Tiên Quốc Đại Đế

Chương 712: Lại Là Một Đằng Yêu

 

Ngoài đại điện vang giọng của Vương Tiễn:

 

- Thánh vương, đã tới nơi.

 

Diêm Xuyên nhíu mày.

 

Két!

 

Cửa bị mở ra.

 

Vương Tiễn, Mạnh Văn Nhược, Tô Tam Nương cung kính đứng ở ngoài đại điện.

 

Diêm Xuyên nói:

 

- Văn Nhược, phu thê các ngươi tạm thời tiếp tục ở tại Hoàn Đông Bắc Châu.

 

Mạnh Văn Nhược hiểu ý nói:

 

- Tuân lệnh!

 

Mạnh Văn Nhược nhìn Mạnh Dung Dung, cuối cùng không nói nhiều.

 

Diêm Xuyên lại nhìn Vương Tiễn:

 

- Vương Tiễn, từ ngươi họ tống Mạnh Văn Nhược, Mạnh Dung Dung, Tô Tam Nương đi Đông Phương cương vực, đưa xong thì trở về!

 

Vương Tiễn lên tiếng:

 

- Tuân lệnh!

 

Mạnh Dung Dung biểu tình phức tạp nhìn Diêm Xuyên, phút chốc tâm tình trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Diêm Xuyên đắn đo mọi thứ đều tốt, cảm động làm mũi Mạnh Dung Dung cay cay.

 

Hiện tại Mạnh Dung Dung hận không thể bỏ hết tất cả nhào vào vòng tay của Diêm Xuyên.

 

Nỗi oán hạn trong lòng ngày càng nhạt dần theo những thứ Diêm Xuyên sắp đặt.

 

Diêm Xuyên dịu giọng nói:

 

- Trên đường bình an.

 

Mạnh Dung Dung cắn môi gật đầu, nói:

 

- Ừm!

 

Hai người đi ra đại điện.

 

Chỗ này chính là lối vào Linh Cảm giới, nhưng hiện tại lối vào bay đầy Thiên Ma.

 

- A!

 

- Grao!

 

Vô số Thiên Ma vòng quanh Linh Cảm giới.

 

Bầy Thiên Ma xa xa thấy Long liễn.

 

Ầm!

 

Mấy ngàn Thiên Ma nhào tới.

 

Diêm Xuyên trừng mắt.

 

Vù vù!

 

Một thanh sắc thiên đạo bắn tới.

 

Xẹt!

 

Thiên Ma ở lối vào Linh Cảm giới bị đốt cháy hơn phân nửa.

 

Phút chốc Thiên Ma khác sợ hãi nhìn đoàn người Diêm Xuyên.

 

Mạnh Văn Nhược nhíu mày hỏi:

 

- Bách Thiện lão nhân đã đến?

 

Diêm Xuyên nói với Mạnh Dung Dung:

 

- Bách Thiện lão nhân, trông người này bất phàm, Linh Cảm giới này hoặc xảy ra chuyện lớn gì rồi, các ngươi hãy đi trước đi.

 

Mạnh Dung Dung lo lắng hỏi:

 

- Vậy còn ngươi thì sao?

 

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

 

- Đi Linh Cảm giới này bởi vì ta rốt cuộc chịu ơn của Chỉ Trần Nữ Thần, không ngăn được thứ khác nhưng ta sẽ bảo vệ thi thể của nàng ta, không để hạng vong ơn phụ nghĩa ô uế.

 

Mạnh Dung Dung gật đầu, nói:

 

- Ừm! Hãy cẩn thận!

 

Diêm Xuyên nhìn theo Vương Tiễn dẫn mọi người bay ra khỏi Linh Cảm giới.

 

Chớp mắt trên Long liễn chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên.

 

Thiên Ma xung quanh sợ hãi Diêm Xuyên, không dám tới gần. Trên mặt đất chậm rãi chui ra mấy Thiên Ma che lối vào Linh Cảm giới.

