Tiên Quốc Đại Đế

Chương 663: Thánh Thượng Có Chỉ, Độ Kiếp Thành Tiên (Hạ)

Quần thần hưng phấn kêu lên:

 

- Tuân lệnh!

 

Độ kiếp? Thành tiên? Kỳ thực mọi người sớm muốn độ kiếp nhưng thánh thượng chưa ra lệnh, mấy năm nay gần như linh thạch toàn thiên hạ đều cung ứng đến, Đại Trăn thiên triều phát hành trái quyển làm tiền tệ lưu thông, đợi đến Tiên giới sẽ bồi thường lại cho dân chúng.

 

Hiện tại độ kiếp, mọi người hiểu đó sẽ là tình cảnh cực kỳ đồ sộ, hùng vĩ.

 

Thánh thượng có chỉ, độ kiếp thành tiên!

 

 

Hàm Dương, quảng trường Triêu Thiên điện.

 

Diêm Xuyên nhìn hướng đám Cự Lộc thư viện Mạnh Lăng Thiên trước mặt mình.

 

Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:

 

- Mạnh tiên sinh, các vị, Đại Trăn thiên triều cho đến ngày nay nhờ các vị giúp ích rất nhiều, ta vô cùng cảm kích, các vị có muốn...?

 

Mạnh Lăng Thiên và mấy tiên nhân cười khổ nói:

 

- Chúng ta đều thấy Đại Trăn thiên triều cường thịnh, chim khôn chọn cành mà đậu, nếu không phải chúng ta trên có truyền thừa thì đương nhiên nguyện ý ở lại Đại Trăn thiên triều. Nhưng Diêm đế, chúng ta rốt cuộc là đệ tử của Cự Lộc thư viện, xin Diêm đế thành toàn!

 

Diêm Xuyên mỉm cười nói:

 

- Các vị chí tình chí nghĩa, sao ta sẽ ngăn cản các vị? Trận này qua đi thiên hạ mặc kệ các ngươi đi đâu, và cửa Đại Trăn thiên triều luôn mở rộng với các vị!

 

Quần tiên nhân nhìn Diêm Xuyên, cung kính hành lễ nói:

 

- Đa tạ Diêm đế!

 

Diêm Xuyên gật đầu, nhìn bốn phía.

 

Diêm Xuyên cao giọng quát:

 

- Kẻ có thập cửu thiên kiếp cùng nhau độ!

 

Diêm Xuyên quát to theo kim long khí vận truyền khắp thiên hạ, lọt vào tai các cường giả.

 

- Grao!

 

Bốn phương thiên hạ cùng vang tiếng rống.

 

Không phải Hàm Dương mà là rải rác khắp góc ngũ đại thần châu.

 

Ầm ầm!

 

Thiên địa nổ tiếng điếc tai.

 

Bỗng nhiên bốn phương tám hướng mây đen cuồn cuộn phô thiên cái địa.

 

Phút chốc ngũ đại thần châu gần như cùng lúc vọng thiên âm.

 

Ầm ầm!

 

Lôi điện cuồn cuộn lấp lánh bốn phương trời.

 

Lờ mờ thấy trong lôi điện có từng con lôi long nanh tranh vặn vẹo thân hình. Họ ngẩng đầu nhìn như thấy một long trì to lớn, lôi long rậm rạp, thiên uy cái thế.

 

Bốn phương trời, vô số thành trì, các trận pháp dựng lên phòng bị dư âm xâm nhập.

 

Mạnh Lăng Thiên kinh thán:

 

- Năm trăm vạn người? Thập cửu thiên kiếp? Diêm đế, tình hình thật rầm rộ.

 

Ầm ầm!

 

Từng con lôi long từ bốn phương tám hướng đáp xuống.

 

Từ xa nhìn lại, toàn thiên hạ bị thiên uy này khiến gió bão nổi lên bốn phía, thiên hạ hỗn loạn không chịu nổi.

 

Tình hình to lớn? Diêm Xuyên mỉm cười, đây chỉ là vừa bắt đầu.

 

Năm trăm vạn Thiên Tiên độ kiếp, toàn Phong Ấn giới đều biến táo bạo, bão tố tàn phá, thậm chí không gian nổi gợn sóng.

 

Bên ngoài Phong Ấn giới.

 

Các đại thế lực canh giữ.

 

Bỗng nhiên hư không ngoài Phong Ấn giới khẽ run, bão tố quét bốn phương.

 

- Có chuyện gì?

 

- Phong Ấn giới sắp vỡ?

 

- Báo cho giáo chủ!

 

- Báo cho thánh vương!

 

- Mau, mau, mau!

 

.........

 

......

 

...

 

Bên ngoài Phong Ấn giới rối ren, không cần bẩm báo, rất nhanh thủ lĩnh của từng thế lực đến gần.

 

Ầm ầm!

 

Ầm ầm!

 

Cường giả đến mang theo từng cơn gió, họ đứng trên ngọn núi cao khắp nơi.

 

Chỗ bắt mắt nhất là đỉnh sáu ngọn núi.

 

Tam đại thánh vương, tam đại giáo chủ, và một số thánh thượng, thánh chủ. Nhưng ở trước mặt sáu cường giả này thì đều mất sắc.

 

Mắt Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không lóe tia hưng phấn nói:

 

- Sắp bắt đầu rồi sao?

 

Phía xa, gia chủ vạn Nho thánh giáo, giáo chủ Chu Thiên Thư nheo mắt, nhìn chằm chằm hư không lắc lư.

 

Bốn người khác cũng giống vậy.

 

Nhìn một lát, sáu cường giả liếc nhau, hiển nhiên đều là đối thủ cạnh tranh của nhau.

