Diễm Tinh nói ra lời này thanh âm không hề thấp. Ánh mắt cô quét qua những người trong nhà một lượt. Tất cả mọi người đều hiểu thiếu phu nhân đây là muốn nhắc nhở bọn họ. Tốt nhất nên nhìn tấm gương của cô gái tên Huyên Huyên kia mà học tập. Đừng có nghĩ tới những chuyện không nên nghĩ.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đầu ngay lập tức cúi xuống, bình thường nhìn thiếu phu nhân dịu dàng ôn hòa. Không ngờ đến lúc tức giận, ra tay lại không hề lưu tình chút nào.
Thấy mọi người đều đã hiểu ra ý của mình, Diễm Tinh mỉm cười, trở lại bộ dáng như ngày bình thường, ánh mắt sắc bén được cô giấu đi.
“Dì Trần, cháu đi làm đây.” Diễm Tinh quay sang dì Trần cười tươi như hoa nói.
“Được, cháu đi làm đi.” Dì Trần cũng mỉm cười đáp lại cô. Đây mới đúng là phong thái của một thiếu phu nhân hào môn nên có. Bà thật sự rất yêu thích cô gái này. Đợi đến khi Diễm Tinh đã ra bên ngoài, dì Trần mới lạnh nhạt liếc những người trong phòng: “Đi làm việc đi. Đừng quên lời thiếu phu nhân đã dặn dò!”
“Vâng ạ.” Những người khác nghe vậy cúi đầu ngoan ngoãn nói. Tất cả đều đi làm công việc của mình, ai ai cũng cẩn thận thêm một phần.
Diễm Tinh vừa ra bên ngoài, eo đã bị một bàn tay ấm nóng bắt lấy.
“Tinh Nhi ghen à?” Tần Phong không biết đã xuất hiện ở ngoài cửa từ lúc nào, cũng không biết được hắn đã nghe những gì. Nhưng cô làm chuyện này căn bản cũng không có gì phải giấu hắn. Diễm Tinh nhìn Tần Phong: “Em không được phép ghen sao?”
“Không phải, nhìn bộ dáng em ghen rất đáng yêu.” Tần Phong mặc kệ bên ngoài còn người làm ra vào, hắn hôn lên khóe môi cô một cái. Ý cười trong mắt tràn ra như thủy triều.
Diễm Tinh hừ nhẹ gỡ cánh tay đang bám lấy eo cô ra, giận dỗi nói: “Gương mặt anh đúng là giỏi trêu hoa ghẹo nguyệt.” Nói xong cô cũng không thèm để ý tới người đàn ông phía sau mình, đi ra ngoài xe Tiểu Mỹ đang chờ sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc này Tần Phong mới thu lại ý cười nơi đáy mắt, hắn liếc nhẹ vào trong nhà nói với Jason: “Người đưa cô ta vào Trừng Viên là ai?”
“Dạ, nghe nói cô ta là một họ hàng xa của Tống Hào ạ.” Jason đứng bên cạnh cung kính báo cáo. Tống Hào chính là người phụ trách người làm trong Trừng Viên, cũng là người có quyền tuyển chọn người vào đây.
“Người này làm ăn càng lúc càng không được. Đổi người đi. Trong nhà thanh tẩy lại một lần. Lần này tôi muốn anh đích thân chọn lựa. Tôi không muốn trong nhà lại có thêm một người khiến Tinh Nhi mất hứng.” Tần Phong lãnh đạm nói. Tuy thấy cô ghen hắn rất vui, nhưng hắn không nỡ nhìn cô cảm thấy khó chịu. Vừa rồi nghe cô nói hắn cũng hiểu ra mục đích Tinh Nhi cho cô hầu gái kia lên tầng 2 làm việc. Cho nên trong nhà nếu đã không sạch sẽ vậy cần phải loại bỏ vài người có tư tâm khác, tránh làm Tinh Nhi mệt mỏi.