 

Diêm Xuyên nhíu mày trầm ngâm nói:

 

- Bách Thiện lão nhân dùng Thiên Ma chặn lối vào, chỉ cho vào chứ không cho ra?

 

Minh Long Thất Sát chợt hét to:

 

- Grao! Thánh vương, thánh vương!

 

Diêm Xuyên nhìn hướng Minh Long Thất Sát

 

- A?

 

Minh Long Thất Sát kêu lên:

 

- Thánh vương hãy mau nhìn những cái xác Thiên Ma nằm trên mặt đất kia, chúng nó đều biến thành xác khô!

 

Minh Long Thất Sát la lên làm Diêm Xuyên phát hiện ra.

 

Từng cái xác trên mặt đất như bị hút máu, nhưng thnaa thể không có vết thương.

 

Minh Long Thất Sát nịnh nọt nói:

 

- Là lòng đất, hình như dưới lòng đất có lực hút. Thánh vương, tiểu long là Minh Long, khá mẫn cảm với lực lượng âm u, dưới lòng đất có lực lượng tà ác, chính là lực lượng này xúi goujc Thiên Ma và rút đi máu của từng cái xác!

 

Diêm Xuyên nhướng mày nói:

 

- Dưới lòng đất? Lực lượng âm tà?

 

Minh Long Thất Sát vuốt mông ngựa nói:

 

- Đúng vậy. Đúng là lực lượng âm tà nhưng so với thiên đạo của thánh vương thì kém xa. Thiên đạo, không phải ta thổi phồng chứ thánh vương mạnh nhất trong số Đạo Thần ta từng thấy, không ai sánh bằng thánh vương....

 

Long Ngũ ở một bên khinh thường nói:

 

- Grao!

 

Minh Long Thất Sát trợn trắng mắt:

 

- Xem thường cái đầu ngươi. Long Vương từ Đông Hải long cung đi ra đều là đầu đất đi?

 

Nghe Minh Long Thất Sát mạt sát thanh sắc thiên đạo, Long Ngũ tức giận nhào hướng gã.

 

Đương nhiên Minh Long Thất Sát sẽ không cam lòng yếu thế:

 

- Grao!

 

Diêm Xuyên thản nhiên nói:

 

- Lần trước hướng bắc phát ra thanh âm, bay tới phía đó!

 

Song long ngừng đấu, ngoan ngoãn kéo Long liễn bay hướng bắc.

 

Diêm Xuyên không để ý song long, bọn chúng bay đi liên tục chửi nhau.

 

Trên đường đi Diêm Xuyên nhìn thấy từng cái xác, máu đều bị dưới lòng đất hút đi.

 

Thiên Ma trên mặt đất hình như ngày càng nhiều hơn.

 

Nhưng bay mấy ngày sau không còn thấy Thiên Ma đâu.

 

Hình như mảnh đất này không còn Thiên Ma.

 

Ầm ầm!

 

Trong dãy núi phía xa vang từng tiếng nổ, từ xa nhìn lại vô tận ánh sáng bay lên trời.

 

Diêm Xuyên nói:

 

- Mau lên!

 

Song long vọt tới:

 

- Grao!

 

Chớp mắt đoàn người tới gần mục tiêu.

 

Xung quanh có từng ngọn núi to, trên đỉnh núi đứng năm phương thế lực. Diêm Xuyên lập tức nhìn thấy đám Mạnh Lăng Thiên, hiển nhiên là đệ tử của Đông Phương đạo tràng, nam nhân mặc áo trắng dẫn đầu cực kỳ tuấn tú.

 

Khí thế sắc bén phát ra từ nam nhân mặc áo trắng khiến Diêm Xuyên từ xa đã chú ý đến.

 

Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:

 

- Đông Phương Bất Bại!

