Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 347

Hôm sau, Diễm Tinh cùng Vy Vân tới nhà của vị khách hàng kia. Vy Vân tính tình vẫn luôn tốt, rất ít khi nổi cáu. Nhưng lần này suốt cả chặng đường, vẻ mặt của Vy Vân không dãn ra chút nào. Diễm Tinh nhìn thấy vậy, bất đắc dĩ mỉm cười: “Chị Vân Vân, chốc nữa khách hàng mà thấy chị có bộ dáng này. Sợ rằng đến trang phục cũng chưa kịp lấy đã chạy mất.”

“Tiểu thư, người dễ tính quá rồi. Người ta đưa ra yêu cầu như vậy mà tiểu thư vẫn chấp thuận, tôi thấy người kia chính là đang muốn làm khó tiểu thư mà thôi.” Vy Vân không cam lòng nói.

“Em là người có thể dễ dàng mặc họ làm khó sao? Chị yên tâm, tất cả đều đã trong tính toán của em.” Diễm Tinh cười an ủi nói.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đi đến một tòa biệt thự. Có điều nhìn tòa biệt thự này, nếu chủ nhân của nó không phải là người có tính cách giản dị, thì chủ nhân của nó cũng không phải người thuộc hàng ngũ thượng lưu. Nếu là vế sau, vậy thì sao có thể đặt hàng ở chỗ của cô được. Bộ trang phục này, không phải người ở hàng ngũ thượng lưu, căn bản đặt không được, cũng sẽ không ra những yêu cầu khắc nghiệt kia.

Diễm Tinh trong đầu âm thầm suy tính. Từ khi nhận bản thiết kế này, cô luôn có nghi ngờ về vị khách hàng kia. Hiện tại nhìn tòa biệt thự này, nghi vấn trong lòng Diễm Tinh càng sâu thêm một tầng.

Sau khi nói danh tính, cánh cửa đang đóng chặt mở ra. Vy Vân láy xe đi vào bên trong. Khi xuống xe, Diễm Tinh và Vy Vân được một người phụ nữ trung niên ra tiếp đón.

“Thiếu gia nhà chúng tôi đang chờ đợi hai vị, mời hai vị vào trong ạ.” Người phụ nữ trung niên cúi đầu, nhưng trong vẻ mặt lại không thấy chút niềm nở hay chào đón nào. Vẻ mặt người phụ nữ đó lạnh nhạt, không chút biểu cảm.

Diễm Tinh gật đầu: “Vậy phiền bà dẫn đường.”

Sau đó Diễm Tinh cùng Vy Vân được người đàn bà đó dẫn vào bên trong. Các cô không nhìn ngó xung quanh, tầm mắt lúc nào vũng dừng lại ở một điểm đó là trên lưng người đàn bà kia.

Các cô được dẫn lên tầng hai rồi đứng trước một căn phòng, cửa phòng đang được mở ra. Người phụ nữ đó quay sang Diễm Tinh và Vy Vân, bộ mặt vẫn không cảm xúc nói: “Thiếu gia nhà chúng tôi đang đợi bên trong, mời hai vị vào ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Cảm ơn bà.” Diễm Tinh cũng cúi đầu lịch sự nói một tiếng cảm ơn sau đó cùng Vy Vân đi vào bên trong. Ngay lập tức, một bóng người xuất hiện trong tầm mắt hai cô gái. Là một người đàn ông khoảng 27-28 tuổi. Ngũ quan quỷ mị, làn da người đàn ông trắng tới đáng sợ. Cả người toát lên vẻ tà mị âm u. Đôi mắt đào hoa hẹp dài khi cô bước vào trong phòng đã dừng trên người cô. Nếu để so sánh, người này so với Tần Phong, về dung mạo hai người ngang ngửa. Về khí chất Tần Phong mang theo hơi thở nam tính bá đạo lại quyết đoán. Còn người đàn ông này toát lên vẻ tà khí nguy hiểm.

Diễm Tinh mỉm cười chuyên nghiệp: “Xin chào.”

“Rất hân hạnh được gặp cô, nhà thiết kế chính của Ellie.” Người đàn ông đó nhếch môi nhìn Diễm Tinh, ánh mắt sau thẳm như muốn nhìn thấu cô.

Có điều khác với trong tưởng tưởng của người đàn ông đó là Diễm Tinh sẽ sinh ra chút sợ hãi thì cô gái trước mắt lại thoải mái tiếp nhận ánh mắt dò xét của hắn ta.

“Tôi là nhà thiết kế chính của Ellie, tên Doris. Hôm nay chúng tôi theo đúng lịch hẹn mang bộ trang phục mà quý khách đã đặt tới đây.”

“Làm phiền hai vị tiểu thư rồi.” Người đàn ông đó cười nói.

“Đều là trách nhiệm của chúng tôi.” Diễm Tinh nói xong liền đưa ánh mắt ra hiệu cho Vy Vân. Hai coi gái rất thuần thục đem bộ trang phục kia lấy ra, treo lên chiếc giá treo quần áo chuyên dụng có thể gấp gọn do các cô mang đi.

Người đàn ông nhìn chiếc váy đằng kia, ánh mắt ánh lên vẻ tìn tòi nghiên cứu. Bộ trang phục này lấy màu chủ đạo là màu vàng và đỏ, đều theo đúng yêu cầu của hắn, nhưng cũng không phải quá đặc sắc. Người đàn ông nhìn một hồi rồi bật cười thành tiếng: “Chỉ như vậy? Các cô hóa ra không tài năng như tôi tưởng tượng.”

Chiếc váy này rất đẹp, nhưng chưa phù hợp với những yêu cầu mà hắn đưa ra.

“Quý khách đừng nóng vội.” Diễm Tinh mỉm cười, từ phần eo của tà váy cô khẽ tháo một sợi dây màu đỏ ra. Ngay lập tức, những sợi dây màu vàng trên váy di chuyển, chiếc váy cúp n.g.ự.c màu đỏ họa tiết phượng hoàng ngay lập tức biến thành một kiểu dáng khác. Những sợi dây màu vàng từ từ di chuyển lên phần vai, phần lông vũ được gắn từ bắp đùi trở xuống dần dần trượt lên trên tạo hình thành một cái nơ xinh xắn ngang hông. Chiếc đầm dài đuôi cá cũng được rút ngắn lại.

back top