Tiên Quốc Đại Đế

Chương 912: Đánh

Miêu Miêu hét lên:

 

- Diêm Xuyên, lại một thiên đạo được bổ.

 

Triệu A Phòng nhíu mày nói:

 

- Ba ngàn thiên đạo còn lại hai mươi cái.

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

 

- Đúng vậy. Khổng Hạt Tử nói Thần Kiếm điện có lẽ thật sự sẽ đến. Thiên đạo hoàn chỉnh, toàn thiên địa xảy ra biến đổi trời long đất lở, cường giả tuyệt thế cũng tăng lên nhiều.

 

Triệu A Phòng hơi lo lắng nói:

 

- Dù là thánh nhân cũng sẽ bổ đủ, dương cửu âm lục, thiên địa sẽ có mười lăm thánh nhân xuất thế, hơn nữa thực lực của mỗi thánh nhân đều là gấp mười lần thánh nhân hiện nay, gấp mười lần!

 

Diêm Xuyên mỉm cười nói:

 

- Không cần lo lắng, trẫm có Đại Trăn thánh đình, đại thế đã thành, tuy thánh nhân có thực lực gấp mười lần thì sao?

 

Triệu A Phòng gật đầu, nói:

 

- Ừm!

 

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

 

- Nói tới thánh nhân thì không biết bốn thánh nhân trong thiên hạ bây giờ ra sao rồi.

 

Âm phủ, Tây Ngoại Châu, Đại Hình thiên đình.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ngẩng đầu nhìn bầu trời.

 

Vô số Tường Vân vòng quanh, thụy khí ngập trời, tiên nhạc văng vẳng, dị hương nổi lên bốn phía.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nhíu mày nói:

 

- Còn lại hai mươi thiên đạo?

 

thần tử đứng sau lưng Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn hít sâu, gật đầu, nói:

 

- Thiên Đế, thiên đạo bổ nhanh hơn chúng ta đã tưởng.

 

Lại một thần tử nói:

 

- Không thể lại kéo dài nữa.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nhíu mày nói:

 

- Chắc sứ đoán đã tới Đại Trăn thánh đình?

 

Một thần tử nhíu mày nói:

 

- Đúng vậy. Chắc Ô đại nhân đã mang theo thứ của Thiên Đế tới Đại Tần thành ở Âm phủ, đổi lấy con mèo kia, không biết có thành công không.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng nói:

 

- Không thể chờ nữa, mặc kệ có thành công hay không phải dùng tứ thánh tế thiên trước khi thiên đạo bổ xong.

 

- Tuân lệnh!

 

- Đi bố trí tế đàn đi, lập tức tế thiên!

 

- Tuân lệnh!

 

Âm phủ, Đại Trăn thánh đình, Đại Tần thành, Trung Ương điện.

 

Diêm Xuyên cương thi đầu đội bình thiên quan, mặc hắc long bào, ngồi trên long ỷ.

 

Quan viên cả triều đứng hai bên.

 

Biểu tình Diêm Xuyên cương thi lạnh nhạt nhìn một nam nhân áo xám đứng giữa triều đình.

 

Nam nhân áo xám cười nói:

 

- Đại Hình thiên đình, Ô Vân Phàm lĩnh ý chí của Thiên Đế tiến đến, kính chào thánh vương của Đại Trăn!

 

Diêm Xuyên cương thi thản nhiên nói:

 

- Ô Vân Phàm? Binh bộ thị lang của Đại Hình thiên đình? Ngươi đến Đại Trăn thánh đình của ta có chuyện gì không?

 

Ô Vân Phàm mỉm cười nói:

 

- Tại hạ mang đến một vật, hy vọng Diêm đế sẽ thích, xin để ta kêu thuộc hạ mang lên.

 

- Chuẩn!

 

Ô Vân Phàm phất luồng sáng vàng bắn ra ngoài, rất nhanh, mấy thuộc hạ nâng quan tài tiến vào trong đại điện.

 

Quan tài xuất hiện, quần thần trong đại điện bất ngờ.

 

Hóa Thê Lương ở một bên hơi biến sắc mặt nói:

 

- Táng Thiên Đồng Quan?

 

Diêm Xuyên cương thi ngồi trên long ỷ cũng hơi biến sắc mặt.

 

Tổng cộng có chín Táng Thiên Đồng Quan, Diêm Xuyên sớm phái người đi tìm kiếm, nhưng năm đó Táng Thiên Đồng Quan chôn anh hùng trong thiên hạ đã bị người đào đi hết, không rõ tung tích.

 

Diêm Xuyên có thể thu thập được sáu Táng Thiên Đồng Quan đã là có vận đạo rất mạnh, đó còn là do kiếp thứ nhất hắn luyện hóa ra.

 

Lại một cái nữa, Táng Thiên Đồng Quan thứ bảy?

 

Ô Vân Phàm muốn thấy vẻ vui sướng trên mặt Diêm Xuyên cương thi, tiếc rằng Diêm Xuyên cương thi không lộ ra vui buồn, không chút biểu tình khác biệt.

 

Ô Vân Phàm cười nói:

 

- Diêm đế, đây là báu vật mà Thiên Đế của Đại Hình thiên đình tìm được, muốn lấy nó đổi một vật của Diêm đế, không biết Diêm đế có cho không?

 

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng hỏi:

 

- A? Đổi lấy cái gì?

