Tiên Quốc Đại Đế

Chương 702: Công Dương Bôn Lôi Tự Chuốc Lấy Khổ (Hạ)

Ầm ầm!

 

Từng con lôi long liên tục va chạm vào Vương Tiễn, như là vạn tiễn xuyên tâm, trong khoảnh khắc đụng vào người gã.

 

Minh Long Thất Sát trừng mắt:

 

- Không đúng, thân hợp thiên đạo? Làm sao hắn có thể thân hợp thiên đạo?

 

Long Ngũ ở bên cạnh khó hiểu rống to:

 

- Grao!

 

Minh Long Thất Sát kinh kêu:

 

- Công Dương Bôn Lôi, hắn chính là Cổ Tiên, không phái Tổ Tiên mới có thể thân hợp thiên đạo sao? Tại sao Công Dương Bôn Lôi có thể? Một khi thân hợp thiên đạo là sẽ bất bại vĩnh viễn, bởi vì trừ Tổ Tiên, không ai phát được cường giả thiên đạo vĩnh viễn không mở ra, không thể bị thương kẻ hợp đạo ở bên trong.

 

- Grao!

 

Vương Tiễn rống to, giãy ra vô số lôi điện, nhất kiếm lần thứ hai chém thiên đạo trên trời.

 

Ầm!

 

Hư không lại lắc lư kịch liệt, thiên đạo chỉ run lên, không thể tổn thương Công Dương Bôn Lôi ở bên trong.

 

trên Long liễn, Diêm Xuyên nhìn phía xa:

 

- Có lẽ giới này không phải không có điểm đáng học hỏi. Vốn Tổ Tiên có thể hợp đạo, trong thiên địa này loại có bí pháp khiến Cổ Tiên viên mãn là hợp đạo được? Tiếc là hợp đạo sẽ có gánh nặng lớn, chỉ Tổ Tiên mới chịu được, Cổ Tiên không chống đỡ được bao lâu.

 

Diêm Xuyên nói rồi không nhìn bao lâu, vung chưởng chộp phía xa.

 

Bên kia, Minh Long Thất Sát nhìn chằm chằm Diêm Xuyên. Qua trận chiến Âm phủ, Minh Long Thất Sát biết Diêm Xuyên hung hãn cỡ nào, giờ gã muốn thấy đế vương mà gã thần phục rốt cuộc có thủ đoạn gì.

 

Chỉ thấy Diêm Xuyên vươn ra bàn tay phải, ở trong không trung chợt bay ra vô số tinh thần.

 

Tinh thần cuồn cuộn chợt hiện ra trong lôi hải, chớp mắt đã có trăm tinh hệ. Vô số tinh thần xoay nhanh, lực nghiền khủng bố bao phủ bốn phương.

 

Xẹt đùng!

 

Vô số lôi điện bị nghiền, lôi hải chậm rãi áp súc lại.

 

- A, lão tổ tông cứu mạng

 

- Lão tổ tông, cứu ta

 

.........

 

......

 

...

 

Các đệ tử Công Dương gia tộc kinh kêu.

 

Vô số tinh thần nháy mắt xuất hiện ở chỗ thiên đạo của Công Dương Bôn Lôi.

 

Ầm ầm!

 

Từng tinh thần va chạm, sau khi đụng xong thì xoay nhanh quanh thiên đạo.

 

Chớp mắt bên ngoài tinh thần như phủ một tầng tinh thần.

 

- Cái gì?

 

Công Dương Bôn Lôi bị vô số tinh thần giam cầm bên trong biến sắc mặt.

 

Công Dương Bôn Lôi phát hiện lực lượng của gã không thể lay động lực nghiền nát tinh thần, hình như là lực lượng cường đại. Nhưng những tinh thần này không thể làm bị thương Công Dương Bôn Lôi.

 

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

 

- Rốt cuộc chỉ là Cổ Tiên, hợp đạo lại như thế nào? Trẫm muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì đến lúc nào.

 

Công Dương Bôn Lôi sợ hãi rống to:

 

- Không, không có khả năng!

 

Công Dương Bôn Lôi hiểu là mình hợp đạo chỉ có thể xem như là ngụy hợp đạo dùng bí pháp thúc đẩy thành, không lâu sau gã sẽ không thể kéo dài được nữa.

 

Nếu Công Dương Bôn Lôi bị thiên đạo bài trừ, có thể tưởng tượng kết quả.

 

Công Dương Bôn Lôi sợ hãi rống to:

 

- Không, không, nổ cho ta!

 

Ầm!

 

Thiên đạo to lớn nổ tung, lực phản chấn tạc nổ tinh thần xung quanh.

 

- Phụt.

 

Công Dương Bôn Lôi hộc ngụm máu.

 

Vèo!

 

Công Dương Bôn Lôi lao nhanh chạy hướng tây, chớp mắt không thấy bóng dáng.

 

Hai trăm đệ tử của Công Dương gia tộc kinh sợ la hét:

 

- Lão tổ tông, cứu ta với!

 

Nhưng Công Dương Bôn Lôi đã đụng trúng vách tường, bản thân gã còn gặp nguy hiểm suýt mất mạng, làm sao rảnh rỗi suy nghĩ nhiều.

 

Trong mắt Minh Long Thất Sát thì vô số tinh thần bao bọc hai trăm đệ tử của Tả Thị, co rút vào lòng bàn tay của Diêm Xuyên.

 

Két két két két!

 

Diêm Xuyên siết nắm tay, tinh thần biến mất, hơn hai trăm đệ tử của Công Dương gia tộc đã mất mạng.

