Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 328

Trong căn phòng to lớn, có hai thân ảnh ôm nhau nằm ngủ, hình ảnh này vốn dĩ rất đẹp cho đến khi người đàn ông tỉnh dậy từ trong giấc mộng.

Tần Phong mở mắt, đôi con ngươi ngày thường vốn cất chứa sắc bén nhưng hiện tại thay vào đó là có chút hoảng loạng. Chỉ một giây sau hắn quay sang nhìn cô gái trong n.g.ự.c mình. Thấy cô vợ nhỏ ngủ đến ngon lành, đôi môi anh đào hé mở, tâm tình Tần Phong mới nhẹ nhàng thả lỏng. Hắn vòng tay ôm Diễm Tinh chặt hơn, như muốn xác thực điều gì đó sau đó hắn cúi đầu hôn xuống đôi môi của cô.

Vừa rồi hắn mơ một giấc mơ. Trong mơ, cô gái nhỏ của hắn bị đưa tới một phòng giam tối tăm. Ở nơi này cô không bị hành hạ trên phương điện thể xác nhưng cô lại bị hành hạ về tinh thần. Ngày nào cô cũng phải nhìn những màn tra tấn tàn bạo. Rồi hắn thấy cô gái của hắn bị ép muốn một thứ nước uống kinh dị. Khi đó nhìn cô thật sự thống khổ. Nhưng một giọt nước mắt cô cũng không rơi. Hắn chỉ nhìn thấy đau khổ cùng tuyệt vọng trong đôi mắt vốn nên tràn ngập ánh sáng của cô. Hắn thấy cô như vậy, muốn tiến tới ôm cô vào lòng, che chở cô, thay cô gϊếŧ hết những người đang hành hạ cô. Nhưng hắn không làm được, hắn không thể cử động. Trong mơ hắn chỉ có thể bất lực nhìn cô bị những người đó ngày đêm tra tấn tinh thần. Sau đó, hắn lại thấy cô bị đem tới một căn phòng chứa đầy những tên đàn ông thô kệch. Bọn chúng đưa những bàn tay bẩn thỉu lướt trên da thịt cô. Lúc này Tần Phong cũng bị giấc mộng kia làm tỉnh giấc.

Hắn hốt hoảng muốn nhìn thấy cô, muốn xác nhận Tinh Nhi của hắn vẫn đang yên ổn được bảo vệ trong vòng tay của hắn. Giấc mơ kia khiến hắn thật sự sợ hãi. Tần Phong ôm cô gái nhỏ của mình chặt thêm một chút nữa, như muốn khảm cô vào n.g.ự.c mình. Cũng như để trấn an trái tim đang đập liên hồi của hắn.

Cứ như vậy, Tần Phong cả đêm không ngủ. Hắn nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trong lòng. Như thể sợ rằng nếu hắn chợp mắt, hắn sẽ lại thấy cảnh tượng kia. Thấy cảnh tượng khiến cho hắn phải sợ hãi.

Sáng hôm sau Diễm Tinh mơ màng tỉnh dậy. Ngay lập tức cảm nhận được một luồng nóng ấm dừng lại trên môi mình, cô hơi nhíu mày định thần lại một chút. Lúc này mới nhìn thấy người đang đè trên người mình: “Phong, anh làm gì vậy?”

“Hôn em!” Tần Phong cười cười, lại cúi đầu mổ lên môi cô một cái nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Người này hôm nay lại phát điên cái gì không biết. Diễm Tinh thầm nói trong lòng nhưng cô cũng mặc cho hắn làm càn. Nháo một lúc Tần Phong mới chịu để cô xuống giường thay quần áo.

Có điều hôm nay Tần Phong còn theo cô vào tận phòng tắm. Mãi cho tới khi cô kiên quyết đuổi hắn ra ngoài hắn mới miễn cưỡng đi ra, trên mặt còn treo mấy chữ: “Không tình nguyện!”

Hôm nay Tần Phong cùng cô phải trở về nước. Công việc của cô không cho phép chậm trễ nữa.

Sau khi ăn sáng, Tần Phong đưa cô tới tòa lầu cao nhất trong lâu đài. Diễm Tinh thắc mắc không hiểu vì sao hắn lại làm vậy, nhưng rất nhanh cô biết được ý hắn. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ người của Death tập trung lại bên dưới. Tất cả đều xếp thành hàng, dáng vẻ nghiêm nghị. Lúc này Diễm Tinh mới có thể nhận ra một phần nào sự hùng vĩ của tổ chức này. Cả sân của tòa lâu đài tính vào cũng gần 1000m2 vậy mà toàn bộ người của Death đều lấp đầy cả sân, còn chưa kể những người đi làm nhiệm vụ không có mặt tại lâu đài và những tiểu doanh cắm chốt ở những nơi khác.

Theo hiệu lệnh của Jason, mọi người đều cúi xuống đồng loạt hô: “Lão đại, chủ mẫu!”

“Hôm nay tôi để cô ấy chính thức gặp mặt mọi người. Từ nay về sau, thấy cô ấy giống như thấy tôi. Tất cả đều theo ý cô ấy mà làm, đã rõ chưa?” Tần Phong thanh âm lạnh lùng lại bá khí. Truyền tới tai của tất cả mọi người nơi đây. Sau đó, hắn dưới ánh mắt bất ngờ của những người đang có mặt, lấy ra chiếc nhẫn biểu tượng cho quyền hạn cao nhất của Death đeo lên tay cô.

Người bên dưới cũng nhanh chóng hô lên: “Diện kiến chủ mẫu!”

Diễm Tinh bị khung cảnh này làm cho đầu óc hơi chậm chạp, chút sau mới tìm về được giọng nói của mình, cô mỉm cười thanh âm ngọt ngào lại uy nghiêm: “Đều miễn lễ.”

back top