“Dạ vâng, tôi sẽ ngay lập tức an bài ạ. Vậy còn cô gái kia…” Jason cúi người cẩn thận nói.
“Nếu đã phạm vào quy tắc của tôi…” Tần Phong không nói hết, nhưng Jason ngay lập tức hiểu ý, anh cúi người một lần nữa nói “Vâng” sau đó yên lặng đi đằng sau Tần Phong. Vậy mới nói, đắc tội tới thiếu phu nhân hậu quả còn khó tưởng tượng hơn khi đắc tội thiếu gia. Jason thầm nghĩ tốt nhất anh nên ngoan ngoãn lấy lòng thiếu phu nhân. Nhỡ đâu có một ngày anh phạm lỗi gì đó, thiếu phu nhân sẽ là người có thể cứu sống anh đấy.
Diễm Tinh tới Hạo Tinh, lết thân thể mệt mỏi lên văn phòng của mình. Vừa đi cô vừa nhủ thầm, ngày trước cô còn cho rằng Tần Phong đã đủ mạnh bạo. Nhưng sau hôm qua mới biết, trước đây hắn là đã tiết chế rất nhiều rồi. Ngày hôm qua hắn mới chân chính bộc lộ bản chất của mình.
Diễm Tinh đi lên tầng cao nhất, mới vừa ngồi vào vị trí được một chút thì bên ngoài vang lên tiếng của thư ký: “Tiểu thư, có đại diện Lưu muốn gặp ngài ạ.” Thư ký này ngày trước không được Vương Lâm trong dụng. Nhưng sau này khi cô tới đây tiếp quản, thấy cô gái này khá thuận mắt, làm việc lại nhanh nhẹn, nên để cô ấy tới cho Tiểu Mỹ dẫn dắt. Những lúc Tiểu Mỹ không có ở đây, cô ấy sẽ thay Tiểu Mỹ sắp xếp lịch trình cùng đi họp với cô.
Diễm Tinh nghe đến ba chữ “đại diện Lưu.” đầu lại có cảm giác muốn đau. Ánh sáng trong mắt cô rút bớt, nhưng giọng nói nhu hòa vẫn truyền ra: “Để anh ấy vào đi.”
Lát sau Lưu Hạo xuất hiện bên ngoài cửa phòng của Diễm Tinh. Không thể không nói Lưu Hạo có một diện mạo rất thu hút. Vừa nam tính lại vừa thư sinh, đúng chuẩn người đàn ông trong lòng của mọi cô gái. Triệu Đức Hải đúng là đã dùng hết tâm trí vào con bài cuối cùng này. Thảo nào kiếp trước với một người luôn sống trong sự bao bọc của cha mẹ và hai anh lại có thể bị lừa tới mức như vậy. Cô muốn Lưu Hạo phải sống không bằng chết, phải chịu đựng những gì cô đã từng chịu. Nhưng hiện tại cô không có ý nghĩ như vậy nữa, suy nghĩ này là từ khi cô chấp nhận Tần Phong. Giống như Tần Phong đã từng bước một chữa lành trái tim cô. Hiện tại, cô không muốn phí tâm tư lên người của người khác nữa, cô muốn nhanh chóng kết thúc trò chơi này. Có lẽ Triệu Đức Hải không biết, nhưng cổ phần của ông ta ở Triệu thị hiện tại trong những năm qua đều đã bị anh cả cùng anh hai âm thầm động tay. Có lẽ không lâu nữa ông ta cũng sẽ biết tới chuyện này. Riêng về Triệu Đức Hải, kiếp trước ông ta hại cha mẹ cô, tính kế họ, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Kiếp này cô muốn ông ta phải mất đi thứ ông ta luôn mong muốn, đó chính là quyền lực. Thứ quyền lực ông ta bất chấp thị phi, bất chấp m.á.u mủ mà giành giật, đến lương tâm cũng không cần. Cô muốn từng bước từng bước lấy đi những thứ ông ta hằng mong muốn, và hiện tại cũng sắp tới lúc đem tất cả đoạt về rồi.