Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 123: Câu dẫn đàn ông?

Hả?

 

Câu dẫn đàn ông?

 

Miệng Jane Eyre mở thành chữ O, cô nghĩ Vũ Vi có chuyện muốn cô giúp một tay, nhưng mà không có nghĩ đến Vũ Vi lại muốn cô làm chuyện như vậy.

 

Vũ Vi thấy dáng vẻ kinh ngạc của Jane Eyre, biết mình hù dọa Jane Eyre, cô biết Jane Eyre luôn giữ mình trong sạch và là một cô gái bảo thủ, bỗng nhiên muốn Jane Eyre giúp chuyện như vậy, nhất định là Jane Eyre bị dọa sợ.

 

Cho nên lời vừa ra khỏi miệng, cô liền hối hận, cô hé miệng, nâng tròng mắt nhìn chằm chằm Jane Eyre, “Chị biết muốn em làm chuyện như vậy, là làm khó em, xem như là chị chưa nói gì”. Nói xong, cô nhìn Jane Eyre khẽ mỉm cười, “Muốn ăn cái gì cứ việc gọi, chị mời”.

 

Jane Eyre lại rũ tròng mắt xuống, làm cô không nhìn được vẻ mặt lúc này của Jane Eyre.

 

Tim Vũ Vi, không khỏi trầm xuống, xem ra cô muốn mất đi người bạn Jane Eyre này rồi.

 

Hồi lâu, Jane Eyre ngẩng đầu nhìn Vũ Vi, “Chị Vũ Vi, em muốn biết tại sao chị lại muốn em làm chuyện như vậy?”.

 

Sắc mặt Jane Eyre rất bình tĩnh, một chút cũng không có vẻ tức giận, tim Vũ Vi đang treo thạt cao cũng hơi để xuống, hoàn hảo, Jane Eyre không có cùng cô tuyệt giao, nếu không, cô sẽ hối hận đến chết.

 

Cô khổ sở cười một tiếng, quay đầu nhìn về phía mọi người đang đi trên đường lớn, đè nén khổ sở trong lòng, chậm rãi kể cho Jane Eyre chuyện đã xãy ra.

 

Lúc Vũ Vi rời khỏi nhà hàng, đã là xế chiều, nhớ tới buổi sáng Lạc Ngưng Nhi một bộ quần áo cũng không mua, cô lần nữa trở lại trung tâm mua sắm bắt đầu đi dạo cửa hàng.

 

Chẳng qua là đi dạo thật lâu cũng không thấy quần áo thích hợp với Lạc Ngưng Nhi.

 

Bỗng dưng, một cái áo sơ mi trắng cùng váy ngắn màu đen hấp dẫn tầm mắt của cô, thân hình Lạc Ngưng Nhi tương đối mảnh khảnh, da trắng, thích hợp với quần áo có màu sắc, nhưng hết lần này tới lần khác cô lại thích mặc quần áo tối màu.

 

Bộ quần áo kia vừa lúc thích hợp với Ngưng Nhi, Vũ Vi hé miệng cười một tiếng, đi tới trước giá quần áo, tay của cô vừa mới chạm vào bộ quần áo kia, bộ quần áo kia lại bị người khác lấy đi.

 

Vũ Vi không khỏi ngẩng đầu nhìn người trước mặt, chỉ thấy Sở Xa đứng trước người cô trong tay cầm bộ quần áo kia, sau đó ngẩng đầu lên vẻ mặt mỉm cười vui vẻ hỏi Lục Hàng đứng bên cạnh cô, “Hàng, bộ quần áo này đẹp không?”.

 

Vẻ mặt Sở Xa cực kì tự nhiên giống như căn bản không có nhìn thấy Vũ Vi vậy.

 

Nhưng mà Vũ Vi biết, Sở Xa là cố ý giành bộ quần áo đó với cô.

 

Lục Hàng chợt giật mình, hắn không hiểu tại sao Sở Xa lại chọn bộ quần áo có kiểu dáng và màu sắc mà mình không thích, khi hắn nhìn thấy Vũ Vi ở sau lưng Sở Xa cách đó không xa, hắn lập tức sáng tỏ. Hắn cố ý quan sát Sở Xa cùng bộ quần áo kia mấy lần, sau đó hài lòng gật đầu một cái, “Không tệ, nhìn rất được”.

 

Nụ cười đắc ý trên mặt Sở Xa càng thêm đậm, mới vừa rồi cô cùng Lục Hàng đi dạo,trong lúc vô tình thấy Đồng Vũ Vi mua quần áo, tâm tình của cô đang tốt nhìn thấy Vũ Vi đều biến mất, cô cố ý trước mặt Vũ vi đem bộ quần áo cướp vào trong tay, hơn nữa cố ý đưa cho Lục Hàng nhìn, quả nhiên Lục Hàng cùng cô tâm ý tương thông, cô thậm chí cũng không có mặc thử, liền đem quần áo cho người bán hàng, “Nhân viên phục vụ, bộ quần áo này, tôi mua”.

 

Nhân viên phục vụ nhìn kích thước quần áo, lại nhìn Sở Xa một chút, hảo tâm nhắc nhở Sở Xa, “Tiểu thư, cô vẫn là mặc thử một chút đi, bộ quần áo này dường như không thích hợp với cô”.

 

“Không cần thử, kiểu dáng bộ quần áo này tôi rất thích, cho dù tôi mặc không được, tôi cũng sẽ mua về nhà treo ở trong tủ quần áo”. Sở Xa lạnh giọng cắt đứt lời của nhân viên phục vụ, thật ra lời này là cô nói với Đồng Vũ Vi, chỉ cần Đồng Vũ Vi thích Sở Xa cô cũng sẽ cướp được, coi như vứt xuống thùng rác, cô cũng sẽ không để cho Đồng Vũ Vi lấy được bộ quần áo này!

back top