Tiên Quốc Đại Đế

Chương 452: Không chiến đã hàng!

 

Trong đại điện, trong lòng một đám cường giả nặng trình trịch.

 

- Tông chủ, chúng ta có thể nghị hòa cùng hoàng triều Đại Trăn hay không?

 

Một tu giả hỏi.

 

Hồng Nham cười nói:

 

- Thiên Nhai tông ta, phía đông là biển rộng, ba mặt khác bị Đại Trăn vây quanh. Hơn nữa quân tiên phong Đại Trăn đang thịnh. Ngươi cảm thấy, lúc này bọn họ sẽ nghị hòa với chúng ta sao?

 

Trong đại điện lại trầm mặc.

 

- Báo!

 

Ngoài điện đột nhiên truyền đến một tiếng thông báo.

 

Một tu giả nhanh chóng xông vào đại điện.

 

- Tông chủ, quân đội Đại Trăn đã đến phía dưới tông! T tại

 

u giả kia bẩm báo nói.

 

Mọi người trong đại điện nhất thời nhíu mày.

 

- Mau mở đại trận thủ sơn ra!

 

Một đám tu giả lo lắng kêu lên.

 

Hồng Nham dẫn theo một đám cường giả, chậm rãi bước ra khỏi Thiên Nhai Điện.

 

Đứng ở trên quảng trường Thiên Nhai điện, có thể nhìn thấy quân đội phía nam. Quân đội này vẫn đang trên đường tới nhưng Hoắc Quang dẫn đầu đã trước.

 

- Hoàng triều Đại Trăn, quân đoàn trưởng quân đoàn số một Hoắc Quang, ra mắt Hồng Tông chủ!

 

Hoắc Quang cưỡi một con mãnh hổ kêu lên.

 

- Coong!

 

Phía tây đột nhiên vang lên một tiếng chuông.

 

Kim Đại Vũ dẫn theo các cường giả từ hai trung vị tông môn thu phục được đến phía dưới Thiên Nhai tông.

 

- Hoàng triều Đại Trăn, quân đoàn trưởng thứ ba, Kim Đại Vũ, ra mắt Hồng Tông chủ. Hồng Tông chủ ngày xưa cùng bốn tên trung Hư Cảnh bao vây tấn công khiến tại hạ bị thương. Tại hạ vẫn chưa quên. Hồng Tông chủ, lâu rồi không gặp, tông chủ có có khoẻ hay không?

 

Kim Đại Vũ cười lạnh nói.

 

Phía bắc Thiên Nhai tông bỗng nhiên truyền đến một tiếng hổ gầm rung trời.

 

Mạnh Văn Nhược đạp trên đỉnh đầu một con mãnh hổ, đi theo phía sau một đám cường giả hổ tộc và một vài nho sinh.

 

- Quân đoàn trưởng thứ tư của Đại Trăn, Mạnh Văn Nhược, ra mắt Hồng Tông chủ!

 

Mạnh Văn Nhược cười nói.

 

Càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập tới.

 

Bốn phía Thiên Nhai tông, đại trận thủ sơn đều đã được mở ra. Dưới vòng bảo hộ lớn, giờ phút này vô số cường giả vẫn không hề có một chút cảm giác an toàn nào. Thậm chí, rất nhiều cường giả toàn thân đều toát mồ hôi lạnh.

 

- Tông chủ, ta đã thông báo xuống. Một trăm toà thành trì do tông ta khống chế sẽ lục tục đến đây. Sẽ có rất nhiều tu giả viện trợ chúng ta!

 

Một đệ tử Thiên Nhai tông nhỏ giọng nói.

 

Một trăm toà thành trì, rất nhiều tu giả đến đây?

 

Hồng Nham lộ ra một nụ cười khổ.

 

Nhẹ nhàng lắc đầu một cái, Hồng Nham hít sâu một hơi nói.

 

- Hoắc đại nhân, Kim đại nhân, Mạnh đại nhân, không biết ba vị đến đây vì chuyện gì?

 

Hồng Nham kêu lên.

 

Hoắc Quang lấy ra một thánh chỉ.

 

- Phụng lệnh của Ngô hoàng, đặc biệt tới để truyền chỉ, chiêu an Thiên Nhai tông! Thiên Nhai tông, Hồng Nham tiếp chỉ!

 

Hoắc Quang nâng thánh chỉ quát lên.

 

Tiếp chỉ? Một khi tiếp chỉ, biểu thị Thiên Nhai tông nguyện ý thần phục hoàng triều Đại Trăn. Vô số đệ tử Thiên Nhai tông đều phẫn nộ.

 

Nhưng nếu không tiếp chỉ, chính là chính thức tuyên chiến!

 

Ở chỗ này, mặc dù Hồng Nham là trung Hư Cảnh, nhưng chỉ cần điều động lực lượng của công đức biển mây, thực lực Hồng Nham có thể kéo lên đến thượng Hư Cảnh trong thời gian ngắn, cũng giống như Diêm Xuyên điều động Kim Long Khí Vận vậy.

 

Thượng Hư Cảnh?

 

Hồng Nham nhìn Kim Đại Vũ, trong mắt loé ra một tia cay đắng.

 

Nếu không biết chiến tích của hoàng triều Đại Trăn, vậy cũng không nói làm gì. Nhưng hiện tại hết lần này tới lần khác biết, hoàng triều Đại Trăn xuất binh, đã diệt năm trung vị tông môn.

 

Hiện tại, tất cả các cánh quan đã hội tụ đến, ép về phía Thiên Nhai tông.

 

Giờ phút này, bọn họ có thể phản kháng sao?

