Tiên Quốc Đại Đế

Chương 913: Thương Thiên Chi Nhãn

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

 

- Bãi triều!

 

Âm phủ, Đại Hình thiên đình.

 

Trong cung điện, một khối ngọc bội bỗng nhiên vỡ ra.

 

Một quan viên bỗng giật mình kêu lên:

 

- Nguy rồi, Ô đại nhân chết rồi!

 

Quan viên đó mau chóng chạy ra đại điện, đi sâu vào hoàng cung.

 

Nhưng rất nhanh gã đã bị một quan viên khác ngăn cản.

 

Quan viên đó trầm giọng hỏi:

 

- Có chuyện gì?

 

- Thừa tướng, Ô Vân Phàm đại nhân chết rồi, mệnh bài của hắn đã vỡ, phải lập tức bẩm báo lên Thiên Đế!

 

- Chờ chút báo sau đi!

 

- A?

 

- Thiên Đế không cho phép quấy rầy!

 

- Tuân lệnh!

 

Giờ phút này, sâu trong hoàng cung Đại Hình thiên đình, trên một quảng trường to lớn có một số quan viên, tướng sĩ đứng.

 

Còn có một tế đàn to lớn, bốn phía cắm mỗi một cây cột.

 

Trên cây cột dùng xiềng xích khóa bốn thánh nhân lại.

 

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bị trói bốn hướng.

 

Bầu trời trên đỉnh đầu kéo mây đen dày đặc, trên tế đàn như có vô số luồng sáng chảy xuôi.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn đứng ở chính giữa.

 

Ngô Thiên thánh nhân nhíu mày nói:

 

- Đây là tế đàn gì?

 

Mai Cao Quật thánh nhân trầm giọng nói:

 

- Hình như là tinh nguyên nhưng lại không giống.

 

Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng nói:

 

- Dù tế đàn này không phải tinh nguyên nhưng lại có thuộc tính tương đồng, nó liên thông với số trời, gắn kết số trời?

 

Tây Môn thánh nhân sốt ruột nói:

 

- Minh Thiên Hàn, số trời căn bản không phải ngươi có thể khống chế!

 

Trung tâm tế đàn, Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn mỉm cười nói:

 

- Đến giờ này, ngày này mà các ngươi còn mạnh miệng sao? Muộn rồi, đã sắp bắt đầu!

 

Khi Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nói chuyện thì vân hải khí vận trên đầu bỗng phát ra tiếng gầm rống.

 

Bốn tiếng nổ điếc tai, cây gai to lớn xuyên qua đầu của Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân. Đầu của Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bị đóng đinh vào cây cột.

 

Trong khoảnh khắc dường như Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân đã chết, không nhúc nhích, nhưng vẫn còn tiếng tim đập, hiển nhiên chỉ là bị đóng đinh.

 

Vù vù vù vù!

 

Sau đầu Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân chậm rãi xuất hiện một bóng sáng hình tròn.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn vừa lòng cười nói:

 

- Tật Vị, thiên địa nghiệp vị?

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn đứng trên tế đàn, vung tay.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Tế đàn chậm rãi bay lên, bốn Tật Vị, thiên địa nghiệp vị xoay tít, trong phút chốc xung quanh tế đàn xuất hiện vô số bóng sáng như lưới.

 

Cùng với tế đàn bay lên, bóng lưới càng lúc càng nhiều.

 

Xung quanh có vô số thần tử mừng rỡ nói:

 

- Lưới số trời?

 

Tế đàn xông hướng vân hải khí vận.

 

Chớp mắt tế đàn xông vào trong vân hải khí vận.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn hét to một tiếng:

 

- Dung!

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Dường như tế đàn dung hòa với vân hải khí vận, xung quanh Tật Vị, thiên địa nghiệp vị ngày càng nhiều lưới số trời, hơn nữa nhanh chóng khuếch tán bốn phương tám hướng.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Giống như là thiên địa nứt ra ức vạn mạng nhện, từ Âm phủ Tây Ngoại Châu khuếch tán bốn phương thiên hạ.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Toàn thiên địa trong phút chốc mây đen kéo tới, rậm rạp che trời, dù là Dương gian hay Âm phủ đều là trời đầy mây đen.

 

Thiên địa bỗng tối sầm.

 

Dương gian.

 

Diêm Xuyên đạp bước đi ra khỏi Triêu Thiên Điện. Võ Chiếu bước ra khỏi Thái Cực điện. Thông Thiên giáo chủ nhíu mày đi ra Bích Du cung.

 

Yêu Thiên Thương và Quyết, Sa Hoàng, Bách Ác Lão Ma, Công Dương Tử, vô số cường giả đi ra khỏi nơi cư ngụ, nhíu mày nhìn trên bầu trời.

