quan sát đám tu giả.
Khi đệ tử Phong Dương Tông chạy tới, chuẩn bị hiệp trợ Kim Đại Vũ, biển mây công đức Thiên Tinh Tông đã ầm ầm bị nghiền nát. Công đức cuồn cuộn chảy về phía hoàng triều Đại Trăn.
Đệ tử Thiên Tinh Tông chạy trốn toán loạn. Một đám cao thủ đều bị Kim Đại Vũ đánh trọng thương!
Hỗn độn vừa vang, uy lực khổng lồ. Giờ phút này vô số ngọn núi cũng hóa thành bột mịn.
- Đại nhân, Phong Dương Tông ta đã chính thức xưng thần với Đại Trăn. Đồng thời sư huynh của ta đã đi tới Yến Kinh, bái phục hoàng thượng!
Một Phong đệ tử Dương Tông lập tức nói.
- Được!
Kim Đại Vũ gật đầu một cái, lại nhìn về phía đệ tử Thiên Tinh Tông.
- Mọi người nghe đây, Thiên Tinh Tông đã sụp đổ. Trên đời này không còn Thiên Tinh Tông. Giờ phút này, bản đại nhân lại cho bọn ngươi một cơ hội. Vào Đại Trăn ta, ta sẽ thỉnh hoàng thượng để bọn ngươi ở lại quân đoàn thứ ba của ta!
Kim Đại Vũ quát lên.
Một đám cao thủ Thiên Tinh Tông cảm thấy vô cùng cay đắng.
Lúc này Kinh Chiếu mới vừa phi thăng được bao lâu? Trong chớp mắt Thiên Tinh Tông đã bị tiêu diệt?
- Chúng ta nguyện vào Đại Trăn!
- Ta nguyện vào!
- Ta cũng nguyện vào!
Kim Đại Vũ lại thu phục một đám cường giả.
- Đại nhân, chúng ta làm gì bây giờ?
Một đệ tử Phong Dương Tông hỏi.
- Hội hợp với quân đoàn số một Đại Trăn, nhổ tận gốc một tông môn cuối cùng!
Kim Đại Vũ quát lên.
- Vâng!
...
Năm tháng sau tại Thiên Nhai tông!
Thiên Nhai tông, phía bắc Đại Trăn, quân đoàn số một chinh phạt một trong hai đại tông môn. Phía bắc dựa vào Thánh Địa Đại Chiêu. Phía đông là biển rộng. Phía tây chính là Phong Dương Tông! Phía nam cách một trung vị tông môn chính là hoàng triều Đại Trăn!
Tông chủ Thiên Nhai tông, Hồng Nham!
Ngày xưa thời điểm Đại Trăn giết chết Đại Vũ Thiên Tông, vì đối phó với Kim Đại Vũ, mời tới năm đại tông môn chủ hỗ trợ. Tuy rằng cuối cùng bị năm đại tông môn chủ gõ một bút, nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý. Hồng Nham Thiên Nhai tông, chính là một trong năm cường giả lúc trước đã bao vây tấn công Kim Đại Vũ.
Thiên Nhai tông, Thiên Nhai điện!
Một đám cao tầng Thiên Nhai Tông hội tụ.
Sắc mặt Hồng Nham cực kỳ phức tạp. Trước mặt là một đám cường giả Thiên Nhai tông. Trong đó có bốn cường giả trung Hư Cảnh, còn lại là gần trăm cường giả hạ Hư Cảnh.
Đại điện yên tĩnh một mảnh.
Hồng Nham nắm chặt nắm tay, nhíu mày thành chữ xuyên.
- Tông chủ, hoàng triều Đại Trăn quá độc ác. Lần này bọn họ xuất binh quá khủng khiếp.
Một trung Hư Cảnh sắc mặt khó coi đến cực điểm.
- Đúng vậy, Tông chủ. Tông môn phía nam chúng ta, chính là Đông Lâm Tông đã bị quân đoàn trưởng quân đoàn số một Đại Trăn công phá. Hoắc Quang? Hắn căn bản chỉ là nhân vật nhỏ không thể tưởng tượng được. Không ngờ tốc độ trưởng thành của hắn quá nhanh. Hắn còn có Ngọc Đế Kiếm của Diêm Xuyên. Ngọc Đế Kiếm Trận vừa ra, bao nhiêu cường giả chết dưới Ngọc Đế Kiếm. Đông Lâm Tôn do quá khinh thường, đã hoàn toàn sụp đổ!
