Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 384

Sáng hôm sau, Diễm Tinh tỉnh dậy xuống nhà đã thấy ông ngoại Lâm ngồi dưới nhà rồi.

Ông đang cùng Tần Phong nói chuyện. Khi thấy Diễm Tinh từ trên t ầng đi xuống, Lâm lão gia cười từ ái nói: “A Tinh dậy rồi đó à. Ông ngoại mang nhiều đồ cho cháu tẩm bổ lắm.”

“Ông ngoại.” Diễm Tinh nhìn thấy ông cũng tươi cười chào hỏi. Khi ngồi xuống bên cạnh Tần Phong rồi cô mới nhíu mày nhìn hắn: “Ông ngoại tới sao anh không gọi em dậy chứ?”

“Không sao, không sao. Là ông không cho nó gọi cháu dậy. Chuyện vừa rồi, ông cũng đã biết. Cực khổ cho cháu rồi. Thấy Phong Nhi nói cháu bị thương ngoài da, vết thương sao rồi, có ổn không?” Lâm lão gia cười nói.

“Cháu chỉ bị thương nhẹ thôi, hiện tại cũng đã hết đau rồi ạ, ông ngoại đừng lo lắng.” Diễm Tinh mỉm cười lễ phép nói.

“Không sao là tốt rồi.” Lâm lão gia gật đầu. Sau đó nhìn 10 người hầu đang đứng đằng sau mình, cất giọng nói uy nghiêm: “Chăm sóc thiếu phu nhân cho thật tốt. Nếu con bé gặp chuyện gì, tôi hỏi tội các người!”

“Vâng ạ.” Những người có mặt ở đây đồng thanh cúi đầu hô lớn. Lúc này Diễm Tinh mới nhận ra trong phòng khách có nhiều thêm mấy chục người.

“Ông ngoại lo lắng em bị thương, nên cho thêm người tới đây chăm sóc.” Tần Phong ngồi bên cạnh cô giọng điệu đều đều nói.

“Dù hiện tại con không sao, nhưng sau này nhất định có việc cần dùng đến họ. Cứ để những người này lại đây. Ông ngoại cũng yên tâm hơn.” Lâm lão gia vỗ lên mu bàn tay Diễm Tinh nói.

“Vâng. Con nghe theo ông ngoại sắp xếp ạ.” Diễm Tinh mỉm cười nói.

Lâm lão gia ở lại Trừng Viên đến qua bữa trưa mới trở về.

“Tiểu thư. Quách đại tiểu thư hôm nay gọi điện tới phòng tổng giám đốc. Nói muốn hẹn người gặp mặt ạ.” Tiểu Mỹ thấy trong phòng không còn ai, nên đi vào đứng đằng sau Diễm Tinh nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Quách Hân sao? Chắc là đến vì chuyện của Quách Ngọc. Chị tới Death đã lâu, chắc đang tiếng của hai vị này cũng đã nghe qua. Chị có biết gì về Quách Hân không?” Diễm Tinh nghe vậy, trên mặt cũng không có biểu cảm nào khác. Cô biết họ sẽ tìm tới mình, nên đã sớm chuẩn bị tâm lý từ lâu.

“Quách đại tiểu thư với Quách nhị tiểu thư tính tình trái ngược. Quách đại tiểu thư từ bé đã gánh trên vai trọng trách của gia tộc. Cho nên suy nghĩ chín chắn và thủ đoạn cũng không phải hạng tầm thường. Nếu nói Quách nhin tiểu thư thủ đoạn tàn nhẫn, không xem ai ra gì thì Quách đại tiểu thư bên ngoài trông có vẻ mềm mỏng nhưng thực chất lại thâm sâu khó lường. Tiểu thư cô ta hẹn gặp người, sợ rằng không phải là chuyện tốt, người đừng nên gặp.” Tiểu Mỹ đem những gì mình biết nói cho Diễm Tinh.

