Mà đầu dây bên kia, Diệp Vô Song nghe giọng điệu này của Tần Phong thì nhíu mày. Aiz, quả nhiên người có vợ vẫn khác so với bọn họ.
Diễm Tinh trả thù xong, cảm thấy cả người thoải mái liền đi vào phòng tắm thay đồ ngủ rồi ra ngoài. Đến khi mở cửa không biết Tần Phong đã đứng bên ngoài từ lúc nào. Đôi mắt hắn chứa đầy ý cười xen lẫn du͙© vọиɠ.
“Anh…không phải anh đang bàn công việc sao?”
“Nhờ ai đó, nên anh xong rồi.” Tần Phong nhếch môi đem cô gái nhỏ vẫn đang ngoe ngác ôm vào ngực, tìm đúng môi cô hôn xuống.
Diễm Tinh bị hắn hôn tới nghẹt thở, cả người nóng lên.
“Cô gái nhỏ, em càng ngày càng không đứng đắn, phải phạt.” Tần Phong đến cần cổ của cô hôn xuống, trầm giọng nói.
Sáng hôm sau, chuyên viên trang điểm tới, phải gọi 3 lần Diễm Tinh mới chịu mở mắt.
“Tinh Nhi, nếu còn không dậy sẽ không kịp dự lễ đính hôn của anh hai em đâu đấy.” Tần Phong bất đắc dĩ nhìn cô gái tay đang ôm chặt hông mình, mặt vùi vào n.g.ự.c hắn ngủ tới không biết chuyện gì.
Vì cửa không đóng hẳn, cho nên tiếng của Tần Phong dễ dàng lọt ra bên ngoài. Chuyên viên trang điểm bên ngoài nghe giọng điệu nhẹ nhàng ôn nhu từ trong phát ra, không khỏi ngưỡng mộ Diễm Tinh. Vậy mà cô ấy có thể khiến Tần thiếu trở thành một người ôn nhu như vậy.
Nghe thấy hai chữ “đính hôn” Diễm Tinh mới tỉnh táo một chút, mở đôi mắt mờ sương ra đánh Tần Phong một cái, hờn dỗi nói: “Đều tại anh!”
Nói xong cô mới đi vào phòng tắm. Đồ đạc Tần Phong đều đã chuẩn bị hết cho cô rồi. Nhìn bóng lưng cô gái nhỏ, nhịn không được mà bật cười. Sau đó hắn cũng đứng dậy, đi sang phòng thay đồ để thay trang phục.
Hôm nay là ngày quan trọng của Mạn Nhu và Tuấn Khải. Cho nên Diễm Tinh và Diệu An đều chọn những gam màu không mấy nổi bật là màu ghi.
Diễm Tinh mặc một bộ váy màu ghi tay lửng cổ vuông, chiết eo. Tóc được khéo léo búi lên, kèm vào những phụ kiện trang trí nhỏ nhắn. Nhìn cô hiện tại vừa quyến rũ lại vừa thanh lịch. Còn Diệu An, cũng chọn một chiếc váy màu ghi, nhưng sáng hơn so với màu váy của Diễm Tinh một chút. Váy được thiết kế hai dây xếp ly hoa. Tóc cô được uốn xoăn nhẹ buộc lệch sang một bên, trên tóc có những sợi dây kim tuyến rủ xuống. Nhìn cô lúc này cũng vô cùng xinh đẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Những bữa tiệc như vậy, chính là thời điểm tốt nhất để những vị tiểu thư ở đây khoe sắc. Cùng là dịp tốt để có thể có được một mối hôn sự vừa ý. Diễm Tinh sang anh cả của mình, thấy anh cả hiện tại đang bị một đám người tới bắt chuyện thì lại càng buồn cười. Nhìn nụ cười trên môi Hạo Hiên, cô biết anh trai mình sắp chịu đựng hết nổi rồi. Anh cả cô hiện tại được mệnh danh là chàng trai vàng trong giới này. Là người thừa kế của Triệu thị, gương mặt điển trai tuấn tú, còn chưa có hôn sự quấn thân. Đương nhiên là sẽ thu hút rất nhiều người tới muốn kết giao.