 

Trong mây đen dày đặc thoáng hiện xuất vô số luồng sáng như lưới to phủ trùm cả thiên địa.

 

Âm phủ.

 

Diêm Xuyên cương thi, Tả Xuân Thu, Hoàng, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên trời.

 

Thiên tượng quá lớn, đến nỗi toàn thiên địa đều chịu ảnh hưởng của nó.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Bỗng nhiên trong mây đen toát ra khí thế hùng hồn xông bốn phương thiên địa.

 

Vô số dân chúng ở Dương gian đều quỳ lạy.

 

Nỗi sợ hãi phát ra từ tận đáy lòng, dân chúng kiềm lòng không được quỳ lạy.

 

Âm phủ, vô số quỷ vật cũng quỳ xuống, như là nghênh tiếp sự tồn tại nào đó không thể địch lại.

 

Cửa Trung Ương điện.

 

Diêm Xuyên cương thi mới vừa chầu triều xong, đột nhiên xảy ra kịch biến, sắc mặt âm trầm.

 

Mặc Vũ Hề đi tới, ôm Miêu Miêu.

 

Mặc Vũ Hề kinh ngạc hỏi:

 

- Có chuyện gì?

 

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:

 

- Thiên biến!

 

Miêu Miêu xù lông nhìn bầu trời:

 

- Meo, meo!

 

Mặc Vũ Hề hơi lo lắng hỏi:

 

- Miêu Miêu làm sao vậy?

 

Miêu Miêu lắc đầu, nói:

 

- Ta khó chịu, cảm giác này khiến ta khó chịu, meo!

 

Diêm Xuyên cương thi nheo mắt nói:

 

- Có người động số trời, cưỡng ép khuấy số trời? Là, là Minh Thiên Hàn!

 

Mặc Vũ Hề nhíu mày nói:

 

- Minh Thiên Hàn?

 

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

 

- Đúng vậy. Minh Thiên Hàn bắt đi bốn thánh nhân Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân, chắc chắn là hắn rồi!

 

Âm phủ, tướng lĩnh.

 

Vân hải khí vận của Đại Hình thiên đình lăn lộn, lưới số trời càng lúc càng dày đặc.

 

Khí vận cuồn cuộn xông hướng chính giữa tế đàn.

 

Tế đàn dần biến mơ hồ, như là bỗng nhiên biến mất.

 

Chỉ thấy có năm bóng người bềnh bồng trong vân hải khí vận.

 

Trong đó có bốn thánh nhân Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân không có ý thức, bị cây gai to lớn đóng đinh vào trán, ghim vào vân hải khí vận. Bốn phương thiên địa cuồn cuộn năng lượng vàng ùa vào Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ở chính giữa.

 

Vù vù vù vù!

 

Quanh thân Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn biến mơ hồ, sau lưng gã, trên bầu trời, mây đen bỗng xuất hiện một khe nứt.

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Khe nứt đột nhiên mở rộng, mở rộng dài đến ức dặm thì chậm rãi tách khỏi mây đen.

 

Khi khe nứt tách ra, lộ một con mắt to lớn dài cỡ ức dặm.

 

Con mắt đen to cỡ ức dặm?

 

Ầm ầm ầm ầm!

 

Khí thế khủng bố phát ra từ con mắt này.

 

Trong triều đô thành, mọi người dù là người Đại Hình thiên đình hay tu giả từ bên ngoài đến đều quỳ xuống, trong lòng không còn ý niệm phản kháng.

 

Một lão thần tử quỳ dưới đất, mừng như điên nói:

 

- Thương thiên chi nhãn?

 

Vô số thần tử kích động nói:

 

- Thiên Đế thành công rồi, một chút phân thân của Thiên Đế khống chế toàn số trời, trở thành thương thiên mới, Thiên Đế đã thành công!

 

Bên dưới thương thiên chi nhãn, thân thể Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ban đầu chậm rãi đáp xuống đất.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nhắm mắt, chỗ trán có khe hở con mắt thứ ba đã biến mất.

 

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nhắm mắt, đứng trên quảng trường.

 

Trên bầu trời, con mắt to che trời nhìn xuống bên dưới.

 

Trong hư không bỗng vang tiếng điếc tai như thiên uy:

 

- Mười lăm Hắc Thần Vệ!

 

- Có thần!

 

Mười lăm bóng người quỳ đi tới.

 

Hư không lại vang tiếng ầm ĩ:

 

- Ban cho các ngươi địa vị thánh nhân, ban cho các ngươi là thánh nhân, đại thiên, mục thủ thương sinh!

 

Vù vù vù vù!

 

Trên lưới số trời to lớn bỗng bắn ra mười lăm đoàn sáng, đoàn sáng bắn hướng Hắc Thần Vệ.

back top