 

Ngay chỉ phía sau Kim Đại Vũ đã có năm, sáu trung Hư Cảnh mình có quen biết. Kim Đại Vũ còn là thượng Hư Cảnh. Thực lực của Hoắc Quang cũng đạt được trung Hư Cảnh. Còn có Ngọc Đế Kiếm yêu tà kia?

 

Thiên Nhai tông, bốn bề đều là kẻ địch. Bọn họ căn bản đang đứng trên tuyệt lộ, không có cường thế cứu viện, có thể phản kháng sao?

 

- Tông chủ, liều mạng với bọn chúng!

 

- Tông chủ, đệ tử không sợ chết!

 

...

 

Một đám đệ tử không sợ Đại Trăn, còn có một bộ phận đệ tử lại lộ vẻ khiếp sợ. Hồng Nham thoáng cười khổ một hồi.

 

- Thiên Nhai tông, Hồng Nham, nguyện dẫn theo Thiên Nhai tông, thần phục hoàng triều Đại Trăn, tiếp nhận thánh chỉ của hoàng thượng!

 

Hồng Nham cao giọng quát lên.

 

Hoàng triều Đại Trăn, Yến Kinh, tại thư phòng!

 

Diêm Xuyên ngồi phía sau bàn. Đứng trước mặt hắn là Dịch Phong, Lưu Cương! Ngoài ra còn có Lưu Cẩn cung kính đứng bên cạnh.

 

Trong tay Diêm Xuyên cầm một bản tấu chương, tỉ mỉ xem.

 

- Hoàng thượng, tin tức từ Thánh Địa Đại Chiêu vừa được đưa tới. Kiếp trước của Yêu Thiên Thương, Quyết, một đao giết chết bốn thượng Hư Cảnh, là thiên hạ đệ nhất nhân ba vạn năm trước!

 

Lưu Cương nói.

 

- Quyết?

 

Sắc mặt Diêm Xuyên có chút ngưng trọng.

 

Thiên hạ đệ nhất nhân, cái tên gọi này đã đại biểu hàm nghĩa quá sâu khắc.

 

Thiên hạ đệ nhất nhân vừa rồi là Kinh Chiếu!

 

Thiên hạ đệ nhất nhân vạn năm trước, Đao Ma!

 

Thiên hạ đệ nhất nhân hai vạn năm trước, Độc Cô Bổ Thiên!

 

Thiên hạ đệ nhất nhân ba vạn năm trước, Quyết?

 

Thiên hạ đệ nhất nhân năm vạn năm trước, Đông Phương Bất Bại!

 

Mỗi một thiên hạ đệ nhất nhân không chỉ có đại biểu cho thực lực, còn đại biểu cho một thời đại lớn!

 

Kinh Chiếu mới vừa đi, Quyết đã trở lại?

 

- Dịch Phong!

 

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

 

- Thần có mặt!

 

- Do ngươi phụ trách, thu thập tất cả tin tức liên quan với Yêu Thiên Thương, Quyết!

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

 

- Vâng!

 

Dịch Phong lên tiếng trả lời.

 

- Hoàng thượng, Đông Hán gởi thư, lúc Mão Nhật Đạo Quân đối mặt với một đám thuộc hạ Khổng Ma Kha, cùng dung hợp với một đóa hoa sen màu đen, hóa thân một quái vật cường đại. Quái vật đầu có một cặp sừng, tà khí trùng thiên. Lúc đó thực lực Mão Nhật Đạo Quân càng trở nên mạnh mẽ dị thường. Hắn cũng không hề điều động công đức lực của Đại Chiêu, chỉ lấy sự tà ma của bản thân đối chiến. Hai phe lưỡng bại câu thương. Tất cả thủ hạ của Khổng Ma Kha đều bị trọng thương. Hơn nữa còn chết hai thượng Hư Cảnh, mười bốn trung Hư Cảnh!

 

Lưu Cương nói.

 

Nhìn tấu chương trong tay một chút, Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:

 

- Trên tấu chương có viết, trẫm thấy được. Mão Nhật Đạo Quân bị trọng thương. một đám cường giả Khổng Ma Kha cũng bị trọng thương. Còn chết hai người thượng Hư Cảnh. Khổng Ma Kha đến Đông Thần Châu, thật đúng là bất lợi!

 

- Hoàng thượng, Khổng Ma Kha đã rút khỏi Thánh Địa Đại Chiêu. Tuy rằng hắn bị trọng thương, nhưng hẳn sẽ nhanh chóng hồi phục. Thần lo lắng...

 

Sắc mặt Lưu Cương hơi trầm xuống nói.

 

- Không sao, trẫm ở tại Yến Kinh, không phải ai cũng có thể xông vào!

 

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống nói.

 

- Vâng!

 

Lưu Cương thầm hít sâu một hơi.

 

Ầm!

 

Đang lúc này, biển mây khí vận Đại Trăn lại có một trận rung chuyển. Khí vận vô tận đột nhiên tăng vọt, bay vút lên trời.

 

Tuy rằng đám người Diêm Xuyên không ra ngoài, nhưng vẫn cảm nhận được giờ phút này khí vận đột nhiên biến thành!

 

- Chúc mừng hoàng thượng, Thiên Nhai tông không chiến đã hàng!

 

Dịch Phong lập tức đoán được kết quả chúc mừng nói.

 

Nếu như chiến đấu, khí vận này sẽ chậm rãi tăng thêm. Nhưng bây giờ, khí vận lại đột nhiên tăng vọt. Điều này chứng tỏ Thiên Nhai tông bị diệt vong trong nháy mắt.

back top