Mà Tuấn Khải đương nhiên cũng để ý tới việc này. Anh từ từ bước tới Hạo Hiên, âm dương quái khí nói một câu: “Anh cả, em thấy trong 10 gia tộc vừa rồi tới bắt chuyện, những vị tiểu thư kia cũng không tệ, anh nên nhanh chóng chọn một người rồi lấy đi. Nếu không sợ rằng cửa nhà anh sẽ rất nhanh chóng bị đạp đổ, hahaha!” Nói xong, anh cũng không thèm để ý tới vẻ mặt đã đen đi phân nửa của anh trai mình, tiếp tục cùng Mạn Nhu đi tiếp khách.
Hạo Hiên nghe em trai nói vậy không khỏi hừ lạnh một tiếng. Nếu không phải hiện tại thời điểm không đúng, nhất định anh sẽ hảo hảo dạy dỗ lại thằng em trời đánh này! Diễm Tinh bên này cũng không tránh khỏi mấy việc xã giao. Quanh cô đều là mấy vị tiểu thư cành vàng lá ngọc tới bắt chuyện. Cũng may, lúc này Tiểu Mỹ đi tới: “Tiểu thư, Tần lão gia tới rồi ạ.”
“Vậy sao? Em tới ngay.” Nghe tin Tần lão gia tới, Diễm Tinh ngay lập tức đi, trước khi đi còn không quên để lại một câu xin lỗi với mấy cô gái kia.
“Cô xem, cũng đâu phải là cha cô ấy, cô ấy gấp như vậy làm gì?” Một vị tiểu thư trong đó thấy Diễm Tinh nhanh chóng đi như vậy, bĩu môi nói.
“Cậu đừng nói bậy, không nghe thấy mấy tin đồn gần đây sao?” Một tiểu thư khác có lẽ là bạn của cô gái kia nhanh chóng huých nhẹ bạn mình một cái, nhẹ giọng nói.
“Tớ nói cậu nghe, mấy tin đồn đó mà cậu cũng tin sao? Tần thiếu và Triệu tiểu thư đều là thiếu gia tiểu thư của đại gia tộc. Làm gì có chuyện hai người đó kết hôn mà hai bên không có chút động tĩnh gì như vậy. Nếu hai người đó thật sự kết hôn, tiệc cưới chắc chắn sẽ kéo dài liền 3 ngày 3 đêm đó, làm gì có chuyện yên ắng như vậy. Mấy tin này chỉ là mấy tin đồn vô căn cứ mà thôi.” Cô gái kia lắc đầu.
“Nhưng lúc nãy tớ thấy Triệu tiểu thư khoác tay Tần thiếu đi vào mà. Huống hồ khi tin đồn này nổ ra, cũng đâu thấy hai bên Triệu Tần thanh minh hay phủ nhận gì đâu.”
“Aida, đều là những gia tộc lớn, mấy cái tin đồn đó sao mà khiến họ quan tâm được. Tần thiếu là bạn của Triệu đại thiếu. Từ bé đã quen biết với Triệu tiểu thư, thân thiết hơn cũng là chuyện dễ hiểu mà.”
“Cũng không hẳn đâu, vừa rồi tôi để ý thấy, trên ngón áp út của Triệu tiểu thư, quả nhiên đeo một chiếc nhẫn.” Lúc này một vị tiểu thư nãy giờ vẫn đứng nghe hai người kia tranh luận mới lên tiếng.
Diễm Tinh căn bản không biết tới chuyện xảy ra bên này. Cô nhanh chóng ra ngoài tiếp đón cha chồng của mình. Tần Huy khi thấy con dâu, ánh mắt tràn đầy vẻ hài lòng. Cô con dâu này ông thập phần vừa ý.
“Cha ạ.” Diễm Tinh thấy Tần lão gia, cười một tiếng đi tới bên cạnh ông.
“A Tinh đó à.” Tần Huy cũng gật đầu với cô.