 

Phía xa, Đông Phương Bất Bại nhìn thấy Diêm Xuyên lập tức phản ứng lại, gã có nghe đệ tử của mình miêu tả qua.

 

Đông Phương Bất Bại nhìn Diêm Xuyên, nhẹ gật đầu.

 

Dù sao, ngày xưa Đông Phương Bất Bại và Lý Tư xem như quen biết.

 

Diêm Xuyên gật đầu nhìn ngọn núi khác, cường giả trên bốn ngọn núi cũng liếc hắn, rồi nhìn hướng sơn cốc.

 

Trong sơn cốc là biển dây mây, vô cùng vô tận nhánh cây nhanh chóng di chuyển bao phủ biển dây mây.

 

Từ khe hở biển dây mây toát ra từng đợt sát, như giam cầm các cường giả vào trong.

 

- Oa!

 

Biển dây mây cuồn cuộn, chợt nhô ra một quái vật màu xanh.

 

Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:

 

- Đằng Yêu?

 

biển dây mây này thật giống với Đằng Yêu của Diêm Xuyên, còn có quái vật màu xanh chẳng phải là bản thể Đằng Yêu?

 

Tuyệt thế thần binh chi đằng yêu, đệ thất!

 

Rõ ràng mình đã cho nhi tử, tại sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ 5 cũng tới?

 

Diêm Xuyên biến sắc mặt, chợt thấy trên người Đằng Yêu có hàng chữ.

 

Tuyệt thế thần binh Đằng Yêu, đệ lục!

 

Diêm Xuyên kinh ngạc nói:

 

- Đệ lục? Không phải đệ thất?

 

Cho đến nay Diêm Xuyên cho rằng chỉ có một loạt tuyệt thế thần binh, Đằng Yêu xếp hạng bảy. Bây giờ tình cảnh này hình như trái ngược với điều Diêm Xuyên biết, đệ thất không phái xếp hạng ở Thanh Thần Vương mà là con số của Đằng Yêu.

 

Thiên hạ này không chỉ có một Đằng Yêu, ít nhất là có bảy?

 

- Oa!

 

Đằng Yêu nhanh chóng vặn vẹo, vô số bụi mây khổng lồ nghiền các cường giả bị bao bọc bên trong.

 

- Thiên đạo!

 

- Thiên đạo!

 

Vù vù! Vù vù! Vù vù!

 

Khoảng mười Đạo Thần xông lên trên trung tâm Đằng Yêu, nhưng nó vẫn bao bọc Đạo Thần phía dưới.

 

Minh Long Thất Sát kinh thán:

 

- Tuyệt thế thần binh? Quả nhiên là tuyệt thế thần binh, mười Đạo Thần đều bị nó vây khốn dưới thân.

 

Đằng Yêu cuồng ngạo hú:

 

- Oa!

 

Trên ngọn núi xung quanh, bao gồm Đông Phương Bất Bại bên trong, năm tuyệt thế cường giả không ai nhúng tay.

 

Lúc này trong biển dây mây bỗng nhiên vang tiếng hét to một tiếng:

 

- Tất cả Đạo Thần chống đỡ biển dây mây, để ta đập vụn nó.

 

Trong biển dây mây vang một tiếng hét to:

 

- Tốt!

 

Vang tiếng rống to:

 

- Độc Cô Thiên Kiếm!

 

Ầm!

 

Ầm!

 

Ầm!

 

Trong biển dây mây bỗng lao ra chín cương kiếm to lớn, cương kiếm tận trời xé rách không gian, khoảnh khắc bùng phát, hình như nổ tung, chặt đứt vô số bụi mây khổng lồ. Khoảnh khắc lấy chín cương kiếm làm trung tâm, phát ra hàng ức kiếm khí như là hoa sen nở rộ, vạn dây mây của Đằng Yêu bị đập vụn.

 

Đằng Yêu thống khổ hét to:

 

- Oa!

back top