Lại một trung Hư Cảnh hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy, ban đầu Tông chủ Đông Lâm Tông không xem Hoắc Quang ra gì. Hắn không triệu tập cường giả các thành trì lớn, cũng không mở ra đại trận thủ sơn. Kết quả,... đệ tử của Đông Lâm Tông đệ tử thương hơn nửa, Còn có rất nhiều người chạy trốn khắp nơi. Đông Lâm Tông từ đây không còn tồn tại nữa!
- Đương nhiên, quân đoàn số một của Hoắc Quang cũng bị tử thương nặng nề. Tuy nhiên, Hoắc Quang vẫn chưa thỏa mãn. Hắn đang dẫn theo đại quân, tiến về phía tông ta!
Sắc mặt Hồng Nham khó coi đến cực điểm. Hắn lắc đầu cười khổ một hồi nói:
- Các vị, các vị còn không biết...
- Sao?
- Quân đoàn số hai của hoàng triều Đại Trăn đã tiêu diệt Thanh Vân Tông, Tử Vân Tông. Quân đoàn thứ ba tiêu diệt Phong Dương Tông, Thiên Tinh Tông. Đồng thời, quân đoàn thứ ba rất có khả năng từ phía tây áp sát!
Hồng Nham cười khổ nói.
- Cái gì?
Sắc mặt mọi người biến đổi.
Bốn tông môn này đều là trung vị tông môn. Tất cả đã bị tiêu diệt sao?
Đại điện nhất thời trở nên ầm ĩ, những tiếng tranh cãi không ngớt vang lên.
Sợ hãi, hoảng loạn, kinh hoàng. Đại Trăn cường đại thật sự vượt quá sự nhận thứcc của mọi người.
Tứ đại trung vị tông môn. Đó là trung vị! Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, bọn họ đã bị tiêu diệt hoàn toàn?
- Cho dù Kinh Chiếu phi thăng, Đông Thần Châu còn có Thánh Địa Đại Chiêu tồn tại. Hoàng triều Đại Trăn làm vậy không phải quá cuồng vọng sao? Bọn họ không sợ Thánh Địa Đại Chiêu nghiền ép sao?
Một tu giả trầm giọng nói.
Hồng Nham thoáng cười khổ một hồi nói:
Các vị có biết phía bắc chúng ta có đại kỳ quân đoàn thứ tư của Đại Trăn hay không?
- Sao?
Trong đại điện đột nhiên yên tĩnh.
- Căn cứ vào tin tức ta nhận được, quân đoàn trưởng thứ tư là Mạnh Văn Nhược. Mạnh Văn Nhược đã ở tại Đại Chiêu một thời gian rất dài. Hắn biết rõ Đại Chiêu như lòng bàn tay. Mạnh Văn Nhược mưu tính thành trì của Thánh Địa Đại Chiêu. Thêm vào ngày xưa Mặc Vũ Hề đã sắp xếp tiện lợi, hiện tại ước chừng một phần ba thành trì Thánh Địa Đại Chiêu đã bị Mạnh Văn Nhược cướp đoạt! Giờ phút này, hẳn đã kết thúc. Không, thậm chí có khả năng, quân đoàn thứ tư cũng tiến về phía Thiên Nhai tông ta!
Hồng Nham khổ sở nói.
Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Một phần ba ranh giới của Thánh Địa Đại Chiêu? Một phần ba? Đây là khái niệm gì?
- Đông Thần Châu đại biến!
Lại một cường giả trung Hư Cảnh khổ sở nói.
- Diêm Xuyên? Ai có thể nghĩ đến, Diêm Xuyên lại cường đại như vậy. Ai có thể ngờ được Đại Trăn lại cường hãn như vậy! Lúc trước sớm biết, ta đã không đi giúp hắn tiêu diệt Đại Vũ Thiên Tông!
Hồng Nham khổ sở nói.