 

Giáo chủ Chu Thiên Thư nhìn Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.

 

Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười nhạt. Giáo chủ Chu Thiên Thư thấy nụ cười của Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không thì hít sâu, gật đầu.

 

Hiển nhiên vì muốn nhìn năng lực của Diêm Xuyên, Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không đã ăn rơ với giáo chủ Chu Thiên Thư trước, còn gã thì ngăn mấy người khác giúp giáo chủ Chu Thiên Thư.

 

Ầm ầm!

 

Hư không lắc lư, từng đợt bão tố không ngừng quét bốn phía.

 

Trong đó một cường giả đột nhiên cau mày nói:

 

- Đây là cái gì? Hình như không phải lấy Đạo Ấn?

 

Giáo chủ Chu Thiên Thư trầm giọng hỏi:

 

- A? Tại sao Đại Sở thánh vương nói vậy?

 

Đại Sở thánh vương trầm giọng nói:

 

- Là kiếp khí, hơi thở thiên kiếp, có người độ kiếp.

 

Giáo chủ Chu Thiên Thư không tin hỏi lại:

 

- Ha ha ha ha ha! Độ kiếp? Trước giờ chưa từng nghe phàm nhân độ kiếp có thể từ Phong Ấn giới ảnh hưởng tới thiên địa chúng ta.

 

Mấy người khác nửa tin nửa không. Đại Sở thánh vương không giải thích nhiều, nhìn chằm chằm.

 

Độ kiếp, Phong Ấn giới đích thực là độ kiếp.

 

Hơn năm trăm vạn người, thập cửu thiên kiếp, kiếp này quá mạnh mẽ, cho nên ảnh hưởng đến Tiên giới.

 

Tuy nhiên, chuyện chưa xong.

 

Đám người hung hãn của Đại Trăn thiên triều tích lũy trăm vạn năm, chỉ còn thiếu độ thập cửu thiên kiếp, hơn nữa dư sức quá câu, lực lượng mệnh cách thật sự quá mạnh.

 

Bầu trời xám xịt.

 

Thập cửu thiên kiếp lục tục kết thúc, Đại Trăn thiên triều có thêm năm trăm vạn Thiên Tiên.

 

Diêm Xuyên cao giọng quát:

 

- Thập nhất cửu thiên kiếp, cùng nhau độ!

 

Bốn phương trời cùng vang tiếng rống:

 

- Grao!

 

Đám Mạnh Lăng Thiên chua xót:

 

- Thập nhất cửu thiên kiếp?

 

Họ chưa từng nghe qua, nhưng hiểu được, thập nhất cửu thiên kiếp là khái niệm gì? Độ kiếp xong chính là Đại Tiên! Là Đại Tiên!

 

Mạnh Lăng Thiên rất tò mò hỏi:

 

- Diêm đế, không biết kiếp nạn này có bao nhiêu người?

 

Diêm Xuyên nhìn Mạnh Lăng Thiên, lại liếc Lã Bất Vi.

 

Lã Bất Vi gật đầu, nói:

 

- Bẩm thánh thượng, kẻ độ thập nhất cửu thiên kiếp tổng cộng năm trăm vạn một ngàn bốn trăm ba mươi hai người!

 

Mạnh Lăng Thiên:

 

-....

 

Quần tiên nhân Cự Lộc thư viện:

 

-....

 

Quần tiên nhân Cự Lộc thư viện tập thể hóa đá.

 

Ầm ầm!

 

Bầu trời xám xịt bỗng tối đen, lúc trước mây đen đầy trời những vẫn có khe hở chiếu ánh nắng, trông mông lung. Bây giờ khe hở toàn bộ lấp đầy, ánh nắng không thể chiếu xạ được chút gì, chỉ thấy ánh sáng cả tia chớp.

 

- Grao!

 

Trong mây đen từng cự long to lớn lượn lờ, long nhãn mù nhưng thân hình to gấp trăm lần lôi long thập cửu thiên kiếp.

 

- Grao!

 

- Grao!

 

- Grao!

 

Lôi long gầm rống, hư không lắc lư kịch liệt hơn trước gấp chục lần.

 

Vù vù!

 

Hư không lắc lư, đất rung núi chuyển, vô số ngọn núi sụp đổ. Toàn thiên hạ, hơn năm trăm vạn người cùng nhau độ Đại Tiên, tình hình vượt qua lúc trước gấp mấy lần.

 

- Grao!

 

- Grao!

 

Vạn long cùng gầm, vạn con lôi long như thiên hà sụp đổ nghiêng xuống. Lôi điện như ngưng tụ dịch hà bắn hướng vô số người độ kiếp.

 

Thiên địa sáng trưng, từng thác nước lôi điện đổ xuống.

 

Mạnh Lăng Thiên nhìn tình cảnh như tận thế, xem ngây người.

 

Bên ngoài Phong Ấn giới.

 

Ầm ầm!

 

Bên ngoài Phong Ấn giới, khu vực khổng lồ, không gian bỗng lắc lư dữ dội.

 

Từng đợt trùng kích kịch liệt đánh bay những người tu vi thấp.

 

Y phục của cường giả các đại thế lực bị trùng kích làm bay phần phật.

 

Vù vù!

 

Bốn phương tám hướng, nguyên khí thiên địa cuồn cuộn ùa vào Phong Ấn giới, cùng với một tia hồ quang xuất hiện khiến cường giả tu vi yếu liên tục thụt lùi.

 

Một cường giả kinh ngạc hỏi:

 

- Tình huống gì thế này?

 

Đại Sở thánh vương hét to:

 

- Là độ kiếp!

back top