“Theo như chị nói, Quách Hân này là một người thông minh. Đã là người thông minh, thì sẽ không dại dột mà làm gì em vào lúc này đâu. Mà em tin, cô ta cũng không phải người thiếu đầu óc như Quách Ngọc. Cô ta có thể đứng vững trong Quách thị, vậy cô ta làm sao có thể hồ đồ. Chị gọi cho bên đó, nói rằng em đồng ý gặp mặt. Chị xem lịch trình của em rồi báo lại với bên họ đi, càng sớm càng tốt.” Diễm Tinh nâng mày nói.

“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Mỹ cúi đầu đi ra bên ngoài.

Tại Quách thị

“Tiểu thư, bên Hạo Tinh đồng ý gặp mặt rồi ạ. Bên đó đưa ra thời gian vào 9 giờ sáng mai tại Hạo Tinh ạ.” Thư ký của Quách Ngọc đi vào bẩm báo. Quả nhiên là thư ký thân cận của Quách Ngọc, là người có tư thái hơn người.

“Tiểu thư, Triệu tiểu thư chịu gặp tiểu thư, vậy hẳn là có thể đưa nhị tiểu thư ra. Tôi gặp mặt Triệu tiểu thư mấy lần, thấy cô ấy là người dịu dàng thân thiện, chắc cô ấy sẽ không so đo với nhị tiểu thư đâu ạ.” Cô thư ký đó thấy tiểu thư nhà mình hai ngày nay sắc mặt không tốt liền an ủi mấy câu.

Quách Hân lắc đầu cười khổ một tiếng: “Không đơn giản như vậy đâu. Triệu Diễm Tinh có thể quản lý được một công ty giải trí đứng đầu trong nước và có chỗ đứng nhất định ngoài thế giới. Không những vậy còn lọt được vào mắt Tần Phong, lại có thể nắm chặt lấy tâm của người đó như vậy, khiến Tần Phong nổi điên vì cô ấy. Cô nghĩ cô ấy là người hiền lành, dịu dàng, dễ dàng lay động sao? Chỉ sợ rằng tất cả chúng ta đều đã bị dáng vẻ bên ngoài của cô ấy lừa gạt. Vị này, mới chân chính là người có tâm cơ thâm trầm bậc nhất. Chuyện vừa qua, cô thật sự tin chuyện này chỉ là vì Quách Ngọc bị Tần Phong phát hiện chuyện xấu sao? E rằng, tất cả mọi chuyện đều là do vị Triệu tiểu thư khiến người ta vừa nhìn vào đã yêu thích kia làm ra đấy.”

“Như vậy…cô ấy biết mục đích của tiểu thư rồi mà vẫn đồng ý sảng khoái như vậy, là có ý gì chứ?” Cô thư ký đó nghe tiểu thư nhà mình nói, trong lòng bất giác cảm thấy lạnh xuống. Nếu thật sự như vậy, cô gái này thật quá đã sợ rồi. Cô ấy mới có 19 tuổi thôi đó! “Chưa biết được. Cô ấy biết chúng ta muốn gì…nhưng chúng ta không hề biết cô ấy có ý định gì. Muốn biết, chỉ có thể đến gặp mặt cô ấy mới rõ được thôi. Ngày mai hủy hết lịch trình buổi sáng của tôi.” Quách Hân lắc đầu nói.

“Vâng, tiểu thư.”

“Không thấy Lam Lam đâu sao?” Lục Khả Nhi đang ở nhà thấy hai ngày rồi con gái vẫn chưa về thì sốt ruột. Bà ta cho người đi tìm nhưng đều không có thông tin.

“Vâng, phu nhân. Chúng tôi không thấy tiểu thư ở nơi nào hết. Nhưng tiểu thư nhà chúng ta có lẽ là đi chơi hoặc đến thành phố nào để quay quảng cáo hoặc đóng phim rồi, phu nhân đừng quá lo lắng.”

back top