 

Ô Vân Phàm nghiêm túc nói:

 

- Sủng vật của Diêm đế, con mèo tên là 'Miêu Miêu'!

 

Miêu Miêu?

 

Trong Trung Ương điện, gần như các thần tử đều quái dị nhìn Ô Vân Phàm. ênn biết rằng Diêm Xuyên yêu thương Miêu Miêu đến nỗi không ai đo lường được, tốt với nó như là người nhà của mình.

 

Dùng Táng Thiên Đồng Quan đổi lấy Miêu Miêu? Vậy mà cũng nghĩ ra được?

 

Quả nhiên, Diêm Xuyên cương thi ngồi trên long ỷ sắc mặt âm trầm.

 

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:

 

- Ô Vân Phàm!

 

Ô Vân Phàm nhìn Diêm Xuyên cương thi.

 

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:

 

- Miêu Miêu không phải là vật phẩm, là bằng hữu tốt nhất của trẫm, trẫm không có khả năng trao đổi với ngươi. Còn về Táng Thiên Đồng Quan này, trẫm có thể đổi báu vật với ngươi, dùng Tổ Tiên khí đổi lấy!

 

Ô Vân Phàm lắc đầu từ chối:

 

- Tổ Tiên khí? Đại Hình thiên đình ta không thiếu Tổ Tiên khí, Diêm đế, ta mang theo mệnh lệnh của Thiên Đế Đại Hình thiên đình tới, ngươi đừng làm ta khó xử.

 

Diêm Xuyên cương thi sắc mặt âm trầm nói:

 

- Không biết điều!

 

Ô Vân Phàm định nói gì thêm:

 

- Diêm đế...

 

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:

 

- Đuổi ra ngoài!

 

Trong phút chốc thật nhiều thị vệ xông đến.

 

Ô Vân Phàm hét to:

 

- To gan, các ngươi muốn làm gì? Ta là binh bộ thị lang của Đại Hình thiên đình!

 

Nhưng đám thị vệ không nghe lời Ô Vân Phàm, tiến lên bắt gã.

 

Ô Vân Phàm vùng vẫy thoát khỏi đám thị vệ, nói:

 

- Khốn kiếp, Diêm Xuyên, ngươi dám ra tay với ta sao?

 

Trong hàng quần thần vang lên giọng của Bạch Khởi:

 

- Bất kính với thánh vương, thánh vương tha cho ngươi khỏi chết đã là ân huệ lớn như trời, ngươi còn dám phản kháng?

 

Ô Vân Phàm lại hét lên:

 

- Ai bất kính!

 

Bạch Khởi trừng mắt quát:

 

- Gầm rống trong Trung Ương điện, dựa theo luật của Đại Trăn thánh đình, chém!

 

Khí thế hung mãnh bức hướng Ô Vân Phàm.

 

Ô Vân Phàm giật mình kêu lên:

 

- Hai nước giao chiến không giết sứ giả, Diêm đế, ngươi muốn giết ngươi cướp của sao?

 

Bạch Khởi quát to:

 

- To gan!

 

Bạch Khởi phát ra sát khí thẳng hướng Ô Vân Phàm.

 

Ô Vân Phàm biến sắc mặt nói:

 

- Nguy rồi!

 

Vù vù vù vù!

 

Ô Vân Phàm vọt ra ngoài đại điện.

 

Bạch Khởi lạnh lùng quát:

 

- Triều đình của Đại Trăn là các ngươi nói đến thì đến, nói đi là đi sao?

 

Keng keng!

 

Trường đao rút ra, một luồng sáng trắng bắn ra ngoài đại điện.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Cương đao hung mãnh như là sông trắng to lớn xông hướng Ô Vân Phàm.

 

Ô Vân Phàm gào thét:

 

- Khốn kiếp, Thiên Đế sẽ báo thù cho ta!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Cương đao của Bạch Khởi xẹt qua, dù Ô Vân Phàm thân hợp thiên đạo thì trong chớp mắt cũng bị cương đao chém thành hai nửa.

 

Xác cùng với đao khí nổ tung thành mảnh vụn.

 

Keng keng!

 

Bạch Khởi thu đao, quay về hàng.

 

Từ đầu đến cuối ánh mắt Diêm Xuyên cương thi không chút thay đổi.

 

Ô Vân Phàm không biết thời thế, cái loại chuyện này căn bản không cần Diêm Xuyên cương thi ra tay, mình Bạch Khởi là đủ rồi.

 

Trong đại điện, quần thần cung kính đứng.

 

Ô Vân Phàm mang tới vài thuộc hạ đều kinh khủng, sợ Diêm Xuyên cương thi giết luôn họ.

 

Diêm Xuyên cương thi nhìn mọi người.

 

Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng nói:

 

- Trở về nói cho Minh Thiên Hàn, nếu còn nói lời như thế thì chính là muốn đối địch với Đại Trăn thánh đình!

 

- Tuân lệnh!

 

Đám thuộc hạ biểu tình cực kỳ khó xem lui ra ngoài.

 

Còn về Táng Thiên Đồng Quan thì không ai dám lấy đi.

 

Diêm Xuyên cương thi vung tay, Táng Thiên Đồng Quan bắn ra luồng sáng xanh, Táng Thiên Đồng Quan thứ bảy.

 

Diêm Xuyên cương thi vung tay áo, thu lại Táng Thiên Đồng Quan.

back top