 

Minh Long Thất Sát kinh sợ nói:

 

- Thần thông thật là khủng khiếp!

 

Diêm Xuyên nhìn phía xa Công Dương Bôn Lôi bỏ chạy, quay đầu trở lại đại điện của mình.

 

Miêu Miêu nhảy nhót đi vào theo:

 

- Meo!

 

Két!

 

Đại điện đóng cửa.

 

Vương Tiễn hét với hai con long:

 

- Khởi giá!

 

Hai long không dám nói nhiều, nhanh chóng kéo xa liễn tiếp tục đi hướng tây,

 

 

Đoàn người Diêm Xuyên tiếp tục đi phía tây, vượt qua một đám cương vực, rốt cuộc sau ba tháng sắp tới Linh Cảm cương vực.

 

Từ xa xuất hiện mặt đất mênh mông.

 

- Grao!

 

Long Ngũ rống một tiếng nhắc nhở Vương Tiễn.

 

Minh Long Thất Sát tò mò nhìn cương vực trước mắt:

 

- Đã đến sao?

 

Hai long giảm tốc độ.

 

Đột nhiên có bảy, tám chục luồng sáng bay lên trời, chắn ở trước mắt mọi người.

 

- Linh Cảm cương vực đã phong ấm, bất cứ tu giả nào mới đến đều không được tới gần!

 

- Từ đâu tới, về nơi đó!

 

- Nếu không dừng lại nữa thì chúng ta sẽ không khách sáo!

 

............

 

.........

 

...

 

Bảy tám chục tiên nhân hét to, muốn đuổi Long liễn đi.

 

Song long chờ đợi Vương Tiễn lên tiếng, gã không mở miệng nói câu nào.

 

Hai long không tiện hỏi, tiếp tục bay tới.

 

- Có nghe chúng ta nói gì không?

 

- Còn không dừng lại?

 

- Nguy rồi, Long liễn lao tới!

 

- Chặn lại, chặn lại!

 

- Chặn lại!

 

.........

 

......

 

...

 

Ầm!

 

Thiên nữ tán hoa, bảy, tám chục tu giả bị đụng mạnh văng ra.

 

- A!

 

- A!

 

Tiếng hét thảm liên tục, đám tu giả người đầy vết thương, quan trọng nhất là mặt đẫm máu.

 

Đám tu giả thống khổ ngoái đầu lại, Long liễn đã tiến nhập Linh Cảm cương vực, chớp mắt không thấy bóng dáng.

 

Bảy tám chục tu giả ôm ngực, không biết nói gì, đây là dùng dã man xông lên sao?

 

- - - - - - - - - - - - -

 

Bên kia.

 

Công Dương Bôn Lôi cũng đến Linh Cảm cương vực, nhưng gã không giống Diêm Xuyên ngang nhiên xông thẳng mà là chật vật đi vào Linh Cảm cương vực, vào một sơn cốc.

 

Vèo!

 

Công Dương Bôn Lôi bay tới, trong sơn cốc có nhiều tu giả áo trắng.

 

Đám tu giả áo trắng cung kính nói:

 

- Lão tổ tông!

 

Công Dương Bôn Lôi phớt lờ họ, lao vào một đại điện.

 

Trong đại điện có hai nam nhân đang ngồi, trước mặt họ bày một bản đồ, hai người đnag nghiên cứu.

 

Một nam nhân nghi hoặc hỏi:

 

- Ủa, Công Dương Bôn Lôi, sao ngươi đến đây?

 

Công Dương Bôn Lôi ngồi xuống, cầm một ấm trà nốc ừng ực.

 

Hai người nhìn nhau, đều nhìn ra có chuyện, đi tới.

 

Một nam nhân trầm giọng hỏi:

 

- Công Dương Bôn Lôi, làm sao vậy? Thuộc hạ của ngươi đâu?

 

Công Dương Bôn Lôi kinh sợ nói:

 

- Diêm Xuyên, toàn bị Diêm Xuyên giết chết, nếu không phải ta đi nhanh thì có lẽ ta đã, đã...

 

- Có chuyện gì? Không phải ngươi phụ trách khuyên bảo Đông Hải long cung sao? Tại sao liên quan đến Diêm Xuyên?

 

Công Dương Bôn Lôi kể lại chuyện ba tháng trước:

 

- Đông Hải Long Hoàng, cái lão già cứng đầu đó không thèm nghe, lúc đó ta chỉ đành tìm cách khác. Các ngươi cũng có xem tư liệu, Long Hoàng còn có mười một Long Vương, cực kỳ yêu thương Long Ngũ. Chỉ cần ta bắt được Long Ngũ là có thể bức Đông Hải long cung đi vào khuôn khổ. Long Ngũ bị Diêm Xuyên bắt đi kéo xe, cho nên ta...

 

- Long Vương kéo xe? Diêm Xuyên này thật là đại khí phách, hắn không sợ Long Hoàng tìm hắn tính sổ sao?

 

Công Dương Bôn Lôi căm hận nói:

 

- Long Hoàng đầu óc bị hỏng rồi, không thèm quan tâm, còn không cho người khác xen vào.

 

- Sao có thể như vậy?

 

Mắt Công Dương Bôn Lôi lóe tia hung ác:

 

- Mặc kệ thế nào, thù này phải trả. Chắc chắn Diêm Xuyên sẽ đến Linh Cảm cương vực, mặc dù hắn có thần thông cường đại nhưng vẫn có sơ hở. Một mình ta không làm gì được hắn, nếu hắn lại thi triển thần thông đó với ta thì các ngươi đứng bên tiêu diệt hắn!

back top